Cô hiểu rất rõ tính tình của Phong Thần Dật. Khi họ trao đổi qua, cô chỉ có một chút tâm nguyện nho nhỏ, Phong Thần Dật vĩnh viễn không từ bỏ ước muốn của cô.
Trong thế giới của Phong Thần Dật không cho phép xảy ra thất bại cũng không cho phép mong ước của Dao Dao thất bại.
Nhưng lúc này hắn lại mất đi quyền lợi vì bảo vệ cậu Dao Dao.
“Chết tiệt! Rõ ràng sẽ nhanh chóng đến nơi an toàn nhưng kết quả vẫn...” Âu Dương Tử Hiên căm ghét siết chặt nắm đấm của mình rồi xô đổ một cái bình hoa.
“Tử Hiên, anh bình tĩnh lại được không? Thất bại chỉ là thất bại mà thôi. Nếu anh có thời gian để tức giận thì không bằng nghĩ biện pháp tìm ra kẻ sát hại mẹ Dao Dao đi.” Hắc Viêm Long ở bên lạnh lùng nói rồi thở dài một hơi.
Bên trong nhà lập tức rơi vào yên tĩnh, trên khuôn mặt của mọi người đều bị bao phủ bởi một đám mây đen, mỗi người đều cảm giác được cái chết của mẹ Dao Dao có điều gì đó bất thường.
“Được rồi, Tử Hiên, anh không bắt mấy tên sát thủ về tra hỏi xem bọn chúng là ai sao?”
Nghe được câu hỏi của Hắc Viêm Long, Âu Dương Tử Hiên choáng váng chớp mắt một cái: “Khi đó hoảng loạn quá nên chúng tôi chỉ nghĩ cách mang Đặng Tổ Nghiệp đi, làm sao nghĩ đến chuyện bắt sát thủ về được chứ?”
“Oh my god...” Hắc Viêm Long đứng ở bên cạnh vỗ vào gáy hắn rồi lạnh lùng liếc mắt.
“Viêm Long, Tử Hiên nói không sai. Dưới tình huống đó việc bảo vệ cậu Dao Dao là hàng đầu, huống hồ trên đường lại gặp thêm một đám sát thủ nên căn bản là không có cách nào phân biệt rõ là ai.” Phong Thần Dật vẫn trầm mặc đã lạnh lùng mở miệng.
“Trên đường lại xuất hiện thêm một đám sát thủ sao?” Đôi mắt màu đen của Hắc Viêm Long chợt lóe lên rồi theo bản năng nhìn về phía Dao Dao: “Rốt cuộc người nhà của cô bị dính vào chuyện gì vậy? Tại sao lại có nhiều sát thủ như vậy chứ?”
Chẳng biết tại sao đầu óc Dao Dao lúc này càng ngày càng loạn, tại sao lại xuất hiện nhiều người như thế chứ?
“Ồ... Nếu mục đích là giết sạch thì tại sao bọn chúng lại không để ý tới bạn gái cũ của anh, Thần Dật?” Khuôn mặt Hắc Viêm Long đầy vẻ nghi vấn, sắc mặt khó coi ôm hai tay ở trước ngực: “Khi đứng ở nghĩa trang, bạn gái cũ của anh đi ra nhưng hoàn toàn không có người tập kích.”
Về điểm này Phong Thần Dật cũng rất tò mò, hắn chậm rãi ngồi xuống bên người Dao Dao.
“Tôi không biết, tôi cũng không biết vì sao bọn họ lại đối phó với mẹ tôi, đối phó với ông nội, ngay cả cậu tôi ở nước ngoài cũng tìm cách đối phó, vì sao lại không đối phó với tôi?”
“Được rồi! Có một chỗ chúng ta cần xem lại.” Âu Dương Tử Hiên vẫn trầm mặc nãy giờ đột nhiên mở miệng.
Mọi người đều nhìn về phía hắn.
“Nếu như chia các băng đảng thành ba cấp a, b, c thì chỉ có cấp xã đoàn mới xây dựng được tổ chức sát thủ riêng cho mình. Các băng đảng trong nước của chúng tôi chỉ có bốn tổ chức có trình độ này, theo thứ tự sẽ là Thanh Hổ bang, Xích Long bang, Chu Tước bang và còn có băng đảng của mẹ tôi Huyền Vũ bang!”
Thanh Hổ bang sao? Cái tên này rất quen thuộc, hình như là trước đây cô đã nghe thấy cái tên này khi đi làm ở quán bar. Hình như nó đã bị Ngự Long bang tiêu diệt!
Loại bỏ sự nghi ngờ!
Đối với lão đại của bang Xích Long thì không phải chính là người đã bắt cóc Ly Mỹ Vân sao? Lấy tính cách của Ngự Ngạo Thiên thì chắc hẳn sẽ tiêu diệt bọn hắn!
Tiếp tục loại trừ nghi ngờ!
Mà băng đảng của mẹ Âu Dương Tử Hiên thì chắc chắn không thể nào. Vậy cũng chỉ có thể là...
“Chu Tước bang! Nhất định là Chu Tước bang!” Dao Dao khẳng định nói.
Hắc Viêm Long đứng ở một bên lập tức lắc đầu: “Không phải Chu Tước bang làm.”
“Vì sao không phải? Nói không chừng Thương Vân Nhân vì muốn trả thù tôi nên sẽ giết người thân của tôi thì sao?” Được rồi, quên mất... Hắc Viêm Long chính là anh trai của Vân Nhân.
“Tôi không phải vì Thương Vân Nhân mà loại bỏ suy nghĩ của cô. Trước đó không lâu Ngự Long xã đã tiêu diệt toàn bộ Chu Tước bang, hơn nữa chính tay tôi giao Vân Nhân cho Ngự Ngạo Thiên. Cô cũng là người phụ nữ của Ngự Ngạo Thiên nên chắc hẳn sẽ biết kết cục của Vân Nhân chứ?”
“...” Ngự Ngạo Thiên đã tiêu diệt cả Chu Tước bang rồi sao? Hơn nữa kết cục của Thương Vân nhân...
Cô không dám nghĩ tới!
Bởi vì lấy tính cách âm độc của Ngự Ngạo Thiên, Thương Vân Nhân chắc hẳn sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Vào thời điểm Dao Dao đang suy nghĩ, Phong Thần Dật lạnh lùng trừng mắt một cái Hắc Viêm Long.
Không thể nghi ngờ chính vì câu nói của Hắc Viêm Long khiến cho Phong Thần Dật khó chịu!
“Được rồi, còn có Ngự Long bang! Tuy nói Ngự Long bang hoạt động yếu kém hơn khi tiến vào Trung Quốc nhưng hắn cũng đã thành lập một nhóm sát thủ tại Nhật Bản.
Đối với sự suy đoán của Âu Dương Tử Hiên, Dao Dao có thể đưa ra một câu khẳng định chính là Ngự Long xã hoàn toàn không có nhóm sát thủ, hơn nữa phụ trách nhóm sát thủ chính là Hàn Ly Thương.
“Có điều Ngự Long xã cũng không có khả năng làm ra chuyện này.” Âu Dương Tử Hiên quả nhiên giảo hoạt hơn so với Hắc Viêm Long, khi nói điều này hắn chỉ liếc mắt nhìn Dao Dao rồi không nói gì nữa.
“Tử Hiên, lúc Đặng Tổ Nghiệp bị thương, tôi nhớ anh có nói một câu có đúng không?” Phong Thần Dật lạnh lùng đã mở miệng.
“Tôi nói câu gì?” Âu Dương Tử Hiên rơi vào trong suy tư. Sau một lát, hắn dùng lực siết chặt thành quyền: “Đúng! Tôi nói tay súng bắn tỉa của đối phương chính là bậc thầy cao thủ cấp quốc tế, trong lúc hỗn loạn như vậy có thể một súng bắn bể đầu thì quả thật rất lợi hại! Huyền Vũ bang của tôi cũng không có cao thủ như vậy.”
“Nếu là cấp bậc thế giới chắc chắn sẽ không nhiều... Anh biết ai không?”
Nghe thấy câu hỏi của Phong Thần Dật, Âu Dương Tử Hiên lập tức phục sát đất: “Thần Dật, anh quả thật rất lợi hại. Nếu như là cao thủ cấp bậc thế giới thì có khoảng mười người, trong đó có tám người ở nước ngoài, hai người ở trong nước.”
“Hai người ở trong nước là ai?”
“Một người chính là tổng tài của Bác Sâm Hàn Ly Thương. Từ khi còn nhỏ hắn đã ở nước ngoài đạt được giải thưởng về bắn súng! Người còn lại làm cho chính phủ nên tên đã bị thay đổi. Tôi cũng không biết rõ về người này lăm!”
“Nếu như loại bỏ Ngự Long xã, loại trừ các tay bắn tỉa làm việc cho chính phủ ra thì lúc này phạm vi vẫn còn rộng lắm. Chúng ta phải đi tìm tám tay súng thiện xạ trên thế giới rồi điều tra về xã đoàn của bọn họ. Thần Dật, xem ra bạn gái cũ của anh đã dính dáng vào một sự kiện tầm cỡ quốc tế rồi.” Hắc Viêm Long trêu ghẹo.
Ai biết được nó lại thu hút ánh mắt lạnh lùng của Phong Thần Dật.
Hoàn toàn chính xác, vào thời điểm này thì lời nói đùa rất không phù hợp.
“Mọi người có thể dừng lại một chút được không?” Khi mọi người đang trao đổi, Dao Dao vẫn luôn giữ im lặng lạnh lùng đứng lên hướng ba người bọn họ cúi đầu một cái: “Ân tình này tôi sẽ nhớ kỹ, sau này nếu có việc gì cần giúp thì tôi sẽ cố gắng giúp mọi người hết mức. Mặt khác...” Ánh mắt của cô nhìn về phía Phong Thần Dật: “Xin hãy giúp tôi lần cuối cùng!”