Lại thử quan sát Duyệt Nhi đang gác đầu trên vai Tức Mặc Ly hiện
đang quay nhìn họ, đôi mắt to tròn trong veo tựa hổ phách đảo
tròn qua lại đánh giá, cho dù là ai đi chăng nữa cũng đều biết
trong lòng nàng không rõ lại đang có ý định lung tung gì..
Sở Từ đưa mắt nhìn Duyệt Nhi, thấy nàng còn tủm tỉm cười xem
kịch vui, quả nhiên…Tiểu gia hỏa này không biết người khác đang
nói về nàng…
Đến người thứ ba mươi, Sở Từ cuối cùng bùng nổ dưới ánh mắt của quần chúng nhìn đến nồng nàn: “Không đẹp như ông đây đều cút!”
>Trong nháy mắt, chúng nữ tử đang rục rịch muốn xông lên đều đứng im tại chỗ, trong lòng đau khổ thở dài một tiếng, Lạc Thủy Thần Quân kia xa vời không thể với tới, mà Sở Từ Ma quân trên cơ bản ngũ giới cũng không có người có điều kiện phù hợp, người ở
không xa phía sau kia hình như là tiểu chủ tử của Luân Hồi Phủ, có một mối tình đoạn tụ gây xôn xao huyên náo cùng Đông Hải
thái tử, còn có một nam tử chỉ có một tay, rõ ràng là đi
cùng với cô nương dũng mãnh ăn bận lòe loẹt đủ màu bên cạnh.
Ây da, kỳ thực nhìn thử cũng không tệ.
Đang thầm than thì từ xa xa bỗng truyền đến âm thanh như chuông lớn
vang vọng: “Chẳng phải nói Lạc Thủy thần quân và Sở Từ Ma quân quá bộ đến à? Sao lại có nhiều tiểu mỹ nhân ở đây thế này?
Đến đây, hôn một cái nào…”
Chúng nữ quỷ vốn còn đang vây xem mãi không chịu đi vừa nghe thấy
giọng nói này thì chớp mắt toàn bộ tản đi hết, chỉ một vài
người lớn gan còn dám đứng nhìn từ xa xa.
Người tới chính là Diêm La Vương, nhận được tin nói Lạc Thủy Thần
quân và Sở Từ Ma quân cùng nhau đến Minh gian liền vội vàng
chạy tới nghênh đón, cũng là để vượt lên trước Luân Hồi Vương
và A Tỵ vương, tạo mối quan hệ tốt đẹp bao giờ cũng là việc
đúng đắn. Diêm La Vương ở Minh gian đương nhiên rất nổi tiếng, ừ
thì, tiếng xấu rành rành, người này vô cùng háo sắc, rõ ràng là dáng vẻ xấu vô cùng thế nhưng lại tự xưng là mỹ nam tử
ngũ giới khó tìm, khi nam ức hiếp nữ, việc xấu có chặt hết
tre chép thành sách cũng không ghi hết tội. 1
1: nguyên văn: khánh trúc nan thư. Khánh ở đây là trong chữ khánh kiệt.
Tức Mặc Ly dừng bước. Duyệt Nhi hiện đang ôm cổ y nên y không nhìn
thấy mặt nàng, đành rũ mắt xuống nhìn, không biết là đang nghĩ gì.
Duyệt Nhi sớm đã hạ bàn tay đang che mắt, vì mấy nữ quỷ đó cũng
không quá đáng sợ, cho nên nàng theo bản năng quay lại nhìn, đối diện với đôi mắt đáng sợ đang âm thầm đánh giá nàng thì lập
tực bị dọa đến nhảy dựng, “A” một tiếng ngay tức khắc lại
rụt sâu vào ngực Tức Mặc Ly thêm vài phần, giọng nói mềm mại
ngọt ngào tràn ngập kinh hãi: “Xấu quá đi!”
Một câu đơn giản ngắn gọn, nói ra tâm tư của những người đang có mặt.
Diêm La Vương không vui, dù gì y cũng tự ảo tưởng bản thân là mỹ
nam tử có tiếng, vậy mà lại bị tiểu cô nương này bảo xấu
hoắc, làm có thể sao nuốt trôi được cục tức này, lập tức nói:
“Lạc Thủy Thần quân và Sở Từ Ma quân đều chưa nói gì, tiểu cô
nương cô cũng dám nói ta xấu?”
Duyệt Nhi từ trong khe hở nơi tay áo lại cẩn thận nhìn Diêm La Vương:
“Ta vì sao lại không dám nói?” Ăn ngay nói thật thôi mà.
Diêm La Vương tắc một ngụm khí nơi cổ họng, tiến thoái lưỡng nan
xác thực khó chịu. Y- người có nhân phẩm mà người quỷ đều
công phẫn thế này lại có thể làm một trong tam vương của Minh
gian, đương nhiên đích thực có chút bản lãnh, tỷ như “tùy mặt
gửi lời.” Y khó mà tưởng tượng Lạc Thủy Thần Quân lại cưng
chiều một tiểu cô nương như thế, nhưng cũng nghe qua không ít
lời đồn, hiện giờ thấy Tức Mặc Ly nói vậy thì đã tin tưởng
vài phần, nếu muốn lấy lòng Lạc Thủy Thần quân, có lẽ trước
hết phải nịnh nọt vị tiểu cô nương này.
Vừa nghĩ vậy, trên mặt y liền thay bằng ý cười: “Chúng ta không
nói đến chuyện xấu đẹp nữa, đi đường mỏi mệt, xin theo tiểu
vương đến Diêm La điện nghỉ ngơi, được chứ?”
Duyệt Nhi buông bàn tay đang che mắt, hăng hái bừng bừng nói: “Các người ở đây có Tô nhục nhục tửu lâu không?”
Diêm La Vương cẩn thận quan sát vẻ mặt Duyệt Nhi một lúc, mới nói: “Lam Cẩm đã tự mình từ Tiên đọa ma mấy vạn năm, sau khi Hạo Thiên Thần đế hồn
phi phách tán thì tự nguyện nhập vào lục đạo luân hồi đến phàm gian,
chuyện này cũng được đi, nhưng nàng ta mãi mãi hết kiếp này đến kiếp
khác cô độc đến già, với mệnh cách mà Ti Mệnh Thần Quân trên trời an bài cho nàng nửa điểm cũng không giống. Chúng tôi cũng không biết làm sao.
Nếu không phải nàng ta là thê tử của Hạo Thiên thần đế thì lý nào còn có thể bỏ qua cho nàng. Chẳng qua việc này mấy ngày trước đã bị Thiên đạo
biết được, Minh gian chúng tôi cũng chỉ có thể giam hồn phách nàng ta
lại, bằng không, trừng phạt của Thiên đạo kia chính là dành cho Tam
Vương Minh gian chúng tôi.”
Duyệt Nhi bất mãn nói: “Thiên đạo kia có gì ghê gớm chứ? Các người sao lại sợ nó?” Thiên đạo không phải là một cách diễn đạt sao? Sao cảm giác có vẻ
kinh khủng dữ lắm.
Diêm La vương tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn Duyệt Nhi, lại không dám trực
tiếp biểu thị vẻ khinh thường, chỉ nói: “Thiên đạo trên cao cách xa lục giới, lục giới bình đẳng, vạn vật cân bằng đều nhờ vào nó, nếu như cô
nương làm trái Thiên đạo, liền đại diện cho việc cô nương không nên ở
tại lục giới này. Bằng không, trước đây Thần giới sao lại bị Thiên cơ
linh lung áp chế? Lại không thì, nhân gian yếu ớt như vậy chẳng phải
là sớm đã bị ngũ giới thâu tóm rồi sao?”
Duyệt Nhi cái hiểu cái không, chỉ nói: “Ngươi giao hồn phách của Lam Cẩm ra,
Thiên đạo hay không Thiên đạo gì đấy đều tính hết trên người ta.”
“Lơ là nhiệm vụ, Thiên đạo sao có thể bỏ qua cho bọn ta? Hiện giờ đợi Luân
Hồi Vương và A Tỵ Vương đến rồi mới quyết định. Ta cũng chẳng thể hại
người hại mình như vậy.” Diêm La Vương thức thời biểu thị lương tâm đối
với chức nghiệp của y.
Cửu Kiếm nhịn không được nói: “Nếu đã thế thì nhanh chóng thông báo đi, còn nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?” Dáng vẻ chủ thượng đã rất đỗi u oán rồi, Duyệt Nhi cô nương dường như không chút mảy may quan tâm.
Diêm La Vương bất đắc dĩ dẫn một đoàn người chẳng thể nào đắc tội này đến
Diêm La điện, để họ nghỉ ngơi đôi chút, đồng thời cũng phái người đi báo cho Luân Hồi Vương và A Tỵ Vương.
Hai người ấy vốn dĩ cũng đang trên đường nhanh chóng đi tới, nhận được tin này, đương nhiên càng gấp gáp, chưa tới một canh giờ đã gió bụi mệt
nhọc đến Diêm La điện.
Vừa vào cửa, họ đã cùng với Diêm La Vương đang đứng bên cạnh tròn mắt nhìn.