Trương địa chủ chỉ thấy Long Tử Nguyệt như đưa tay ném vật gì đó về phía gả, cảm giác có gió thổi nhẹ một cái liền nghe thấy tiếng ngã nặng nề ở trong lòng gả, vội quay sang nhìn thì phu nhân của gả đã chết, ánh mắt còn trừng thật lớn, một bộ dạng chưa thỏa mãn dục vọng trong người, ở giữa mi tâm rỉ ra một ít máu loãng.
Trong lòng lộp bộp một cái, cũng không quản bản thân còn đang trần truồng, lôi thôi lếch thếch Trương đại chủ vô cùng chật vật vội vàng bước nhanh xuống giường, né xa cái thi thể mà ban nãy còn đang quấn quýt làm gả dục tiên dục tử kia, ánh mắt hoảng sợ cực độ nhìn qua Long Tử Nguyệt rồi nhìn lại cỗ thi thể trên giường.
Miệng gã thở dốc từng ngụm từng ngụm lớn, tưởng tượng nếu cái ám khí kia không hướng về phía phu nhân mình mà phóng về phía mình thì có lẽ mình đã nằm đó thế chỗ cho ả ta rồi, thật kinh khủng mồ hôi toát ra từng giọt như hạt đậu.
Long Tử Nguyệt liếc mắt nhìn Trương địa chủ đang co cụm đằng kia, nàng từ từ tiến lại gần nhìn thẳng vào mắt gã ra lệnh: "Viết một bức thư để lại nói rõ mọi tội trạng của ngươi, toàn bộ tài sản chia đều cho mỗi nạn nhân đã bị ngươi chà đạp cùng ức hiếp làm tiền bồi thường, công khai cùng lén lút hối lộ quan phủ xử oan án các hộ gia đình nghèo có nữ hài tử bị ngươi cưỡng gian, buôn lậu, chèn ép dân nghèo, ký tên cùng điểm chỉ lên bản tự thú xong, vì làm nhiều việc thất đức tự thẹn với lương tâm nay do cảm thấy áy náy nên đã ra tay giết chết thê tử sau đó treo cổ tự sát trốn tội.", ánh mắt Trương địa chủ dần lấy lại cự li liền như một cái xác không hồn đi sang gian phòng kế bên lấy văn phòng tứ bảo soạn một tấm di thư.
Long Tử Nguyệt thấy gả đã đi sang viết di thư thì tay cầm con dao găm ban nãy nàng tiện tay nhặt được trong nhà kho kéo nhẹ một đường trên cổ của Trương phu nhân, lấy cái khăn tay trong đống quần áo hỗn độn kia lau sạch tia máu nhỏ trên mi tâm rồi vứt ngang che cái cổ đang chảy ra vô số máu tươi.
Khăn tay chóng bị máu nhuộm đỏ thẫm thật chói mắt, còn con dao thì bị nàng tùy ý ném nó lên trên người của ả. Xoay người đi đến bên trong góc phòng khẽ bế nữ hài tử kia lên một đường lao nhanh ra khỏi biệt viện, có lẽ Long Tử Nguyệt sẽ phải tiến hành chuyển hóa thêm một người trở thành Huyết tộc nữa rồi.
Chỉ là lần này Long Tử Nguyệt không đưa nữ hài tử lại khu rừng ban đầu mà là ra khỏi thành sau đó trực tiếp tới ngôi miếu hoang ở phía tây Phượng thành, liên lạc bằng thần thức với Tiểu Ngân địa điểm gặp mặt.
Lúc Long Tử Nguyệt đến ngôi miếu ngay lập tức lộ ra hai chiếc răng nanh bén nhọn cắn phập vào động mạch cổ đồng thời cũng tiết ra chất độc dùng để chuyển hóa hòa vào trong cơ thể tiểu hài tử, sau đó nàng ra sức hút cạn máu để quá trình trở thành Huyết tộc bắt đầu vận hành. Ngồi một bên chờ Tiểu Ngân đến đây, do có kinh nghiệm từ lần đầu của Long Ám nên Long Tử Nguyệt áng chừng thời gian liền tiến lên trấn áp cơn cơn giật trong lúc nữ hài tử chuyển hóa thành Huyết tộc.
Tiểu Ngân chạy đến nơi thì chứng kiến cảnh tượng Long Tử Nguyệt đang ra sức đè chặt tứ chi tiểu hài tử đang quằn người lên vì đau đớn đánh ập vào từng thớ thịt, mạch máu cùng trí óc của nữ hài kia. Ngơ ngẩn nhìn cái hình ảnh chói mắt trước mặt, suy nghĩ Tiểu Ngân có một cái gì đó chợt bay thoáng qua rất nhanh nhưng lại không thể nghĩ ra đó là vấn đề gì.
Vẻ mặt Long Tử Nguyệt trông chừng từng cử động nhỏ, từng động tác kiềm giữ rất cẩn thận lại không quá thô bạo làm nàng dần lộ ra một chút mệt mỏi, Tiểu Ngân đứng ở gần đó chỉ có thể lo lắng suông lại không thể giúp gì được cho chủ nhân của nó. Rốt cục thì cơn co giật kéo dài được ba canh giờ cũng ngừng lại nhưng Long Tử Nguyệt chợt phát hiện ra một việc khác, nữ hài tử này đã chết, bị cơn đau hành hạ đến chết...