Thương Trường Đại Chiến

Quyển 3 - Chương 282: Triền miên không ngừng (Phần 2)



Tiểu Linh ở thế bị động đang được vuốt ve, cô đang hưởng thụ khoái cảm đến quên hết thảy, Lục Thiếu Hoa thì thú tính hoàn toàn trỗi dậy, toàn thân bị kích động, máu lưu chuyển gấp gáp. Ham muốn trong người hắn đang sôi lên sùng sục, hắn cũng không thể đánh giá được hoàn toàn hành động mình đang làm với Tăng Vũ Linh, chỉ có thể dựa vào chút lý trí ngăn chặn khát khao của mình, cơ bản hắn không thể bận tâm đến những việc xung quanh.

Đúng lúc Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh đang quấn lấy nhau thì có chuyện xảy ra trong phòng. Đúng lúc hai người không còn nhớ đến việc gì nữa, có một đôi mắt cách giường không đứng quan sát.


Ánh mắt đó không phải của ai khác mà chính là của Anten Chiyoda. Từ lúc Tăng Vũ Linh vụng trộm chuồn ra khỏi phòng, Anten Chiyoda bèn sinh nghi, vì thế cô đứng ở cửa phòng Lục Thiếu Hoa nghe lén, nhưng vì phòng cách âm tốt, ở bên ngoài không nghe được gì nên cô chỉ có thể nghe thấy một vài âm thanh vang ra.

Không thể không nói rằng Anten Chiyoda là một người kiên nhẫn, chỉ có một tiếng vang, cô cũng không thể đoán ra được bên trong họ muốn làm gì, cô chỉ nghĩ đơn thuần là họ nói chuyện phiếm, nhưng thời gian dần trôi qua, Anten Chiyoda dần mất kiên nhẫn, cô sinh ra nghi ngờ, đến nửa giờ sau cũng không thấy Tăng Vũ Linh đi ra, lòng hiếu kỳ nổi lên khiến cô cẩn thận mở cửa phòng đi vào để xem hai người rốt cuộc đang làm cái gì.

Nhưng điều Anten Chiyoda hoàn toàn không thể ngờ được là cảnh tượng khi cô mở cửa phòng bước vào làm cho cô bị chấn động sâu sắc, đó là hình ảnh hai người Tăng Vũ Linh và Lục Thiếu Hoa đang quấn trong cùng một cái chăn.

Sinh ra ở Nhật Bản nên việc này đối với Anten Chiyoda cũng không có gì là lạ, tuy nhiên lúc này cô hoàn toàn bất ngờ. Anten Chiyoda vốn cũng biết một nam một nữ quấn với nhau là làm gì, đáp án duy nhất chính là hai người lén lút làm chuyện mờ ám, trong lòng cô không khỏi thầm mắng Tăng Vũ Linh vô liêm sỉ, không ngờ đêm hôm khuya khoắt lén chạy tới phòng ngủ của Lục Thiếu Hoa.

Lúc này Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh quấn lấy nhau mà hề không biết đến sự có mặt của Anten Chiyoda. Nếu biết, cô cũng không ngại gì với Anten Chiyoda. Nói như thế nào đi nữa thì cô cũng là danh chính ngôn thuận là bạn gái của Lục Thiếu Hoa, cô ngủ cùng Lục Thiếu Hoa cũng là chuyện bình thường.

Tuy vậy nhưng Anten Chiyoda cũng tức giận, ai nói là Tăng Vũ Linh đã là bạn gái của Lục Thiếu Hoa bên ngoài nhìn vào thì dường như rất thân mật, nhưng theo cô biết thì đến giờ Lục Thiếu Hoa cũng chưa hề nói “thích” hoặc “yêu”, cho nên không có gì chứng tỏ đó là bạn gái Lục Thiếu Hoa cả.

Cho dù Lục Thiếu Hoa có thừa nhận đó là bạn gái hắn, Anten Chiyoda cũng chỉ có thể xem như là người thứ hai, Tăng Vũ Linh là người thứ nhất, cho dù Tăng Vũ Linh và hắn thật sự làm chuyện đó thì cô cũng không có quyền can thiệp. Cô là người thứ hai còn không có quyền nói, huống gì bây giờ cô có phải là người thứ hai đâu.

Đoán rằng hai người đang làm chuyện ấy, Anten Chiyoda rất muốn thừa dịp hai người đang say sưa quấn lấy nhau để rời khỏi phòng. Nhưng mỗi khi nghe Tăng Vũ Linh rên rỉ, cô giống như không điều khiển được mình, ma xui quỷ khiến thế nào mà đóng cửa lại, bước từng bước một hướng về phía chiếc giường lớn, khát khao được nhìn thấy đến tột cùng.

Đứng bên giường, Lục Thiếu Hoa và Tăng Vũ Linh quấn riết nhau ở chỗ trống không, chăn không che chắn được, đôi mắt Anten Chiyoda có thể nhìn rõ bàn tay to của Lục Thiếu Hoa lần mò di chuyển tới lui trong áo quần của Tăng Vũ Linh, cô nhìn thấy không rõ ràng lắm, trái lại Tăng Vũ Linh giống như đang trong cảm giác đê mê, mắt nhắm lại, trên mặt tràn ngập vẻ hưởng thụ.

Xem đến đây, trong lòng Anten Chiyoda trở nên phức tạp, cảm giác ê ẩm, tủi thân, nhưng là thứ tủi thân vô ích, bởi vì sự tồn tại của cô như là bên thứ ba, cô cũng không chắc mình có phải là bên thứ ba không, bởi vì cô không biết trong lòng Lục Thiếu Hoa nghĩ gì, rốt cuộc có hay không có mình?

Tủi thân thì đúng là tủi thân, nhưng giờ phút này cô phải tận dụng cơ hội, khiến cho Lục Thiếu Hoa phải thay đổi, đó là dùng cơ thể của chính mình tác động lên Lục Thiếu Hoa, thử coi lúc đó thời thế chuyển biến như thế nào, về phần Tăng Vũ Linh thì tùy, không thuộc phạm vi suy nghĩ của cô.

Nghĩ vậy, Anten Chiyoda liền làm tới, cô cởi hết áo quần của mình ra hướng về phía bên Lục Thiếu Hoa chui vào, trong lòng chỉ có một ý tưởng duy nhất là đùa giỡn một chút mà thôi, cô làm bộ như mình đã mất lí trí, hướng về phía người Lục Thiếu Hoa tựa vào.

Anten Chiyoda xông vào, phản ứng của Lục Thiếu hoa đầu tiên là sửng sốt, hắn quay đầu lại thì thấy Anten Chiyoda toàn thân trần truồng, Lục Thiếu Hoa không chịu nổi, máu mũi thiếu chút nữa chảy xuống dưới.

Một bên Lục Thiếu Hoa là Anten Chiyoda, phía bên kia Tăng Vũ Linh cũng đã phát hiện ra, hai mắt cô mở to, miệng há hốc, hồi lâu nói không ra lời.

Một lúc lâu sau, Tăng Vũ Linh mới thốt lên một tiếng “a” rồi lấy chăn quấn kính cơ thể mình, sau đó hai mắt cô nhìn chằm chằm vào Anten Chiyoda, miệng giật giật như muốn nói gì đó nhưng mãi mà không nói nên lời.

- Cô, cô.

- Cô cô cái gì, vì sao chị làm được mà tôi không làm được?
Anten Chiyoda trừng mắt thị uy, quay trở lại nhìn Lục Thiếu Hoa như vậy.

- Cô.
Tăng Vũ Linh lúc này vô cùng phẫn nộ, sắc mặt đanh lại, nghiêm nghị nói:
- Cô không biết xấu hổ.

Tăng Vũ Linh hoàn toàn đã bị chọc giận, đặc biệt nhìn thấy vẻ mặt Anten Chiyoda và Lục Thiếu Hoa giống nhau, cô lại vô cùng phẫn nộ, nói chưa đến hai câu quyến rũ Lục Thiếu Hoa, cô tức đến phát khóc, mặc dù vừa mới chị chị em em nói chuyện với nhau nhưng giờ thì Tăng Vũ Linh tức giận đến mức không chịu nổi.

- Ha ha, tôi đúng là không biết xấu hổ. Chị cũng có biết xấu hổ đâu chứ.
Anten Chiyoda đắc ý cười cười.

Nói xong, Anten Chiyoda không ngạc nhiên khi nhìn ánh mắt kinh ngạc của Lục Thiếu Hoa và sắc mặt phẫn nộ của Tăng Vũ Linh, cả người chồm đến cạnh Lục Thiếu Hoa, hống hách đưa tay Lục Thiếu Hoa đặt lên ngực mình, miệng áp chặt vào miệng Lục Thiếu Hoa, lưỡi luồn vào miệng lưỡi hắn, không theo một trật tự nào cả, mới xem qua đã biết là người chưa có kinh nghiệm.

Lúc này Lục Thiếu Hoa cũng đã tỉnh hẳn, trong lòng thầm mắng:
- Trời đất, mình bị cưỡng hôn.

Sau khi mắng xong, Lục Thiếu Hoa hiểu ra một chút, thầm nghĩ đầu lưỡi của cô bé này thật ngọt, tuy nhiên hắn biết, bây giờ không phải là thời điểm thể nghiệm xem đầu lưỡi ngọt hay không ngọt, Anten Chiyoda xâm nhập cho dù cũng là do mồi lửa tức giận, nhưng một khi không cẩn thận sẽ làm cho khối thuốc nổ chất chứa nơi Tăng Vũ Linh bùng phát.

Tăng Vũ Linh trợn mắt há hốc mồm nhìn chuyện đang xảy ra, trong lòng cô tê tái, nước mắt bất giác chảy xuống như mưa, không biết làm sao lấy lại khí lực, cô hung hăng sờ mó Lục Thiếu Hoa, dường như muốn dùng hành động này để nói cho Lục Thiếu Hoa biết được những bất mãn, uẩn khúc trong lòng mình.

Bất thình lình Lục Thiếu Hoa tỉnh lại, đầu hắn xoay tròn, hắn biết việc hôm nay nếu xử lý không tốt sẽ sinh ra sự xa cách giữa hắn và Tăng Vũ Linh, nghiêm trọng hơn nữa là hắn có thể mất cô, chuyện này Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không hề muốn. Trong lòng hắn không khỏi thầm trách Anten Chiyoda đã làm rối tung mọi chuyện lên.


Tuy nhiên nói đi nói lại thì một người đàn ông không thể hy vọng bên phải giữ một người, bên trái ôm một người, đặc biệt Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda đều là những mỹ nữ tuyệt sắc. Nếu thật sự có thể chân chính mà có được cả hai người thì Lục Thiếu Hoa vô cùng hạnh phúc.

Lục Thiếu Hoa cho đến bây giờ cũng thấy mình không phải là người tốt, đừng nói gì hắn là một người tái sinh, linh hồn xuyên vào thế kỷ hai mươi một, thứ quy tắc ngầm này chỉ có hắn biết. Chỉ có điều tư tưởng Lục Thiếu Hoa và người khác bất đồng, hắn muốn một người phụ nữ, một người phụ nữ hòa nhã đứng phía sau

Nhưng lúc này không phải là lúc nghĩ đến chuyện đó, Lục Thiếu Hoa phải giải quyết nguy cơ bạo lực trước mắt. Trấn an Tăng Vũ Linh, khiến trong lòng cô không tuyệt vọng, tuy nhiên lúc này Anten Chiyoda đã quấn lấy hắn, Lục Thiếu Hoa ngăn động tác của cô lại, bàn tay to lớn của hắn tát một cái khiến Anten Chiyoda tỉnh táo lại.

Quả nhiên, cái tát của hắn đã có hiệu quả, Anten Chiyoda đau đớn dừng lại, miệng rời khỏi miệng Lục Thiếu Hoa, vẻ mặt tủi thân nhìn Lục Thiếu Hoa, điệu bộ khổ sở đáng thương.

Lục Thiếu Hoa cũng không để ý đến vẻ tủi thân của cô gái, nhiệm vụ của hắn bây giờ là phải trấn an Tăng Vũ Linh cho bằng được, về phần Anten Chiyoda, hắn sẽ nghĩ ra biện pháp làm yên lòng cô sau.

Hít mấy hơi sâu để tỉnh táo trở lại, đại não luân chuyển, sinh ra những ý nghĩ thông minh, làm thế nào để làm an lòng Tăng Vũ Linh. Một lúc lâu sau, trong đầu Lục Thiếu Hoa nghĩ ra một ý, khuôn mặt hiểm ác mỉm cười, bàn tay dịu dàng lau dòng nước mắt đang chảy của Tăng Vũ Linh, miệng kề xuống cặp môi thơm tho của cô, đầu lưỡi chuẩn bị len vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô, nhưng Tăng Vũ Linh lại mím miệng lại, không cho Lục Thiếu Hoa dễ dàng tiến vào.

Đầu lưỡi Lục Thiếu Hoa thử vài lần không được cuối cùng bất đắc dĩ đành áp dụng thủ đoạn phi thường, dùng bàn tay to sờ soạn bộ phận mẫn cảm của cô, khiến cô mở miệng, đầu lưỡi hắn nhân cơ hội đi vào miệng cô, tìm kiếm hương vị ngọt ngào của chiếc lưỡi Tăng Vũ Linh.

Không thể không nói rằng Lục Thiếu Hoa nhớ lại chuyện xưa không ít, đã nhiều lần hôn đùa giỡn, tuy rằng thực sự thì chưa, nhưng dù sao cũng đã hôn Vũ Linh vài năm trước, cũng có kỹ xảo khi hôn. Đầu lưỡi uyển chuyển mơn trớn, hơn nữa bàn tay lại tác động thêm vào, Tăng Vũ Linh ngượng nghịu một chút rồi phối hợp nhịp nhàng với Lục Thiếu Hoa, đến đây, hắn ra sức hôn lấy.

Tăng Vũ Linh bị Lục Thiếu Hoa bất thình lình làm như vậy, lúc đầu có chút phản ứng, nhưng sau đó biểu hiện của Lục Thiếu Hoa khiến cô thấy được tình cảm của hắn nên cô thuận tình phối hợp với hắn. Tăng Vũ Linh có thể cảm nhận được sự giác ngộ của Lục Thiếu Hoa, cô cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, lang hữu tình, thiếp cố ý, khiến cô tạm thời quên đi tất cả, chỉ tận hưởng hết mức nụ hôn của Lục Thiếu Hoa.

Hai người hôn nhau thật lâu, đến khi Lục Thiếu Hoa rời ra thì Tăng Vũ Linh thở phì phì. Ánh mắt cô nhìn Lục Thiếu Hoa không chớp, khi thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn lộ ra vẻ dịu dàng âu yếm, Tăng Vũ Linh lập tức ngây người ra.

Nhìn thấy vẻ căng thẳng trên mặt Tăng Vũ Linh bớt đi nhiều, Lục Thiếu Hoa biết là tình hình đã tốt hơn, hắn thừa dịp tiến tới, hôn cô một cái thật dài, giống như để gột rửa tất cả những gì còn u uất trong cô.

Nhìn hai người hôn nhau nồng nàn say đắm trước mặt mình, Anten Chiyoda ngẩn người ra, trong lòng không khỏi giận dữ, cô thầm nhủ:
- Họ coi như mình không tồn tại hay sao?

Đúng là Anten Chiyoda cảm giác như vậy, chỉ có điều cô không phải là người quá liều lĩnh, cái tát của Lục Thiếu Hoa là câu trả lời tốt nhất, rõ ràng nhất cho cô biết rằng Lục Thiếu Hoa đã tức giận. Cho nên cô không dám làm gì mà đứng bên cạnh xem màn khóa môi của hai người bọn họ.

Tăng Vũ Linh nhắm mắt lại tận hưởng nụ hôn ngọt ngào, không biết đến nụ cười ác ý trên mặt Lục Thiếu Hoa. Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đang cười rất nham hiểm, chỉ có điều không ai biết vì sao hắn lại cười như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.