Việc Anten Chiyoda và Hoắc Tiểu Nguyệt cùng mang thai đúng là tin tốt, nhưng với Lục Thiếu Hoa ngoài tin này ra, hắn còn có một tin hỷ nữa sắp đến.
Ngày 9 tháng 10, trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, hôm nay thị trường chứng khoán bị tác động mạnh, tăng cao liên tục, đặc biệt là chỉ số Down Jones New York, bị tác động rất mạnh, tạo nên mức tăng cao nhất trong lịch sử.
14164 điểm, cao nhất trong lịch sử, chỉ số Down Jones New York rất ít khi tăng đến con số này, nhưng vào ngày 9 tháng 10 năm 2007 không ngờ lại đạt tới mức kỷ lục như vậy.
Khoảng thời gian trước không ổn định, quốc nội Mĩ phải nháo nhào khủng hoảng đi vay nợ, chỉ số Down Jones tăng vọt, sao có thể không làm cho người ta có cảm giác kỳ quái được đây.
May mà, Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, hắn biết trước tình hình, biết nó sẽ tăng cao vào ngày này, cho nên, Lục Thiếu Hoa sớm đã đưa ra số liệu cụ thể từ trước.
Cứ theo số liệu mà thao tác, đây là mệnh lệnh mà cấp dưới của Lý Tông Ân nhận được, số liệu rất rõ rang, ngày 9 tháng 10 chỉ số Down Jones New York sẽ tăng tới 14164 điểm, người môi giới chứng khoán tất nhiên sẽ theo đó mà không dám chậm trễ.
Cho nên, vào ngày này, cấp dưới của Lý Tông Ân liền vào cuộc, tăng sức mua, vận dụng tối đa nguồn tài chính tăng sức mua, khi thấy thời cơ đến, có thể nói là trong lòng luôn sốt ruột, khó hiểu.
Lý Tông Ân bọn họ sốt ruột, Lục Thiếu Hoa cũng không khác gì, nói chính xác, Lục Thiếu Hoa không phải sốt ruột, mà là hưng phấn, bởi vì với hắn đó là chuyện vui.
Kiếm tiền là việc vui, Lục Thiếu Hoa cho là như vậy.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không phải đơn thuần chỉ cảm thấy kiếm được khoản tiền này nên xem là việc vui, hắn sở dĩ vui vì một nguyên nhân khác nữa.
Kỷ lục không ngừng bị phá, Mĩ nếu muốn thay đổi số liệu chỉ sợ có chút khó khăn, trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, sau khi phá vỡ kỷ lục này, trong thời gian hai năm, sẽ không có thêm kỷ lục mới nào nữa.
Chẳng những không có, ngay đến việc muốn duy trì kỷ lục cũ cũng chỉ là khát vọng.
Giảm, trong thời gian kế tiếp sẽ không ngừng giảm, cũng chính vì như thế, Lục Thiếu Hoa mới có thể xem kỷ lục này là lời nguyền đối với người Mỹ.
Tuy nhiên không liên quan đến Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa hiện tại tâm tình rất tốt, hai cô vợ đều mang thai, hắn lại lên chức bố, hiện tại lại có thêm một khoản tiền đưa tới cho hắn kiếm, vì đó mà Lục Thiếu Hoa hưng phấn.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa cố ý nghỉ trưa thêm một chút, chuẩn bị đến rạng sáng sẽ qua phòng tổng chỉ huy, cảm nhận thứ cảm giác lâng lâng đang dâng trào.
Ban đêm, đèn trong biệt thự mở sáng choang, xe từng chiếc xếp thành một dãy, rất là chỉnh tề, vừa nhìn đã biết, ông chủ Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng phải xuất hành.
Mỗi một lần Lục Thiếu Hoa xuất hành đều thế, rất phô trương.
Kỳ thật cũng không phải Lục Thiếu Hoa thích phô trương, mà vì an toàn là chính, bên ngoài có hơn bốn mươi mấy vệ sĩ canh giữ, dưới sự canh giữ đó Lục Thiếu Hoa từ trong biệt thự đi ra, khi Lục Thiếu Hoa đã ngồi vào xe, bọn họ mới có thể nhanh chóng lên xe, sau đó đoàn xe mới xuất phát.
Đi vào phòng tổng chỉ huy, mấy người Lưu Minh Chương đã chuẩn bị tốt mọi thứ, màn hình hiển thị chỉ số Down Jones New York, vẫn chưa bắt đầu phiên giao dịch, cho nên không có số liệu, một khi bắt đầu phiên giao dịch, màn hình sẽ tự động xuất hiện số liệu.
Lục Thiếu Hoa không nhiều lời, tìm chỗ ngồi xuống, sau đó bảo Lý Thượng Khuê đi kiếm gì đó cho bữa ăn khuya, và lẳng lặng chờ đợi.
Thị trường chứng khoán đã bắt đầu phiên giao dịch, vừa mới đầu phiên giao dịch, tình thế rất tốt, luôn tăng, trùng khớp với trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, lúc này Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể yên tâm.
Trước mắt không gì khác biệt, vậy Lục Thiếu Hoa còn có gì phải lo lắng!
Thời gian qua thật nhanh, hơn hai giờ trôi qua, vào lúc này, thị trường chứng khoán Mĩ cũng đã chốt phiên giao dịch, tranh thủ thời gian, Lục Thiếu Hoa để mọi người dùng bữa ăn khuya, sau đó nói chuyện phiếm một hồi, xong Lục Thiếu Hoa mới ra về.
Thức đêm là chuyện mà Lục Thiếu Hoa khó tránh, nếu không phải hôm nay là ngày rất đặc biệt, Lục Thiếu Hoa có lẽ cũng sẽ không có mặt tại sở tổng chỉ huy.
Lục Thiếu Hoa cho dù không thức trắng đêm được, hắn cũng bắt buộc phải thức, bởi vì lúc cơn lốc tài chính tiến đến, Lục Thiếu Hoa nhất định phải trấn thủ ở tổng bộ, là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, là người chủ động hành động, Lục Thiếu Hoa bắt buộc phải làm thế.
Kỳ thật Lục Thiếu Hoa đã dần dần thích ứng được, bắt đầu là việc ngủ muộn, sau điều chỉnh từ từ, cuối cùng là cả đêm không ngủ, lấy đêm làm ngày, ngày làm đêm.
Kiếp trước, Lục Thiếu Hoa thường thức đêm là do có việc, chẳng qua kiếp này do có thói quen ngủ sớm, trong khoảng thời gian ngắn khó thích ứng, tuy nhiên hiện tại ổn rồi, Lục Thiếu Hoa đã dần điều chỉnh. Ừ, chính xác là Lục Thiếu Hoa vì cơn lốc tài chính mà điều chỉnh.
Trước kia khi những cơn lốc tài chính khác bùng nổ, Lục Thiếu Hoa không vì thế mà điều chỉnh, nhưng lần này Lục Thiếu Hoa lại hy sinh, có thể thấy lần này quan trọng thế nào.
Lần cuối cùng, cũng là một cơ hội cuối, Lục Thiếu Hoa không thể không nghiêm túc, đương nhiên, trước kia, Lục Thiếu Hoa cũng nghiêm túc, chẳng qua lần này nghiêm túc gấp bội mà thôi.
Tình hình Mỹ giống như kiếp trước, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa yên tâm rất nhiều, dù sao hắn là người tái sinh, cũng đã thay đổi lịch sử, kiếp trước đâu có Tập đoàn Phượng Hoàng, có lẽ có cái tên, nhưng không giống như bây giờ, một tập đoàn lớn.
Thay đổi lịch sử, nếu có thể thay đổi được lịch sử, như vậy đã lệch khỏi quỹ đạo hoặc đã phát sinh thay đổi cũng là điều có thể lý giải, may mà, thị trường chứng khoán không có phát sinh thay đổi, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa hoàn toàn yên tâm.
Kỳ thật, vào thời điểm mỗi một lần có hành động lớn, Lục Thiếu Hoa đều có chút lo lắng, lo lắng thị trường chứng khoán phát sinh thay đổi, sợ số liệu hắn cung cấp biến thành phế thải, tất cả kế hoạch, phương án thành rác rưỡi, cuối cùng mất cả chì lẫn chài.
Nhưng, lần nào cũng đều không có phát sinh thay đổi, điều này làm cho Lục Thiếu Hoa bớt sầu lo, nhưng, lần này là lần cuối cùng, đồng thời cũng là lần quyết định vận mệnh của Lục Thiếu Hoa, không biết vì sao, Lục Thiếu Hoa không khỏi không lo lắng.
- Ây…
Ngồi trên xe, Lục Thiếu Hoa nhìn ra bên ngoài, không kìm nổi nên thở dài một hơi, trầm tư.
Về đến nhà, Lục Thiếu Hoa không đi ngủ liền, mà vào thư phòng, hút thuốc, nghe ngóng tin tức, khi không có gì đặc biệt, Lục Thiếu Hoa mới rót chút rượu, nhâm nhi xong mới đi ngủ.
Thời gian trôi qua lặng lẽ, cơn khủng hoảng càng lúc càng mãnh liệt, kinh tế toàn cầu có hiện tượng sụp đổ, quốc nội, rất nhiều xí nghiệp kêu khổ thấu trời, không nhận được đơn đặt hàng, nếu muốn tiếp tục duy trì, cũng chỉ có một cách là giảm biên chế.
Đến lúc này, mọi người không khỏi nhìn về phía Tập đoàn Phượng Hoàng, trước kia, Tập đoàn Phượng Hoàng đã tiến hành một lượt đại giảm biên chế, vào thời điểm mọi người còn cảm thấy bàng hoàng, vì sao Tập đoàn Phượng Hoàng lại giảm biên chế?
Hiện tại rốt cục đã rõ, do Tập đoàn Phượng Hoàng nắm trước được xu thế kinh tế toàn cầu, đơn đặt hàng ít, vì thế giảm biên chế là giảm bớt chi tiêu, duy trì tồn tại.
Cũng có rất nhiều người hối hận vì không nhìn xa trông rộng, đi theo Tập đoàn Phượng Hoàng, giảm biên chế, nói không chừng giờ bọn họ tiết kiệm được không ít kinh phí.
Nhưng, bỏ lỡ vẫn là bỏ lỡ, không có cơ hội rút lui.
Làm sao bây giờ? Chỉ có thể liều mạng mà tìm phương pháp, nếu thật sự tìm không thấy phương pháp cũng chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, chống đỡ không nổi thì đóng cửa.
Hiện tại dù sao cũng còn có đường sống, đóng cửa là đường cùng, cũng không có mấy xí nghiệp bị như thế, xí nghiệp cầm cự chống đỡ vẫn chiếm đa số.
Tất cả mọi người đều hy vọng khủng hoảng nhanh chóng trôi qua, khôi phục lại bình thường, nhưng có khả năng không?
Vào lúc này, đã có rất nhiều chuyên gia dự đoán tài chính bạo phát, lý do rất nhiều, dự đoán đại khủng hoảng không lâu sẽ bùng nổ. Thậm chí có người vỗ ngực cam đoan, công bố cơn lốc tài chính bùng nổ trước thềm năm 2008.
Đối với suy đoán này, Lục Thiếu Hoa chỉ cười, cười như xem vở hài kịch, nếu là người thật sự có bản lĩnh sẽ không đứng ra nói lung tung, cũng chỉ có một vài kẻ không có bản lĩnh, nhìn chằm chằm vào danh lợi đoán lung tung.
Chẳng lẽ không đúng sao? Nếu có bản lĩnh, đã xách một khoản tiền đi đầu tư vào thị trường chứng khoán rồi, kiếm một khoản to, làm gì mà dựa vào giới truyền thông phát biểu quan điểm.
Lục Thiếu Hoa còn nhớ rõ ở kiếp trước, có một chương trình gì đó trên TV, người dẫn chương trình đó nói nhăng nói cuội, cuối cùng bị lật tẩy, thật đúng là...
Với Lục Thiếu Hoa, những người được gọi là chuyên gia đó, đều là lũ bất tài, đều là giả hóa, người có bản lĩnh thật sự thì sẽ không huênh hoang.
Tuy nhiên, không liên quan đến Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa chỉ đau vì lãnh đạo cao tầng của quốc gia mà thôi.
Thử nghĩ một chút, hiện tại có nhiều chuyên gia nhảy ra suy đoán, có lẽ có nhiều người không tin, nhưng ít nhất cũng có số ít người tin, tuyên truyền mãi, nói không chừng sẽ tin là thật, đến lúc đó có thể có khủng hoảng thật.
Đây tuyệt đối là một nhân tố bất an, với ổn định quốc gia cũng không phải là một chuyện tốt, Lục Thiếu Hoa tin tưởng lãnh đạo quốc gia sẽ nhìn thấy.