Chỗ xa bên trong rừng cây vang lên từng đợt tiếng nổ, bụi mù hình nấm một dạng xông lên trên không trung, động vật nhao nhao chạy loạn. Cậu bé kia nhìn thấy động tĩnh lớn như vậy cũng không trì hoãn, thân ảnh chớp nhoáng xông tới.
“ Ninja sao chép Kakashi, thật không phải hư danh, khụ khụ.”
Nói được vài câu một người trung niên lại ho lên vài tiếng, từ trong miệng của hắn phun ra một bụm máu. Không khó khăn cũng nhận ra hắn bị trọng thương, liền một cánh tay cũng bị đoạn còn không có trọng thương sao. Ánh mắt người này không hề di động, nhìn chăm chú vào đối diện một người thanh niên che mặt, cười gượng.
“ Chết tại trong tay ngươi ta cũng không có điều gì oán hận. Nhanh chút ra tay đi.”
Người trung niên nhắm lại hai mắt, trên mặt thản nhiên, giống như hắn nói chết cũng không có oán hận.
“ Thầy Kakashi, làm sao em cảm thấy thầy giống như nhân vật phản diện đây.”
Ichiro vừa hay chạy tới xem được cảnh này, não không khỏi động động nói ra. Tình cảnh trước mắt xem đều là bịt mặt hắc y nhân đối với trung niên kẻ trung lương ra tay sát hại, oán hận xông tận trời xanh, khiến sắc trời liền đen tối một mảnh. Ichiro ngẩng đầu nhìn trời, đêm nay không có trăng.
“ Cẩn thận.”
Vừa mới ngẩng đầu xem trời đêm Ichiro bỗng nghe được giọng nói mang theo cấp bách của Kakashi. Không chút suy nghĩ, hắn liền vung tay về phía bên cạnh, trong tay hắn cấp tốc ngưng tụ một quả cầu vừa vặn đánh lên người trung niên kia.
“ Aa... A... Aaa...”
Người trung niên đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, khác biệt chính là khi tới hắn im lặng khi đi lại là cao hứng hát cao điệu. Đặc biết hắn còn sẽ làm cơ thể xoay tròn khiến thanh âm hắn phát ra còn rất có từ tính, còn có nhịp điệu.
Kakashi trên tay còn đang xoẹt xoẹt điện quang, cả người đứng ngơ ngác tại chỗ, miệng há hốc nhìn Ichiro khó tin thì thào.
“ Ra...rasengan, từ khi nào, là ai dạy nó?”
Liên tiếp dấu chấm hỏi theo trên đầu Kakashi bay lên, đầy đủ để hắn làm thành một cái khung che dù.
“ Thầy Kakashi mau tới, ta tìm được một quyển trục bị phong ấn, không biết có phải mục tiêu nhiệm vụ hay không?”
Khi mà Kakashi vẫn còn thẫn thờ, bên kia Ichiro đã bắt đầu lục soát chiến lợi phẩm. Mặc dù tên trung niên kia mặt mũi vặn vẹo dữ tợn, cơ ngực bị xoán thành một vòng xoáy nhưng không ảnh hưởng Ichiro hành động. Đối với việc có thể ngồi ăn một cách ngon lành bên cạnh một thi thể như hắn thì việc này dường như không có gì đáng nói cả.
Kakashi cầm lấy quyển trục mà Ichiro đưa tới xem xét một chút sau đó liền kết ấn, giải khai phong ấn trên đó. Mở quyển trục ra xem một chút, xác nhận chính là thông tin của làng lá lập tức thiên hủy.
“ Được rồi, tìm một chỗ nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta sẽ lên đường trở về.”
“ Ừm, thầy Kakashi, em nghĩ tối nay thầy nên ăn cơm nắm.”
Kakashi không hiểu quay đầu nhìn Ichiro hỏi.
“ Vì sao? Không phải có thịt thỏ nướng sao? Chẳng lẽ em không để cho ta chút nào sao?”
Ichiro vội xua tay, cười cười nói.
“ Không phải, chỉ là vừa rồi em và bọn chúng chiến đấu mãnh liệt quá. Trong lúc bất tri bất giác... ăn hết lúc nào không hay.”
“ Chiến đấu mãnh liệt... Ăn hết. Ichiro, đứng lại.”
Kakashi đứng ngẩn ra một hồi, nhìn Ichiro chạy mất tiêu mới giật mình đuổi theo.
…………………..
Sáng sớm ngày thứ hai, trên đường mòn nhỏ thông qua cánh rừng, có hai người vừa đi vừa trò truyện.
“ Ichiro, từ khi nào em học được Rasengan.”
“ Rasengan, ý thầy là quả cầu chakra hôm qua em sử dụng sao? Nói ra thầy cũng không tin đâu, đó là trong giấc mơ có một người đã dạy cho em. Chiêu này mới tháng trước em mới luyện xong, còn là lần đầu sử dụng, không ngờ cũng rất thuận tay. Nhớ lúc mới đầu em còn không tin, nhưng mà ông ta tối nào cũng chui vào giấc mơ của em buộc em phải luyện tập.”
Ichiro vừa nói vừa thuận tay hái chiếc lá trên đường đặt vào lòng bàn tay, tập trung chakra.
“ Thầy xem, người đó còn bảo em luyện tập dùng chakra để cắt đứt lá cây nữa.”
Ichiro vừa nói vừa xòe bàn tay ra, bên trong là chiếc lá bị rách giống như bị dao sắc cứa qua. Kakashi lại là kinh ngạc, nhìn chằm chằm chiếc lá kia, ngẩng đầu hỏi.
“ Em nói là trong mơ gặp một người, người đó như thế nào, miêu tả cho thầy nghe một chút.”
Ichiro nhăn mày, gãi đầu cười cười trả lời.
“ Em cũng không nhớ nữa, lúc luyện tập với ông ấy thì đều rất chân thực nhưng đến khi tỉnh giấc em lại không thể nào nhớ ra mặt của ông ấy. Chỉ nhớ được ông ấy có mái tóc màu vàng giống em này, còn cao hơn em bằng này này.”
Ichiro kiễng người lên dơ tay ra dấu, sau đó lại nói tiếp.
“ Ông ấy còn thường xuyên hỏi chuyện của hai đứa bọn em, dường như rất quan tâm bọn em vậy. Chưa có ai quan tâm em như vậy cả, cảm giác rất là ấm áp, rất là thân thiết. Giá như em có một người cha như vậy.”
Ichiro giơ lên gương mặt ngây thơ nhìn xem Kakashi, hỏi.
“ Thầy biết đó là ai không? Có phải là cha của em không hả?”
Nghe được Ichiro hỏi tới cha, Kakashi bỗng dưng sũng sờ, nhíu mày suy nghĩ, lẩm bẩm.
“ Không lẽ là thầy Minato, với cách nói của thằng nhóc thì rất giống thầy ấy. Thế nhưng làm sao có chuyện thầy ấy tối nào cũng chui vào giấc mơ của Ichiro được, chẳng lẽ khi đó thầy ấy đã thi triển một bí thuật nào đó lên Ichiro.”
Nhìn bộ dạng sững sờ của Kakashi, Ichiro liền quay đầu sang một bên hơi nhếch miệng một cái, sau đó lại làm bộ ngây thơ lay lay Kakashi.
“ Thầy không sao chứ? Tại em thấy thầy cứ ngẩn ngơ suất từ nay giờ.”
“ Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ người mà em nói có thể nào là cha em hay không. Mặc dù ta không biết cha em là ai nhưng mà rất có thể người mà em mơ thấy là cha em.”
“ Thật sao? Em biết chắc mà. Hì hì.”
Ichiro vui vẻ chạy lên phía trước, Kakashi nhìn bộ dạng vui vẻ của hắn lắc lắc đầu, rồi bỗng nhiên sũng sờ.
“ Không đúng, có gì đó không đúng. Thằng nhóc này từ khi nào lại biến ngây thơ như vậy, chắc chắn có gì đó không đúng.”
Kakashi sờ cằm nhìn lại Ichiro, không biết suy nghĩ cái gì.
Nửa tháng sau, hai bóng người xuất hiện tại cổng làng lá, chính là thầy trò Kakashi. Bởi vì không cần phải gấp làm nhiệm vụ cho nên hai người vừa đi vừa ngắm cảnh, mất thời gian mười lần lúc đi để trở về.
Kakashi ngẩng đầu nhìn văn phòng Hokage nói với Ichiro.
“ Em về trước nghỉ ngơi đi, một mình thầy đi giao nhiệm vụ là được rồi.”
“ Vậy em đi trước, bái bai thầy.”
Ichiro vẫy tay chào một cái liền biến mất, Kakashi quay người đi thẳng tới văn phòng Hokage. Đưa tay gõ nhẹ vài tiếng, bên trong liền truyền tới âm thanh của Đệ Tam mời đến. Kakashi đẩy cửa liền đi vào trong, thuận tay đóng cửa lại.
“ Nhiệm vụ hoàn thành sao?”
Đệ Tam để xuống văn kiện, đưa tay cầm lấy tẩu thuốc rít một hơi sau đó mới ngẩng đầu hỏi. Kakashi gật đầu.
“ Nhiệm vụ hoàn thành, thông tin rò rỉ đã bị hủy. Nhưng mà chuyến này nhiệm vụ có bất ngờ.”
“ Ồ có bất ngờ gì, ngươi nói cho ta nghe chút đi.”