“Dao Dao?” Quả nhiên vừa nghe xong câu nói của Âu Dương Tử Hiên, nét mặt thiếu kiên nhẫn của Phong Thần Dật lập tức chuyển sang trạng thái lạnh lùng: “Cô ấy sao lại tham gia vào đảng phái của Viêm Long?”
“Tôi nào biết nhưng mà hình như cô ấy còn đi cùng Viêm Long tới căn phòng ở tầng 3 rồi.”
“Căn phòng ở tầng 3? Chỗ đó không phải là phòng ngủ sao?”
Khuôn mặt của Phong Thần Dật dần dần trở nên u ám, Âu Dương Tử Hiên cười cười xua xua tay: “Bình tĩnh, bình tĩnh nào, cậu còn không biết lão Viêm Long đó sao, hắn cho dù có đưa bạn gái cũ của cậu vào phòng ngủ cũng sẽ không làm ra chuyện gì đâu. Cho dù bạn gái cũ của cậu có cởi sạch đồ đứng trước mặt của lão đi chăng nữa, hẵn ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái đấy chứ!”
“Tử Hiên!”
“Ừ thì...hì.” Tự biết lời nói của bản thân có chút khó nghe, Âu Dương Tử Hiên vội vàng nhếch miệng cười.
“Lúc Viêm Long đưa Dao Dao đi, nét mặt cô ấy có biểu hiện gì không?”
“Ừ... hình như nét mặt u ám có vẻ rất nghiêm trọng.”
“Viêm Long muốn đối phó với Dao Dao!” Không ai có thể hiểu rõ Hắc Viêm Long hơn Phong Thần Dật, hai bọn họ cùng với Âu Dương Tử Hiên cũng được coi là chơi với nhau từ hồi còn mặc quần thủng lỗ. Chỉ là sau này Phong Thần Dật đi Nhật Bản du học, Hắc Viêm Long cũng đến nước Anh du học thì bọn họ mới không liên lạc vài năm rồi.
Có thể Hắc Viêm Long từ nhỏ tính cách đã có phần bạo lực, một khi hắn đã muốn đối phó với ai, trên mặt liền biểu hiện ra rất rõ ràng.
“Cộc, cộc, cộc.” Phong Thần Dật lo lắng gõ cửa.
“Ai?” Bên trong vọng lại giọng nói thiếu kiên nhẫn của Hắc Viêm Long.
“Tôi!”
“Cạch.” Cửa phòng mở ra, Hắc Viêm Long nhìn hắn có chút hiếu kỳ: “Cậu không phải đau đầu đang nghỉ ngơi sao? Sao lại...?”
Còn không để cho Hắc Viêm Long nói hết câu, Phong Thần Dật đẩy hắn sang một bên, xông thẳng vào bên trong. Quả không ngoài dự đoán, Dao Dao đang ở trong này.
Phong Thần Dật sắc mặt tối sầm lại, đấm một phát vào mặt của người đàn ông đang giữ Dao Dao.
“Phong Thần Dật...” Dao Dao sửng sốt nhìn Phong Thần Dật mà nói không ra hơi, hắn sao lại ở đây?
“Thần Dật, cậu đang làm gì vậy?” Hắc Viêm Long theo vào trong, lập tức trở nên u ám.
Phong Thần Dật bình tĩnh lại, hơi thở tuy còn chút gấp gáp, lạnh lùng nói: “Tôi mới phải là người nên hỏi cậu đang làm cái gì vậy!”
“Không có gì a, chỉ là đang trừng phạt một kẻ bại hoại mà thôi.”
“Này!” Âu Dương Tử Hiên đứng ở bên cạnh muốn nhắc nhở Hắc Viêm Long ăn nói cho tử tế, ai ngờ Phong Thần Dật lập tức cho hắn một nắm đấm lên mặt.
“Cậu bị bệnh à Thần Dật, mẹ nó sao cậu dám đánh tôi hả?” Hắc Viêm Long đỏ ửng mặt tức giận nhìn hắn.
“Viêm Long, đừng nói nữa, cô gái kia là bạn gái cũ của Thần Dật.” Âu Dương Tử Hiên e sợ sự việc trở nên nghiêm trọng hơn, vội vàng nói thầm vào tai của Hắc Viêm Long.
Hắc Viêm Long nghe xong câu này, đồng tử đã giãn ra: “Thật hay giả vậy?”
“Tôi lừa cậu làm gì!” Âu Dương Tử Hiên gật gật đầu khẳng định lại.
“Không phải chứ, Thần Dật...” Lông mày của Hắc Viêm Long như bị xoắn lại, hắn cau có chỉ vào Dao Dao đang ngồi ở trên giường, không thể tưởng tượng nổi nữa liền nói: “Cậu vậy mà lại có quan hệ với loại đàn bà độc ác này? Còn vì loại phụ nữ lòng dạ nham hiểm đó mà đánh tôi?”
Ngay lập tức, hai mắt của Phong Thần Dật quét một đường sắc lạnh đến Hắc Viêm Long.
Âu Dương Tử Hiên hít một hơi dài, vội vàng chạy đến đứng giữa hai con người này: “Hai người bình tĩnh một chút, ok? Viêm Long, sao cậu lại nói bạn gái cũ của Thần Dật là rắn độc chứ?”
“Ồ, cậu có thể hỏi người phụ nữ đó xem đã làm ra loại chuyện xấu xa gì.”
Âu Dương Tử Hiên quay đầu lại, nghiêng đầu mỉm cười.
Dao Dao lạnh lùng nhíu mày: “Hắc tổng, từ lúc anh gọi tôi vào đây luôn nói những lời mập mờ khó hiểu, tôi cảm thấy anh nên nói rõ sự việc ra trước đi!”
“Ồ. Cô lại còn giả vờ à! Lẽ nào cô không cảm thấy màn kịch ngày hôm nay rất quen thuộc sao? Hay là đến bây giờ cô vẫn chưa nhớ ra?”
Hắn luôn luôn nói khiến cô nhớ lại, nhớ lại, cô phải nhớ ra cái gì? Cô ngoài ký ức trước lúc 6 tuổi bị đánh mất, hoàn toàn không có liên quan gì đến hắn. Lẽ nào là nói cô trước lúc 6 tuổi đã mạo phạm gì hắn hay sao?
Khoan... Khoan đã!
Đồng tử giãn ra, Dao Dao nhìn vào hai người đàn ông đứng bên cạnh, trong đó có một người cầm máy quay, lại nhìn người đàn ông vừa bị Phong Thần Dật đấm lên mặt. Lẽ nào nói...
“Anh có quen biết với Thương Vân Nhân?”
“Ồ, cô cuối cùng cũng không giả vờ nữa rồi à?”
Sau khi nghe thấy lời của Hắc Viêm Long, những cặp mắt trong căn phòng này từ từ chuyển sang cô, như thể cô đã làm chuyện gì đó mờ ám. “Hắc tổng, tôi rất muốn biết Thương tiểu thư đã nói với anh những gì?”
“Thực ra tôi không cần thiết phải nhiều lời với cô, nếu cô đã là bạn gái cũ của Thần Dật, hắn lại bảo vệ cô như vậy, tôi cũng là vì Thần Dật nên sẽ nói ra hết những chuyện tốt mà cô đã làm!” Hắc Viêm Long mỉm cười u ám, thắt chặt lại chiếc cà vạt ở trên cổ, từ từ nói: “Thần Dật à, bạn gái cũ của cậu bây giờ là tình nhân của Ngự tổng, cậu có biết không?”
“Không!”
Máu của toàn bộ cơ thể dường như đang chảy ngược lại, cô không sợ Phong Thần Dật biết được chuyện này nhưng Hắc Viêm Long trước mặt nhiều người như vậy nói ra toàn bộ sự việc, hơn nữa còn có bạn của Phong Thần Dật ở đây, hắn lại bảo vệ cô như vậy, bạn bè của hắn sẽ nhìn nhận hắn như thế nào đây!
Dao Dao cắn chặt môi, từ từ cúi đầu xuống, nước mắt đã trực sẵn chỉ chờ chảy xuống. Cô không dám nhìn vào mặt của Âu Dương Tử Hiên, càng không dám nhìn Phong Thần Dật, cô chỉ cảm thấy giá mà bây giờ có cái lỗ để chui vào thì tốt biết mấy.
“Thế thì đã làm sao?”
“Thình thịch.” Tim của cô đập nhanh hơn. Cô nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lên Phong Thần Dật, nét mặt của hắn lúc này rất bình tĩnh như vậy, khẩu khí cũng rất điềm đạm, như thể đã sớm biết chuyện này rồi nhưng cô trước giờ chưa từng nói với hắn chuyện mình trở thành người tình của Ngự Ngạo Thiên.
“Ồ, Thần Dật, cậu hóa ra đã sớm biết rồi. Tôi nói cho cậu biết, người phụ nữ này vì ghen tuông vớ vẩn mà ép buộc bạn gái cũ của Ngự Ngạo Thiên phải đi phá thai, còn khiến cho bọn họ phải chia tay. Sau này, Ngự Ngạo Thiên qua lại với em gái tôi, chính là Vân Nhân, kết cục lại bị người đàn bà ác độc này...”
Nói đến đây Hắc Viêm Long định dơ tay lên đánh Dao Dao nhưng bị ánh mắt u ám của Thần Dật ngăn cản lại, hắn nắm chặt tay thành nắm đấm, quay đầu nói: “Không thể ngờ cô ta cho người hãm hiếp em gái tôi, còn quay video tung lên mạng!”
Ha... hóa ra Thương Vân Nhân nói với Hắc Viêm Long như vậy. Chẳng trách Hắc Viêm Long từ lúc nhìn thấy cô lại tỏ ra hiềm khích như vậy, còn hỏi cô nhớ ra cái gì nữa.
“Cô xem đi, đây đều là những chuyện tốt mà cô gây ra không phải sao?”
Là cô làm thì sao, không phải cô làm thì sao, tất cả những việc đó đúng là đều có liên quan đến cô. Ly Mỹ Vân mất đi đứa con, Thương Vân Nhân bị cưỡng bức, người châm ngòi chẳng phải là cô đó sao?
“Thần Dật, những việc này cậu biết chứ?” Hắc Viêm Long nhìn Phong Thần Dật mỉm cười.