Thương Thiên

Chương 497: Cao thủ tề tụ



Giữa núi xanh là một biển trúc mênh mông.
Từng cơn gió núi thổi qua làm nhộn nhạo lên từng trận sóng, nhìn dưới ánh mặt trời giống như một tấm thảm bạc lấp lánh.
Đây đúng là một nhân gian tiên cảnh khiến cho người ta không khỏi cảm thán về sự tuyệt vời của thiên nhiên. Nhưng là, không ai có thể nghĩ tới một nơi mỹ lệ như thế này lại ẩn tàng sát cơ vô tận, mai táng qua vô số thi hài. Có chim muôn dã thú, có thường nhân bánh tính, thậm chí là những cao thủ giang hồ tiếng tăm lừng lẫy cũng phải táng thân nơi này!
Đúng vậy, nơi này là Độc Xà lâm ở trong miệng của mọi người, một nơi tuyệt đối là hung hiểm.
Lúc này, ở bên ngoài Độc Xà lâm tụ tập không ít người trong giang hồ.
Những người này có đứng riêng rẽ, có đứng thành nhóm năm nhóm ba. Tùy theo thời gian kéo dài, số lượng người ngày càng nhiều.
Bọn họ sở dĩ là tụ tập ở đây, cũng không phải là vì muốn cạnh tranh công bình với những người đến sau, mà là vì bọn họ không dám đi vào.
Vì lợi ích, những kẻ sống bằng liều mạng có cái gì không dám?
Có! Bọn họ vẫn là vì tính mệnh. Dù sao, kẻ liều mạng chưa chắc đã thật sự không quan tâm tới tính mạng của mình, chẳng qua là trước lợi ích khổng lồ, bọn họ sẵn sàng giao ra cái giá tương ứng mà thôi.
Nhóm đầu tiên vào Độc Xà lâm không hề thiếu cao thủ nhất lưu, mà toàn bộ đều chết sạch. Đây chính là hồi chuông cảnh báo, khiến cho những người này do dự bất định.
Bất quá, lợi ích đã ở trước mắt, nhóm thứ hai cũng liền mang theo tâm lý may mắn bước chân vào. Kết quả đồng dạng cũng không ai sống sót!
Về sau, rốt cục cũng có hai vị cao thủ tiên thiên có danh vọng lớn dẫn theo một đám người đi vào Độc Xà lâm.
- Di! Là Trương lão ca sao, không nghĩ tới Trương gia các người cũng tới tham gia náo nhiệt!
- Nguyên lai là Hùng lão đệ cũng đã tới!
- Tuyệt thế kỳ bảo là Tử diệp thất tinh quả xuất thế, cho dù là không chiếm được, thì cũng phải tới tham gia náo nhiệt cũng tốt phải không.
- Ha ha, hai lão đầu chúng ta đúng là tư tưởng lớn gặp nhau a!
Cách đó không xa, có hai lão nhân tuổi đã trên năm mươi đứng cùng nhau, nói chuyện rất chi là khách sáo.
Lúc này tràng diện tranh đấu khẳng định là vô cùng hỗn loạn, nếu có thể kiếm được sự trợ thủ của minh hữu thì tự nhiên là tốt.
- Trương lão ca, người tới trước ta, không biết là tình huống hiện tại như thế nào rồi?
- Độc Xà lâm quá hung hiểm đi, đã có hai nhóm người chết sạch, hiện tại chúng ta không ai dám đi vào, chỉ ở đây chờ tin tức của nhóm thứ ba đây.
- Nga?
Hùng lão nhân nhìn quanh, thấy không ít người với vẻ mặt lo lắng, giống như là đang chờ đợi cái gì.
- Trương lão ca, nhóm thứ ba đã vào được bao lâu rồi?
- Mới vừa vào không bao lâu, bất quá lần này có cao thủ tiên thiên dẫn dắt, nói không chừng là có thể đắc thủ Tử diệp thất tinh quả.
- Ha ha! Cho nên tất cả mọi người đều chờ ở chỗ này, hi vọng có thể chiếm chút tiện nghi sao?
- Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, ngầm hiểu lẫn nhau. Hắc hắc!
Không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng!
"A---"
"A--- a---- a---"
Từ trong Độc Xà lâm truyền đến những tiếng kêu thê lương liên tiếp, thân mình mọi người khẽ run lên, sắc mặt trở nên u ám!
"Cư..."
Một thân ảnh đột nhiên chui ra từ trong rừng, ngã gục trên mặt đất, không ngừng rướn giọng nói gì đó.
Nhìn kĩ lại thì đúng là vị cao thủ tiên thiên dẫn đầu đám người lúc trước. Chẳng qua là hiện tại hắn chật vật không chịu nổi, quần áo tàn phá, máu me toàn thân, đặt biệt là ở trên ngực có một lỗ máu thật to còn đang chảy ra máu đỏ hòa với một chất dịch màu đen.
- Cứu, cứu ta... cứu...
Thanh âm đứt đoạn, người này cũng tuyệt khí bỏ mạng!
Mọi người thấy thế đều nhao nhao xúm lại, nhìn thi thể dần dần bị thối rữa, trong lòng đều cảm thấy kinh hãi đến cực điểm, vội vàng lùi lại thật xa.
Dưới tình huống như thế, không có ai dám đi xử lý thi thể này, độc tính lợi hại như thế cho dù là dính một chút, chỉ sợ là chết ngay lập tức!
"Ài! Lại chết..."
Mọi người đều âm thầm thở dài, tâm tình trở nên nặng trĩu.
Đúng mà! Ngay cả cao thủ tiên thiên cũng có bộ dạng này, nếu những người khác đi vào thì có thể có mấy phần cơ hội là sốt sót?
Cho dù bọn họ là những kẻ liều mạng, nhưng có ai nguyện ý bị chết không rõ ràng như thế này?
Mọi người nhất thời đều bỏ đi tâm lý may mắn, tự giác đứng yên theo đủ kỳ biến.
Thời gian trôi qua từng chút từng cút một, sự kiên nhẫn của mọi người từ từ bị bào mòn.
Bọn họ cảm thấy rất mâu thuẫn, vừa thấy đang lãng phí thời gian, lại vừa sợ bỏ qua cơ hội hiếm có.
Đột nhiên, lại có thêm mười mấy người từ đàng xa đang chạy vội tới nơi này.
- A! Là bọn hắn!
Từ trong đám người có một tiếng thét kinh hãi truyền ra.
Loạn thế nhiều hào kiệt, ai có thể xưng bá được lâu?
Những năm gần đây, trên giang hồ xuất hiện không ít cao thủ tiên thiên, bọn họ không quyền không thế, làm theo ý mình, vừa chính vừa tà, thực là làm cho người ta vô cùng đau đầu. Phải biết rằng, hiện tại chính đạo cửu phái và hắc đạo lục tông đóng kín cửa không lộ diện, ở trong thiên hạ trừ bỏ năm đại thế lực ra, cao thủ chân chính có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà cao thủ tiên thiên tự nhiên là tồn tại đỉnh cao của giang hồ.
"Giang Nam kỳ hiệp" Du Tùng Nham, từng là đệ tử tục gia của Thiếu Lâm, sau khi xuất sư thì gặp được kỳ ngộ, sáng tạo ra Thiên La côn pháp, danh truyền nhất phương, chính là cao thủ tiên thiên hậu kỳ.
"Mạc Bắc kim câu" Khuất Liệt Dương, tay cầm kim câu, câu hồn đoạt phách. Lòng dạ độc ác, giỏi đánh lén, tiếng tăm lừng lẫy ở đất Mạc Bắc, cũng là cao thủ tiên thiên hậu kỳ.
"Vũ Lăng đệ nhất thương" La Tường, nghe nói là hậu duệ của anh hào đời Đường là La Thành, thương pháp xuất thần nhập hóa, là cao thủ nổi danh cùng với Du Tùng Nham.
"Ngọc tiên tử" Băng Nguyệt, phiêu phiêu xuất trần, phong tư tuyệt sắc. Nàng thành danh mới mấy năm gần đây, bình thường đều đeo một mặt nạ bằng ngọc, không ai rõ lai lịch của nàng, cũng không có ai từng thấy qua diện mạo thật của nàng. Là một nữ tử mà có thể trở thành cao thủ tiên thiên, hiển nhiên là thiên tư trác tuyệt.
"Hán Trung song kiếm" Liên Vân Đình và Mục Văn Quân, phu thê hai người dưới cơ duyên xảo hợp mà đạt được một bộ "Thiên Thị Lưỡng Nghi kiếm trận", đồng thời bước vào cảnh giới tiên thiên, song kiếm hợp bích, uy lực vô cùng!
"Thiên Trì thất quái" không họ không tên, gắn bó như sơn, đều là cao thủ tiên thiên sơ kỳ. Bọn họ tính tình cổ quái, si mê võ học, không thích chỗ đông, hàng năm đều ở ẩn tại Thiên Trì, không quản chuyện lớn nhỏ.
Nhìn thấy nhiều cao thủ tiên thiên như thế, nhân sĩ giang hồ đều âm thầm kinh hãi. Xem ra lần này cho đừng mong có được chút tiện nghi nào. Nếu không phải là lúc này thời cơ không thích hợp, chỉ sợ là không ít người đã rời đi.
Du Tùng Nham tùy ý chọn một người hỏi rõ tính huống. Ngay sau đó cùng với những cao thủ khác đi xem xét thi thể kia.
Lúc này thì thi cốt đã hóa thành một đám bùn đen, mùi vị cực kỳ khó ngửi.
- Chư vị thấy như thế nào?
Du Tùng Nham mở miệng, vẻ mặt của hắn có chút ngưng trọng. Người chết hắn cũng biết đến, chính là "Phi điểu vô ngân", bất quá là phi điểu hiện tại cũng chỉ còn lại một vũng bùn, khiến người nhìn vào không sao bình tĩnh được.
Băng Nguyệt im lặng không nói, phu thê Liên Vân Đình đưa mắt nhìn nhau đồng dạng cũng im lặng không lên tiếng, còn "Thiên Trì thất quái" thì lại ngồi xổm xuống tỉ mỉ quan sát thi thể.
Ở một bên, La Tường tiếp lời:
- Xem ra, loại độc chất này phi thường lợi hại, ngay cả cao thủ tiên thiên cũng khắc chế mạnh, chúng ta nếu đi vào một mình thì kết quả chắc chắn sẽ không tốt hơn cỗ thi thể này.
Khuất Liệt Dương nghe vậy liền cười lạnh:
- Như thế nào? La tiểu tử ngươi sợ sao? Hắc hắc... Ngươi nếu sợ thì về nhà sớm một chút, cũng không có ai giữ ngươi lại đâu.
"Hừ!"
La Tường vung trường thương, chỉ vào đối phương lạnh lùng nói:
- Ai nói nam nhân La gia biết sợ hãi, ngươi nếu có hứng thú, không tại tới thử xem!
- Ta sợ ngươi sao!
Khuất Liệt Dương vung kim câu lên, trừng mắt đối kháng với đối phương.
Thấy hai người muốn động thủ, Du Tùng Nham vội vàng can ngăn:
- Nhị vị chớ xúc động, Tử diệp thất tinh thảo còn chưa thấy đâu đã muốn động thủ, không sợ lãng phí tinh lực sao?
Khuất Liệt Dương vốn cũng không muốn động thủ, liền nương theo lời đối phương nói:
- Du đầu gỗ, ngươi có biện pháp gì đi vào không?
Du Tùng Nham nói thẳng:
- Một người ít kế, hai người nhiều kế, biện pháp của ta rất đơn giản, mọi người hợp tác phá trận, đợi đến khi đạt được Tử diệp thất tinh quả, mọi người sẽ phân chia theo công lao, không biết như vậy thì thế nào?
"Ư!"
Khuất Liệt Dương đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo gật đầu nói:
- Như vậy cũng tốt, cũng không không lo người khác chiếm tiện nghi.
La Tường và phu thê Liên Vân Đình hơi hơi suy tư, cuối cùng cũng thấy phương pháp này khá khả thi.
Băng Nguyệt cũng không có ý kiến gì, chỉ khẽ gật đầu một cái.
Thiên Trì thất quái thấy vậy, tự nhiên cũng không có lý do để phản đối, tỏ vẻ đồng ý.
Cứ như vậy thì thỏa thuận đã đạt thành. Việc kế tiếp chính là thương lượng phương pháp phá trận.
Đúng lúc này, lại có hai thân ảnh đang chậm rãi hướng nơi này đi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.