Thời gian thấm thoát trôi qua, đảo mắt cũng đã qua hai cái mùa xuân, Lạc Khê cũng phá lệ trở nên khẩn trương. Nguyên nhân chính là, Lạc Miêu Miêu muốn nở hoa rồi.
Tháng tư là mùa hoa quỳnh nở rộ, hoa quỳnh trắng tinh như ngọc. Gió nhẹ phất qua hương thơm ngào ngạt, chính là phồn cảnh nhân gian.
Lạc Khê để chân trần dựa vào thân con y, một bên cầm quyển sách phương pháp chăm sóc quỳnh hoa thật dày, một bên dùng tay sờ sờ thân cây trơn bóng, thậm chí còn đứng lên ghế dùng mặt cảm thụ cảm xúc mát mẻ của lá cây.
Ân, không có sâu, cực kỳ trơn nhẵn, con y rất khỏe mạnh, tuyệt đối có thể thuận lợi nở hoa.
Lạc Khê cảm thấy mỹ mãn ôm sách đi vào phòng ngủ, mũ ngủ nhỏ trên đầu theo bước chân y mà lắc qua lắc lại.
Lại không phát hiện ra, sau lưng y, cây quỳnh hoa thế nhưng lặng yên xảy ra biến hóa. Cành lá đột nhiên biết mất, hiện ra một mỹ nam tử mặc bạch y thế chỗ quỳnh hoa, nam tử hứng thú nhìn chằm chằm cửa phòng ngủ của Lạc Khê…