Cô nàng này, trời sinh phái tới là để thách thức y mà.
Duyệt Nhi thấy bóng dáng Tức Mặc Ly đã khuất khỏi tầm mắt thì
liền thở phào một hơi, ai ya, cũng đã lâu như vậy rồi, chàng
hẳn là sẽ không thêm lần nữa đâu nhỉ. Nghe nói song tu không cần
phải mấy ngày mấy đêm mà? Duyệt Nhi mơ mơ hồ hồ nhớ lại sách
xem lần trước, lẽ nào Mặc Ly giống như trong sách nói, đã thỏa
mãn rồi?
Sau này kể từ một ngày nào đó, cô hổ nhỏ đáng thương sau mười mấy
ngày trời không xuống giường được vẫn nhận thấy ánh mắt Tức
Mặc Ly nhìn nàng như vậy, cuối cùng đã hiểu ba ngày ba đêm ấy
đối với y lý nào có thể thỏa mãn chứ? Đáng tiếc, cô hổ nhỏ
cuối cùng mới phát giác ra.
Cô nhóc kia kia dạo gần đây đang trốn y.
Sau khi phát hiện chuyện này, Tức Mặc Ly có chút kinh ngạc.
Từ khi Duyệt Nhi được y nhặt về vẫn luôn hận không thể mỗi giây mỗi phút đều ở cạnh y, hiện nay sao lại có thể trốn y?
Nàng ở Cúc Thủy Toái Nguyệt Đình chơi đùa, y tìm nàng, khi nàng nhìn thấy y
từ xa thì đã lén bay qua một ngọn núi nhỏ trong dãy núi Lạc Thủy, y ở
Thứ Thiên Điện, nàng liền trốn không dám lảng vảng xung quanh Thứ
Thiên Điện.
Đám người Cửu Kiếm đứng ở tiền điện nhìn gương mặt lãnh đạm không chút
biểu cảm nào của Tức Mặc Ly mà lòng nơm nớp lo sợ, hầy, chủ tử thật
đẹp, có thể nói là mỹ nam tử đẹp nhất lục giới, nhưng vì sao lại lạnh
lẽo như núi băng thế kia?
Ai ya, chả trách Duyệt Nhi cô nương lại muốn trốn tránh đủ kiểu.
“Vì sao Duyệt Nhi lại trốn ta?” Nếu không phải vì cô nàng kia trở về ngủ
rất đúng giờ thì y đoán chừng một ngày y cũng không thể gặp nàng nổi một lần.
Mọi người:…..
“Ngưng Không.”
“Chủ thượng, Duyệt Nhi cô nương có thể muốn….hít thở không khí?”
“Túc Tịch.”
“Theo thuộc hạ quan sát, chắc là chứng sợ hãi sau hôn nhân trong truyền
thuyết.” Túc Tịch và Ngưng Không là hai người nghiêm cẩn an phận nhất
trong tứ đại thần sứ.
“Phất Dung”
“Chủ thượng, Duyệt Nhi cô nương có tâm sự.” Phất Dung sơ lược khái quát một chút.
Mọi người: Duyệt Nhi cô nương có tâm sự? Vậy so với tin tức Cửu Kiếm có một cái đầu trong sáng thì càng kinh khủng hơn…
“Cửu Kiếm.”
Cửu Kiếm run run hành lễ, từ khi chuyện nghe lén lần trước bị phát hiện thì cho đến bây giờ bên ngoài Thứ Thiên Điện đều được bày kết giới, ài,
trong lòng Cửu Kiếm không yên nhưng nàng vẫn không ngại làm một thuộc hạ tốt, kính cẩn tận trách đã biết thì sẽ nói, đã nói thì nói hết nên dè
đặt đáp: “Chủ thượng, là do ngài rất….Cho nên làm Duyệt Nhi cô nương
sợ…”
Nói xong, Cửu Kiếm tự hào đứng thẳng lưng, không có cách nào khác không
có cách nào khác, nàng nói trúng tim đen được chứ nhỉ? Về phần mấy
chữ muốn nói phía sau thì đành bỏ lửng, uy vũ, dũng mãnh…Chậc chậc,
chủ thượng tự tưởng tượng nha, như vậy cũng không đắc tội với người.
Tức Mặc Ly:….
Bên trong nội điện trống trải vắng vẻ, rõ ràng cô hổ nhỏ lại
đang trốn y, y có cảm giác hoang mang, nếu như Duyệt Nhi cứ trốn y như vậy mãi, y nên làm sao?
Y chỉ muốn để nàng ngây ngốc trong lòng y, y trước đến giờ tiếc chữ như vàng, hiện giờ xem ra, Duyệt Nhi khẳng định ở bên cạnh y sẽ buồn.
Đến tối, đợi khi bóng dáng nhỏ bé của cô hổ nhỏ xuất hiện bên
ngoài điện, Tức Mặc Ly cơ hồ ngay lập tức liền cảm nhận được.
Cô hổ nhỏ hình như có chút ngập ngừng, cúi đầu đứng phía trước điện do dự một lúc rồi mới cất bước, từ từ di chuyển vào,
cẩn thận ngẩng đầu liền chạm phải ánh mắt Tức Mặc Ly đang ở
trước điện trầm mặc nhìn nàng.
Trái tim cô hổ nhỏ run lên, lập tức hơi hơi chua xót.
Ánh mắt Mặc Ly…rất cô độc, rất thê lương….
Cửu Kiếm từng nói với Duyệt Nhi, Mặc Ly lúc hơn một ngàn tuổi đã gặp biến cố gia đình bi thảm, phụ thân và phụ mẫu cùng ra đi, chỉ còn mình chàng là hậu nhân cuối cùng của Tức Mặc gia
vạn dặm lưu vong, gặp phải hết đợt sóng truy sát này đến đợt
sóng truy sát khác, mãi đến hiện giờ mới đưa gia tộc Tức Mặc
một lần nữa trở thành ba đại gia tộc ở Thần giới, tu vi của
chàng mặc dù hiện giờ là cao nhất ở Thần giới, nhưng rất ít
khi động thủ.
Nghe nói, nàng là người duy nhất có thể gần gũi thân thiết với
chàng. Vốn dĩ Cửu Kiếm cho rằng chàng sẽ giống như phật tổ
Tây phương cực lạc Tiên giới, vô tình vô dục, mãi đến khi nhặt
được nàng.
Một mình cô độc suốt mấy vạn năm sẽ có cảm giác như thế nào?
Tháng năm đằng đẵng, liệu có phải đôi khi cũng sẽ có cảm giác tra tấn giày vò?
Cô hổ nhỏ xót xa trong lòng, nàng cảm nhận được sự yêu chiều
gần như không bến bờ của Mặc Ly dành cho nàng, có đôi khi nàng
giận dỗi, không vui. Rõ ràng biết rõ y thích nàng vùi trong
lòng mình, nhưng nàng lại cứ muốn chạy đi.