Thực Vật Chiến Sủng Của Ta

Chương 134: Xác định mục tiêu



Sau khi xác định được năm thành viên tham gia vào giải đấu sắp tới, tất cả bọn họ cần phải giới thiệu qua bản thân đồng thời luyện tập hợp tác với nhau để chiến đấu.

Chí Sinh chính thức gia nhập vào Học viên quốc gia Lăng Hiên, cậu được phân cho một khu nhà riêng ở cùng với đám Tiểu Mộc trong học viện, đây là đặc quyền mà Quách Chiến xin cho mấy người.

Tại hoàng cung, nơi mà được bảo hộ nghiêm ngặt bởi thật nhiều quân lính, đi theo lời mà Quách Chiến để lại khi kết thúc trận đấu, toàn thể nhóm người Tiểu Mộc và Minh Viễn đuổi tới bên trong phòng của vị chiến thần này.

Ở đây tạm thời chỉ có Quách Chiến và Linh San, Quách Thiên và Quách Tâm Vũ thì đang nằm nghỉ ở một căn phòng khác, hai đứa trẻ này phải ở lại vì không nằm trong danh sách tham dự đại hội.

“Chúng ta lại gặp nhau, theo như lời giới thiệu lúc trước, các ngươi chính là hộ vệ của Tiểu Minh, nhưng mà… bây giờ có thể giới thiệu lại được chứ?”

Một cái liếc mắt liền khiến cho năm người Minh Viễn cảm thấy rùng mình, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ sợ hãi đến không dám phản kháng.

Mole và Alivia đã sớm biết trước tình huống này, hai người bọn họ cũng không dễ chơi, đã quyết định nói chuyện thì không cần phải che dấu nhiều đến vậy.

Trước tiên thì…

“Chiến thần đại nhân hẳn phải biết đến Tinh linh thánh địa của tầng năm chứ nhỉ?”

Luồng khí thế của Gian xảo cổ thụ với Nữ tinh linh hòa hợp lại với nhau, đánh ngược lại uy áp cuồng ngạo từ Quách Chiến.

Đứng ở một bên Linh San không khỏi giật mình, đây là lần đầu bà nhìn thấy có người phản kháng lại sức ép từ chồng mình nhẹ nhàng đến vậy.

“Tầng năm, Tinh linh thánh địa? Cái này không phải ai cũng biết, bất quá chúng ta hiển nhiên là biết tới”

Gật đầu trả lời, Linh San thay Quách Chiến nói.

Mọi người tập trung tầm nhìn về phía bà, Linh San mỉm cười bước tới nhìn nhóm năm người Minh Viễn thật kỹ, dù sao thì bà cũng là một pháp sư cấp tám, tuy không mạnh bằng chồng mình, nhưng cũng không phải dạng dễ chọc.

Ấy vậy mà từ cái nhìn của Linh San, bà chỉ có thể phán đoán thực lực đại khái của Minh Viễn và Tiểu Mộc, còn hai người còn lại thì gần như không thấy gì, đứa trẻ nhỏ cũng rất quỷ dị.

“Như tộc trưởng và tộc trưởng phu nhân đã biết, ngoại trừ thần là người kề cận cậu chủ duy nhất, hai người hẳn phải cảm nhận thấy khí tức của đám Tiểu Mộc rồi chứ?”

Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói dong dài thật sự khiến Minh Viễn và Tiểu Mộc thật khó thở, hai bên cứ ép qua ép lại, người thực lực cao không nói gì, chứ còn bản thân đã sớm chịu không nổi.

Quách Chiến nhìn về phía Minh Viễn một lát, sau lại nhìn về hai người Mole và Alivia, hồi cuối trận đấu ông đã cảm nhận được khí tức ma thú của Tiểu Mộc, nhưng ba người còn lại.

“Đừng nói là, bốn người còn lại đều là Chiến sủng của Tiểu Minh nhé?”

Suy nghĩ một chặp, Linh San mở miệng hỏi, tình huống này có phần không quá thực tế rồi, con trai út nhà bà thật sự có mạnh đến thế sao?

Thiên phú mà Quách Minh được kiểm tra và thái độ lười biếng của thằng bé khiến hai người Linh San và Quách Chiến không đặt nhiều kỳ vọng vào cậu.

Đừng nói về Mole và Alivia quỷ dị, chỉ riêng khả năng phục hồi cùng chữa trị của Tiểu Mộc là đã đủ kinh người rồi.

“Đúng vậy, cựu chủ nhân của Tinh linh thánh địa, Mole và Alivia, Chí Sinh là con trai của chúng ta”

Thừa nhận trả lời, Mole đại diện nói, sau đó Tiểu Mộc cũng triệu hồi tới vài cây Thực nhân thảo lên xung quanh cười hỏi.

“Hai ngài không quên Chiến sủng đầu tiên của cậu chủ là gì chứ??”

Toàn thân toát ra màu diệp lục và được bao vây bởi loài thực vật cấp thấp, Quách Chiến giật mình hỏi.

“Ngươi là cây Thực nhân thảo hồi đấy?”

Không thể tin được, đây là một sự thay đổi như thế nào, dù có kiến thức hiểu biết sâu rộng, Quách Chiến vẫn bị phá vỡ nhận thức về việc thay đổi.

Dù cho một ma thú cấp thấp có nỗ lực thế nào cũng không thể trở thành ma thú cấp cao nếu không có thiên phú, đây luôn là suy nghĩ thường thức của ông.

Một Thực nhân thảo có thể tiến hóa tới mức độ này, trở thành nhân dạng, biết nói chuyện và thông minh đỉnh đạc, thật là một Thực nhân thảo ngơ ngác hồi trước sao?

“Chính xác, tất cả bọn thần đều được kết nối với cậu chủ thông qua Khế ước tuyệt đối, vậy nên ngài có thể yên tâm rằng không đời nào bọn này sẽ gây hại cho cậu chủ”

Tiểu Mộc vừa nói vừa giơ lên ấn đồ khế ước của bản thân, đối với một ma thú, việc phơi bày thứ này là một điều đáng xấu hổ khi bị giam cầm bởi con người, nhưng bọn họ tự hào về điều đó.

Minh Viễn, Mole, Alivia, Chí Sinh đồng dạng đưa bộc lộ ra khế ước, nhìn thấy tất cả đồng lòng như vậy, không hiểu sao hai người Quách Chiến và Linh San lại cảm thấy tự hào về con trai út nhà mình.

“Vậy bây giờ Tiểu Minh đang ở đâu?”

Đây là câu hỏi mà Quách Chiến và Linh San muốn biết, cũng là thứ mà nhóm Chí Sinh muốn thương lượng hợp tác với bọn họ.

Đứa trẻ nhỏ tuổi tiến lên nói, dù sao thì Chí Sinh cũng là người hiểu biết tình huống rõ nhất

“Bọn này cũng không rõ lắm, nhưng hẳn là hang ổ của Ảo Long tầng sáu, Tháp chọc trời tầng cao nhất hiện tại”

“Cái gì!!!??” X3

Đồng thời ba thanh âm cùng lúc la lên, một là của Linh San, riêng Quách Chiến thì chỉ nhíu mày mà thôi, ông luôn giữ được bình tĩnh và một cái đầu lạnh.

Vậy hai tiếng còn lại tất nhiên là Quách Thiên và Quách Tâm Vũ đang trốn nghe lén đằng sau, hai đứa nhóc xấu hổ muốn rời đi thì Chí Sinh trực tiếp gọi lại.

“Ở lại đi, dù sao thì cũng không phải cái gì cần phải dấu diếm, với cả hai người nghỉ rằng bọn này không biết bản thân đang bị nghe lén sao?”

Đang rón rén từng bước để tránh làm ba mình giận dữ, nghe Chí Sinh nói vậy liền xấu hổ tột cùng.

Chuẩn a, ba của hai người bọn họ là ai sao có thể không nhận ra, cả những Chiến sủng của Tiểu Minh nữa.

Tầng sáu của Tháp chọc trời sao, đừng nói là bước lên đó, có thể lên được tới tầng ba hoặc tầng bốn là đã siêu lắm rồi nếu không có người dẫn lên.

“Thế… thế Tiểu Minh có làm sao không?”

Linh San hỏi, Quách Tâm Vũ cũng ngó đầu qua nghe, sau khi biết nhóm Minh Viễn là chiến sủng của Tiểu Minh, cô bé cũng không còn quá lạnh lùng với họ nữa.

“Có lẽ tạm thời không có vấn đề gì, nếu cậu chủ gặp nạn thì bọn tôi cũng không còn lành lặn đứng đây, nhưng không trở về cũng không phải điều tốt, cậu chủ không phải dạng người quá hăng hái làm điều gì hết sức, nói cách khác, ngài ấy hẳn đang trong tình trạng không trở về được”

Mole trả lời, tiếp đấy Alivia nói

“Về đứa nhỏ còn lại mấy người hẳn phải nhớ chứ? Tiểu Đóa chính là con gái của Ảo Long, hay nói đúng hơn là hạt giống được sinh ra trong bụng của loài rồng này, con bé có mối liên hệ với vị vua của ảo ảnh”

“Việc con bé cư xử kỳ lạ hiển nhiên là có liên quan tới Ảo Long, đồng thời hai đứa trẻ biến mất đi lên tới tầng sáu chắc rằng sẽ dính dáng tới thứ diễn ra tám tháng sau”

“Đại hội học viện toàn đại lục?”

Quách Chiến khẳng định, nói cách khác, nếu muốn gặp lại Tiểu Minh và Tiểu Đóa, tham dự đại hội này có ý nghĩa thật trọng đại.

Nhưng với thực lực tạm thời của bọn họ, khiêu khích một trong các vương giả tầng sáu là điều không thể, chưa chắc gì kẻ thù cũng không có đồng minh nữa.

Nói cách khác…

“Chúng tôi muốn cùng với mọi người cứu lấy cậu chủ và Tiểu Đóa”

Đưa ra lời đề nghị cuối cùng, Chí Sinh nói bằng một giọng thành khẩn, không khí trong phòng trở nên thật trầm lặng.

Vài phút sau, toàn bộ khí thế trong phòng đều lui hết, Quách Chiến gật đầu, Linh San đồng ý, Quách Thiên và Quách Tâm Vũ nhiệt tình giúp đỡ.

Coi như lần hợp tác này coi như thành công, với điều kiện tất yếu là mở lòng mình ra, thời gian sắp tới cả bọn sẽ phải trở nên mạnh mẽ với tốc độ nhanh nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.