Chẳng mấy chốc, hai bác sĩ sản khoa vội vàng chạy đến, vừa nhìn thấy Lam Thiên Vũ, đôi mắt họ trở nên bàng hoàng, Dạ Diễm điên cuồng gào thét họ: "Mau cứu cô ấy, cứu cô ấy và con của tôi, không thể để họ xảy ra việc gì, không thể......"
Hai người bác sĩ mặt tái mét, họ muốn nói với anh rằng điều đó là không thể, không còn cơ hội nữa, đứa trẻ đã ra đi, nhưng các cô không dám nói ra, tâm trạng Dạ Diễm lúc này như muốn ăn thịt người, các cô sợ nói ra sẽ bị anh bóp chết.
"Ngươi mau ra đây cho ta ——" Dạ lão thái gia giận giữ hét, "Đừng chậm trễ điều trị."
"Cậu chủ, cậu đi ra ngoài trước đi." Triệu Quân cùng hai vệ sĩ vừa khuyên nhủ vừa kéo Dạ Diễm ra.
Hai bác sĩ sản khoa thực hiện các bước kiểm tra tượng trưng, họ hoảng sợ nhìn nhau, cố lấy dũng khí để đi ra ngoài nói với Dạ lão thái gia: "Lão thái gia, đứa bé....."
"Đứa bé có việc gì không?" Dạ Diễm kích động chạy lại, nắm lấy cổ áo của bác sĩ hỏi, "Con của Dạ Diễm ta sẽ không yếu đuối như vậy, sẽ không có việc gì....."
"Tôi xin lỗi, Dạ tổng......" Hai người bác sĩ cúi đầu, hoảng sợ nói, "Đứa bé đã không còn nữa."
Câu nói này như một mũi tên sắc bén đâm thẳng vào Dạ Diễm, anh ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng y tế trong nỗi kinh hoàng, cánh cửa hờ hờ khép lại, Lam Thiên Vũ im lặng nằm trên giường bệnh, máu thấm ướt cả chăn, mùi máu nồng đậm hòa vào không khí, giống như một bóng ma hút máu từ trái tim anh.....
Dạ Diễm nhìn đôi bàn tay đẫm máu của mình, nước mắt ngưng tròng: "Tôi đã tự tay giết chết con mình....."
"Ngươi thật hồ đồ ——" Dạ lão thái gia bức xúc cho Dạ Diễm một bạt tai, tức giận hét lên, "Tại sao ngươi lại làm như vậy? Tại sao??? Bây giờ ngươi đã hài lòng chưa????? "
"Cháu, cháu không muốn như vậy, cháu không muốn, không muốn như thế này......"
Dạ Diễm ngã khuỵu trên sàn nhà, hai tay vò đầu bức tóc, tuyệt vọng.....
"Cậu chủ, cậu hãy nghĩ thoáng ra, cậu và thiếu phu nhân còn trẻ, sau này vẫn có cơ hội mang thai." Triệu Quân nhẹ nhàng an ủi.
Dạ Diễm không chịu lắng nghe, trong đầu anh bây giờ chỉ có một điều, anh đã tự tay giết chết con mình, anh là ác quỷ, là ác quỷ mang tội ác tày trời.....
—————— ranh giới giữa họ ——————
Bác sĩ sản khoa và bác sĩ Hoa đã làm phẫu thuật tử cung cho Lam Thiên Vũ, truyền máu cho cô, ngày đêm tận tình canh gác bên cô.
Sự kiêu ngạo của Dạ Diễm từ trước đến nay đã hoàn toàn bị đả kích, anh tự nhốt mình trong phòng ba ngày ba đêm không chịu đi ra, Triệu Quân và Donna đã cố gắng gõ cửa, nhưng họ cũng phải ra ngoài vì tiếng hét giận dữ của anh ta.
Dạ lão thái gia đã tức giận đến mức bệnh tim của ông tái phát, ông phải quay về biệt thự của Dạ gia để nghỉ ngơi.
Cả Dạ gia đều trong tình cảnh rối bời, các ông nhân đều xảy ra chuyện, từ người giúp việc trong nhà đến đám vệ sĩ đều buồn bã, ai cũng lo lắng, ngay cả hơi thở cũng cẩn trọng.
......
......
Ngày hôm sau Tiêu Hàn biết được tin Lam Thiên Vũ sảy thai, tâm trạng không được thoải mái, ngược lại còn trở nên nặng nề hơn.
Anh biết rất rõ về Lam Thiên Vũ, cô ấy rất qua tâm tới đứa bé, thậm chí còn hy sinh hạnh phúc của mình cho đứa trẻ, bây giờ nó không còn nữa, cô chắc chắn rất đau khổ và tuyệt vọng.....
Cô bây giờ thực mỏng manh yếu đuối, anh không ở bên cạnh cô, mà còn để cô một mình đối mặt với tên ác ma Dạ Diễm.