Thương Trường Đại Chiến

Quyển 3 - Chương 314: Phản kích ở bước đường cùng (3)



Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Hoa sắp xếp xong xuôi chuyện của Đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng thì lặng lẽ rời khỏi công ty, cũng không biết vì sao. Hắn không có thói quen không có việc gì mà ở lại công ty nên chọn rời khỏi đó, quay lại biệt thự của mình thấy thoải mái hơn.

Trở lại biệt thự của mình, trước tiên Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Chử Lỗi. Sự kiện lần này sẽ ảnh hưởng đến việc tiêu thụ ô tô, sẽ xuất hiện việc ô tô không thể tiêu thụ trong thời gian ngắn là chuyện bình thường, nhưng sự việc trôi qua tiếp theo sẽ nhất định là một đợt mua sắm xe tăng vọt, cho nên Lục Thiếu Hoa phải gọi điện thoại cho Chử Lỗi, bảo anh ta trong hai ngày này tăng mạnh cường độ sản xuất ô tô lên, để đến khi xảy ra hiện tượng mua sắm ô tô tăng vọt thì không bị hết hàng.

Không lâu sau điện thoại đã nối, giọng nói truyền đến, câu đầu tiên là mở miệng dò hỏi:
- Tiểu Hoa, sự việc ở Hàn Quốc lần này thật phiền toái, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến sức tiêu thụ của ô tô.

Chử Lỗi đương nhiên là biết chuyện ở Hàn Quốc, dù sao anh ta cũng là Tổng giám đốc điều hành phụ trách sản xuất ô tô của Tập đoàn Phượng Hoàng ở Thâm Quyến. Hiện tại xảy ra vấn đề ở Hàn Quốc, chắc chắn Hứa Gia Thụy sẽ báo cho anh ta biết đầu tiên, bảo anh ta dừng sản xuất ô tô, cho nên đương nhiên biết chuyện này, cũng vì đã biết nên anh ta mới có thể hỏi Lục Thiếu Hoa như vậy ngay đầu tiên.

- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả vào ống nghe, lập tức nói bí hiểm:
- Chuyện này anh không cần phải can thiệp, sau hai ngày chuyện sẽ được giải quyết.

- Sao?
Chử Lỗi thấy có chút kỳ lạ, tuy nhiên anh ta cũng không truy hỏi, mà chuyển chủ đề sang hỏi:
- Cậu gọi điện thoại đến có chuyện gì sao?

- Phải, là có chút chuyện.
Dừng một chút Lục Thiếu Hoa mới nói:
- Khi sự việc ở Hàn Quốc giải quyết rồi, tôi đoán sẽ có một đợt tăng vọt mua sắm xe, cũng có thể khiến công ty tiêu dùng có thể khai thác thị trường các quốc gia khác, cho nên anh tăng cường độ sản xuất ô tô lên, để đến lúc đó không xuất hiện tình trạng thiếu hàng.
Lúc này, Chử Lỗi thấy rất mông lung, nghi vấn không ngừng quay quanh trong đầu, càng lúc càng lớn biến thành một băn khoăn lớn, lại cộng với lời nói vừa rồi của Lục Thiếu Hoa, cuối cùng ra kết quả là Lục Thiếu Hoa chẳng những có thể giải quyết trọn vẹn sự kiện lần này mà còn có thể làm cho uy danh thương hiệu ô tô Phượng Hoàng càng lớn mạnh.

Đúng vậy, Chử Lỗi cho là như vậy, tới nay, Chử Lỗi cũng chưa từng hoài nghi năng lực của Lục Thiếu Hoa, anh ta tin là Lục Thiếu Hoa có biện pháp giải quyết êm đẹp sự việc lần này

Nhưng Chử Lỗi có hơi không tin là Lục Thiếu Hoa có thể làm cho thương hiệu ô tô Phượng Hoàng tạo nên chấn động.

Cầm ống nghe trầm mặc một lúc, Chử Lỗi không kìm được mà hỏi:
- Tiểu Hoa, cậu có cách nào khiến thương hiệu ô tô Phượng Hoàng danh chấn sao?

- Haha, anh cảm thấy thế à?
Lục Thiếu Hoa hỏi ngược lại, tuy nhiên không chờ Chử Lỗi mở miệng, mà tự hỏi tự đáp:
- Giới doanh nhân sản xuất ô tô của Hàn Quốc lấy vật liệu thép của ô tô chúng ta ra để bắt bẻ, còn lợi dụng giới báo chí, đến lúc đó không phải là một cơ hội cho chúng ta truyền bá sao!

“Chẳng lẽ Lục Thiếu Hoa muốn dựa vào các tin tức tiêu cực về ô tô Phượng Hoàng để nâng cao thương hiệu?” Đây là phản ứng đầu tiên của Chử Lỗi, nhưng thật sự có phải vậy không thì Chử Lỗi không biết.

Lục Thiếu Hoa cũng biết Chử Lỗi có nghi vấn trong lòng, tuy nhiên hắn cũng không giải thích.
- Nhiệm vụ của anh là nghĩ cách sản xuất được nhiều ô tô hơn, còn chuyện Hàn Quốc thì để chúng tôi giải quyết.

- Được, tôi biết rồi, giờ tôi đi sắp xếp ngay.
Chử Lỗi lên tiếng, ngắt điện thoại, sau khi đặt ống nghe liền thì thào tự nói: “Còn tưởng sẽ phải dừng sản xuất vài ngày, không ngờ là không những không dừng mà ngược lại còn tăng cường độ sản xuất, đúng là thế sự hay thay đổi”.

Giải quyết xong chuyện tăng cường độ sản xuất ô tô, Lục Thiếu Hoa lại gọi điện thoại cho Hứa Gia Thụy, nội dung đại khái là bảo anh ta làm tốt việc chuẩn bị mở rộng thị trường.

Đối với việc Lục Thiếu Hoa vừa trở về đã liền gọi điện thoại bảo anh ta làm tốt việc chuẩn bị mở rộng thị trường, Hứa Gia Thụy tỏ vẻ khó hiểu, tuy nhiên cũng chỉ là một lúc rồi Hứa Gia Thụy lại bình thường trở lại, vì anh ta nghĩ sự kiện như vậy sẽ làm cho thanh danh của thương hiệu ô tô Phượng Hoàng lớn mạnh, có thể nhân dịp này đón gió đông, mở đường ra thị trường của các quốc gia khác.

Đúng vậy, mục đích chính của Lục Thiếu Hoa là nhân dịp gió đông này làm cho ô tô Phượng Hoàng cưỡi gió mở ra thị trường Đông Nam Á, càng thêm củng cố, sau đó đương nhiên mở thêm ra thị trường khu vực Âu Mỹ, đây là những chuyện sau này, chúng ta tạm thời không đề cập tới.

Nghĩ thông suốt mục đích của Lục Thiếu Hoa, Hứa Gia Thụy tự dưng khựng lại, nói một tiếng: “Tôi đi sắp xếp đây”. Sau đó cũng cúp máy triệu tập cuộc họp trong công ty.

Sự việc lại giống như câu nói: “Ông chủ nói một câu, tất cả mọi người phía dưới làm sống làm chết” Cả Tập đoàn Phượng Hoàng lúc này vội vàng làm theo, không nói chuyện Hứa Gia Thụy triệu tập cuộc họp trong công ty, Trần Đạt Vinh cũng triệu tập một vài nhân viên nòng cốt của Đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng để sắp xếp họ đi Hàn Quốc theo dõi đưa tin, đồng thời dặn dò họ mấy chuyện cần chú ý.

Hứa Gia Thụy và Trần Đạt Vinh đều bận việc ở trong tập đoàn nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không biết vì lúc này hắn đang ở trong biệt thự im lặng nhàn nhã ngồi xem TV! Không nói chính xác hơn là Lục Thiếu Hoa không xem TV, mà là TV đang mở, mắt hắn cũng nhìn chằm chằm vào TV nhưng không chú ý tiết mục trên đó mà là đang suy nghĩ trong đầu.

Về phần Lục Thiếu Hoa nghĩ chuyện gì cũng chỉ có bản thân hắn biết. Tuy nhiên có thể khẳng định là chuyện hắn nghĩ nhất định có liên quan đến sự kiện lần này.

Thời gian trôi đi cực nhanh, trời đã tối, tối đến có nghĩa là thời gian một ngày đã trôi qua, ngày hôm sau mặt trời lại mọc. Lục Thiếu Hoa dụi mắt ở trên giường, chậm rãi nhìn ánh sáng chiếu vào trong phòng, rồi Lục Thiếu Hoa mới ngồi dậy, mặc quần áo xuống nhà ăn sáng.

Lúc xuống nhà, đã là mười giờ sáng, sau khi ăn sáng, Lục Thiếu Hoa mới mở TV lên, chuyển đến kênh của Đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng, sau đó im lặng xem TV. Đến mười giờ rưỡi, Đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng phát một tin về sự kiện ô tô Phượng Hoàng.

Đúng theo lời Lục Thiếu Hoa, sự kiện về ô tô Phượng Hoàng giống như một cơn lốc xoáy vậy, càng quậy càng lớn, nổ tung tại Hồng Kông yên ắng làm thành một phản ứng mãnh liệt. Phải đến hơn mười phút sau mới đưa xong tin tức, điện thoại trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa cũng vang lên cùng lúc.

Nhìn vào dãy số thì biết ngay là điện thoại bên nhà họ Hoắc, Lục Thiếu Hoa không hề nghĩ ngợi nhấc máy, sau đó nghe tiếng nói truyền đến từ điện thoại.

Người có thể gọi từ biệt thự nhà họ Hoắc đến có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngoài người nhà họ Hoắc ra thì không có ai khác, mà gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa lần này không phải ai khác chính là Hoắc Anh Đông, còn mục đích cuộc gọi không cần phải nói cũng biết nhất định là về sự kiện ô tô.

Đối với sự quan tâm của Hoắc Anh Đông, Lục Thiếu Hoa chỉ cười cười, hỏi lại một câu rất thần bí:
- Ông Hoắc, ông cảm thấy vật liệu thép của ô tô có vấn đề sao?

- Sao?
Bên đầu dây kia trầm ngâm một lát mới nói:
- Ưu thế của ô tô tập đoàn cháu là vật liệu thép, đương nhiên không có vấn đề.

- Ha ha, không có vấn đề là được rồi!
Lục Thiếu Hoa cười nói.

- Ha ha!
Bên đầu dây kia điện thoại Hoắc Anh Đông cũng cười ha ha, đột nhiên ông ta phản ứng, phát hiện ra mình hơi gấp gáp quá nói:
- Có phải cháu đã có phương án giải quyết?

- Phải!
Lục Thiếu Hoa khẳng định chắc chắn.

Nói đùa, việc nhỏ như vậy làm sao làm khó Lục Thiếu Hoa được. Nếu làm khó được hắn, hắn đã không xứng là người tái sinh. Trên thương trường tôi lừa anh, anh lừa tôi,đối với Lục Thiếu Hoa đến từ thế kỷ 21 thì đây chẳng qua chỉ là việc nhỏ, huống chi sự việc lần này chỉ là một chuyệnkhông ngứa cũng chẳng đau..

- Cháu có cách giải quyết mà cần ta trợ giúp thì cứ nói với ta một tiếng. Xương cốt già của ta cũng còn một chút tác dụng.
Hoắc Anh Đông nói những lời từ trong lòng.

- Cảm ơn ông Hoắc!
Lục Thiếu Hoa nói một câu lễ phép, sau đó mới nói:
- Nếu không giải quyết được cháu sẽ gọi điện thoại cho ông.

- Ừ, cứ như vậy đi.
Hoắc Anh Đông vừa nói xong liền cúp máy.

Lục Thiếu Hoa nghe tiếng điện thoại bị ngắt truyền tới ‘tút tút’ thì thở dài, nhẹ nhàng đặt ống nghe xuống. Sự việc lần này chỉ là một chuyện nhỏ thôi, căn bản là không cần nhờ đến ảnh hưởng của Hoắc Anh Đông, ông ta ở Đông Nam Á, thậm chí là ở cả thế giới cũng có một lực ảnh hưởng nhất định. Lục Thiếu Hoa không giải quyết được sẽ gọi điện thoại thỉnh cầu hỗ trợ chỉ là một câu nói khách sáo thôi, đáp lại lòng hảo tâm của người ta.

Đặt máy rồi Lục Thiếu Hoa lại gọi điện cho Trần Đạt Vinh hỏi thăm tình hình, nghe Trần Đạt Vinh báo cáo xong một hồi thì liền xác nhận sự việc diễn ra đúng như mình dự đoán, Lục Thiếu Hoa lại dặn dò nhanh Trần Đạt Vinh một lần nữa rồi mới cúp máy.

Ngày đầu tiên sự việc diễn ra đúng như dự đoán của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng yên tâm. Sau khi nghe mấy cuộc điện thoại hỏi thăm của các lão tổng ở Thương hội Hoa Hạ, Lục Thiếu Hoa mới tắt TV. Nhàn nhã học tiếng Anh, giống như là không có chuyện gì xảy ra vậy.

Một ngày trôi qua, sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa vẫn sinh hoạt như ngày thường, chín giờ đúng rời khỏi giường, đánh răng rửa mặt xong rồi ăn sáng, sau đó mới mở TV xem tin tức.

Tuy nhiên lần này không đợi tin liên quan đến ô tô được phát mà là Hứa Gia Thụy gọi điện đến thông báo.

- Chủ tịch Lục, sự việc đã càng ngày càng lớn, gần như toàn bộ các quốc gia Đông Nam Á đều phát tin công ty ô tô của chúng ta có vấn đề, chắc là đến tối sẽ truyền đến bên Âu Mỹ.
Bên kia đầu dây điện thoại Hứa Gia Thụy bình tĩnh nói.

- Ử, tốt lắm, bên ngoài có phản ứng gì với tin tức này không?
Lục Thiếu Hoa nói.

- Phản ứng rất mạnh, đặc biệt là Nhật Bản, giới báo chí bên đó khuếch đại thông tin, đồn đoán đủ kiểu.
Giọng nói của Hứa Gia Thụy lại vang lên.

- Vậy à!
Lục Thiếu Hoa cười, không để ý nhiều đến tình hình hiện tại của Tập đoàn Phượng Hoàng, ô tô tiến quân sang thị trường Nhật Bản là chuyện sớm hay muộn, Nhật Bản có phản ứng hay không cũng không tạo thành uy hiếp cho ô tô Phượng Hoàng.
- Không cần quan tâm đến bọn họ, bọn họ khuếch đại lên như vậy là rất tốt, đến lúc đó sự thực sẽ chặn miệng họ lại.

- Tốt, tôi hiểu rồi.
Hứa Gia Thụy nói.

Biết được sự việc tiến triển thế nào, Lục Thiếu Hoa cười lắc lắc đầu, thở dài, không thèm nghĩ nữa, đợi xem kết cục là như thế nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.