Edit: Mey
Beta: Chu
Tay Trì Thanh Chước không ngừng vuốt ve thịt mềm bên hông cô, Chung Linh cảm giác hạ thân truyền đến sự tê dại ngứa ngáy, cô vặn vẹo mông, muốn tránh khỏi tay anh.
Chung Linh lại không biết, cô gần như cưỡi ở trên người anh, vặn mông như vậy mang đến sự cọ xát, lập tức làm Trì Thanh Chước sướng đến mức kêu ra tiếng thở dài.
Anh đặt cằm lên vai cô, ôm lấy eo, dựa vào người cô phát ra tiếng thở dốc trầm đục.
Rất nhẹ, mang theo sự gợi cảm khó có thể tự kiềm chế của phái nam.
Trì Thanh Chước hiếm thấy mà nói, “Thoải mái quá.”
Chung Linh đương nhiên nghe thấy tiếng thở dốc của anh, vành tai cô nhanh chóng đỏ như nhỏ máu, thanh âm của anh ở bên tai cô vô cùng rõ ràng.
Lần đầu tiên, cô nghe được âm thanh như vậy từ Trì Thanh Chước.
Chung Linh không muốn, lại vặn vẹo.
Bàn tay Trì Thanh Chước đặt trên mông cô, “Có thể tự mình động không?”
Chung Linh lắc đầu, hơi thở nóng hổi phả vào tai anh, “…… Đừng.”
“Thử một lần đi.”
“…… Ưm…… Không.”
Cô ôm cổ Trì Thanh Chước, ngay cả mặt cũng không dám nhìn thẳng vào Trì Thanh Chước.
Trì Thanh Chước thấy dáng vẻ này của cô, trực tiếp nâng mông cô lên, rút nguyên cây ra, đứng sừng sững đầy dâm mĩ trong không khí.
Chung Linh chợt bị anh rút ra toàn bộ, cảm giác thân thể đột nhiên trống rỗng, huyệt mềm vừa chứa dương vật của anh vẫn chưa khép lại, có thể nhìn đến thịt non trong vách.
Chỉ nghe thấy anh nói, “Vậy quỳ đi, để tôi làm em từ phía sau.”
Chung Linh khóc không ra nước mắt, cô không biết vì sao Trì Thanh Chước giống như có chấp niệm với chuyện này, hơn nữa lặp đi lặp lại nhiều lần thay đổi cách thức khiêu chiến điểm mấu chốt của cô.
Cô cảm thấy lên giường với Trì Thanh Chước đã là một chuyện khó có thể mở lời, đừng nói đến việc yêu cầu cô bày ra một tư thế phóng đãng ở trên giường.
Cô bất giác liền tủi thân, “Mình không muốn……”
Trì Thanh Chước vuốt ve tóc cô, “Vậy bây giờ mở chân ra, tự đút nó vào trong đi.”
Chung Linh không muốn bày ra bộ dáng quỳ xuống mặc anh làm, đành phải tự mình dịch mông đi tìm cây gậy kia của anh.
Miệng huyệt quá trơn trượt, Chung Linh đút vào hai ba lần nhưng đều bị tuột ra, không thể đưa vào được.
Cô đành phải hơi cúi đầu nhìn xuống dưới, đưa tay ra nắm lấy thân gậy và giữ vững nó, sau khi xác định chính xác vị trí xong, cô tự mình đặt mông lên ngồi xuống.
Quy đầu lần nữa căng hoa huyệt ra, lối đi từ từ bị lấp đầy, trên cây trụ của anh gân xanh nổi lên, Chung Linh cảm nhận được cách vách thịt nóng ấm ướt át bên trong.
Chung Linh ngồi xuống hơn nửa cây thì đã không đưa vào thêm được nữa, cô tự cảm thấy thật sự quá…… cảm thấy quá xấu hổ.