Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1009: Tập đoàn tài chính morgan bị diệt vong



Mấy năm trước Lục Thiếu Hoa sớm đã có sự công kích dữ dội vào thị trường tài chính của Mỹ, sau đó tập đoàn tài chính Morgan lên kế hoạch trả thù tập đoàn Phượng Hoàng, rồi sau đó Lục Thiếu Hoa lại công kích tập đoàn tài chính Morgan thêm một lần nữa, khiến cho tập đoàn tài chính Morgan trở nên thảm hại.

Trải qua lần công kích đó, tập đoàn tài chính Morgan xem như đã rút lui, những năm gần đây lại có tập đoàn tài chính Rockefeller áp chế họ, khiến cho tập đoàn tài chính Morgan không ngẩng đầu lên nổi, đúng vào lúc đó, Lục Thiếu Hoa với thân phận là người hợp tác với tập đoàn tài chính Rockefeller, hơn nữa lại có hợp tác với lão cáo già Rockefeller phải xóa sổ hoàn toàn tập đoàn tài chính Morgan.

Đương nhiên rồi, đánh đổ tập đoàn tài chính Morgan Lục Thiếu Hoa đâu phải không có lợi, lợi ích của hắn là có được tất cả sản nghiệp dầu mỏ từ tập đoàn tài chính Rockefeller, dùng cách nào đó để mua được, chẳng qua là bỏ ra số tiền không phải là đồng giá, mà là nhỏ hơn n lần giá cả trên thị trường.

Hiện tại cơn khủng hoảng tài chính sắp đến rồi, thị trường chứng khoán đã có chiều hướng suy giảm, trong thời gian này nếu Lục Thiếu Hoa bắt tay hợp tác với tập đoàn tài chính Rockefeller, đánh bật tập đoàn tài chính Morgan, như thế muốn tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan cũng không có bất cứ khó khăn gì.

Đừng quên rằng, lần trước khi công kích tập đoàn tài chính Morgan cách đây đã sáu năm trôi qua, trong sáu năm đó, tập đoàn tài chính Morgan đi đến đâu cũng đều bị tập đoàn tài chính Rockefeller chèn ép, thực lực không như lúc trước, tập đoàn Phượng Hoàng đã mạnh lên rất nhiều, nếu hai tập đoàn liên minh với nhau, lại có tập đoàn tài chính Phượng Hoàng hô hào kêu gọi, tin rằng tập đoàn tài chính Morgan sớm sẽ bị biến thành một tập đoàn tài chính thương tích đày mình, sụp đổ chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.

Dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa chủ yếu nhắm mục tiêu vào dầu mỏ, muốn tập đoàn tài chính Rockefeller góp vào 50% số dư sản nghiệp dầu mỏ có được, tăng cường thêm một bước cho thế mạnh dầu mỏ Phượng Hoàng và lực ảnh hưởng trên lĩnh vực dầu mỏ.

Đúng thế, khi tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan, nhớ lại năm đó, tập đoàn tài chính Morgan không biết uy phong như thế nào, vậy mà dám mạo muội khiêu khích Lục Thiếu Hoa, thậm chí là muốn cướp lấy thực nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng làm của riêng, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa vô cùng tức giận, nếu không phải lúc đó không có cách nào tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan, thì Lục Thiếu Hoa đã sớm tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan từ năm đó rồi.

Thế nên tập đoàn tài chính Morgan mới tồn tại đến bây giờ, đó là Lục Thiếu Hoa chờ đợi thời cơ thích hợp để tiêu diệt bọn họ mà thôi, bây giờ thời cơ đã đến rồi, hỏi xem Lục Thiếu Hoa làm sao mà không ra tay được.

Dám vuốt râu hùm thì không có kết quả tốt đẹp đâu.

Tập đoàn tài chính Morgan đã dám mạo phạm đến Lục Thiếu Hoa, cho nên, kết cục của bọn họ đã được định, biến mất trong lịch sử.

Đúng lúc Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra tay tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan, lúc đó Lục Thiếu Hoa mới tập trung ánh mắt của mình đến công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, bởi vì, một khi Lục Thiếu Hoa ra tay tiêu diệt tập đoàn tài chính Morgan, căn cứ vào ký kết của Lục Thiếu Hoa và Rockefeller, họ sẽ có vào 50% số dư sản nghiệp dầu mỏ giao cho Lục Thiếu Hoa.

Nếu tiếp nhận 50% số dư sản nghiệp dầu mỏ của tập đoàn tài chính Rockefeller, không chuẩn bị tốt một chút như thế sẽ không thể tiếp nhận ngay được, lại kết hợp với tình hình hiện tại, giả dụ Lục Thiếu Hoa không thể tiếp nhận được, ắt là bởi vì cơn khủng hoảng tài chính ảnh hưởng đến mọi thứ.

Một năm, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị cho công ty dầu mỏ Phượng Hoàng trong thời gian một năm, đương nhiên rồi, trong một năm này, bọn họ cũng sẽ có nhiện vụ khác, nếu nói giá cả bán dầu mỏ, khoanh vùng tài chính, một bộ phận dùng để thu mua dầu mỏ hạ giá, một bộ phận khác tiếp nhận 50% sản nghiệp của tập đoàn tài chính Rockefeller.

Không thể phủ nhận, mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa vừa ban ra, người bên dưới không dám chậm trể, toàn bộ dầu mỏ Phượng Hoàng làm việc với tốc độ cao, chiếu theo mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa mà làm.

Nhưng làm xong tất cả những công việc này, thời gian trôi qua mới chỉ hai ngày.

Hai ngày trước, gọi điện thoại qua nói cuộc mua bán với bên phía Iran đã thành công, không phải sẽ về lại Hồng Kông, có thể là Lý Chí Kiệt cũng chưa về vội, mà là lưa chọn ở lại Iran hai ngày, làm một số việc còn lại.

Hiện tại cuối cùng là hoàn toàn kết thúc rồi, tiếp nhận toàn bộ khu dầu mỏ, đã chỉ đạo nhân viên tiến hành chuẩn bị triển khai trước, Lý Chí Kiệt ở lại Iran lo liệu xong mọi chuyện mới trở về Hồng Kông.

Sáng sớm cùng ngày, Lý Chí Kiệt lên máy bay đáp xuống sân bay quốc tế Hồng Kông, mà ở phía bên ngoài sân bay, sớm đã có một đoàn xe đứng bên ngoài đợi rồi, khi Lý Chí Kiệt mang theo hơn hai mươi vệ sỹ, đi ra sân bay, sau đó lên xe, và có thể rời khỏi đây.

Lý Chí Kiệt về đến Hồng Kông, nhưng anh ta chưa vội quay về nhà mình, mà chạy thẳng đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, không phải Lý Chí Kiệt không muốn về nhà thăm con và vợ trước, mà Lý Chí Kiệt biết, Lục Thiếu Hoa đang đợi anh ta trở về.

Dù sao người của hắn cũng về đến Hồng Kông rồi, phỏng chừng còn lưu lại ở Hồng Kông một thời gian hay sao, trong thời gian này, anh ta có thể bù đáp cho vợ và con cái sau, nhưng công việc của Lục Thiếu Hoa anh ta cũng không dám chậm trễ, cho nên vừa xuống máy bay anh ta không về nhà mà nhanh chóng chạy tới biệt thư của Lục Thiếu Hoa.

Nhìn sơ qua, Lục Thiếu Hoa mang môt chút mệt mỏi, trong lòng Lục Thiếu Hoa không khỏi thở dài, đồng thời cũng có chút xíu bất đắc dĩ.

Đúng vậy, hắn ta đang chờ đợi Lý Chí Kiệt,nhưng Lục Thiếu Hoa không bảo Lý Chí Kiệt không về nhà mà chạy thẳng đến đây, mà nhìn thấy bộ dạng của anh ta hiện nay, chắc chắn 100% là Lý Chí Kiệt vẫn chưa ghé về nhà.

- Anh không về nhà ư?

Lý Chí Kiệt không trả lời, chỉ gật đầu mà thôi, nói rõ ra là, cũng chỉ là kiểm chứng của Lục Thiếu Hoa mà thôi.

Lục Thiếu Hoa miễn cưỡng cười, đồng thời, trong lòng hắn cũng không khỏi than thở rằng:

- Có người như vậy hỗ trợ, hà tất gì phải lo lắng không thịnh vượng được.

Đúng vậy, có một người hổ trợ đắc lực như Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa làm sao không vững mạnh được, huống chi sự thật đã được chứng minh, đúng là có Lý Chí Kiệt lúc ban đầu đi đến Châu Phi thành lập binh đoàn đánh thuê Hổ Gầm, Lục Thiếu Hoa mới có lực lượng hậu thuẫn hùng mạnh như ngày hôm nay.

Nhìn qua Lý Chí Kiệt đã có một chút già nua, mạch suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa trở về năm đó, khi Lý Chí Kiệt vẫn đang còn trẻ, Lục Thiếu Hoa cũng chưa đến 10 tuổi, ở nhà mọi người vẫn xem hắn là một đứa trẻ ranh.

Trong nháy mắt, đã gần 20 năm trôi qua, Lý Chí Kiệt sớm đã bước vào độ tuổi trung niên, mà Lục Thiếu Hoa cũng gần 30 tuổi rồi, đã là cha của hai đứa con, thời đại thay đổi, những ngày qua cứ chậm chậm mà trôi đi.

- Trước tiên phải để nhân viên của mình ra ngoài kiếm chút gì đó ăn, không thể bạc đãi người anh em vào sinh ra tử như vậy.

Lục Thiếu Hoa xua xua tay, nói nhẹ nhàng một câu.

Bên cạnh Lý Chí Kiệt có hơn hai mươi vệ sỹ, Lục Thiếu Hoa cũng biết, mỗi người bọn họ đều là nhân vật dũng cảm tài năng, cũng là những nhân viên còn may mắn sống sót lại sau chiến tranh, rời khỏi hàng ngũ làm lính đánh thuê, ở bên cạnh Lý Chí Kiệt làm vệ sỹ đến bây giờ.

Nghe vậy, Lý Chí Kiệt gật đầu, lôi di động ra gọi, sau một hồi to nhỏ, sau đó mới hướng về Lục Thiếu Hoa cười cười, tiếp theo là ngắt điện thoại và nói:

- Giải quyết xong rồi.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa gật đầu cười hài lòng nói:

- Như vậy thì đi đi, đúng lúc có thể ăn cơm rồi, cùng nhau ăn cơm nhé.

Phòng ăn trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa rất lớn, một ngày ba bữa, phòng ăn này cực kỳ náo nhiệt, có Lý Thượng Khuê đến đây ăn cơm, cũng có cả bảo vệ của Tần Tịch Thần, đồng thời có cả Tần Tịch Thần và vệ sỹ của Hoắc Tiêu Nguyệt, tất cả đều cùng nhau tụ tập ở đây.

Phòng ăn tuy lớn, tuy nhiên sức chứa cũng có giới hạn, ví dụ nói như bây giờ, người trong đây đã lân tới giới hạn, cho nên Lục Thiếu Hoa mới để vệ sỹ của Lý Chí Kiệt ra ngoài kiếm một quán rượu ăn cơm, mà không phải là đi theo mọi người cùng nhau ăn cơm.

Về phần Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa thì gọi anh ta cùng đến ăn cơm, bên trong này cũng đều là người có học vấn, những người lãnh đạo ngày trước, gặp thuộc hạ của ngày trước.

Đến Hồng Kông là vệ sỹ, đều không có ngoại lệ là cùng làm cho binh đoàn đánh thuê cho Hổ Gầm, có thể nói, bọn họ trước đây là thủ hạ của Lý Chí Kiệt, bây giờ Lý Chí Kiệt đến rồi, cùng mọi người gặp nhau cũng là cần thiết.

Giống như Lục Thiếu Hoa tưởng tượng, cấp dưới gặp Lý Chí Kiệt đếu thân thiết chào hỏi, cùng nhau chuyện trò, tuy nhiên có Lục Thiếu Hoa ở đó, mọi người dường như có chút gò bó, chẳng những âm thanh nói chuyện càng lúc càng nhỏ, mà ngay cả trò chuyện cũng thưa thớt dần.

Lục Thiếu Hoa đương nhiên biết nguyên nhân là bởi vì có mặt hắn ở đó nên khiến mọi người có chút gò bó, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ cười cười, ra hiệu cho mọi người đều ngồi xuống, đợi sau khi mọi người ngồi xuống chỉnh tề, Lục Thiếu Hoa mới tuyên bố ăn cơm.

Vừa ăn cơm, vừa trò chuyện, rất nhanh, bữa cơm tối cũng ăn xong rồi, nhưng tất cả mọi người, những người vệ sỹ ăn cơm xong trước vẫn ngồi lại đây, chỉ có người nhà của Lục Thiếu Hoa là đi, nếu như nói Tần Tịch Thần và Anten Chiyoda, sau khi ăn no, cũng hỏi thăm Lý Chí Kiệt vài câu sau đó thì tách khỏi đám đông.

Rất nhanh, bên bàn ăn chỉ còn lại những vệ sỹ và Lục Thiếu Hoa cùng với Lý Chí Kiệt, ăn uống no say, Lục Thiếu Hoa lật tức bảo tôi tớ dọn dẹp bàn ăn, và dặn dò tôi tớ làm một ít thức ăn nhấm rượu.

Dặn dò tất cả mọi thứ, Lục Thiếu Hoa mới nghiêng đầu hỏi Lý Thượng Khuê:

- Anh Lý, chẳng phải trước đậy tôi cùng với nhạc phụ ngâm hai bình rượu ngũ lương? Để đâu rồi nhỉ?

- Hai bình rượu ngũ lương hả?

Lý Thượng Khuê nhíu mày, hỏi nhỏ một câu.

Nhưng bởi vì Lý Thượng Khuê nói thầm quá to, khiến cho tất cả những người có mặt tại đây hình như đều nghe thấy, trong đó bao gồm cả Lục Thiếu Hoa, trong lòng Lục Thiếu Hoa không tránh khỏi nghi hoặc mới hỏi:

- Hay là bị bọn trộm uống sạch rồi?

- …Không có, tuyệt đối là không có chuyện đó.

Lý Thượng Khuê lập tức lên tiếng phản bác, tuy nhiên rất nhanh, biểu hiện trên mặt anh ta đã tố cáo tất cả, chỉ biết cười xấu hổ nói:

- Trộm uống hết là không có, chỉ uống hết có hai chai…

Lục Thiếu Hoa sau một lúc im lặng, lắc đầu cười đau khổ nói:

- Thiếu hai chai thì là thiếu hai chai, bảo người đem đến đây, hôm nay sẽ cho mọi người uống hết hai bình rượu ngũ lương.

Lý Thượng Khuê thấy Lục Thiếu Hoa không có trách cứ nên lên tiếng gọi hai người lập tức cùng đi xuống kho dưới hầm.

Rất nhanh chóng, hai bình rượu ngũ lương thiếu mất hai chai được đem đến, thức ăn nhắm rượu được làm không nhiều lắm, không cần nói nhiều, mở chai rót rượu, một trận thi đấu lớn cuối cùng cũng được mở màn.

Chỉ có nhân viên là nhiều, hai bình rượu ngũ lương dù sao chỉ có mười mấy chai, thật có thể nói là mật ít ruồi nhiều, một người chia ra chỉ có một ly, vẫn là uống nhưng không bõ, may mà trong biệt thự Lục Thiếu Hoa cũng không thiếu rượu, uống hết sẽ có rượu khác, như rượu đỏ, XO, Louie 13, cần gì có nấy, chỉ cần anh có thể uống, không cần để ý đến rượu.

Cứ như vậy, uống một trận hết hai tiếng đồng hồ, sau hai tiếng, mọi người giải tán, nhưng, không có một người nào là mang theo men say rời khỏi đó, bao gồm cả Lục Thiếu Hoa và Lý Chí Kiệt, đều không có tý gì là say cả.

Xem ra Lý Chí KIệt rất tỉnh táo, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, để cho Lý Chí Kiệt lên lầu, cùng hắn đi vào thư phòng, rất rõ ràng là, Lục Thiếu Hoa có việc muốn nói với Lý Chí Kiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.