Sau một hồi đối phó với hai cô, hắn cũng cảm thấy không còn tức giận, bởi vì hai cô khi nói chuyện đều lấy giọng nũng nịu mà nói, chỉ có một điều khiến Lục Thiếu Hoa thấy lạ là vì sao hai cô lại có vẻ ăn ý như vậy? Hắn không nhiều lời, ôm lấy hai cô đồng thời hung hăng sờ mó bộ ngực của cả hai cô. Một hồi sau, hắn cười ha ha rồi nói một câu: - Ngủ. Liền sau đó hắn nhắm hai mắt lại.
Hắn ngửi mùi thơm trên cơ thể cả hai cô, còn hai cô lại cùng ôm một người, cùng chuẩn bị ngủ. Từ khi Tăng Vũ Linh vụng trộm vào phòng hắn rồi sau đó Anten Chiyoda vào tiếp, tính đến lúc này đã là ba giờ đồng hồ trôi qua, hơn nữa Anten Chiyoda còn phá đám, lúc này Lục Thiếu Hoa đã mệt rã rời, cho nên nhắm mắt lại không lâu thì hơi thở hắn trở nên đều đặn, hắn đã ngủ thật sự.
Lục Thiếu Hoa mệt quá nên đã ngủ, hai cô cũng đồng thời ghé đầu vào ngực Lục Thiếu Hoa, điều đó khiến các cô có cảm giác yên tâm. Hơn nữa hai cô cũng đã quá mệt mỏi cả tinh thần và thể xác nên không lâu sau cũng đi vào giấc ngủ.
Đặc biệt Tăng Vũ Linh mệt thật sự, cô bị Lục Thiếu Hoa sờ nắn ba giờ đồng hồ, xương cốt toàn thân đều đau nhức, bình thường cô vốn có thói quen đi ngủ trước mười giờ, khi Lục Thiếu Hoa đề nghị đi ngủ, cô liền nhắm mắt lại ngay.
Thời tiết miền nam hơi lạnh làm cho người ta không khỏi muốn được ngủ lâu, cả ba thân thể trần truồng nằm trên giường không nhúc nhích, hơi thở nhịp nhàng cho biết họ đã ngủ say. Quả thật, sức ép tối hôm qua lâu như vậy, không mệt mỏi mới lạ, hơn nữa lại đang là mùa đông, nằm trong chăn quả thật rất thoải mái, làm người ta không muốn rời khỏi giường.
Họ cứ ngủ như vậy cho đến khi mặt trời lên cao chói chang, Lục Thiếu Hoa mới từ từ tỉnh giấc, mở to mắt trước tiên là nhìn thoáng qua hai cô gái đang nằm trên người mình, hiện giờ các cô đang ngủ say, Lục Thiếu Hoa vẫn nằm im không dám nhúc nhích, sợ mình cử động làm hai cô thức giấc, hắn mỉm cười dịu dàng.
Một lúc sau, Lục Thiếu Hoa cảm thấy hơi bất tiện, tay hắn bị một cánh tay nhỏ bé yếu đuối nắm lấy, hắn lặng lẽ cúi xuống nhìn vào dưới chăn thì mới biết được cánh tay kia hóa ra là của “tiểu ma nữ”Anten Chiyoda. Hắn không khỏi gượng cười, nghĩ: - Cô gái nhỏ này ngủ say thật.
Tuy nhiên nói đi nói lại thì tối qua Lục Thiếu Hoa đã bị tấn công dữ dội, Anten Chiyoda đã mạnh bạo không ngờ, dám lấy miệng mình hầu hạ hắn, khiến cho đến giờ hắn còn hoảng sợ. Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không để ý đến, đều là bà xã của mình thôi mà.
Sáng sớm ở trạng thái cương, hơn nữa đang bị bàn tay nhỏ bé của Anten Chiyoda nắm chặt nên không lâu sau, Lục Thiếu Hoa không còn chịu được nữa, hắn cẩn thận khởi động thân mình, sau đó lại dùng hành động đó để gia tăng ma sát, có thể rời khỏi giường mà không làm hai cô tỉnh giấc.
Anten Chiyoda trước hết mở to mắt, ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, cảm giác được động tác của Lục Thiếu Hoa, cô lập tức biết ngay ý đồ của hắn, cười ha ha, liền kiên quyết chụp lấy Lục Thiếu Hoa, đầu gục vào ngực hắn, đôi môi đỏ mọng ghé vào miệng hắn, hương vị ngọt ngào đầu lưỡi thâm nhập vào miệng hắn, uyển chuyển di chuyển trong miệng hắn, quấn lấy lưỡi Lục Thiếu Hoa.
Hai người gây tiếng động lớn như vậy làm cho Tăng Vũ Linh nằm bên cạnh cũng từ từ tỉnh giấc, mở to mắt nhìn Lục Thiếu Hoa và Anten Chiyoda đang hôn nhau mạnh bạo, cô không khỏi sửng sốt. Chuyện tối hôm qua vụt hiện lên như từng thước phim, mặt cô đỏ lên, nhỏ giọng nói thầm: - Mới sáng sớm mà đã làm chuyện xấu rồi.
Khoảng cách giữa ba người rất gần, cho dù là nói nhỏ cũng khiến cho Lục Thiếu Hoa và Anten Chiyoda rõ ràng là nghe thấy. Anten Chiyoda dừng động tác đang làm lại, kiên quyết rời khỏi Lục Thiếu Hoa, hướng về phía Tăng Vũ Linh. Lục Thiếu Hoa sửng sốt, tuy nhiên hắn nhìn thấy mình đang hôn môi Anten Chiyoda nên liền cười, mọi chuyện đều trở nên rõ ràng.
Đúng vậy, Anten Chiyoda giống như dìm Tăng Vũ Linh xuống nước, kéo tay Tăng Vũ Linh thẳng đến Lục Thiếu Hoa, lại còn nắm chặt tay Tăng Vũ Linh đặt vào bộ hạ Lục Thiếu Hoa, hướng về phía ngực Tăng Vũ Linh đánh tới.
Tăng Vũ Linh hoàn toàn ngẩn cả người ra, đôi tay nhỏ bé tiếp xúc với cái kia vừa dài vừa thô, cô liền hiểu ngay đó là cái gì, trên mặt không khỏi nóng ran, cô vốn là một cô gái bảo thủ, không giống như Anten Chiyoda không bị điều gì cản trở, Lục Thiếu Hoa không phản ứng gì, tuy nhiên cô nhớ tới chuyện tối qua Anten Chiyoda đã dùng miệng mình tiếp cận cái đó, cô cũng không còn gì phải thẹn thùng, trong lòng đã nhẹ nhàng hơn, liền thuận tay ve vuốt tiếp.
Sau đó hai cô vội vàng tắm rửa qua ở trong phòng Lục Thiếu Hoa,lại quay về phòng mình thay áo quần mới, sau đó lại trở về phòng Lục Thiếu Hoa để thu dọn lại cho gọn gàng một chút. Lúc này, Lục Thiếu Hoa cũng đi tắm, tiếng nước chảy vang lên, đồng thời Lục Thiếu Hoa còn vui miệng huýt một điệu nhạc, hai cô liền đoán rằng tâm trạng Lục Thiếu Hoa đang vui.
Chờ cho Lục Thiếu Hoa tắm xong, hai cô phối hợp với nhau đem chăn chiếu thay mới, ngồi xuống bên giường sợ hãi nói nhỏ, gặp Lục Thiếu Hoa đi ra bèn thay đổi đề tài. Cả hai nhìn Lục Thiếu Hoa với vẻ si mê cuồng dại.
Lục Thiếu Hoa cười cười, lại gần rồi ngồi vào giữa hai cô, bàn tay ôm lấy trán Tăng Vũ Linh sau đó ôm lấy mặt Anten Chiyoda, nói một câu: - Chúng ta đi xuống ăn sáng đi.
- Anh Tiểu Hoa, anh xem, đã mười một giờ rồi, chúng ta đi ăn cơm trưa thôi. Tăng Vũ Linh chỉ vào đồng hồ trên tường nói.
- Đúng rồi, vậy ta không ăn sáng nữa, đợi một chút rồi đi ăn trưa luôn. Anten Chiyoda cũng tiếp lời.
Lúc này Lục Thiếu Hoa mới có phản ứng, hắn nhìn đồng hồ trên tường, quả thật đã mười một giờ, hắn cười ha hả, ôm lấy hai cô nằm lên giường, sau đó nói: - Vậy đợi nửa giờ nửa rồi đi ăn cơm.
Cảm giác ôm ấp cả hai bên khiến Lục Thiếu Hoa cảm giác như được kích thích, tuy nhiên hắn lại không có hành động gì mà lẳng lặng nằm hồi tưởng lại cảnh quen biết Anten chiyoda ở Nhật Bản, hắn không nhịn nổi bèn hỏi: -Tiểu Chiyoda yêu anh từ khi nào?
Lúc này Tăng Vũ Linh cũng đột nhiên hết sức tỉnh táo, chăm chú lắng nghe.
- Hả? Anten Chiyoda nghe vậy liền phản ứng lập tức, cô bị Lục Thiếu Hoa hỏi như vậy bèn không chịu nổi, mặt đỏ dần lên, lấy giọng nũng nịu nói: -Đáng ghét.
- Khà khà, thành thật nói đi. Không ai đánh mà sợ. Lục Thiếu Hoa tính tìm mọi cách để làm cô gái nói ra.
- Không nói. Anten Chiyoda tỏ vẻ không hề sợ hãi cường quyền.
Một tiếng “ba”vang lên, Lục Thiếu Hoa không hề động tay mà là Tăng Vũ Linh thay hắn hành động, cô hung hăng đánh vào mông Anten Chiyoda.
- Hừ, em thật là, tưởng là hiền lành không ngờ cũng ghê ghớm. Tăng Vũ Linh nghe thấy Lục Thiếu Hoa nói như vậy ánh mắt trở nên sắc bén, hung tợn trừng mắt nhìn Anten Chiyoda nói: - Nói mau, thành thật nói đi, không tôi sẽ đánh vào mông cô nữa đấy.
Hai người một chị cả, một cô em, Anten vừa mới ngồi xuống đã bị Tăng Vũ Linh đánh cho một cái vào mông, liền nói giọng đứt quãng: - Người ta đã yêu anh lâu rồi, lúc gặp ở Nhật Bản cơ.
- Lúc ở Nhật Bản? Lục Thiếu Hoa thật không dám nghĩ như vậy, bởi vì ở buổi lễ ở Nhật Bản, Anten Chiyoda hóa thân thành một tiểu ma nữ, không ngờ năm đó cô ta thích mình, Lục Thiếu Hoa đúng là không tin được.
Lục Thiếu Hoa không biết là thật hay giả, Tăng Vũ Linh cũng vậy, liền truy bức cho rõ ràng: - Hừ, nói năng cẩn thận một chút, phải rõ ràng rành mạch chứ.
- Ai ya, chị Vũ Linh thật là. Anten Chiyoda cảm thấy oan ức, liền giải thích: - Tôi… trước kia lúc gặp anh ấy ở Nhật Bản thì quần áo anh ấy đang bị ướt, sau đó anh ấy lại nhà tôi thay, cũng không biết vì sao tôi thích anh ấy liền.
Tăng Vũ Linh không phải đồ ngốc, yêu một người trong nháy mắt là một chuyện, đối với cô, không phải vừa mới gặp Lục Thiếu Hoa là yêu ngay như thế sao, cho nên cô cũng không ngạc nhiên là xảy ra chuyện này, cô cười ha ha: - Cô bé này trước đây ra vẻ người lớn, hóa ra là còn trẻ con lắm, hừ.
Lục Thiếu Hoa không nói gì, nghĩ rằng không phải Tăng Vũ Linh lúc đó vì bói toán hợp tuổi mà yêu hắn sao? Tuy nhiên suy nghĩ đó hắn chỉ để trong lòng chứ không dám nói ra. Hắn không muốn làm cho mọi chuyện phức tạp thêm.
Anten Chiyoda thì không biết trả lời thế nào, cô rất muốn phản bác lại Tăng Vũ Linh, nhưng liên tưởng đến thân phận người thứ hai của mình, cô lại không có dũng khí để phản bác mà mặc cho Tăng Vũ Linh muốn nói gì thì nói.
Tăng Vũ Linh thấy Anten Chiyoda bình thường sẽ phản bác lại ngay, nhưng hôm nay lại có biểu hiện khác thường, cô liền hiểu được ngay nguyên do.
Cho dù là hiểu được thì Tăng Vũ Linh cũng cảm thấy đắc ý, sự uất ức vì phải cùng chia xẻ Lục Thiếu Hoa với một người con gái khác biến mất, nhường chỗ cho tâm thế của một người có ưu thế trong tay.
Lục Thiếu Hoa cũng cảm nhận được sự thay đổi của Anten Chiyoda, dường như là từ tối hôm qua, từ một cô gái láu cá lại biến thành một cô gái ngoan ngoãn hiền lành, trong lòng hắn không thể không thốt lên: “ phụ nữ thật phức tạp”. Tuy nhiên hắn thật sự cao hứng, dù sao ai cũng sẽ thích những cô gái dịu dàng yểu điệu thục nữ hơn. “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu” mà.
Tiếp theo thì mọi việc trở nên đơn giản hơn, ba người nằm trên giường nói chuyện phiếm cho tới mười một rưỡi thì Lục Thiếu Hoa mới đưa hai cô xuống dưới lầu một, kêu Lý Thượng Khuê đưa họ đến nhà hàng của Ông Văn Đức.
Sau bữa cơm trưa đã bổ sung thể lực cho ba người, Lục Thiếu Hoa liền đề nghị đưa hai cô đi dạo phố, tự nhiên hai cô cao hứng nhận lời, dù sao đây cũng là một cuối tuần không dễ dàng gì, hơn nữa thời gian Lục Thiếu Hoa ở lại Thâm Quyến không lâu, có thể nói là cơ hội khó có được.
- Ha ha. Tiếng cười vang lên đã kết thúc, trở lại manh mối chính.