Thượng Ẩn - Phần 2

Chương 9: Cố Hải phản công



* * *

Ngày hôm sau Lưu Xung mới biết được, hoá ra người tối hôm qua mà cậu đối chọi gay gắt kia, chính là thần tượng trong lòng cậu ta.

"Cái gì? Anh ta chính là Cố Hải? Chính là doanh nhân trẻ không phát triển theo lẽ thường đó hả?"

Bạch Lạc Nhân cười nhạt,"Đúng, cậu ta còn là con trai của Cố Thiếu tướng."

Mắt Lưu Xung lộ ra vẻ kinh ngạc, "Là Cố Uy Đình sao? Ôi trời ơi! Ông ta chính là Phó Tư lệnh vùng, không quá hai năm nữa sẽ được thăng lên làm Trung tướng, Chẳng trách anh ta có thể chen chân vào lĩnh vực công nghiệp quân sự, hoá ra có núi cao để dựa vào! May là hôm qua tôi không nói gì quá khích, anh ta sẽ không trả thù tôi chứ?"

Bạch Lạc Nhân cười như không cười nhìn Lưu Xung,"Cũng không chắc."

Ánh mắt của Lưu Xung trợn trừng lên,"Không phải chứ? Ngay cả một chút chuyện nhỏ anh ta cũng mang thù hả?"

"Đầu óc của cậu ta rất nhỏ, cậu suy nghĩ một chút hôm đó hai chúng tôi ở nhà hàng đánh nhau, kỳ thực cũng bởi vì lúc tôi mở cửa đụng phải cậu ta một cái, cậu ta liền quay sang đánh tôi."

Bạch Lạc Nhân nói như thật, Lưu Xung nghe xong cũng tưởng thật.

"Xong rồi, hôm đó lúc em khuyên can có vẻ như đã đấm anh ta hai cái, nhất định là anh ta nhớ kỹ mặt em. Không thì tối hôm qua sẽ không đòi sủi cảo của em, sớm biết như thế em đã cho anh ta rồi! !"

Bạch Lạc Nhân đỡ trán, lập trường của cậu thật kiên định!

"Được rồi, không đùa cậu nữa, cậu ta sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà tính toán với cậu đâu."

Lưu Xung vuốt vuốt ngực, lại hỏi tiếp,"Vậy tối hôm qua anh ta tìm anh có chuyện gì?"

"Cậu ta muốn hợp tác cùng chúng ta cái hạng mục này, mục đích tối hôm qua tới đây chủ yếu là nói chuyện này."

"Hóa ra là như vậy a!" Lưu Xung gãi đầu một cái,"Vậy anh có đồng ý với anh ta không?"

"Không."

Lưu Xung không giải thích được,"Vì sao không đồng ý? Điều kiện công ty bọn họ rất ưu việt a, lại chủ động đề đạt thương lượng như vậy, làm sao anh lại không đồng ý hả? Anh không sợ làm tổn thương anh ta sao?"

"Tôi đã sớm làm tổn thương cậu ta đến không còn cảm giác rồi......"

Bạch Lạc Nhân ném một câu làm cho Lưu Xung không biết nói thế nào, liền sải bước đi ra khỏi phòng nghiên cứu.

Ba ngày sau, Bạch Lạc Nhân đến chỗ sở trưởng báo cáo tình hình tiến triển của hạng mục.

"Đây chính là danh sách những người được chọn vào nhóm nghiên cứu, trong số họ đã có người kí hợp đồng, còn đây là danh sách chọn ra các công ty hợp tác, bên trong có điều kiện hợp tác. Nếu như ngài không có ý kiến gì, tôi sẽ phái người qua bên kia kí hợp đồng."Sở trưởng cẩn thận lật xem, lông mày vẫn luôn nhíu lại. Nói thật thì, trong lòng Bạch Lạc Nhân rất căng thẳng, có một số công ty được đề cử trong đó rất không an toàn, đây là lần đầu tiên cậu ta tiếp quản hạng mục công trình lớn như vậy, trong lòng ít nhiều cũng có chút không rõ ngọn nguồn.

Không nghĩ tới, sở trưởng sau khi xem xong lại còn khen ngợi Bạch Lạc Nhân.

"Không tồi, trình bày kế hoạch rất tỉ mỉ cẩn thận, rõ ràng mạch lạc. Nơi cần chắc chắn thì rất chắc chắn, lại không thiếu một chút đột phá. Không ngờ người tuổi trẻ như cậu lại suy nghĩ được như vậy, mấy ông già như chúng tôi theo không kịp thời đại rồi, nhiều lắm là có thể cho chút ý kiến, khi cần quyết định, vẫn phải dựa vào lớp trẻ các cậu."

Bạch Lạc Nhân buông lỏng mà cười cười,"Bây giờ chúng tôi chỉ là mò đường để đi, không có ngọn đèn trong tay các ngài thì không thể đi được."

"Ha ha ha...... Đúng rồi, công ty khoa học công nghệ Hải Nhân là lần đầu tiên hợp tác với chúng ta phải không?"

Trái tim Bạch Lạc Nhân lại đập mạnh hơn,"Vâng ạ, bọn họ đã cùng hợp tác với lục quân và quân đoàn pháo binh 2, hơn nữa giá cả tương đối thấp, tôi nhận thấy vậy mới đề cử công ty này."

"Chính xác, rất tốt." Sở trưởng vỗ vỗ vai Bạch Lạc Nhân,"Lúc đầu tôi còn muốn đề cử công ty này, để cho cậu suy tính một chút, không nghĩ tới hai chúng ta lại có suy nghĩ giống nhau."

Bạch Lạc Nhân vui vẻ từ phòng làm việc của sở trưởng đi ra, ngay lập tức phái người đi đến các công ty thảo luận về thể lệ chi tiết việc hợp tác.

Kết quả buổi chiều, có tin tức truyền qua, công ty khoa học công nghệ Hải Nhân không đồng ý hợp tác.

Bạch Lạc Nhân bị một gậy đánh vào đầu.

"Vì sao?"

"Bọn họ nói điều kiện của chúng ta quá hà khắc, hoàn toàn không cân nhắc đến lợi ích công ty bọn họ."

Gương mặt Bạch Lạc Nhân ngay lập tức u ám, tài liệu là do chúng tôi quyết định hay sao? Rõ ràng là bọn họ phái người đến thảo luận điều kiện hợp đồng xong, bây giờ lại chĩa mũi nhọn vào chúng ta, con mẹ nó, cũng thật không đáng tin cậy!

Ông đây nể mặt cậu mới chịu hợp tác, còn dám đạp lên mặt tôi à!

Bạch Lạc Nhân nổi giận đùng đùng gọi điện thoại cho sở trưởng, đường dây điện thoại vẫn luôn bận, sau đó lại tìm đến bộ trưởng bộ nghiên cứu, nói rõ mục đích đến, bộ trưởng vừa nghe quyết định của Bạch Lạc Nhân, lập tức bác bỏ.

"Cậu không thể nói chuyện này với sở trưởng."

Sắc mặt Bạch Lạc Nhân nghiêm trọng,"Vì sao?"

Bộ trưởng thở dài một hơi,"Nếu như trước đây cậu không cùng ông ấy nhắc tới chuyện này thì không sao, nhưng cậu đã nói rồi, ông ấy liền để ý đến việc này. Nếu như là công ty khác thì không sao, nhưng nó lại là công ty của con trai Cố Thiếu tướng, sở trưởng và Cố Thiếu tướng lại là chỗ bạn bè, vạn nhất ông ấy đem việc này nói với Cố Thiếu tướng, vậy cậu có thể thu hồi lại lời này không?"Trong lòng Bạch Lạc Nhân âm thầm nghiến răng.

Bộ trưởng lại hỏi,"Vì sao cậu lại đột nhiên thay đổi chủ ý hả?"

"Không phải là tôi thay đổi chủ ý." Bạch Lạc Nhân oán hận nói,"Là cậu ta không giữ lời, trước đó thì đem giá ép tới thật thấp, phía chúng ta đã thông qua rồi, bên kia lại đột nhiên muốn tăng giá, hơn nữa đưa ra rất nhiều điều kiện hà khắc, lúc trước thì không chịu nói rõ, ngài cảm thấy công ty như vậy có nên hợp tác hay không?"

Bộ trưởng bất đắc dĩ cười cười,"Giới kinh doanh và giới quan chức rất giống nhau, anh có quyền có thế thì anh dồn ép tôi, tôi có quyền thế thì tôi lại dồn ép anh. Trước khi chính thức kí hợp đồng, thì tất cả đều có thể thay đổi, điều quan trọng là xem khả năng ứng biến của anh. Như vậy đi, cậu cho người qua bên đó thảo luận một chút, xem bọn họ có thể nhún nhường một chút không."

Bạch Lạc Nhân mím chặt môi không hề lên tiếng.

Bộ trưởng vỗ vỗ bờ vai của cậu, nói,"Vấn đề này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, tốt nhất đừng hành động theo cảm tính. Lúc cần thiết cũng có thể đi cửa sau, tốt hay xấu, tự cậu cân nhắc một chút."

Nghe được câu này, rốt cuộc Bạch Lạc Nhân cũng nhìn ra, cậu triệt để chui vào cái lồng của Cố Hải, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Cố Hải, cậu thật ác độc! Tám năm này cậu sống không uổng, rốt cuộc lại đổ hết tội lên đầu tôi ! !

Rơi vào đường cùng, ngày hôm sau đành phải tìm người qua bên kia bàn bạc, kết quả chưa tới giữa trưa liền trở lại, báo với Bạch Lạc Nhân là bàn bạc không có kết quả, căn bản bên kia không để cho cậu ta vào, nói nhất định người phụ trách phải tự mình đến mới bằng lòng tiếp đãi.

Suy nghĩ suốt cả đêm, Bạch Lạc Nhân quyết định chịu nhục, tự mình ra trận.

Vừa mới bước vào đại sảnh lầu một công ty Cố Hải, một mùi son phấn nồng nặc xông vào mũi. Bạch Lạc Nhân đột nhiên cảm giác bản thân đang đi vào không phải là một công ty kinh doanh sản phẩm công nghệ, mà là đang đi vào lầu xanh, cậu ta không phải đang đến tìm ông chủ công ty mà là đang đến tìm tú bà.

"Thưa ngài, xin hỏi ngài cần giúp đỡ gì không?"

Bạch Lạc Nhân càng thấy tính đứng đắn trong kinh doanh của Cố Hải.

Đi thang máy thẳng đến lầu sáu, trên đường đi qua các bộ phận, ở dưới vô số ánh mắt của sắc nữ truy đuổi, cuối cùng Bạch Lạc Nhân cũng tới được phòng hội nghị, cậu ta là người đàn ông duy nhất được phép vào công ty này.

"Thưa ngài, xin mời ngài ngồi."

Một người giọng thô to, một cô gái cao lớn rót một chén trà cho Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân chỉ lơ đãng liếc mắt nhìn cô ta, sau đó liền nhìn thấy lông chân rậm rạp, cổ họng Bạch Lạc Nhân không khỏi có chút khó nuốt, nhìn lên, khung xương cô gái này rất cường tráng, trên cánh tay còn có cơ bắp, gương mặt càng nhìn càng thấy giống đàn ông.

Không biết là điều kiện thông báo tuyển dụng quá khắc nghiệt, làm cho đàn ông cải trang đến đây xin việc chứ?

Suy nghĩ của cô gái này rất nhạy cảm, thấy ánh mắt của Bạch Lạc Nhân, ngay lập tức đoán ra suy nghĩ trong lòng cậu. "Tôi là nữ." Cô gái này mở miệng nhấn mạnh một chút.

Cuộc đời Bạch Lạc Nhân chưa từng lúng túng xấu hổ như thế.

Cố Hải đẩy cửa đi vào, thấy Bạch Lạc Nhân ngồi ở ghế chính giữa, quân phục phẳng phiu bao vây lấy vóc người uy vũ mạnh mẽ, vẻ mặt nghiêm nghị bức người lờ mờ phủ một tầng sát khí, ánh mắt sắc bén nhìn theo Cố Hải đi từ cửa vào đến khi cậu ta ngồi xuống, mím môi chặt chẽ, hoàn toàn không giống như đến bàn bạc công việc, mà giống như đi đến tuyên chiến.

Cô gái kia cúi người, dán vào bên tai Cố Hải nhỏ giọng nói câu gì đó, Cố Hải gật đầu, cô gái kia đi ra ngoài.

Phòng hội nghị lớn như vậy chỉ còn lại có hai người là Bạch Lạc Nhân và Cố Hải.

"Người vừa rồi không phải con gái, mà là người đồng tính." Cố Hải hời hợt nói.

(Nhân yêu=Gay/người chuyển giới/người đồng tính nam..)

Bạch Lạc Nhân quay sang phía Cố Hải ném cho một ánh mắt kính phục,"Khẩu vị của cậu càng ngày càng nặng."

"Trước khi cậu tới tôi còn đang suy nghĩ, nên chiêu đãi cậu thế nào mới xem là không thất lễ? Vốn định sắp xếp cho cậu mấy mỹ nữ, sau đó suy nghĩ một chút thấy không thích hợp, cậu trong quân đội cấm dục lâu như vậy, đột nhiên nhìn thấy mỹ nữ có thể sẽ ăn không tiêu nhỉ? Cho nên trước hết cho cậu ăn tạm một món khai vị, để cho dạ dày cậu từ từ thích ứng một chút."

Con ngươi đen nhánh của Bạch Lạc Nhân chớp chớp, khóe miệng máy móc nhếch lên.

"Cảm ơn ngài nhé!"

Cố Hải cười rất vui vẻ,"Hôm nay cậu đến tìm tôi có chuyện gì?"

Bạch Lạc Nhân nói về chuyện chính,"Chuyện hạng mục hợp tác."

Cố Hải châm một điếu thuốc, ung dung thản nhiên nhả khói ra.

Vì mấy hôm trước mấy người đến đàm phán đều trở về toi công, lần này Cố Hải bằng mọi cách gây khó khăn, Bạch Lạc Nhân chịu nhịn giải thích lợi ích về việc hợp tác.

"Cái này là một miếng thịt béo, rất nhiều công ty đều muốn tranh cướp, nếu cậu nói không làm, rất nhanh sẽ có người thế chân vào."

Cố Hải gật đầu,"Cái này tôi hiểu."

Trong lòng Bạch Lạc Nhân thầm mắng, hiểu mà vì sao cậu không nhanh mà nhận lấy hả? Nghĩ là nghĩ như vậy, Bạch Lạc Nhân vẫn điều chỉnh giọng nói của mình một chút, rất bình thản quay sang Cố Hải nói,"Cho nên, tốt nhất cậu nên cân nhắc một chút xem."

"Cần phải cân nhắc là các người." Cố Hải mở lòng bàn tay,"Chúng tôi chưa từng nói muốn ngừng hợp tác, chỉ cần các người đồng ý tăng giá, bên này chúng tôi lập tức ký hợp đồng."

Gương mặt Bạch Lạc Nhân rất cương quyết,"Giá cả đều rõ ràng ở đây, đồng ý thì ký, không đồng ý thì thôi."

Cố Hải trực tiếp nhìn thẳng vào Bạch Lạc Nhân, bảo cậu nói mấy câu nhượng bộ khó khăn vậy hay sao?

Trái tim Bạch Lạc Nhân đột nhiên đập mạnh một cái, ông đây thà không làm nữa, cũng không muốn ở đây nhìn mặt sắc mặt của cậu!

"Tốt hay xấu, bản thân cậu tự cân nhắc một chút....."

Trong đầu Bạch Lạc Nhân đột nhiên lóe ra những lời này của bộ trưởng.

Bước chân của cậu di chuyển, lấy hết sức lực để đi tới trước mặt của Cố Hải.

"Tôi đồng ý nâng giá cả cao hơn, ký hợp đồng đi!"

Cố Hải cười xa xôi,"Tôi lại đổi ý rồi, không muốn hợp tác với các người nữa."

Mặt Bạch Lạc Nhân đột nhiên đen xám lại, túm lấy cà- vạt của Cố Hải. (><)

"Cố Hải, cậu cố ý phải không?"

"Từ lúc bắt đầu tôi đã cố ý làm vậy." Cố Hải lấy tay vòng qua ôm lấy cổ Bạch Lạc Nhân,"Cậu không nhìn ra hả?"

Bạch Lạc Nhân lấy cùi chỏ hung hăng huých vào bụng Cố Hải, tức giận nói,"Cố Hải, cậu không cần đạp lên mặt mũi tôi! Vì sao tôi hợp tác với cậu, trong lòng cậu rõ như gương, đừng có tỏ ra đáng thương với tôi! Hôm nay tôi nói cho cậu biết, để nguyên giá ban đầu, một tệ cũng không tăng thêm. Cậu ký hai chúng ta sẽ liên lạc nhiều hơn, không ký tôi coi như không biết cậu! !"

Một trận gió mắt theo miệng Bạch Lạc Nhân phả vào trong trái tim Cố Hải.

"Cậu nói sớm một chút có phải thoải mái không, hai chúng ta còn phải lãng phí thời gian dài như vậy hay không?" Cố Hải vui tươi hớn hở vỗ vỗ gáy Bạch Lạc Nhân, đùng một cái từ doanh nhân nham hiểm biến thành anh trai nhà bên hiền lành tốt bụng.

Bạch Lạc Nhân âm thầm chửi rủa, vì phục vụ quốc gia vĩ đại, vì nhân dân an cư lạc nghiệp, tôi nhịn cậu!"

Cố Hải rít một hơi thuốc, sau đó vào trên mặt của Bạch Lạc Nhân, trong giọng nói mang theo một luồng khí lạnh buốt.

"Sủi cảo hôm đó, ăn ngon không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.