Thương Nhớ Khôn Nguôi

Chương 9: C9: Miếng bánh ngọt nhỏ



Lúc Hạ Miểu tỉnh, Mục Trụ Thâm đang tựa vào đầu giường đọc quyển sách "Hướng dẫn chăm sóc Omega mang thai" của hắn.

Thấy cậu tỉnh, Mục Trụ Thâm tiện tay buông sách, ung dung cụp mắt nhìn Omega.

"Mấy giờ rồi?" Hạ Miểu vừa mới tỉnh ngủ, mơ màng xoa mắt, giọng mềm mại hơn so với bình thường.

"Tám giờ rưỡi. Ngủ thêm một lát cũng được." Mục Trụ Thâm ôm cậu lên người mình.

"Không ngủ, em đói." Hạ Miểu không cho người ta ôm, tự đứng dậy mặc quần áo.

Mục Trụ Thâm hết cách với cậu, ngồi dậy theo, nửa tha nửa ôm cậu ngồi giữa hai ch@n, cầm quần áo trên tủ mặc vào cho Omega lớn bụng.

Bởi vì buồn ngủ nên mắt Hạ Miểu nửa khép nửa mở, cậu tựa lưng vào ngực Alpha ngoan ngoãn mặc cho hắn đùa nghịch, "Hôm nay buổi chiều anh mới ra ngoài mà? Sao dậy sớm thế?"

Chênh lệch chiều cao làm cho cằm Mục Trụ Thâm vừa vặn đặt ở trên đầu Hạ Miểu, cậu hỏi làm cho hắn cụp mắt, lười biếng đặt cằm lên đầu Omega cọ cọ.

Hắn cười trầm ngâm một lúc lâu mới nói: "Không sao, một chút chuyện nhỏ thôi, là tiểu Uông gọi điện thoại nói ca khúc xảy ra vấn đề, xế chiều hôm nay bên hợp tác phụ trách soạn nhạc sẽ đến một chuyến."

"Ừm..." Hạ Miểu nửa mơ nửa tỉnh nghe, khác nghề như cách núi, công việc của Mục Trụ Thâm cậu nghe không rõ, cũng không giúp được gì, cậu ngoan ngoãn nghe hắn nói cho cậu nghe kỹ xảo soạn nhạc mà cậu không hiểu, vốn buồn ngủ, chỉ kiên trì được một lát mí mắt đã díp lại, một lúc lâu mới không đầu không đuôi nói một câu, "Em vừa nghe thấy em bé trong bụng nói chuyện với em." (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Giọng Hạ Miểu mềm mại nhưng nội dung quá bất ngờ làm cho Mục Trụ Thâm sửng sốt, hắn vội vàng xoa bụng tròn vo của Omega, hỏi, "Bạn nhỏ nói gì đó? Nói anh nghe xem nào."

Hạ Miểu nghiêng đầu dùng đôi mắt màu hạnh nhân xinh đẹp liếc hắn một cái, nghiêm túc nói: "Bạn nhỏ nói muốn ăn bánh kếp khoai tây hành lá và súp ngô bơ mà cô Trương nấu. Nó nói nó ngửi thấy mùi."

Mục Trụ Thâm nghe vậy, bật cười, hắn theo lời Hạ Miểu nói kéo dài giọng ồ một tiếng, hứng thú nói: "Bạn nhỏ này tham ăn thật đấy, tham hơn con chó mập nhà lão Giang."

Hạ Miểu nghe mà hơi giận, bởi vì cậu biết Mục Trụ Thâm cố ý nói những lời này bắt nạt cậu. Cậu nhớ đến con chó Shiba đi đường rất chậm trong nhà Giang Tuần Dật, bởi vì động tác của cậu cũng chậm rì rì, không hiểu sao sinh ra chút tủi thân vì đồng cảm lây.

Hạ Miểu không muốn để ý đến hắn, bởi vì cậu thật sự ngửi thấy mùi súp ngô bơ ngọt ngào, cậu đói rồi.

Cậu phớt lờ lời dỗ dành của Mục Trụ Thâm và để hắn lại, một mình xuống giường.

"Miểu Miểu, giận thật à?" Mục Trụ Thâm vội vàng đuổi theo, hắn bình thường quen ngủ khỏa thân, lúc này không mặc gì, đành phải nghiêng ngả lảo đảo mặc quần áo ngủ vào, đuổi theo người muốn cùng Hạ Miểu đến nhà ăn.

Hạ Miểu đang dỗi, thấy Alpha bình thường áo mũ chỉnh tề lúc này trong quần pijama bên chân trái gồ lên một khối, đi đường còn lắc lư như ẩn như hiện.


Cậu không biết có phải là tất cả Alpha ở nhà đều không thích mặc qu@n lót hay không, nhưng Mục Trụ Thâm ở nhà rất không thích mặc qu@n lót, hắn nói không thoải mái, bó chặt quá. Đương nhiên phải có tiền đề là trong nhà chỉ có hai người họ. Chỉ cần có người khác ở nhà hắn vẫn thành thật mặc qu@n lót. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhưng hôm nay Mục Trụ Thâm rời giường quá nhanh, quên béng.

Mục Trụ Thâm là một người khôn khéo cỡ nào, ánh mắt Hạ Miểu dừng ở trên người hắn chưa vượt qua ba giây, hắn đã biết lúc này Omega nhà hắn đang suy nghĩ gì.

Hắn dừng bước lại, tiên phát chế nhân: "Miểu Miểu, là lỗi của anh, anh không biết liêm sỉ, anh hạ lưu, cho anh năm giây, cam đoan lần sau không có ngoại lệ."

Nói xong nhanh như chớp quay về phòng ngủ mặc qu@n lót.

Hạ Miểu bị Mục Trụ Thâm nói đến á khẩu không trả lời được. Lời cần nói đều bị hắn nói hết.

Tựa hồ có chuyện gì gấp, Mục Trụ Thâm chưa kịp ăn cơm trưa đã đến công ty.

Buổi chiều Hạ Miểu ở nhà cùng cô Trương làm bánh ngọt.

Hạ Miểu không biết có phải rốt cuộc mình qua kì nôn nghén không, mỗi ngày đều chợt nghĩ điên cuồng muốn ăn một món gì đó.

Buổi trưa hôm nay rõ ràng cậu ăn rất no, vừa mới đi cắt cỏ trong vườn hoa về uống một chút hồng trà, chỉ chốc lát sau lại đói bụng, hơn nữa bắt đầu điên cuồng muốn ăn bánh ngọt hoa quả.

Vừa hay trong nhà có bơ, đào vàng, xoài, dứa và dưa lưới, hai người bắt đầu làm bánh ngọt.

Vốn định làm bánh ngọt nhỏ, nhưng bởi vì nguyên liệu nấu ăn có thừa nên họ nướng cái lớn một chút.

Hoa quả được cắt thành miếng vừa miệng, xếp đầy lên bánh ngọt. Lúc Hạ Miểu nướng bánh ngọt dùng chút tâm tư, cho thêm một lớp nhân sữa trứng và trái cây vào bánh, cắt ra chỉ riêng nhìn lớp lát bên ngoài thôi cũng đã thèm thuồng.

Lúc làm bánh ngọt không để ý, làm xong mới phát hiện hai người không ăn hết.

Hạ Miểu nhìn đồng hồ, mới hai rưỡi, lại nhìn "bánh ngọt nhỏ" to đùng trên bàn, cậu bỗng nhiên nảy ra một ý.

Dù sao cũng không ăn hết, có thể đem bánh ngọt đến chỗ Mục Trụ Thâm, studio có mười mấy nhân viên, vừa lúc có thể làm bữa trà chiều cho mọi người.

Nhưng vấn đề là Hạ Miểu chưa từng đến studio của Mục Trụ Thâm, cùng lắm là cậu đứng ở cửa công ty chờ Alpha nhà mình. Nếu hôm nay cậu đi, lỡ đâu bị Alpha nào đó hiểu lầm là cậu muốn đi gặp hắn thì làm sao đây?

Hạ Miểu nghĩ thầm, tuy cũng có thể nói là cậu muốn đi gặp người nào đó, nhưng chỉ là tiện đường, mục đích chủ yếu là vì bánh ngọt không bị lãng phí, mà không phải bởi vì cậu muốn đến bên người nào đó.


Đúng, là như vậy. Hạ Miểu bắt đầu thuyết phục bản thân, bào chữa cho mình.

Hạ Miểu suy nghĩ, bên kia cô Trương lên tiếng hỏi một câu: "Miểu Miểu, hôm nay ngủ trưa không?"

Tuy bác sĩ dặn cậu mỗi ngày phải ngủ trưa, nhưng mấy ngày nay cậu không uống thuốc, chất lượng giấc ngủ trưa đều không quá tốt, tuy rằng Mục Trụ Thâm dùng quần áo trong và quần dài của hắn làm một pháo đài kiên cố trong phòng ngủ cho cậu, nhưng gần đây công hiệu của ổ nhỏ cũng càng ngày càng không rõ ràng.

Trải qua suy nghĩ cân nhắc, Hạ Miểu quyết định làm người giao hàng, đeo balo của cậu đi tặng "bánh ngọt nhỏ" cho studio của Mục Trụ Thâm, thuận tiện may mắn sẽ được cho phép ở lại trong phòng nghỉ của Alpha ngủ trưa cũng chưa biết chừng.

"Cô Trương ơi, hôm nay con có việc ra ngoài một chuyến, cô gói bánh ngọt giúp con, lát nữa con đem đến công ty."

Bàn tính của Omega vang leng keng, cậu nói xong, vội vàng quay về phòng ngủ lấy balo treo thẻ mang thai, nhét chăn ấm và bịt mắt vào, vội vàng đem bánh ngọt đi ra ngoài.

Hạ Miểu không tự lái xe đi, bởi vì công ty không xa lắm, đi tàu điện ngầm cũng chỉ năm điểm.

Vừa mới lên tàu điện ngầm đã gặp được Alpha nam tốt bụng nhường chỗ ngồi cho cậu, Hạ Miểu không chối từ, bởi vì bánh ngọt cậu làm thật sự là hơi nặng, đành phải cảm ơn người tốt bụng vội vàng ngồi xuống.

Cậu tranh thủ lúc nhàn rỗi chia sẻ bánh ngọt vừa làm lên mạng.

Nhưng Hạ Miểu vừa mới mở ứng dụng ra liền phát hiện hôm nay mục thông báo khác với thường ngày. Tài khoản của cậu vẫn là tài khoản riêng tư, chỉ có số lượng không nhiều lắm mấy người bạn thân follow, ví dụ như bạn học cấp ba, bạn đại học cùng mấy Alpha nhóm nhạc 4X. Cho nên lúc bình thường mục thông báo lác đác không có mấy, nhiều nhất là Mục Trụ Thâm nhắn tin và Giang Tuần Dật ấn like. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Nhưng hôm nay không biết là xảy ra chuyện gì, lượt xin follow đã hơn mười nghìn.

Hạ Miểu nhìn dấu chấm đỏ nhỏ sửng sốt một lúc lâu mới mở ra xem ai muốn follow tài khoản riêng tư không chút thú vị của cậu.

Người dùng meme của Mục Trụ Thâm làm avatar.

Người dùng ảnh sân khấu của Mục Trụ Thâm làm avatar.

Người dùng ảnh sân bay của Mục Trụ Thâm làm avatar.

Ừm, chưa từng thấy bức ảnh này.

Hạ Miểu thuận tay lưu về, khi cậu chuẩn bị lướt xuống...


......

Có cả tài khoản Alpha dùng ảnh cơ bụng làm avatar, giới thiệu vắn tắt viết chiều cao, độ lớn, bằng cấp, hình mẫu lý tưởng.

???

Miểu Miểu nghi hoặc.

Nhưng cậu chưa kịp nghĩ nhiều, tàu điện ngầm đến điểm dừng, cậu vội vàng cất điện thoại.

Khi cậu ngẩng đầu, cậu cứ có cảm giác bên cạnh có ánh mắt nhìn mình.

Cậu không kịp quay đầu lại bởi vì tàu sắp đóng cửa, nhưng cậu vẫn bắt được vài ánh mắt đó - mấy cô gái không biết là giới tính gì.

Nhân viên lễ tân của công ty là một Omega nữ xinh đẹp, khi cô nhìn thấy một Omega nam mang thai đeo balo, cầm hộp bánh ngọt nói muốn gặp Mục Trụ Thâm, cô cũng có chút nghi hoặc lại có chút kinh ngạc.

Cô xem bức ảnh mà nhân dân cả nước đang hít drama trên điện thoại, lại nhìn chàng trai xinh đẹp trước mặt.

Hít drama vô tình gặp được đương sự.

Vừa rồi từ xa cô đã thấy chàng trai Omega này, thoáng nhìn cũng biết là người ngũ quan xinh đẹp, cô không nghĩ nhiều còn tưởng là thực tập sinh Omega mới đến.

Đến gần nhìn mới biết nào phải thực tập sinh ở đây, ngũ quan và khí chất này, nếu là thực tập sinh thì đã debut lâu rồi.

Cô gái kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng vẫn phải có sự chuyên nghiệp trong nghề, cô vội vàng nói: "Bởi vì mấy ngày rồi anh Mục đều ở phòng thu âm, bình thường nếu anh ấy ở phòng thu âm sẽ không tiếp khách, nhưng anh đi thẳng lên là được, ở tầng 11. Cần tôi liên lạc với nhân viên trên đó xuống đón anh không?"

Hạ Miểu nghe mà ngẩn người, vì sao giọng nói chuyện của đối phương như là đã sớm biết mình là ai vậy, cậu không hỏi, chỉ vội vàng khoát tay áo, nói: "Không cần, không cần, tự tôi đi lên là được. Cảm ơn chị."

Lúc này phòng thu âm mới thật sự là Tu La Địa Ngục, bởi vì hiệu quả ca khúc không lý tưởng, cho nên hôm nay phòng thu âm giao công việc cho người của công ty.

Chàng trai phụ trách soạn nhạc là người quen mới được tuyển dụng, tốt nghiệp trường chuyên ngành âm nhạc ít tiếng tăm ở thủ đô, lúc trước làm DJ ở quán bar vài năm.

Phần lớn nguyên nhân hôm nay Mục Trụ Thâm phát hỏa là do cậu ta.

Lúc này một Alpha vóc người chừng một mét chín đang ngồi ở chính giữa đám người, hắn vắt chân dài, lười biếng tựa vào ghế xoay tròn, cau mày, gương mặt anh tuấn cũng đen sì.

Lúc này hắn đeo tai nghe chuyên dụng, một khắc nghe hết bài demo, mày Alpha bỗng nhiên giãn ra, hắn hứng thú nhướng mày, quay đầu tháo tai nghe, nhẹ nhàng đặt ở trong tay thưởng thức thật lâu, trong lúc tĩnh lặng này, bầu không khí phòng thu âm khẩn trương đến độ gần như kết tụ thành băng. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Đúng lúc này giọng nghe không ra cảm xúc của Alpha phá vỡ sự yên tĩnh như chết này.


"Bài hát karaoke ở nông thôn này là làm sao? Chủ đề bài hát mới lần này là tình yêu nông thôn trung niên? Hả? Ai giải thích tôi nghe."

Một giây trước còn ở phòng thu âm mắng chửi người, một giây sau liền biến thành Alpha đắp chăn cho Omega trong phòng nghỉ.

Ha, Alpha. ——nhân viên trong phòng thu âm.

Trứng màu:

Mục Trụ Thâm, 194, 20cm, nam Alpha.

Gia tộc không rõ. Sau này công bố.

Từ nhỏ học âm nhạc, biết đàn ghita (thành thạo), đàn dương cầm (thành thạo), kèn harmonica, cello và phong cầm (kỹ thuật bình thường)

15 tuổi bắt đầu đóng góp viết nhạc, được phần đông ca sĩ nổi tiếng chọn dùng, 17 tuổi rưỡi debut hát bài hát của mình.

Tốt nghiệp đại học B nước M.

Thời cấp ba bởi vì theo đuổi Omega họ X và debut nên trở thành người nổi tiếng. Đẹp trai cũng là một trong những nguyên nhân hắn nổi tiếng.

Thời cấp ba cùng bạn bè thành lập ban nhạc 4X, phong cách cá tính sôi nổi, năm đầu rất nổi trong giới underground. Sau đó bởi vì Lemon honey mà tiến vào tầm mắt đại chúng, sau đó mới trở thành ban nhạc nổi tiếng cả nước. Thân phận hát chính của nhóm 4X vẫn là một bí ẩn.

Trong mắt đại chúng tình trạng hôn nhân không rõ, chuyện xấu cũng ít.

Nhưng bởi vì đẹp trai, vóc người đẹp, bị fan và đại chúng đoán rằng chắc là Alpha nhiều bạn tình [đồng cảm].

Bởi vì bận rộn công việc, không chơi game, bình thường nhàn rỗi hay tập thể hình, câu cá viết tình ca, thành lập ban nhạc, cùng Miểu Miểu đi du lịch, đưa Miểu Miểu đến quán ngon ở gần chùa Cao Quốc ăn cơm. (bởi vậy tin tức bắt gặp ở gần chùa Cao Quốc trên mạng rất nhiều)

Trừ thích Hạ Miểu, thích mua xe.

Trong nhà tổng cộng có mười chỗ đỗ xe, hiện tại mua tám cái.

Mặc dù Hạ Miểu có bằng lái nhưng không biết lái, trong tám chiếc xe chỉ nhận ra hai cái thường dùng, là một kẻ mù xe.

Hạ - mù xe - lục thân không nhận - Miểu.

Đây cũng là lí do vì sao Mục Trụ Thâm đi đón Miểu Miểu nhất định sẽ xuống xe chờ mà không ở trên xe chờ, bởi vì đã có nhiều lần Mục Trụ Thâm lái xe đi đón, bởi vì Hạ Miểu không nhớ được toàn bộ xe trong nhà mà chậm rãi lướt qua xe của Mục Trụ Thâm.

Mọi người có thể cảm nhận cảm giác bất đắc dĩ của hắn khi ở trong xe chờ Miểu Miểu mà thấy Miểu Miểu đi thẳng.

Sau khi Hạ Miểu mang thai tình huống này nghiêm trọng hơn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.