Thương Thiên

Chương 553: Hắc đạo liên minh (2)



Đám người Lăng Thông đắm chìm trong những chuyện xảy ra mười năm đó, mà Thư Lam và Miêu thúc, Lương Hộ lại từ những lời nói của bọn họ, mơ hồ đoán được thân phận chân thực của Nhạc Phàm.
Những lời đồn về Lý Nhạc Phàm, thực có, giả có, cũng có chỗ bất đồng... Cái gì chí tình chí nghĩa, cái gì tàn bạo bất nhân, cái gì giết chóc thành tính... Các loại miêu ta, nhưng không hề có một ngoại lệ, đều có một chữ 'hung'!
Khó có thể tưởng tượng, một nhân vật truyền kỳ như vậy, cư nhiên lại cùng mình ngồi một chỗ ăn cơm nói chuyện. Loại tâm tình chênh lệch này giống như một tên ăn mày và hoàng thượng cùng ăn cơm trong một nồi, quả thực khó tin!
Nghĩ vậy, ba người Thư Lam kinh hãi dị thường! Bọn họ thế nào cũng không nghĩ ra, thuận tay cứu giúp người nghèo túng bên đường, cư nhiên lại là một đại nhân vật. Đồng thời bọn họ càng lại âm thầm may mắn, nếu không có thiện tâm nhất thời, làm sao có quang cảnh như lúc này.
"Lý đại ca, huynh sau ngày có tính toán gì không?"
Sau khi biết được thân phận của Nhạc Phàm, Thư Lam cũng không biểu hiện câu nệ gì cả, chỉ coi đối phương như một bằng hữu đáng quan tâm. Đây không phải đồng tình, lại càng không phải lấy lòng, bởi vì nàng biết, một người nếu lưng mang quá nhiều, nhất định không thoát khỏi xiềng xích của vận mệnh, chính cô làm sao lại không như thế?
"Ta còn chưa có ý tưởng gì hay... Có lẽ, ta sẽ ở lại chỗ này nghỉ ngơi một thời gian."
Nhạc Phàm nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Nữu Nữu, trong mắt lóe ra chút uể oải. Trước mặt hai đứa trẻ trước mặt, hắn không muốn để cừu hận tràn ngập cuộc sống của chình mình.
Lăng Thông thấy Nhạc Phàm nguyện ý tạm thời lưu lại, nhất thời vui mừng nói: "Hảo a hảo a! Lão Phó và mấy người Long Tuấn sắp tới Lạc Dương rồi, đến lúc đó mọi người nhất định phải hảo hảo tụ tập. Vừa lúc Lý đại ca tạm thời ở nhà ta...! Thư Lam muội tử, các người cũng đến ở đi, dù sao thì cũng còn nhiều phòng trống, chị dâu muội cũng thích náo nhiệt, muội vừa lúc có thể cùng nàng tâm sự."
Thư Lam nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, rồi mỉm cười tỏ vẻ đồng ý. Xem ra vị đại ca tiện nghi này quả thực cũng không phải ngoài miệng, hắn quả thực không đối đãi với mình như người ngoài.
Đồng Tường ở một bên âm thầm tức giận, vốn hắn còn muốn dựa vào quan hệ của hai đứa trẻ đưa Lý Nhạc Phàm đến ở trong Thiên Địa minh, nhưng Lăng Thông này cư nhiên nhanh chân giành trước.
Việc đã đến nước này, Đồng Tường cũng không thể không để ý đến mặt mũi để đi giành người, vì vậy phụ họa nói: "Đã như vậy, Lý tiên sinh và hai đứa trẻ trước hết cứ ở lại đây với ông chủ Lăng, đợi đại ca về, chúng ta sẽ quay lại thăm.
Đến đây, Trữ Uyển Can mở miệng nói: "
Lý tiên sinh, mấy ngày nữa là đến đại hội võ lâm, nếu tiên sinh rảnh, hoan nghênh tiên sinh đến tham gia.
"Lại là võ lâm đại hội sao..."
Nhạc Phàm nhàn nhạt gật đầu, không khỏi nghĩ đến một số người và việc trong mười năm qua. Xa cách mười năm, sớm đã cảnh còn người mất.
Lăng Thông nghe vậy, hiếu kỳ hỏi: "Ta nói Đồng Tường, lần võ lâm tụ hội năm năm trước (mười năm trước chứ nhỉ?) khiến cả giang hồ nổi lên gió tanh mưa máu cuối cùng mọi người tản ra mà trong lòng không vui vẻ gì, như thế nào bây giờ các người lại làm đại hội võ lâm? Chẳng lẽ lại có đại sự gì sao?"
"Đúng vậy."
Đồng Tường gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Mấy ngày trước, thánh vực đột nhiên truyền đến một tin tức, muốn chúng ta thông tri cho thiên đạo tu sĩ trên giang hồ, cùng tham gia ẩn lâm đại hội lần này. Đại ca xét thấy lần ẩn lâm đại hội này đầy rẫy nguy hiểm, cho nên muốn mở lần võ lâm đại hội này, để cả giang hồ cùng tham dự trong đó, kể cả các môn phái và cao thủ ẩn thế.
"
Thánh vực?"
Lăng Thông nhướng mày, thì thào tự hỏi: "
Tin tức trọng yếu như vậy, như thế nào ta lại không biết?"
Đồng Tường không dễ dàng tìm được cơ hội, cười nhạo nói: "
Ông chủ Lăng, ông cũng không phải thần tiên, như thế nào có thể biết được tất cả mọi chuyện? Hắc hắc, tin tức này chính là thánh vực đại chấp sự trực tiếp truyền đến, cho nên trừ mấy người chúng ta ra, người dưới căn bản là không biết."
Lăng Thông dửng dưng nhún vai nói: "
Việc trọng yếu như vậy không nói sớm một chút, tiểu tử ngươi cũng giống như Thiết Huyết, cứ có vẻ thần bí, thâm trầm, một điểm cũng không đáng yêu..."
Không đợi đối phương phản bác, Lăng Thông tiếp tục nói: "
Bất quá, thánh vực đã làm như vậy, nói vậy các thế lực khác cũng có thể đã biết tin tức này, xem ra lần này ẩn lâm đại hội sẽ có thay đổi lớn đây."
"
Đó là khẳng định, nếu không như thế làm thế nào để tu sĩ toàn thiên hạ tham gia."
"
Ôi! Thực không dễ có được vài ngày yên ổn, lại đã chuẩn bị đến nơi rồi."
"
Ngươi còn may, làm ăn buôn bán kiếm tiền, đáng thương ta còn bao nhiêu việc phải xử lý."
"
Hắc hắc, có thể ngươi có số vất vả..."
"
Ha ha ha ha..."
Lăng Thông cùng đám người Đồng Tường trò chuyện giang hồ đại sự, Nhạc Phàm và hai đứa trẻ ở chung thực vui, nhưng thực ra đám người Đại Thông thương hội có phần khó xử.
Vì vậy cơm rượu đầy đủ xong, đám người Thư Lam liền lấy cớ lui ra.
Một hồi yến tiệc, không khí vui vẻ đã hạ xuống.
Quyển 13: Thiên đạo chi tranh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.