Thùng Sơn Tinh Màu Lục Bảo

Chương 4



Thùng sơn tinh nhỏ ôm đống quần áo Tân Nguyên vừa mới mua cho mình, có chút căng thẳng ngồi ở ghế sô pha. Sô pha rất êm, thùng sơn tinh nhỏ cảm thấy như mình sắp bị lún xuống, cậu vội vàng dịch mông một chút để phòng việc bị sô pha hút vào, tay còn gắt gao ôm lấy quần áo không buông.

Tân Nguyên cầm máy tính bảng đi ra từ thư phòng, nhìn thấy Du Thất Đồng ngoan ngoãn ngồi ngẩn người ở phòng khách, không nhịn được tiến lên lấy cái túi to trong ngực cậu ra. Một đứa trẻ ngoan như vậy sao lại nghĩ đến việc bỏ nhà ra đi chứ.

"Anh bận việc xong rồi à." Thùng sơn tinh nhỏ ngồi lâu nên có chút chán, lại không dám nhìn đông nhìn tây, thất Tân Nguyên ra khỏi phòng thì vui vẻ nở nụ cười.

"Ừ, cậu thử thay quần áo đi." Du Thất Đồng màu lục bảo ở trong căn phòng đen trắng và xám có vẻ cực kì nổi bật, quả thực không muốn nhìn đến lần thứ hai.

"À, được." Thùng sơn tinh nhỏ gật đầu, ôm quần áo vui vẻ chạy vào nhà vệ sinh.

Nếu mà thay quần áo thì nguyên hình có khi nào cũng đổi màu theo không nhỉ? Thùng sơn tinh nhỏ cẩn thận nghĩ.

Cậu nhanh chóng thay một cái áo phông hình gấu trúc, "bùm" một cái biến thành một cái thùng sơn.

Vì thùng sơn nhỏ bị tài xế cán qua cho nên ở trong gương, thoạt nhìn trông lùn lùn bẹt bẹt, tấm sắt cũng nhăn lại như là co một vòng bụng bia. May mà lúc ở hình người không có bụng bia, thùng sơn nhỏ cẩn thận nghĩ.

Thùng sơn nhỏ nhảy vài cái ở trên bồn rửa tay khiến bản thân ùng ục xoay người lại. Quả nhiên sau khi thay quần áo, hình dạng bên ngoài của thùng sơn cũng thay đổi, hiện tại bên ngoài thùng sơn đích xác là một con gấu trúc nhỏ.

Tuy rằng là một con gấu trúc nhỏ nhiều nếp nhăn nhưng vẫn rất đáng yêu nha, thùng sơn nhỏ lại vui vẻ nhảy vài vòng tại chỗ.

Tân Nguyên ở bên ngoài nghe thấy từ trong phòng vệ sinh truyền ra tiếng bình bịch bình bịch thì cảm thấy rất kỳ quái, đây là tiếng gì vậy? Du Thất Đồng lấy vòi hoa sen để gõ bồn cầu à?

"Du Thất Đồng, thay quần áo xong chưa?" Tân Nguyên không nhịn được hỏi.

Thùng sơn tinh nhỏ bị Tân Nguyên lớn tiếng dọa sợ ngã nhào xuống đất, tiếng đồ vật rơi xuống đất khiến trái tim của Tân Nguyên đứng ngoài cửa nghe thấy run lên theo, lẽ nào là lọ kem đen (黑绷带)* của mình bị rơi xuống đất!

Tân Nguyên chạy nhanh tới mở cửa ra, chỉ thấy Du Thất Đồng đang che mông của mình, có lẽ là do bị ngã đau nên đôi mắt còn hơi hơi đỏ.

"Không sao, không sao, không cẩn thận bị ngã thôi." Thùng sơn nhỏ cười cười an ủi Tân Nguyên, đỡ tường đứng dậy xoa xoa mông mình. Đau quá đi mất, cảm giác như bị ngã đến mức lõm vào trong rồi vậy.

Tân Nguyên đỡ Du Thất Đồng khập khiễng ra khỏi nhà vệ sinh, tranh thủ liếc mắt nhìn chỗ sản phẩm dưỡng da trên kệ của mình. Vẫn an toàn, không sao là tốt rồi.

Ngồi trên sô pha, thùng sơn tinh nhỏ vẫn còn nghĩ đến cái mông nhỏ của mình, lúc nào cũng cảm thấy như vừa rồi lúc rơi xuống đã bị lõm xuống, bàn tay chốc chốc lại sờ soạng phía sau. Tân Nguyên ngồi bên cạnh sửa bản thảo nhìn thấy hành động của cậu thì không nhịn được hỏi: "Sao vậy, bị ngã nghiêm trọng lắm à?"

Thùng sơn tinh nhỏ cắn cắn môi, có chút khó chịu dựa vào sô pha, giơ mông nhỏ về phía Tân Nguyên: "Anh nhìn giúp tôi một chút được không, tôi cảm thấy như mông mình bị lõm vào rồi."

Bút cảm ứng trong tay Tân Nguyên đột nhiên không vững, bị rơi xuống đất rồi lắn vài vòng mà Tân Nguyên cũng không đứng dậy đi nhặt. Đây đây đây, Du Thất Đồng là đang câu dẫn mình sao?

Tân Nguyên nhìn cái mông nhỏ lúc ẩn lúc hiện trước mặt mình, mặc cái quần mới mua, mặt sau mông còn in hình một con gấu trúc. Rõ ràng là một cái quần rất rộng, nhưng mà bởi vì mông của Du Thất Đồng rất mềm mại cho nên còn có thể nhìn thấy một chút độ cong.

Tân Nguyên rất chính nhân quân tử khụ một tiếng. Hiện giờ không có màu xanh lục bảo kích thích tinh thần, hắn vậy mà lại không nhịn được cảm thấy Du Thất Đồng trắng trợn câu dẫn mình cực kỳ đáng yêu.

"Tôi thấy không bị làm sao đâu, cậu ngồi xuống đi." Phát triển quá nhanh thì không tốt, Tân Nguyên thầm nói với bản thân, tốt xấu gì cũng phải bẻ thẳng lại thẩm mỹ của Du Thất Đồng cái đã, bằng không sau này lúc tặng quà vào ngày kỉ niệm yêu đương và ngày kỉ niệm kết hôn chỉ sợ sẽ có chút khó khăn.

Nghĩ có thể nói là cực kỳ xa.

Du Thất Đồng sờ sờ mông mình, quả thật không có chỗ nào bị lõm xuống nên liền thành thật ngồi xuống.

Tân Nguyên nhặt bút cảm ứng lên, bắt đầu tiếp tục vẽ trên máy tính bảng. Thùng sơn tinh nhỏ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh, hết nhìn máy tính bảng lại nhìn Tân Nguyên.

Trên máy tính bảng cũng có một cái biểu tượng thùng sơn, thùng sơn nhỏ nhìn thấy Tân Nguyên dùng bút cảm ứng chấm vào đủ loại biểu tượng, cọ vẽ, cục tẩy, công cụ đóng dấu, nhưng mà lại không chọn thùng sơn. Thùng sơn nhỏ cảm thấy bản thân bị bỏ rơi, dùng thùng sơn không tốt sao, sao lại không chọn thùng sơn chứ.

Thùng sơn tinh nhỏ thở dài trong lòng một hơi, có lẽ là do thùng sơn trong phần mềm này khó sử dụng rồi. Thùng sơn tinh nhỏ không hiểu gì đơn giản không nhìn máy tính bảng nữa, ngược lại nhìn về phía Tân Nguyên đang nghiêm túc vẽ tranh.

Mặt mũi Tân Nguyên trông rất sạch sẽ, góc cạnh rõ ràng, trông như người mẫu nam ở trên poster. Lúc nghiêm túc vẽ tranh, vẻ mặt rất nghiêm túc, ánh mắt thâm thúy. Trong lúc hoảng hốt, thùng sơn nhỏ cảm thấy bản thân như bị hút vào đôi mắt của hắn.

Lúc Tân Nguyên hoàn thành bản thảo thì đột nhiên nhận thấy tầm mắt của Du Thất Đồng, nhất thời cả người cứng đờ, bút cảm ứng trong tay gạch gạch một chút, giả bộ mình vẫn còn đang nghiêm túc vẽ, trong lòng lại không nhịn được bắt đầu để ý đến hình tượng hiện tại của mình.

Lưng mình có phải có chút gù không nhỉ? Tân Nguyên làm bộ lơ đãng duỗi thẳng lưng.

Bộ dáng không cười của mình có phải có chút hung dữ không? Tân Nguyên tô màu cho bản thảo, làm bộ như rất vừa lòng, khóe miệng cong lên nở một nụ cười nhẹ.

Cách cầm bút của mình có thể khiến cho ngón tay mình trông thon dài hơn không? Tân Nguyên mân mê bút cảm ứng trong tay mình một chút, điều chỉnh lại tư thế cầm bút, nhưng mà dựng bút lên như vậy rất là khó chịu luôn.

Tân Nguyên còn đang đấu tranh với gánh nặng thần tượng của mình, thùng sơn tinh nhỏ lại đã sớm cúi đầu nghiên cứu quần áo hình gấu trúc trên người mình. Gấu trúc đáng yêu khỏi phải bàn cãi, nhưng mà lại chỉ có hai màu trắng đen, nếu có gấu trúc màu hồng với xanh lá thì tốt rồi, nhất định trông sẽ rất đẹp!

Tân Nguyên xác định tư thế cả người của mình đều đã hoàn mĩ rồi, thực tự nhiên quay đầu muốn nhìn phản ứng của Du Thất Đồng, kết quả chỉ nhìn thấy Du Thất Đồng quay người lại với mình, đang cúi đầu nắm tai gấu trúc trên áo của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.