“Tôi cũng là nghe phó tổng Long nói, lễ tang, Dao Dao.”
Uông Hãn mỉm cười nhạt nhẽo, với tay xoa vào đầu cô tìm kiếm một chỗ ngồi.
“Dao Dao! người đàn ông lúc nãy là ai vậy?”
“Có khách đến!”
Còn không đợi Cung Tiểu Mạn nói xong, người điều khiển nghi lễ lại cao giọng.
“Sao lại còn có khách đến?”
Thấy rằng chỉ có khoảng hai mươi mấy người ngồi trong lễ đường đã rất lộn xộn rồi, giờ còn đến thêm mấy người nữa thì chỗ đâu mà ngồi?
Lúc này bước chân chậm rãi tiến vào lễ đường không phải ai khác, chính là sự xuất hiện muộn màng của Ngự Ngạo Thiên và Long Diệp!
Không nghi ngờ gì nữa, sự xuất hiện của họ đã làm cho đám tang yên tĩnh này trở nên …
Ngồi bên tay phải của Hắc Viêm Long, Âu Dương Tử Hiên biểu cảm của hai người như chùng xuống:
“Mối quan hệ giữa bạn gái của anh với Ngự Ngạo Thiên vẫn chưa chấm dứt sao?”
Ánh mắt lạnh lung của Phong Thần Dật quét qua Ngự Ngạo Thiên, lành lạnh đáp:
“Đấy là việc của họ.”
“Sao lại gọi là việc của họ?”
Họ còn tưởng rằng mấy hôm nay Phong Thần Dật vì chuyện cùa Dao Dao mà lo lắng cho cô, là vì quan hệ của Dao Dao và Ngự Ngạo THiên đang trong thời gian bị dán đoạn. Không ngờ…lần này Phong Thần Dật chỉ là làm màu.
“Dao Dao, chia buồn nhé.” Long Diệp với nụ cười thương cảm đứng trước mặt Dao Dao, tay xoa xoa lên đầu cô.
Cô quên mất rằng, trong cuộc sống của cô thực ra còn có một nhân vật Long Diệp giống như anh trai sao?
“Cảm ơn anh, Long ca ca.”
“Ha ha, cô thật đúng là! Nếu không phải anh nghe tin mẹ em qua đời từ cái miệng của Long Kỳ, có phải cả đời này em cũng không nói cho anh biết sao?”
Không phải là cô không muốn nói, chủ yếu là cô sợ việc này sẽ bỏ lỡ thời gian của Ngự Ngạo Thiên nên cô mới không nói, nếu như nói với Long Diệp ca ca thì Long Diệp ca nhất định sẽ nói với Ngự Ngạo Thiên.
“Xin lỗi.”
Dao Dao gật gật đầu, ngay lúc ngẩng lên, đôi mắt ầng ậc nước nhìn thẳng vào khuôn mặt lạnh lung vô cảm của Ngự Ngạo Thiên.
“Hừm, Ngạo Thiên!”
Long Diệp phát hiện ra tình hình không thích hợp lắm, bèn lấy tay kéo kéo áo của Ngự Ngạo Thiên.
Hắn lập tức nở một nụ cười lịch sự:
“Xin chia buồn!”
Quay người liền ngồi xuống vị trí phía bên tay trái.
Trong cảnh này, Cung Tiểu Mạn ngồi bên cạnh cảm thấy rất kinh ngạc:
“Ngự Ngạo Thiên là có ý gì? Ngay cả tổng giám đốc Uông Tổng Lam, Long Diệp, đều biết nói những câu an ủi, còn biểu hiện của Ngự Ngạo Thiên giống như một người lạ tham gia đám tang vậy. cậu có ngốc khi làm bạn gái của anh ta không? Phản ứng của anh ta, có còn là con người không?”
“Tiểu Mạn, tớ không phải là bạn gái của anh ta, hơn nữa phản ứng của anh ta cũng rất bình thường, cậu nên biết rằng anh ta giờ đây là một chính trị gia, gần gũi với tớ sẽ không tốt cho anh ta!”
“Dao Dao, cậu có bệnh sao? Anh ta vì bảo vệ địa vị của mình, mà bỏ mặc cậu, vậy cũng được sao? Chết tiệt, từ nay về sau xem như người lạ, đúng là không phải người!”
Cung Tiểu Mạn mới thay đổi cách nhìn với Ngự Ngạo Thiên và bây giờ cô cảm thấy tràn đầy tức giận.
Với đều này, biểu hiện của Dao Dao rất là bình thường, nó không quan trọng nữa, nếu như cô muốn sự an ủi của Ngự Ngạo Thiên thì sẽ không thể không thông báo cho anh ta.
Tuy nhiên…
Hai người con gái lần này đã hiểu lầm Ngự Ngạo Thiên lý do tại sao lại biểu hiện lạnh lùng như vậy.
Một người đàn ông trưởng thành đã quen với phong ba bão táp, hắn biết rất rõ khi nào nên tức giận, khi nào nên kìm nén tức giận, mấy ngày trước có tin đồn giữa Dao Dao và Phong Thần Dật, Ngự Ngạo Thiên vẫn không quên nhưng hôm nay khoảnh khắc đi vào lễ đường, người đầu tiên lọt vào tầm mắt của hắn lại là Phong Thần Dật, tính ra hắn ta đang muốn đè nén cơn giận trong lòng mình xuống nhưng cũng sẽ khó kiểm soát được.
Con bọ cạp thâm sâu hướng về phía Phong Thần Dật, đôi mắt lạnh lùng của Phong Thần Dật cũng đang nhìn hắn.
Ánh mắt hai người đàn ông nhìn nhau, đồng thời họ dành cho nhau một nụ cười xã giao nhưng trong khoảnh khắc nụ cười treo trên khuôn mặt họ bỗng nhiên biến mất không chút dấu vết.
“Có khách đến!”
Sẽ là cậu cô sao? Lần này sẽ là cậu cô chứ? Dao Dao nhanh chóng nhìn ra vị trí cánh cửa.
Chỉ thấy Hạ Nhậm Lương nắm tay tiểu Kiều bước vào, sau khi vái ba lần, hắn lo lắng ngồi xổm trước mặt Dao Dao:
“Cô vẫn ổn chứ?”
“Anh sao … đến đây?”
Là cô không thông báo cho Hạ Nhậm Lương biết mà.
“Là tôi đã xem tin tức trên báo, mơ hồ cảm thấy đó là cô, nên cho người đi hỏi, mới biết được hôm nay mẹ cô qua đời. Xin lỗi, đã đến muộn!”
Không, nên nói lời xin lỗi là cô chứ không phải Hạ Nhậm Lương.
“Cảm ơn anh, Hạ Nhậm Lương!”
“Sao Hạ Nhậm Lương của Lam Độ Quốc Tế cũng đến rồi?”
“…” Hắc Viêm Long nghe xong không biết nói thế nào cho phải.
“Cô gái này thật tốt số.”
Đang xem xem những người ra vào lễ đường có thể ngồi ở đây có bao nhiêu người là người bình thường? Có thể nói rằng các đại gia kinh doanh hôm nay đều tụ họp lại ở đây.
Lại tính đến sự xuất hiện của giới chính trị Ngự Ngạo Thiên, có cả Hắc đạo Long Diệp, Âu Dương Tử Hiên.
Đám tang này có thể được gọi là “cuộc giao lưu” trong ba giới trắng, đen và giới kinh doanh.
Như nói lên nền tảng bí ẩn của một cô gái đang làm đám tang cho mẹ đã qua đời, chúng ta không có cách nào có thể đều tra được bối cảnh của cô gái ấy.
Nhưng chỉ cần nhìn vào những chiếc xe đậu bên ngoài thì có thể thấy nó long trọng thế nào.
Bên trong lễ đường là sự hối hả nhộn nhịp, bên ngoài lể đường giống như một cuộc triển lãm xe hơi sang trọng vậy.
Bugatty veyron, Bentlay, Ferrari, Porsche, BMW, Land Rover, Lamborghini, Rolls Royce, Lincoln, có thể nói ngày hôm nay toàn bộ tất cả các dòng xe sang trọng có thương hiệu đều có ở đây.
Sau khi nhận được tin tức, nhiều phóng viên đã đến tìm hiểu điều bí ẩn.
Từ quan điểm của người bước vào lễ đường, hai người cao cấp đến từ tập đoàn Bác Sâm, sự ghé thăm của chủ tịch tập đoàn Bão Lai, thượng nghị viện Ngự Ngạo Thiên đã đến, chủ tịch Lam Độ Quốc Tế đến, tổng giám đốc của tập đoàn Phong Thị, người kế nhiệm duy nhất của tập đoàn Âu Dương đến, năm nhà lãnh đạo doanh nghiệp hàng đầu hiện nay đều đã đến, thật sự không biết vị đại gia nào đang tổ chức buổi tang lễ này.
Với bối cảnh như vậy chắc chắn sẽ trở thành tin tức tiêu điểm của những tờ báo lớn hôm nay, xét cho cùng đó là một cảnh tượng hiếm hoi một trăm năm mới gặp một lần.
Nhưng Dao Dao không nghĩ như vậy, vì thế cô không thông báo với bất kỳ ai, chỉ hy vọng mẹ có thể ra đi trong yên tĩnh một chút. Cũng giống như cuộc sống của cô, bình thường và lặng lẽ.
Ở lối vào của lễ đường rất đông người, phải tốn rất nhiều công sức mới có thể đi vào được.
“Có khách tới!”
Giọng của người đều hành nghi lễ như chùng xuống, Dao Dao kích động nhìn ra phía cửa:
“Cậu!”
Ánh mắt vô thức hướng về Phong Thần Dật.
Phong Thần Dật hiểu ý gật đầu, nhìn vào mắt của Âu Dương Tử Hiên bên cạnh.
“Người của tôi đã sắp xếp xong cả rồi!"
Âu Dương Tử Hiền tự tin làm một cử chỉ “ok” bằng tay.
Ở bên khác, mặt của Long Diệp như chùng xuống, vừa định cầm điện thoại lên, Ngự Ngạo Thiên ấn tay hắn xuống:
“Tôn trọng người quá cố, tang lễ kết thúc mới động thủ.”