Mấy ngày kế tiếp, Lạc Khê thời thời khắc khắc đều nhìn chằm chằm Lạc Miêu Miêu, chỉ mong y tìm ra được người cùng y tranh đoạt nhi tử.
Lạc Miêu Miêu lại rất bình tĩnh, mặc kệ y vừa đe dọa vừa dụ dỗ ra sao, đều là một câu ta thích a ba nhất. Đem Lạc khê hống đến đầu óc choáng váng, hoàn toàn lâm vào con đường ngọt ngào nhi tử bày ra không cách nào kiềm chế.
Đêm đến, Lạc Khê nằm trong lồng ngực ngủ, nỉ non nói mớ: “Ta sẽ tìm ra người trong lòng ngươi ╭(╯^╰)╮”
Lạc Miêu Miêu bất đắc dĩ xoa xoa tóc người trong ngực, cúi đầu in một nụ hôn lên trán y: “Tiểu ngu ngốc, người đó chính là ngươi.”