Xuyên qua gương thần, hết thảy moi chuyện của nhân giới đều hiện ra. Hơn nữa
khi An Lịch Cảnh ở trước mặt mọi người thẳng thắn năm lần bảy lượt chiếm tiện nghi của Khuynh Lăng, nữ tử bên cạnh gương thần, trên mặt lộ ra
chua xót, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay.
"Chi Đình, thấy rõ
ràng chưa? Đây là nam nhân con một mực yêu thương,là nam nhân đối với nữ nhân kia nàng khăng khăng một mực. Nam nhân như vậy, con còn nghĩ
muốn?" Rõ ràng đã tuổi già sức yếu, nhưng vẫn còn mang sự tao nhã nghiêm nghị, ngón tay của Phục Vi thượng thần khẽ nhúc nhích, lập tức lau đi
tiết mục thân mật ái muội bên trên mặt nước của gương thần.Sau khoảnh
khắc này, gương thần trở về trạng thái yên tĩnh, giống như chưa từng
phát sinh cái gì.
Thấy nữ nhi lâu chưa trả lời, Phục Vi thượng
thần lúc này mới ý thức được mình vừa mới chạm đến chỗ thương tổn của
nàng, liền an ủi nói: "Nhưng mà nàng ta chỉ là một giao nhân, nhớ ngày
đó còn không đủ gây cho sợ hãi cho chúng ta, lúc này đã là một phàm
nhân, thực chất bên trong chuyên đi quyến rũ người ta nhưng lại còn
không biết hối cải! Chi Đình yên tâm, phụ thần tức khắc sẽ sai người dẫn hồn phách của nàng ta đến bến sông, lúc này đây, định làm cho nàng ta
hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu thoát."
Lướt nhẹ qua váy lụa mềm mại, khuôn mặt Chi Đinh mỹ mạo thanh tú, mặt mày khuynh
thành, mang theo vài phần uyển chuyển hàm xúc. Chỉ là sắc mặt này, lại
cùng khuôn mặt có một tia không hợp, lộ ra quyến rũ xinh đẹp như tơ. Một đóa hoa trắng đen tối, vững vàng nở rộ trên trán của nàng.
Đây,
không thể nghi ngờ là mỹ nhân trên trời dưới đất hiếm thấy, giống như
tất cả những gì đẹp nhất trong thiên hạ, đều được nàng thừa hưởng, làm
cho người ta không nhịn được mà nhìn thêm vài lần.Tiểu Linh Đang -LQĐ
"Phụ thần, nữ nhi còn tính muốn. Nam nhân này, nữ nhi đã định rồi!" Nói ra
lời kiên quyết, hai tròng mắt hiện lên một cỗ nghị lực bất khuất.
"Trên thế gian, thứ khó nắm chắc nhất, đó là cảm tình." Yếu ớt thở dài, Phục
Vi thượng thần vỗ nhẹ đầu vai của nàng, "Nhưng mà bản lĩnh của Chi Đinh, phụ thần tự nhiên là tin được. Tin rằng An Lịch Cảnh này, chắc hẳn là
khó thoát khỏi ôn nhu của con." d dlqđ
"Phụ thần nói đùa, Chi
Đình có chỗ nào lợi hại như vậy." Nếu thật sự là lợi hại, ba ngàn năm
đến, lại không có cửa để vào từ đầu đến cuối, căn bản là không thể làm
cho An Lịch Cảnh yêu thương nàng, lại càng không nói đến thành thân với
nàng cấp cho nàng một cái danh phận. Huống chi, hai mắt này của nàng,
nếu không phải mỗi tháng đều dựa vào mắt người được chăm sóc cẩn thận,
căn bản là không có khả năng nhìn thấy.
Chướng khí ở núi Thanh Khâu, trừ bỏ nước mắt của giao nhân,trên thế gian căn bản là không có thuốc nào chữa được.
Mà con mắt kia của giao nhân, An Lịch Cảnh cho dù lúc trước ăn vong tình
đan vào, lại vẫn không quên bảo vệ thứ đó cẩn thận như cũ, làm cho nàng
từ trước đến giờ ngay cả tròng mắt kia có hình dáng gì cũng không thể
nhìn thấy.
Phục Vi thượng thần tự nhiên là hiểu được băn khoăn
trong lòng nàng, trên khuôn mặt già nua đầy nuông chiều với thân nữ nhi: "Phụ thần nếu đã cho phép con xuống nhân giới, tự nhiên là muốn để con
thành công bắt giữ được tiểu tử kia. Thấy khuôn mặt nữ nhân bên trong
gương thần rõ ràng sao? Qua một thời gian, phụ thần sẽ làm cho gương mặt của nàng xuất hiện trên mặt của con."
Chi Đinh ngẩn ra: " Ý tứ của phụ thần là, để cho nữ nhi lấy thân phận của nàng để giành được sự yêu thương của An Lịch Cảnh?"
"Đây là biện pháp nhanh nhất cũng như hữu hiệu nhất."
"Nhưng mà..." Nàng vừa muốn con người của hắn, lại vừa muốn có được trái tim
của hắn... Nếu chỉ dựa vào khuôn mặt cua nàng, cho dù chiếm được thân
thể của hắn, nàng cũng không thể chạm đến trái tim của hắn như trước.
" Thuật pháp bình thường trước giờ không thể gạt được bản lĩnh của Thương Dạ Thần Quân hắn, cho nên thuật biến thân của con ở trước mặt hắn căn
bản là vô dụng. Nhưng chỉ cần dùng da mặt của nam nhân, tất cả sẽ dễ
dàng hơn nhiều ." Nhìn thấy Chi Đinh còn muốn hơn nữa, Phục Vi thượng
thần lại thê lương thở dài, "Đại ca con có thể không nhập thần tịch, sẽ
đến xem con ."