Thượng Linh

Chương 7: Dưỡng Thân dịch



Kim Vạn Bảo nghe Lạc Vũ đồng ý liền dẫn hắn đi qua mấy đường, rẽ trái, rẽ phải liền tới nơi. Đây là một cửa tiệm hai tầng tương đối nhỏ, cao hơn 5 thước, ngang cũng chỉ 7-8 thước. Trên đại môn treo lên một cái mộc bản, ghi “Bách Thảo đường.

Lạc Vũ theo chân Kim Vạn Bảo bước vào, lập tức hương linh dược xông vào mũi hắn, từng trận dược hương bị hấp thu khiến Lạc Vũ thư thái.

- Chào công tử, không biết công tử muốn mua gì? Dù Bách Thảo đường không phải là dược điếm lớn nhất Mộc Phong phường nhưng về phương diện linh thảo thì chúng tôi tuyệt đối không phải hạng chót, chắc chắn có thể đáp ứng nhu cầu của công tử- Lạc Vũ vừa bước vào lập tức một tiểu nữ tử chạy đến. Nữ tử này tuổi khoảng 12 cao hơn 1 thước 5 tấc, khuôn mặt non nớt ánh lên vẻ thuần khiết, nước da trắng nõn. Tiểu nữ tử ấy vừa

- Ân, ta muốn 2 cây Đoạn Tục căn 5 năm, 3 cọng Uẩn Linh thảo 5 năm và 3 quả Bích Ngọc quả 3 năm cùng vài loại hạt linh thảo.... À mà ngươi tên gì, ta tên Lạc Vũ.

- Tiểu nữ là Vân Duyệt, Lạc công tử mời vào ngồi chờ ta lấy linh thảo. Tính ra công tử cũng thật may mắn, lúc nảy vừa có một tu sĩ bán tới mấy gốc Đoạn Tục căn cho bổn điếm, trong đó cũng có Đoạn Tục căn 5 năm tuổi, rất hợp yêu cầu của công tử- Vân Duyệt vừa nói vừa mời Lạc Vũ vào trong. Bên trong Bách Thảo đường này phía trước có một cái sảnh nhỏ, sâu bên trong 4-5 trượng là một cái quầy nhỏ, trong quầy có một ông lão tóc hoa râm đang xếp từng cây linh dược lên kệ. Trong tiểu sảnh hai bên tường là tủ kính, trưng bày các loại linh thảo đa dạng, nhưng chủ yếu là linh thảo nhất, nhị giai mà thôi.

Lạc Vũ đi vào liền dừng lại bên mấy tủ kính mà xem, còn tên Kim Vạn Bảo thì đứng chờ bên ngoài, Vân Duyệt nữ tử chạy vào nói gì đó với ông lão rồi chạy ra sau dược điếm.

Lạc Vũ thôi nhìn theo, hắn chăm chú nhìn lên tủ kính. “Cầm Huyết thảo, Túc Linh quả, Liệu Thương đằng, Dung Hoà căn,....” Lạc Vũ nhìn từng cái tủ kính rồi lẩm nhẩm.

Cầm Huyết thảo là một loại linh thảo phổ thông dài khoảng tấc (10 cm) màu đỏ nhạt, thông thường chỉ là linh thảo nhất giai hạ phẩm, khi bị thương chảy máu thì có thể đem một ít Cầm Huyết thảo cắn nát đắp lên vết thương giúp ngăn chảy máu, chữa trị vết thương. Thường chỉ vài Hoàng kim tệ.

Túc Linh quả là linh quả nhất giai cần khoảng 5-6 năm thì thành thục, quả màu trắng nhạt lớn cỡ hột đào. Túc Linh quả, linh khí sung túc có tác dụng đề tăng tu vi của Linh Sĩ, mặc dù linh khí không bằng 1/5 linh thạch hạ phẩm nhưng linh khí lại dễ dàng hấp thu, lượng linh khí thất thoát cũng ít hơn so với bình thường.

Liệu Thương đằng này lại là Linh thảo nhị giai hạ phẩm, bề ngoài nhìn như một bụi linh đằng màu xanh đen gồm nhiều nhánh dài hơn thước, có thể đem làm nguyên liệu luyện chế Liệu Thương đan. Liệu Thương đan giúp chữa trị thương thế về thân thể cho tu luyện giả nhưng hiệu quả không tính là quá cao. Dù vậy linh thảo này cũng giá 1 viên linh thạch 1 nhánh dài hơn thước.

Dung Hoà căn ngược lại thực dụng. Nó là loại linh thảo có năm tuổi càng lớn thì phẩm chất càng cao. Loại linh thảo này nhìn như một cái củ sắn tròn cấu từ hàng chục cái rễ to lớn, linh thảo này có tác dụng trung hoà các loại linh thảo giúp chúng ít bị xung đột với nhau, là loại linh thảo không thể thiếu với luyện đan sư.

......

Lạc Vũ đứng nhìn khoảng 1 khắc, chọn được vài loại linh thảo, hạt giống thiết yếu thì Vân Duyệt cũng đi ra, trên tay cầm theo một cái khay trên có mấy cái hộp gỗ. Lạc Vũ thấy vậy cũng đi đến quầy.

- Lạc công tử, đây là gia gia tiểu nữ-Vân Quản là chưởng quỹ Bách Thảo đường- Thấy Lạc Vũ đi đến thì Vân Duyệt nắm tay Vân chưởng quỹ nói. Vì Vân chưởng quỹ bận rộn nên hắn cũng không đến chào hỏi.

- Lạc Vũ bái kiến tiền bối. Lạc Vũ cung kính nói.

- Ân, Lạc tiểu hữu, đây là linh thảo ngươi cần, tổng là 120 Hoàng Kim tệ. Không biết tiểu hữu còn cần cái gì nữa không?- Vân chưởng quỷ vừa nói vừa đưa cho Lạc Vũ một cái hộp gỗ.

- Vân chưởng quỹ, vãn bối cần thêm hạt giống của Thuỷ Đàm Linh Liên, Xích Vân Hoa, Lam Linh U đằng, Hàn Niệm linh Chi và Dung hoà căn 10 năm nữa, mỗi loại hạt giống cần 20 hạt- Lạc Vũ cũng cung kính nhận lấy rồi đáp.

- Toàn là nhị giai hạt giống! ngược lại ta có, Vân Duyệt mau lấy cho Lạc Công tử- Vân chưỡng quỹ nói rồi phân Vân Duyệt đi lấy....

Hai canh giờ sau....

Lạc Vũ đang ngồi trong nhà bếp, trước mặt hắn là một cái tiểu đỉnh cao khoảng xích, đường kính chừng hai tấc được đặt trên một cái bếp lò. Đây chính là Lạc Dương đỉnh, Lạc Vân thúc nói mặc dù là Linh bảo nhất giai hạ phẩm nhưng chất liệu của Lạc Dương đỉnh này khá đặc biệt nên không chỉ là Nhất giai hạ phẩm đâu. Vả lại, Lạc Dương đỉnh này là Đan đỉnh được Lạc Vân thúc thúc sử dụng tới lúc là Luyện đan sư nhị giai thượng phẩm, có ý nghĩa to lớn nên mới tặng nó cho Lạc Vũ.

Bên cạnh hắn là vài cọng dược thảo khác nhau. Uẩn linh thảo là cọng cỏ nhỏ như đầu đũa, gồm 10 cái lá màu xanh lục đậm, linh khia tràn đầy; Uẩn Linh thảo này đạt tới 5 năm liền có thể dùng để luyện thành đan dược nhất giai Uẩn Linh đan trợ giúp ngưng luyện linh lực.

Bích Ngọc quả màu xanh lục nhạt, nhìn như ngọc phỉ thuý, nhìn mọng nước cực kỳ. Quả này có tác dụng rèn luyện thân thể.

.....

Lạc Vũ sau khi về từ Mộc Phong phường thị, Lạc Vũ tốn hơn 160 Hoàng Kim tệ. Hoàng Kim tệ là một loại tiền thông dụng ở thế tục và tu luyện giả cấp thấp, Hoàng Kim tệ này chế tạo từ một loại Linh kim bất nhập giai chứa một tia linh khí. Cứ 1 viên Linh thạch hạ phẩm liền tương đương 100 hoàng kim tệ. Lúc trước gia gia đã cho hắn hơn 500 Hoàng Kim tệ nên khá đủ dùng.

Lạc Vũ đem Liệu Hoả mộc chất dưới tiểu đỉnh được đổ đầy linh tuyền, đợi lửa cháy tới mức nhất định thì rút bớt củi đi. Nước linh tuyền bên trong cũng sôi lên sùng sục; Lạc Vũ nhanh tay đem 2 cái Đoạn Tục căn nâu đen, dài hơn 1 tấc cắt nhỏ rồi cho vào đỉnh. Đợi hơn 2 khắc canh, Đoạn Tục căn dần bị hoà tan thành dịch thể màu nâu rồi bị hoà tan mất; Lạc Vũ thấy vậy liền cho vào 3 trái Bích Ngọc quả, Bích ngọc quả tan dần, toả ra mùi thơm lừng. Mười giây sau Lạc Vũ đem 2 cái Uẩn Linh thảo cho vào, từng đám linh vụ bay lên, hắn lại nhanh tay cho thêm dịch của Dung Hoà căn vào rồi đậy nắp đỉnh ngay.

2 canh giờ sau....

Ánh sáng đỏ tía rọi vào gian bếp, từng cột khói nghi ngút bay ra, đôi khi lại thấy ít linh khí bị tán dật khỏi căn phòng đá ngang 4 thước, dài 6 thước.

Lạc Vũ rút ra cây củi cuối cùng, hắn mở nắp đỉnh ra, lập tức một luồng linh vụ thơm mát bay ra. Hắn đưa ánh mắt quan sát vào đáy đỉnh tròn lõm xuống, dưới đáy đỉnh là một ít dược dịch màu nâu xanh, Lạc Vũ lập tức mở cái nút dưới đáy đỉnh lấy ra dược dịch. Dược dịch nâu xanh bị Lạc Vũ đựng đầy vào một cái bình thuỷ tinh nhỏ, cao hơn tấc m, đường kính 4 phân

Dược dịch này gọi là Dưỡng Thân dịch là một loại dược dịch dùng để rèn luyện thân thể, lúc nhỏ hắn cũng hay sử dụng bất quá chỉ là loại có dược lực yếu nhất thôi. Linh Sĩ là cảnh giới ngưng luyện linh lực, nhưng cũng nhờ quá trình ngưng luyện linh lực đó đem linh khí, linh lực rèn luyện kinh mạch, thân thể giúp cơ thể dần thích ứng với linh lực. Trong quá trình này có thể sử dụng dược vật để rèn luyện thân thể, rèn luyện thân thể này ngoài tăng cường độ nhục thân, còn giúp tốc độ hấp thunlinh khí nhanh hơn nhiều. Dưỡng Thân dịch chính là loại dược vật này.

Dưỡng Thân dịch là Lạc Vân thúc dạy hắn luyện chế, lúc nhỏ cũng hay nhìn thấy Lạc Vân thúc thúc nấu nên hắn cũng quen thuộc.

Lạc Vũ đem bình dược dịch để một bên, chạy ra đem cửa đóng lại trận pháp cũng kích hoạt, lại lôi một cái thùng gỗ chứa đầy ôn tuyền đã chuẩn bị sẵn vào phòng ngủ. Lạc Vũ cởi hết đồ rồi cho vào thùng gỗ 3 giọt dược dịch. Dược dịch bị ôn tuyền cấp tốc hoà tan khiến nước vốn trong veo liền biến thành màu nâu xanh. Dưỡng Thân dịch này được Lạc Vũ nấu bằng 2 phần Dưỡng Thân dược liệu, lại cô cạn tới chưa đủ trăm giọt, đủ ngâm hơn 1 tháng, mỗi lần 3 giọt thì cũng vừa đủ rồi.

Lạc Vũ không suy nghĩ thêm nữa, nhảy ào vào ôn tuyền ấm áp. Ôn tuyền này chính là lấy Linh Tuyền nấu lên, kết hợp với Dưỡng Thân dịch liền có hiệu quả gấp đôi a. Lạc Vũ thấy linh khí tràn vào cơ thể thì vận Minh Linh công lên luyện hoá. Từng luồng linh khí bị Lạc Vũ chuyển hoá thành linh lực tinh thuần, lại bị nén ép lại. Cứ hấp thu vào lại nén ép, hấp thu-nén ép cứ vậy tới đêm khuy.

Lạc Vũ nhìn qua khe cửa sổ, ánh trăng khuyết đi một lỗ chiếu xuống nguyệt quang, từng con đom đóm đậu quanh vườn linh thảo khiến cảnh sắc yên ắng lạ thường. Lạc Vũ cũng thiếp đi, mấy ngày nay hắn không ngủ cũng thấy mỏi mệt, có lẽ hắn cần nghỉ ngơi, hoặc hắn thiếu tình mẹ......

.......

Một nơi xa xôi....

Nó nằm ở cực nam của Nam Hoả đại lục...

Một thiếu niên trong đêm tối du tẩu, trên tay cầm một cây trường thương màu đen, dáng người gầy hơi thấp. Hắn đi được một lúc thì gặp một con Ám Hoang xà nhất giai trung kì, con hắc xà nhìn thấy thiếu niên liền quay đầu tấn công, thiếu niên nhảy lên cây hừ lạnh:

- Hừ.. chỉ là một con yêu thú Trung kì cũng dám đánh ta, cho ngươi thấy mình ngu ngốc như thế nào khi tấn công Tiêu Linh ta.

Thiếu niên nói, đoạn đem trường thương trong tay đâm về phía hắc xà, hắc xà né tránh, lại nhe hàm răng nhọn hoắc định bụng quay đầu lại cắn vào tay Tiêu Linh. Hắc xà vừa quay lại liền phát hiện thân ảnh Tiêu Linh như biến mất, lập tức một cây phi châm xuyên qua đầu yêu xà, đâm nát đi yêu hồn của nó. Tiêu Linh bỗng hiện ra sau đó, chạy đến thu hồi cây châm rồi đem Ám Hoang xà cho vào Túi trữ vật.

......

Lại một nơi xa xôi phía Đông đại lục

Một “thiếu niên” to con đang cật lực đấm vào một tấm bia đá, trên bia đá bị đấm không ngờ lại biến lại y như cũ, bên trên lại hiện lên một chữ số là 689.

- Tiểu Hoàng, con phải chú ý đến sức khoẻ của mình a, không nên lao lực quá-Một “mĩ phụ” cũng to con không kém đứng bên cạnh khuyên bảo.

- Không, mẫu thân không cần lo đâu, con biết tự lo được mà, con muốn phá kỷ lục của phụ thân, tí nữa là con đánh được 695 cân rồi- Cao Hoàng thân cao 2 thước mấy nói, vẻ rất quyết tâm

- Tiểu Hoàng, con bây giờ mới là Linh Sĩ lục trọng mà thôi, đánh ra như vậy công kích đã tiệm cận với cha con lúc là Linh sĩ thất trọng rồi, chỉ cần con đột phá lên thất trọng là có thể vượt qua rồi.

.......

Cực bắc Nam Hoả đại lục.

Trong một gian phòng đọc sách, một tên thiếu niên cao gầy đang nhắn mắt tu luyện, trong đan điền của hắn đã là 64 tia linh lực tinh thuần. Cạnh bên hắn không ngờ có một con ong nhỏ 6 cánh bay chập chờn.

- Âm Hư, ngài truyền cho ta môn Khấp Linh thuật này thật kinh khủng a, mới 8 ngày thời gian đã là linh sĩ bát trọng, bây giờ ta cần phải lắng đọng tu vi lại sao?- tên thiếu niên mặt trắng đột nhiên quay qua hỏi con ong.

- Ân, thiếu chủ ta nghĩ ngươi nên đáng vững căn cơ để sau này con tiến xa hơn nữa, dạo này người tiến cảnh quá nhanh rồi- Không ngờ con ong 6 cánh tên Âm Hư lại biết nói tiếng người.

.................................……………

Bửa nay đi học hướng nghiệp nên em viết trễ ạ hi hi

Mọi người đọc xong cho em xin cái cmt để làm động lực ạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.