Kaguya ánh mắt nhìn chằm chằm Ichiro, cảm giác ngoài khuôn mặt và cái tên ra thì Ichiro không có chút nào giống người đó. Cô nghĩ một chút nói.
“ Có lẽ ngươi cũng là luân hồi mà sống lại. Không nghĩ tới ngươi mà cũng có thể bị chết.”
“ Này, không muốn trù ẻo, ta sau này chắc chắn sẽ mạnh hơn ngươi khi trước, chắc chắn có thể sống mãi không chết.”
Ichiro phản đối nói, Kaguya không có nghe hắn lảm nhảm, tiến lại bên cạnh Ichiro ôm lấy cánh tay của hắn, đầu dựa vào vai của hắn. Ichiro cả người căng cứng, muốn dãy người ra lại nghe được Kaguya rất dịu dàng ôn nhu nói.
“ Mặc kệ ngươi có nhớ hay không, ta sẽ không để ngươi rời bỏ ta nữa, ta sẽ không để cho người khác chia rẽ chúng ta.”
Ichiro nghe xong khóe miệng giật giật, nói như vậy hắn về sau nếu như dám trêu hoa ghẹo nguyệt sẽ bị nữ thần trừng phạt sao? Kaguya mặc kệ Ichiro nghĩ gì, cô bắt đầu giảng giải cố sự.
“ Thần thụ mà người phàm các ngươi gọi chính là Ma thụ của Ma tộc. Nơi mà các ngươi sinh sống chính là khu vườn của ta mà thôi, các ngươi chính là phân bón để ta nuôi dưỡng Ma thụ.
Ma thụ hấp thụ các mặt trái của các ngươi để sản sinh ma Ma quả, ăn Ma quả khi đã trưởng thành liền có thể có được Ma nhãn tối cao của Ma tộc. Đồng thời trong quá trình hấp thu mặt trái của con người, Ma thụ sẽ sản sinh ra một loại năng lượng giúp cho vạn vật sinh sôi nảy nở.”
“ Vật cực tất phản sao?” Ichiro hỏi.
“ Cũng có thể nói là như vậy. Năm đó ta bị Quỷ giới đánh nén trọng thương buộc phải trốn đến nơi này, không nghĩ tới lại bị Quỷ tộc đuổi tới. Trong khi ta mang thai suy yếu cực kì hắn đã mê hoặc con người chống lại ta, ta lúc đó tình thế bắt buộc phải ăn Ma quả chưa trưởng thành. Sau đó bởi vì năng lượng mặt trái của nó mà trở lên mất hết lí trí, biến thành Ma nữ.”
Ichiro nghe tới đây cười nói tiếp.
“ Ngươi không phải muốn nói là lúc đó ta đã đứng ra ngăn cản ngươi đồng thời phong ấn ngươi đấy chứ? Nếu mà ta có năng lực đó đã không để cho ngươi phải ăn Ma quả rồi.”
Kaguya liếc nhìn Ichiro lắc đầu nói.
“ Ngươi lúc đó chỉ là người phàm, bị ta dùng Tsukuyomi phong ấn làm chất dinh dưỡng cho Ma thụ.”
“ Vậy...” Ichiro rùng mình một cái, nữ nhân này thật ác, tình nhân cũng giết.
“ Ta cũng không biết tại sao ngươi có thể thoát được Tsukuyomi của ta, hơn nữa còn đạt được Ma nhãn cực mạnh. Ngươi đã dạy cho Hogomora thuật phong ấn, thành công phong ấn ta vào mặt trăng.”
“ Chỉ vậy thôi sao? Còn tên Quỷ tộc kia, hắn muốn ngươi ăn Ma quả để làm gì?”
“ Ta không biết, có lẽ hắn muốn biến ta thành một Ma nữ thật sự sau đó trở lại tấn công tộc Osutsuki.” Kaguya lắc đầu nói.
“ Vẫn đề cuối cùng, ngươi từ đâu tới.”
“ Thần giới, một nơi chỉ có tranh đoạt và quỷ kế.” Kaguya căm hận nói.
“ Vậy hiện tại cô muốn làm gì?” Ichiro hỏi.
“ Tất nhiên ta muốn ngươi giải phong ấn cho ta để ta lấy lại sức mạnh của mình.” Kaguya nhìn Ichiro nói.
“ Ngươi muốn trở lại thành Ma nữ sao? Ta không giúp được ngươi, ta không có thực lực để giúp ngươi.”
“ Vậy ta đợi đến khi ngươi chịu giúp ta.” Kaguya nói hai tay ôm càng chặt hơn.
“ Được rồi, coi như là vì cái tên cùng tên cùng mặt kia ta sẽ giúp ngươi. Trước đó ngươi cũng phải làm việc giúp ta mới được.” Ichiro bó tay nói.
“ Ta không muốn đi quản những thứ đó, hiện tại ta chỉ muốn sống thoải mái một chút cho đến khi lấy lại sức mạnh của mình.”
“ Vậy thì không được, ngươi ít nhất cũng phải tu luyện chứ. Đến lúc đó nhỡ ngươi không thể nào khống chế được sức mạnh thì sao? Chẳng lẽ muốn ta lại phong ấn ngươi một lần nữa.” Ichiro nói.
“ Ngươi là đang lo lắng cho ta sao?” Kaguya ôn nhu nhìn Ichiro khiến hắn rùng mình.
“ Ta còn có chuyện phải làm, ngươi tốt nhất là thói quen với hoàn cảnh hiện tại đi.”
Ichiro thấy bên ngoài có tiếng pháo hiệu vang lên, là Sakura cầu cứu. Lập tức lấy cớ co chân chạy mất.
........................
Trên cây cầu đang xây của Sóng quốc, sương mù bao phủ toàn bộ cây cầu, trên cầu chỉ có ông Tazana và nhóm của Kakashi. Năm người Kakashi đứng chung một chỗ, ông Tazana được mọi người vây quanh nhằm bảo vệ.
“ Kakashi, Sharingan của ngươi đã bị ta khám phá ra rồi, ngươi đừng hòng có thể lừa gạt ta một lần nữa.” Âm thanh của Zabuza từ tứ phía vọng lại.
“ Zabuza, hiện tại ngươi cũng chẳng có cơ hội nhốt ta một lần nữa đâu.” Kakashi nhìn xung quanh hét lên, quay đầu nhìn Sakura nói. “ Bắn pháo tín hiệu cầu cứu Ichiro.”
“ Dạ.” Sakura vội vàng lôi ra một cái pháo hoa muốn đốt lên nhưng mà cô phát hiện không khí trung quanh quá ẩm ướt không thể nào đốt được.
“ Sakura, ném lên bầu trời đi.” Sasuke nói một câu sau đó lập tức kết ấn, Sakura nhìn thấy thủ ấn liền hiểu ném pháo hoa lên trời.
“ Hỏa độn Hào Hỏa Cần chi thuật.” Một quả cầu lửa từ trong miệng Sasuke bay ra bắn trúng đuôi của pháo hoa. “ Phiu” một tiếng, pháo hoa bắt lên bầu trời nổ vang một tiếng.
Chớp mặt một giây sau đó Ichiro liền xuất hiện ở bên cạnh năm người, cảm giác như tên này đang đứng ở một bên chờ đợi bọn hắn bắn pháo sau đó chui ra vậy.
“ Mọi người khỏe chứ. Bên kia hai người cũng khỏe chứ.” Ichiro phất tay chào, ánh mắt hắn ghim chặt phía trước. Năm người Kakashi đồng loạt quay đầu hướng đó chỉ thấy trong sương mù lờ mờ có hai bóng người đang đứng.
“ Ichiro bảo vệ ông Tazana cùng Sakura. Ta sẽ lo phần Zabuza còn Sasuke và Naruto tấn công tên còn lại.” Kakashi phân công.
“ Được.” Tất cả đều gật đầu đồng ý.
Kakashi kéo băng đeo lộ ra mắt trái, đó là tam câu ngọc Sharingan. Bên kia Haku cũng tách ra chạy về một bên, Sasuke và Naruto cũng lần lượt đuổi theo. Ichiro kết ấn tạo ra hai ảnh phân thân bù lại vị trí trống của ba người kia sau đó lôi ra một đống kunai chia cho Sakura một phần nói.
“ Thấy chán thì thỉnh thoảng ném một chút chơi.”
Sakura nghe thấy câu đấy vẻ mặt đơ ra, ném chút chơi, tên này coi đây là đang chơi đùa sao. Cô gằn từng tiếng nói.
“ Không cần, tớ còn đủ dùng.”
“ Há, cái này khác, cầm lấy của tớ thỉnh thoảng ném vu vơ. Đến lúc đó sẽ có bất ngờ cho cậu.” Ichiro nháy mắt với Sakura.
“ Lại bầy cái trò gì đây?” Sakura miệng phàn làn nhưng mà vẫn cầm lấy kunai của Ichiro.
Ichiro lại chia cho hai cái phân thân của mình một ít, sau đó đứng nhìn diễn biến cuộc chiến của hai bên. Ichiro chủ yếu là quấy rối Zabuza, còn bên Sasukr và Naruto thì để cho hai tên này tự giải quyết đi.