Thượng Sàng Bất Thuyết Ái

Chương 7-1



Người ấy nhất định còn ở lại nơi đó. La Đan một mực an ủi mình như vậy, nhưng khi mở ra cánh cửa căn phòng nhỏ lánh nạn của mình thì trong lòng hắn vẫn y nguyên là khẩn trương và bồn chồn. Khá tốt, vừa đẩy cửa, hắn đã ngửi đến mùi thuốc lá sặc người, cả phòng khói lượn lờ, giống hệt như vừa trải qua cháy nhà. La Đan nhẹ nhàng thở ra, có điều khi hắn nhìn thấy Lôi Tuyền dựa vào một góc tường, híp mắt, ngửa đầu, một ngụm tiếp một ngụm phun khói, bên người chồng chất tàn thuốc thì trong lòng nhịn không được quặn đau một chút.

Bị tiếng mở cửa làm bừng tỉnh, Lôi Tuyền trợn mắt nhìn hắn một cái, lại lười biếng nhắm mắt lại, tiếp tục hút thuốc.

“Ta đã trở về.” La Đan dựa vào tường, ngồi xuống bên cạnh anh.

“Ngươi cái tên biến thái này, còn trở về làm gì?” Lôi Tuyền thản nhiên nói.

“Bởi vì ta là biến thái a.” La Đan cầm lấy điếu thuốc trên tay anh, hít một hơi thật sâu, lại bị sặc đến ho khan.

Lôi Tuyền quay đầu sang nhìn hắn,“Ta thật sự đã cùng người khác lên giường.”

“Ta cũng từng cùng những người khác lên giường, huề nhau.” La Đan cười cười, không hề bị đả kích.

“Ta tính kế ngươi, lừa ngươi đến chỗ Bành Phi.” Lôi Tuyền lần nữa ra tay.

“Ta cũng coi như đã từng tính kế ngươi, tìm người tập kích ngươi để cho ta muốn làm gì thì làm, đây là báo ứng.” La Đan né khỏi  thế công của anh.

“Ngươi rất phiền, đừng có lại quấn quít lấy ta!” Lôi Tuyền cau mày, đoạt lại điếu thuốc trên tay hắn, ném lên mặt đất.

“Ngươi cho rằng ta sẽ nghe lời ngươi?” La Đan quay đầu nhìn anh, vẻ mặt vô lại.

Trầm mặc vài giây, Lôi Tuyền  chậm rãi tỏ vẻ vui một cách bất đắc dĩ, anh nhún nhún vai. La Đan cao hứng nhào tới, ôm chặt lấy anh, hôn lên đôi môi khổ sáp vì hút thuốc của Lôi Tuyền. Một chút một chút liếm láp khắp nơi, hương vị khổ sáp vào trong miệng lưu lại trăm phần trăm ngọt ngào.

“Uy, đủ rồi đi, ngươi có biết mình rất giống cẩu hay không?” Lôi Tuyền đẩy những cái hôn lưu luyến triền miên của La Đan ra, giơ tay lấy điếu thuốc. La Đan nhanh tay chộp lấy điếu thuốc ném qua một bên, lại nhào tới gặm cắn xương quai xanh của anh. Buồn bực, hắn nói: “Vậy ngươi có biết bản thân ngươi giống hệt như một cục xương đầy thịt, không ngừng hướng ta phát ra tín hiệu dụ dỗ?” Hắn hung hăng cắn Lôi Tuyền một ngụm, đau đến nỗi Lôi Tuyền hít sâu. “Nhớ...quá đem ngươi tước thành từng miếng từng miếng nuốt vào, chỉ có như vậy mới có thể vĩnh viễn cùng ngươi một chỗ, không phải lo lắng ai lại đến gây sóng gió.”

Lôi Tuyền trêu chọc hắn: “Khẩu vị thật lớn, cũng không nghĩ xem mình ăn có tiêu được hay không?” La Đan nhướng mày: “Chống mắt lên xem ta đem ngươi ăn xong rồi kiểm tra lại cũng không muộn.” Hắn mãnh liệt giật quần áo của Lôi Tuyền, cắn lên lồng ngực rắn chắc của anh.

“Uy, nhẹ thôi! Ngươi cái tên biến thái này!” Lôi Tuyền bị đau, đẩy hắn ra, La Đan lại không sợ gian nguy lại nhào tới. “Lại cắn nữa lão tử sẽ không khách khí a!” Phát hiện La Đan chết không hối cải, Lôi Tuyền giơ khuỷu tay thúc hắn. La Đan hoàn toàn không để ý đến lồng ngực bị thúc phải đau nhức, ôm lấy vai anh lại cắn một cái, lại cảm giác thân thể Lôi Tuyền run lên một cái, miệng bật ra hơi thở thô trọc.

Vốn chỉ là đùa nháo, kết quả hắn lại bị phản ứng từ thân thể của Lôi Tuyền kích thích đến. La Đan dụng tâm kín đáo ôm lấy không buông tay, tại đầu vai rắn chắc của Lôi Tuyền liên tiếp in lên những dấu hôn thật đậm, cũng thành công câu dẫn ra biến hóa cơ thể của Lôi Tuyền.

“Đừng đùa...” Anh đẩy hắn ra một chút, thở hào hển, trong mắt dục hỏa lưu động. “Vì sao?” La Đan lại quấn lên đi, khẽ cắn vành tai anh, dùng ngữ điệu đầu độc lẩm bẩm, “Ngươi không muốn?”

Chứng kiến sự cố gắng khắc chế của Lôi Tuyền, hắn trêu đùa: “Chẳng lẽ thật sự sợ bị ta ăn sạch đến xương cũng không nhả ra?” Không phát hiện sự khắc chế đã dần dần biến thành nguy hiểm, hắn tiếp tục khiêu khích Lôi Tuyền: “Yên tâm, ta biết rõ đúng mực.” Kết quả, La Đan chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đã bị Lôi Tuyền áp đảo trên mặt đất.

Che tại trên người hắn, Lôi Tuyền phun lửa nóng khí tức, thấp giọng nói: “Là ngươi muốn trở về, là ngươi muốn khiêu khích ta, cho nên ngươi phải chịu trách nhiệm.” La Đan không cam lòng nhưng phản bác còn chưa thốt lên lời, chiếc lưỡi cuồng dã của người nào đó đã xâm lấn vào trong miệng hắn, chiếm lấy thanh âm của hắn, khống chế hô hấp của hắn...

Khi hai thân thể lửa nóng rốt cục đánh giáp lá cà, hết thảy hoài nghi, ủy khuất, băn khoăn, thương tổn... hết thảy đều tan thành mây khói trong những giọt mồ hôi chảy dài của phút giây tình cảm mãnh liệt. Hai trái tim trần trụi nóng bỏng nhảy lên với tốc độ lạ thường, tiếng đập cường hữu lực kích động vang vọng trong phòng ốc sơ sài.

Ai nói hắn rơi vào địa ngục? Đây mới đúng là thiên đường.

......

“Hiện tại người có thể nói cho ta biết, đêm hôm đó đã xảy ra chuyện gì?” La Đan cùng Lôi Tuyền sóng vai nằm, tận lực dùng khẩu khí bình tĩnh khách quan mà hỏi. (Có người lại uống dấm chua!=.=)

“Ngươi rất để ý?” Lôi Tuyền hỏi lại.

“Ta không có ý gì khác, chỉ là muốn biết rõ Bành Phi đã làm những thứ gì, như vậy mới nghĩ tốt biện pháp đối phó hắn.” La Đan vội vàng giải thích.

Lôi Tuyền cười khẽ: “Không cần khẩn trương như vậy a.” Xoay người trên mặt đất sờ soạng một điếu thuốc, đốt, hít một hơi, Lôi Tuyền nhả ra một vòng khói tinh xảo. “Ngày đó ta đi tìm Lisa tỷ, bởi vì ta đột nhiên nhớ tới, nàng cùng một đại nhân vật quan hệ không hề tầm thường, nàng lăn lộn nhiều năm như vậy, một mực an an ổn ổn, không bị bắt không bị tra, đều cùng người nọ có quan hệ.”

Quay mặt sang nhìn nhìn thái độ của La Đan, anh đập nhẹ tàn thuốc cho rơi xuống: “Khi ta còn bé lưu lạc đầu đường, từng được Lisa tỷ thu lưu. Ta ở dưới trướng của tỷ ấy hai năm, học được rất nhiều nguyên tắc sinh sống trong giới, về sau Lisa tỷ cảm thấy ta không thích hợp lăn lộn trong giới hắc đạo bèn khiến ta rời đi tự mưu sinh. Sau đó một thời gian, Lisa tỷ gặp lại ta tại Dạ Sử mới phát giác ta đã từ một tiểu đệ năm đó biến thành No.1, liền thường xuyên đến ủng hộ ta, thái độ đối với ta cũng so với người khác thân cận chút ít. Kỳ thật ta càng ưa thích coi cô ấy như tỷ tỷ, không quá hứng thú nói chuyện “làm ăn” với tỷ ấy, khi cùng tỷ ấy một chỗ thì bình thường chỉ là ăn cơm nói chuyện phiếm.”

“ ‘Bạn tốt’ Bành Phi của ngươi thật sự là nhân vật lợi hại, hắc bạch hai đạo, mánh khoé thông thiên. Ngày đó ta đi tìm Lisa tỷ, sợ để lộ tin tức, biết rõ phòng ngủ của nàng là nơi không có thủ hạ nào có thể tiến vào bèn vụng trộm tiến đến, kết quả tên Bành Phi kia rõ ràng đang cùng nàng ở bên trong nói chuyện, ta vừa vặn bị đụng phải.”

“Chắc hẳn hắn đã điều tra toàn bộ về ngươi, vì thế liếc mắt liền nhận ra ta. Ta xem tình huống không tốt, vì để thoát khỏi ngờ vực, liền nói đã hối hận cùng ngươi một chỗ chạy nạn chịu khổ, cho nên chạy đến tìm Lisa tỷ xin giúp đỡ. Hắn nói nếu ta có thể giúp hắn khuyên ngươi trở về với muội muội của hắn, chuyện cũ hắn sẽ bỏ qua, làm cho hết thảy khôi phục nguyên trạng.”

“Ta lúc ấy chỉ có đáp ứng hắn, thế nhưng hắn lại đưa ra điều kiện muốn ta phải cùng Lisa tỷ đùa giỡn để làm bằng chứng cho ngươi hết hy vọng. Ta đang nghĩ lợi dụng thân phận của lisa tỷ, tự nhiên không chịu điều kiện của hắn, liền nói nếu Lisa tỷ đồng ý thì ta cũng không có ý kiến, không ngờ Lisa tỷ rõ ràng đồng ý... Mẹ kiếp, nhất định là tỷ ấy tức giận ta bình thường không chịu cùng mình lên giường, mượn cơ hội chiếm lão tử tiện nghi! Kết quả -- ngươi đều đã chứng kiến a --”

“Bất quá sau khi ta cùng Lisa tỷ --, bèn tìm cơ hội thấp giọng nói mấy câu, bởi vì ta dùng tiếng lóng, Bành Phi nghe không hiểu. Ta nói ta cần trợ giúp của tỷ ấy, cùng nhau đối phó Bành Phi. Lisa tỷ đương nhiên là giúp ta không giúp hắn, ta hẹn gặp tỷ ấy vào lúc khác. Ngày hôm qua rời khỏi nhà Bành Phi, ta đã nói rõ mọi chuyện với Lisa tỷ, hiện tại cô ấy đứng về phía chúng ta.”

La Đan nhíu mày: “ Thế nhưng mục đích của ngươi hôm đó chỉ là thoát thân, ngày hôm sau cần gì phải đưa ta đến nhà Bành Phi?”

Lôi Tuyền nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Chẳng lẽ cho ngươi chấm dứt loại sống trong cảnh đào vong, trở lại cuộc sống hào quang trước đó không tốt sao?”

La Đan cả giận nói: “Dù cho phải trả một cái giá lớn là khiến ta hiểu lầm ngươi, rất có thể đánh mất ngươi?”

Lôi Tuyền bình tĩnh hưởng ứng: “Dù sao ta cũng chán ghét ngươi cứ quấn quít lấy ta không buông. Ngươi không biết là hai nam nhân, nói gì đó ái đến ái đi, rước lấy rất nhiều phiền toái là không đáng?”

La Đan than nhẹ một tiếng, giơ tay ôm Lôi Tuyền, “Ngươi cần gì phải đem mình ngụy trang thành lạnh lùng như thế? Ngươi nếu thật sự chán ghét ta, không muốn ở cùng ta, vậy tại sao vừa rời khỏi chỗ Bành Phi liền liên lạc Lisa tỷ của người nhờ cô ấy giúp ta?”

“Ta đối với tất cả bằng hữu đều tốt như vậy, ngươi cũng biết!” Lôi Tuyền nhún vai nói, “Ngươi cũng không phải là ngoại lệ gì.”

La Đan cười khổ một tiếng: “Không biết ngươi đang gạt mình hay là gạt ta. Ngươi đêm hôm đó trở về, trạng thái cũng rất thất thường. Bởi vì lúc ấy ngươi đã hạ quyết tâm dùng chấm dứt quan hệ của chúng ta để đổi lấy tương lai yên ấm của, có thể lại vì thế mà rầu rĩ không vui, cho nên mới lần đầu tiên ôm chặt lấy ta mà ngủ.”

“Ngươi lừa ta đến nhà Bành Phi, cố ý nói những lời tuyệt tình kích thích ta, thế nhưng ngươi đã không phát hiện lời của mình lại bán đứng trái tim mình. Linh Linh nói cho ta biết, một người xem tình yêu như xa xỉ phẩm, nhất định là một người trân quý tình yêu hơn ai hết.”

“Ngươi là người thông minh, biết rõ Bành Phi sẽ không dễ dàng bỏ qua ta như vậy, chấm dứt quan hệ của chúng ta, cũng bất quá đổi lấy sự bình an tạm thời của ta, cho nên vừa rời khỏi nhà hắn ngươi liền cùng với Lisa tỷ của ngươi liên lạc xin giúp đỡ. Ngươi đã ở vào thời điểm ta có thể hận nhất là ngươi, có thể vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ngươi..., mà suy nghĩ phải làm như thế nào để giúp ta.”

“Ta quay về thế giới cũ của mình, ngươi trời cao biển rộng, có thể tùy tiện đi bất cứ nơi nào tiêu dao, ngươi lại chạy về nơi này, cái căn phòng bụi bặm bẩn thỉu chật chội, một điếu lại một điếu hút thuốc, quất một ngày một đêm. Ta thấy được ngươi suốt mấy ngày nay cho tới giờ, chỉ có tại khi tâm tình không tốt ngươi mới hút thuốc, ta không thể không phát hiện.”

La Đan hai tay siết chặt: “Của ngươi quan tâm cùng yêu thương, hy sinh, trả giá, mất mát... hết thảy ta đều xem tại trong mắt. Ngươi phiền, có thể là vì người muốn trải qua một cuộc sống giản đơn như ngươi, không muốn tham gia thế giới phức tạp của ta, như vậy hôm nay ta cũng hướng ngươi bày tỏ một cái thái độ, ta chỉ nói một lần, tuyệt không nhắc lại...:”

“Ta có thể vĩnh viễn không nói đến yêu, có thể không ép ngươi tham gia cuộc sống của ta, nhưng ta nhất định phải ở bên ngươi. Ngươi coi ta là bạn giường cũng tốt, coi ta như A Vĩ, đơn giản chỉ là bạn cùng phòng cũng tốt, nhưng ta nhất định phải ở bên ngươi!”

Yên lặng vài giây đồng hồ, Lôi Tuyền bất đắc dĩ vẫy vẫy đầu, đem hết thảy tâm tình rối loạn bỏ qua một bên: “Nói đến nói đi, ngươi cái tên biến thái này đã quyết tâm quấn lên lão tử không buông?” La Đan cười hì hì nặng nề gật đầu: “Đúng vậy!”

“Ngươi rời khỏi Bành Phi mà đi, có phải đã tỏ ý quyết liệt? Hắn sẽ không sẽ giúp ngươi khôi phục trong sạch?” Nhìn La Đan gật đầu, Lôi Tuyền thở dài, “Ngươi cái tên ngu ngốc này... Bây giờ ngươi định làm sao? Lisa tỷ nói, cô ấy có thể đi cầu đại nhân vật kia hỗ trợ  đè ép việc này xuống, điệu thấp xử lý.”

La Đan nói: “Nếu như chỉ là đè xuống, ta cũng chỉ có thể tiếp tục chui lủi mà bình an qua ngày, không có cách nào vùng dậy. Cho nên, ta phải nghĩ cách đánh đổ mọi chứng cớ của Bành Phi, lấy lại những gì là của ta. Điểm mấu chốt bây giờ là cần tìm được một vị luật sư dám đứng ra trợ giúp ta. Nhưng bây giờ tất cả những kẻ biết cách chơi luật đều là ngụy quân tử, không có một người nào, không có một người nào --” La Đan đột nhiên dừng lại, quát to một tiếng, “Ta nghĩ đến một người, nếu như đối thủ là Bành Phi, khả năng cũng chỉ có người này chịu giúp ta!”

Lôi Tuyền cười nhạo nói: “ Thì ra trong số những kẻ có tiền các ngươi, ngẫu nhiên cũng có thể tìm ra một hai kẻ biết trượng nghĩa.” La Đan chẳng quan tâm để ý tới Lôi Tuyền đích châm chọc, hưng phấn mà nói: “Đó là một kì nữ*, cô ta là người chính trực nhất trong giới luật sư, trình độ cũng cao, có một lần công ty của chúng ta thua kiện về tay cô gái này, bị Bành Phi xem là một vụ vô cùng nhục nhã. Chỉ cần khiến cô ta tin tưởng ta bị oan, mặc kệ đối thủ là ai, nữ luật sư này nhất định sẽ giúp ta!” (* cô gái tài ba hơn người)

“Đợi một chút,” Lôi Tuyền dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn xem hắn, “Ngươi nói, chuyện lần này, ngươi là hoàn toàn oan uổng, gồm cả tội danh tội phạm kinh tế?” “Ta --” La Đan bị hỏi, trương mấy lần miệng, nói không ra lời, vẻ mặt xấu hổ. Lôi Tuyền đồng tình nhìn hắn: “Ngươi còn nói, người nọ là tối chính trực?”

Chứng kiến vẻ mặt của La Đan, Lôi Tuyền an ủi vỗ vỗ hắn, “Đến tột cùng nữ luật sư đó có chịu giúp ngươi hay không, tổng yếu thử qua mới biết được. Dù sao theo như lời ngươi nói, cô ta là người duy nhất có thể giúp ngươi đối phó Bành Phi.”

La Đan bất đắc dĩ gật đầu: “Ta nghĩ cách liên lạc với cô ta.”

Thay đổi âm thanh quanh co lòng vòng đánh cho hơn mười cuộc gọi, rốt cục họ mới lấy được số điện thoại của cô gái mà La Đan xưng là kì nữ trong giới luật sư, Vi Huỳnh Nguyệt. La Đan cùng Lôi Tuyền liếc nhau, khẽ cắn môi bấm điện thoại di động.

“Xin chào, xin hỏi có phải là luật sư Vi?... Ta muốn mời ngươi làm luật sư biện hộ của ta... Ta bị một người cực kỳ có địa vị tại giới luật sư là Bành Phi vu oan tội giết người, tất cả mọi người không dám đứng ra giúp ta biện hộ, ta cảm thấy chỉ có ngươi mới có đảm lượng tiếp nhận vụ án này... Đúng vậy, ta hiện tại đang lẩn trốn, ta không trốn, Bành Phi hắn sẽ không cho ta cơ hội gọi cuộc gọi này... Được, năm ngày sau ta và ngươi liên lạc... Cảm ơn ngươi!”

Cúp điện thoại, La Đan thở ra một hơi, hướng Lôi Tuyền giải thích: “Cô ta nói mình sẽ mau chóng thu xếp tới gặp mặt ta, xác định chuyện này có đúng sự thật hay không mới có thể tiếp tục.”

Lôi Tuyền gật đầu: “Nói như vậy chúng ta cố gắng chống chọi thêm năm ngày thì có hi vọng? Vậy im lặng ở trong này nghỉ ngơi năm ngày tốt lắm. Chờ ngươi có cơ hội vùng lên giải oan, có thể sẽ không còn cơ hội hưởng thụ cuộc sống đơn giản này nữa.”

......

Qua hai ngày yên tĩnh, ngày thứ ba, sáng sớm, hai người còn đang trong giấc mộng, nhờ sự mẫn cảm của bản thân mà Lôi Tuyền đột nhiên nghe được ngoài cửa có động tĩnh, anh lay tỉnh La Đan, hai người cấp cấp mặc quần áo, cảnh giác nhìn chằm chằm vào cửa phòng.

Lúc này, người tới chắc chắn không thể là A Vĩ; người khác nếu có chìa khóa sẽ không kì cạch nửa ngày không thấy đi vào; nếu là cảnh sát tới bắt người, một cước đá văng cửa là được, không cần nhã nhặn mở khóa như vậy. Người đang ở ngoài phá khóa là ai? Chẳng lẽ là tên trộm vặt không điều tra kĩ càng địa chỉ, vội vã muốn đến trộm gì đó?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.