Nói xong những lời này, bầu không khí ở bên dưới đã trở nên kích động, hơi dừng lại một chút rồi các binh sĩ của Cách Tả ngũ doanh ở ngoài thành gầm lên rồi xông ra ngoài.
Trong Giao châu doanh, quân hướng và đãi ngộ của hỏa thương binh bình thường đều gấp rưỡi hoặc là gấp đôi trường mâu binh, ngoài trừ hỏa thương binh là binh chủng có yêu cầu kỹ thuật khá cao ra, bọn họ cũng là sĩ tốt tham gia đánh giáp lá cà, hỏa thương binh là nhóm chiến sĩ có tố chất cao nhất trong Giao châu doanh.
Mấy con đường nhỏ trên chiến trường phía tây bắc đã có hỏa thương binh ném hỏa thương trong tay xuống, cầm đại thuẫn và kiếm chặn ở con đường nhỏ, phía sau bọn họ chính là tầng tầng lớp lớp trường mâu binh, trong khoảng trống của hàng ngũ dùng gỗ và đất lót cao lên, hỏa thương binh đứng ở bên trên trên, dùng xiên gỗ kê hỏa thương chuẩn bị xạ kích.
Quan binh ở gần bờ sông đều có thể cảm nhận được hơi nóng của thuyền lửa đang cháy rừng rực trên sông ập vào mắt, khói bụi thì càng không cần phải nói, rất nhiều người đều bắt đầu ho vì bị sặc khói.
Nhìn sâu vào trong những con đường này, cuối cũng cũng thấy bóng dạng của bộ hạ của Hạ Nhất Long xuất hiện, chỉ có điều không phải là tập đoàn đơn binh, mà hàng đầu tiên đều đẩy lỗ xa (xe làm lá chắn) tiến lên, vừa hay che chắn cho binh sĩ ở phía sau.
Trên thuyền của quân Hoài Dương ở trên bờ tất nhiên cũng không thiếu binh sĩ cầm gậy trúc thô to để đẩy thuyền lửa, lần này cũng có sự chuẩn bị trước rồi, trên đầu thuyền của mỗi một con thuyền đều có bốn năm cây gậy trúc thô to, đầu trước bọc thép, một nửa cố định ở đầu thuyền, thuyền binh và thuyền quan thì đều thả neo ở trong nước, giống như là ổn định ở đó.
Thuyền lửa thuận dòng mà xuống cũng đụng phải những cây gậy trúc đó, củi và rơm ở trên thuyền gỗ đã được tưới dầu, cháy rất nhanh, chỉ cần bị cản lại thì chỉ lát sau là cháy rụi.
Nhưng thuyền lửa mà Hạ Nhất Long từ thượng du thà xuống, ý nghĩa chủ yếu không phải là để công kích thuyền của quan quân, thời tiết này gió không lớn. khói do lửa cháy tỏa ra, đã rất ảnh hưởng tới tình trạng của quan binh rồi.
Mắt của Trần Lục đã cay đến nỗi chảy cả nước mắt, nhìn lỗ xa dần dần tiếp cận, thầm biết bố trí ứng đối của mình khẳng định là có chút vấn đề, hắn mở miệng hét lên: “Điều pháo, điều pháo, bắn nát lỗ xa đó đi...”
Tiếng chém giết ở phía cửa đông thành Toánh Thượng đã vang lên ầm ĩ, quan quân ở phía trước đã phái người truyền tin tới, hét lớn: “Trần đại nhân, lưu tặc lại xông lên rồi!”
Các lưu tặc tuy là hạng liều mạng, nhưng sau khi chịu tổn thất lớn như vừa rồi, không ngờ vẫn có thể tổ chức đợt tấn công thứ hai, đây quả thực là quá không phù hợp với lẽ thường, lần này Cách Tả ngũ doanh chiến đấu với quan binh, đích xác là lấy hết quyết tâm ra rồi, chuẩn bị bất chấp tất cả mà liều mạng một lần.
Quan quân và sĩ quan quân Hoài Dương ở các chiến tuyến gân cổ hét lớn. ổn định trận hình, ngăn đợt tiến công lần thứ hai của đối phương. Địch nhân tuy rất hung ác, có điều binh sĩ quân Hoài Dương cũng không sợ, bởi vì cuộc chiến đấu vừa rồi đã chứng minh, với công kích hung mãnh như vậy họ vẫn có thể chống đỡ được.
Quan trọng là cánh phía tây bắc, nếu địch nhân từ phương hướng đó xông vào vậy thì vạn sự đều hỏng bét, chỉ mỗi ở phương hướng này là hỏa khí và chiến thuật của quân Hoài Dương không được phát huy đầy đủ. Huống chỉ còn có khói đày đặc ở trên sông làm ảnh hưởng tới tầm nhìn.
Trên đại thuẫn ở phía trước lỗ xa được đội ngũ của Hạ Nhất Long đẩy tới đều treo bao cát, bản thân con đường này hẹp như vậy, có lỗ xa này che ở phía trước, binh sĩ của Cách Tả ngũ doanh đều trốn ở đằng sau, cũng có người cầm hỏa thương và cung tên không ngừng từ phía sau lỗ xa thò đầu ra, xem xem còn cách trận tuyến của quan binh bao xa.
Trần Lục đứng ở trên đài cao. bị khói mù khiến cho không mở mắt ra được, bố trí của Cách Tả ngũ doanh không ngờ lại khiến quân Hoài Dương vào lúc này phải chịu cảnh bốn bề thụ địch. Cái này cũng đành chịu thôi, dẫu sao thì quân Hoài Dương là đi theo hướng tinh binh, hơn nữa lại dựa rất nhiều vào hỏa khí Cách Tả ngũ doanh ở đây mặc dù có ba doanh, nhưng nhân số lại hơn xa quân Hoài Dương.
Hắn lau nước mắt, cao giọng quát: “Hỏa thương binh của hậu đội cầm đao thuẫn lên chuẩn bị chống đỡ. bên bờ thì chuẩn bị cho tốt, hỏa pháo đừng có điều động, vẫn cứ nhắm vào thành Toánh Thượng!”
“Hàng đầu tiên không đứng yên, hàng sau tiếp tục tiến lên trước, đi sát một chút, sát một chút!”
Các quan quân ở con đường phía tây bắc lớn tiếng hạ lệnh, nhìn đối phương đẩy lỗ xa dần dần tiếp cận, cũng chỉ có thể trước tiên tránh chiến thuật đụng tan đội hình của đối phương mà thôi.
Lỗ xa tiến vào tầm bắn, hỏa thương binh đứng ở chỗ cao hai bên giao lộ đã bắt dầu khai hỏa, nhưng hỏa thương thế tới lăng lệ bắn lên bao cát tối đa cũng chỉ chọc thủng ra được một cái lỗ chứ không gây được sát thương gì cả.
Trận hình không thể loạn, cái này tuy mang tới uy thế và sức chiến đấu cho binh mã của hệ thống Giao châu doanh, nhưng ở đây lại mất đi thời cơ rồi.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương đẩy lỗ xa tới, hỏa thương binh và cung tiễn thủ của Cách Tả ngũ doanh nấp phía sau lỗ xa đang được đẩy đi trên mỗi con đường, dần dần cũng tiến vào trong tầm bắn của bọn họ.
Cung tiễn thủ của Cách Tả ngũ doanh còn có góc ngắm chiều cao để xạ kích, binh sĩ cầm hỏa khí thì không dám thò đầu ra, khoái thương, súng điểu trong tay họ không có độ chuẩn xác và uy lực như súng không nòng xoắn hạng nặng của đối phương, nhưng cung tên lại tạo thành phiền phức cho trường mâu binh của quân Hoài Dương.
Nhưng cách một cái lỗ xa, lại là chĩa lên trời rồi bắn, uy lực cũng chẳng ra làm sao, lại đẩy về phía trước thêm mấy bước thì dừng lại không di động nữa, lúc đang đẩy cũng không có cung tên hoặc là hỏa thương bắn tới, cho thấy là đang tiến hành điều chỉnh trận hình và đội ngũ. hỏa thương của quân Hoài Dương ở hai bên giao lộ vẫn thay phiên khai hỏa.
Nhưng không gian quá nhỏ, hỏa thương của hỏa thương binh lại nặng, thay phiên bắn cũng không tiện lắm, khi chỉ còn cách có hơn chục bước, hỏa thương của hỏa thương binh bắn lên mặt thuẫn của lỗ xa, tối đa cũng chỉ làm bụi bốc lên mà thôi, nhưng bởi vì cự ly khá gần, từ trên góc độ đã có thể bắn tới binh sĩ lưu dân ở phía sau. hơn nữa bắt đầu tạo thành sát thương, cự ly như vậy đã đủ gần rồi.
Có thể nghe thấy binh sĩ của Cách Lý Nhãn ở phía sau lỗ xa phát ra tiếng hò hét, tốc độ của lỗ xa đột nhiên tăng nhanh hơn nhiều, chuẩn bị đâm vào trận tuyến của quan binh.
Lỗ xa to như vậy đâm mạnh tới, các sĩ binh tay cầm thuẫn bài và kiếm đều cảm thấy bất hảo. bọn họ căn bản không thể va chạm mặt đối mặt với đối phương được, phía sau lỗ xa này là hơn mười người đẩy, lỗ xa lại nặng nề vô cùng.
Cơ hồ là phản ứng theo bản năng, binh sĩ cầm kiếm và thuần đạt sang hai bên, quan quân và sĩ quan có phản ứng nhanh lập tức lớn tiếng phát lệnh: “Đặt ngang trường mâu!”
Trường mâu của binh sĩ ở mấy hàng đầu lập tức đặt ngang, hơn chục căn trường mâu lập tức chỉ ngang, va chạm với lỗ xa, trường mâu binh cửa hàng đầu tiên đối mặt với xung lực khổng lồ, cảm thấy thận thể không khống chế được thăng bằng mà ngã ra sau. nhưng từng hàng từng hàng dựa sát vào nhau, có người ở phía sau đỡ nên căn bản là không ngã được.
Trận tuyến trường mâu cản ở giao lộ cũng lui ra sau mấy bước, nhưng vẫn duy trì được, không bị tản mát.
Nhưng cũng có binh sĩ cầm kiếm thuẫn ở trước hai giao lộ lăn sang hai bên, trường mâu binh ở phía sau không kịp đặt ngang, trực tiếp bị lỗ xa đâm vào, trận hình trường mâu vốn không hoàn chinh lập tức tán loạn.
Lỗ xa vừa đâm vào, binh sĩ lưu dân theo sau xe lập tức thuận thế ùa lên, đây đều là tinh nhuệ của Cách Lý Nhân Hạ Nhất Long, cả người ăn mặc gọn gàng, chân đi giày cỏ, tay cầm đao búa, xông vào chém giết.
Trường mâu binh bị tản ra trước mắt công kích duy nhất có thể làm là dùng cán mâu mà quật, nhưng đánh giáp lá cà thì làm sao mà chiếm được tiện nghi, lập tức bị chém ngã.
Trường mâu binh của Giao châu doanh dựa theo sách yếu lĩnh đều dắt đoản đao và kiếm đâm, nhưng lần này hành quân gấp gáp, yêu cầu chỉ mang theo lương khô cho ba ngày, cố gắng hết sức không mang theo vật dư thừa, kết quả có trường mâu binh tự cho là thông minh không cầm theo binh khí thứ hai, đây cũng là do trường mâu binh trong chiến đấu căn bản chưa từng chịu thiệt, khiến những binh sĩ quân Hoài Dương này ít nhiều có chút lơ là, nhưng lúc này đánh giáp lá cà, trương mâu trong tay dưới tình huống không có trận thế. làm sao mà ngăn càn được những binh sĩ lưu dân đó áp sát chém giết.
Càng phiền phức hơn là mấy giao lộ khác bị đâm thủng, giao lộ đã được chắn bị công kích từ mấy phương hướng, cũng chỉ có thể rút lui, binh mã của Cách Lý Nhân bắt đầu xông vào trong trận tuyến của quân Hoài Dương.
Trên trời ngập ngụa khói, phía sau tiếng hô giết rung trời, hỏa thương binh ở phái sau bức tường thấp lần đầu tiên trải qua loại cảnh tượng này. đều có chút hoảng loạn, hiệu quả xạ kích cũng kém đi rất nhiều.
Trần Lục đứng trên đài cao, hai mắt đau đến chảy nước mắt, nhưng vẫn cố gắng quan sát chiến trường ở xung quanh, sắc mặt của hắn đã tái xanh, ai ngờ bố trí khắp nơi như vậy mà vẫn phải chịu thiệt.
Mấy bộ tướng ở bên dưới đều có chút lo lắng, một người hét lên: “Trần đại nhân, trên thuyền còn có mấy doanh, điều xuống đánh đi!”
“Điều con bà mày, địa phương nhỏ như cái lỗ kim thế này, binh mã làm sao mà triển khai được, báo cho phía tường thấp, bọn họ cứ lo liệu tốt bọn lưu tặc ở đối diện là được, việc còn lại bọn họ không cần phải quan tâm, nếu loạn trận cước, thì quân phập vô tình đang đợi họ. Thân binh đội, theo lão tử!”
Phía tây bắc chém giết đang hăng, nhưng vẫn ở thế giằng co. thân binh vội vàng tiến lên trước truyền lệnh. Trần Lục cởi áo khoác dài của mình, tay cầm một lưỡi búa. dẫn thân binh đội chuẩn bị gia nhập cuộc chiến.
Thân binh đội của các quân, thân binh doanh của Lý Mạnh, trong hạng mục huấn luyện của những binh sĩ này đều có luyện binh khí ngắn và đánh trực diện, kiểu đánh giáp lá cà này quá thật là thích hợp với bọn họ nhất.