Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1032: Ra sức vì đất nước



Sơ tán, phải sơ tán hơn cả triệu người đó, lần này quả thật là một cuộc vận động lớn, hơn nữa cũng là một hoạt động hao tài tốn của nhưng so với tính mạng của người dân thì chuyện ảnh hưởng đến tiền bạc thì tạm thời không nhắc đến.

Đương nhiên, trong chuyện này cũng bao gồm cả nhân tố thời gian nữa, giả sử nếu Lục Thiếu Hoa không nói vẫn còn thời gian 4 tháng thì Thủ trưởng số 1 tất nhiên sẽ không đồng ý kế hoạch sơ tán người dân rồi, trong tình huống vẫn chưa có sự chuẩn bị trước thì tuyệt đối sẽ không thực hiện được.

Dựa vào khoa học kỹ thuật hiện nay, động đất có thể được báo trước nhưng vào kiếp trước tại sao nhà nước vẫn chưa có kế hoạch sơ tán người dân trước chứ? Nguyên chính là ở đây, chưa có sự chuẩn bị đầy đủ, cũng chỉ có thể giảm được bao nhiêu thiệt hại thì được bấy nhiêu thôi, chứ chưa thể sơ tán hết toàn bộ người dân.

Nhưng bây giờ lại không giống, Lục Thiếu Hoa biết trước Vấn Xuyên sẽ xảy ra động đất, báo trước cả gần 4 tháng, vậy thì có đủ thời gian để chuẩn bị các hoạt động giải tán người dân rồi.

Nhưng một hoạt động sơ tán lớn như vậy, nếu không có một lý do chính đáng thì chắc chắn sẽ phát sinh những sự việc ngoài ý muốn, đây là điều không thể nghi ngờ gì nữa, do Thủ trưởng số 1 đề xuất.

- Một hoạt động lớn như vậy nếu không có một lý do chính đáng, e rằng sẽ dẫn đến nhiều phiền phức không đáng có, ví dụ như các nước phương Tâu, họ chắc chắn sẽ nhân cơ hội để gây chuyện, còn những người dân bị giải tán nữa, chắc chắn họ sẽ hoảng sợ.

Thủ trưởng số 1 nói

Lời nói của Thủ trưởng số 1 thật sự rất chính xác nhưng hết thảy mọi người đều im lặng, lý do cũng rất đơn giản, họ nhất thời không thể nghĩ ra một cái cớ hợp lý nên chỉ đành chọn cách im lặng mà thôi.

Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không như vậy, mức độ thông minh của Lục Thiếu Hoa không ai có thể bì được, sau khi im lặng một hồi, Lục Thiếu Hoa liền mở miệng nói

- Hãy cho thả một chút bom ở Tứ Xuyên, nói với bên ngoài là vũ khí hạt nhân đã bị rò rỉ, nên phải lập tức giải tán.

Đây là cái cớ mà lục thiếu hoa đã đề ra, sở dĩ nói cái cớ này ra, lý do cũng rất đơn giản, đó là Tứ Xuyên là căn cứ nghiên cứu công nghệ quân sự lớn nhất của Trung Quốc, đây là chuyện ai cũng biết, ở đó không thiếu kho vũ khí hạt nhân.

Nhưng viện lý do này tuy sẽ bị người phương Tây cười nhạo nhưng sẽ là một cái cớ hay đối với người dân Trung Quốc. Vũ khí hạt nhân là gì chứ, đó chẳng phải là một loại vũ khí giết người hang loạt sao, xảy ra rò rỉ sẽ dẫn đến nhiễm phóng xạ hạt nhân, đó là một thứ có thể gây chết người, thời điểm này chính phủ phải cấp thiết giải tán, tới một giới hạn an toàn nào đó, đây hoàn toàn là thái độ có trách nhiệm vì sự an toàn của người dân.

Nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn chưa nói hết, sau khi ngừng một lúc, hắn nói tiếp

- Nhưng trước khi làm chuyện này thì phải cho quân đội chuẩn bị kỹ, khi thông báo được phát ra thì phải nhanh chóng phái quân đội tiến vào nếu không thì hiện trường sẽ không thể khống chế được, đương nhiên đây chỉ là ý kiến của cá nhân tôi, còn về chuyện được hay không thì phải để các vị nói

- Tôi thấy cách này khá hay.

Thủ tướng là người đầu tiên đứng ra ủng hộ ý kiến của Lục Thiếu Hoa nhưng cũng không chỉ có vậy, ông còn bổ sung thêm một câu

- Giả sử nếu dùng lý do vũ khí hat nhân bị rò rỉ thì phải làm ra vẻ nghiêm trọng, đó là mức độ rò rỉ thấp, như vậy phải giảm bớt sự hoảng loạn, hơn nữa cũng có thể làm một tấm nệm tốt khi xong việc.

Thật ra ý của Thủ tướng rất rõ ràng, giảm bớt hoảng sợ là điều phải làm nhưng khi xong việc thì sao? Cũng rất quan trọng, đợi sau khi giải tán hết người dân, như vậy có thể có một lý do chính đáng rồi, như vậy có thể giúp cho việc giải tán hoàn thành một cách tốt đẹp.

- Tôi cũng đồng ý

Thủ trưởng số 1 sau một hồi suy nghĩ cũng tỏ vẻ đồng ý nhưng chỉ có hai người ủng hộ thì không thể quyết định được, chuyện này phải thông qua biểu quyết mới được, lúc này Thủ trưởng số 1 mới phát biểu

- Đừng nói tới chuyện khác nữa, tiếp theo chúng ta sẽ giơ tay biểu quyết vậy.

9 phiếu, đúng vậy, là 9 phiếu, cả chín người đều đồng ý với ý kiến này.

- Toàn bộ phiếu đều được thông qua, vậy tiếp theo sẽ nói về việc bố trí.

Thủ trưởng số 1 trực tiếp chuyển qua chủ đề tiếp theo, sau khi nói xong, ông còn đưa mắt với Thủ tướng, sau khi âm thầm có được quyết định liền nói

- Chỉ số thong minh của Thượng tướng Lục Thiếu Hoa rất cao, mọi người chúng ta hay là nghe chủ ý của Thượng tướng Lục Thiếu Hoa trước vậy.

Đây quả thật không phải là câu nói đùa, trong tình huống này thì Thủ trưởng số 1 không còn tâm trí đâu để nói đùa nữa, sở dĩ giọng điệu của ông có chút giống như đang đùa hoàn toàn là vì muốn thăm dò ý kiến của Lục Thiếu Hoa, dù gì lúc nãy Lục Thiếu Hoa cũng đã giúp họ giải quyết một vấn đề khó khăn rồi.



Lục Thiếu Hoa không nói gì, hắn biết bây giờ hắn đã chiếm một vị thế cao rồi nhưng rõ ràng, về chuyện xử lý vụ việc quốc gia thì Lục Thiếu Hoa vẫn còn thiếu kinh nghiệm hơn nữa còn thiếu cái nhìn đại cục, điều này có thể thấy được trong cuộc đề xuất chủ ý lúc nãy.

Lục Thiếu Hoa chỉ nghĩ đến việc viện lý do chứ không hề nghĩ tới chuyện tiếp theo sẽ làm gì, nếu không phải do Thủ tướng đứng ra bổ sung thêm thì có thể sẽ xảy ra sai lầm chí mạng, mà khi đứng ở một góc độ cao của một lãnh đạo cấp cao quốc gia thì một sai lầm nhỏ nhặt cũng đủ để gây ra những tổn thất không thể tưởng tượng được.

Lục Thiếu Hoa lúc nãy cũng cảm nhận được, không khỏi rùng mình một cái, thầm than thở

- May mà có Thủ tướng bổ sung thêm.

Sở dĩ Lục Thiếu Hoa đem chuyện Vấn Xuyên sẽ xảy ra động đất nói cho Thủ tướng số 1 biết là vì muốn những người nằm trong khu vực xảy ra động đất đó có thể sống sót được nhưng chỉ một sơ suất nhỏ trong đề xuất của hắn lại có thể khiến cả đất nước lâm vào cảnh khốn khổ, điều này không hợp với ngụ ý của Lục Thiếu Hoa.

Đây cũng là lý do khiến Lục Thiếu Hoa không thể nói thành lời, lúc nãy đã xảy ra một sai lầm rồi, Lục Thiếu Hoa đã không muốn mở miệng nói nữa nhưng Thủ trưởng số 1 lại cứ nhầm vào hắn, Thủ trưởng số 1 vửa mở miệng thì cả chín người mười tám con mắt đều đổ dồn về phía Lục Thiếu Hoa.

Một cảm giác bất lực, trong lòng Lục Thiếu Hoa dâng lên một cảm giác bất lực nhưng vì muốn người dân Vấn Xuyên có thể qua khỏi nguy cơ lần này, cũng vì muốn cho đất nước không lâm vào thế bị động, Lục Thiếu Hoa chỉ còn cách khởi động hết sức não bộ của hắn để giúp đỡ.

- Quân đội rất quan trọng, tôi đề nghị các khu quân đội lớn phải đi vào một trạng thái cảnh giác cao cấp nhất.

Nói xong, Lục Thiếu Hoa ngừng một chút rồi giải thích

- Quân đội đi vào trạng thái cảnh giác, có 2 nhiệm vụ, một là để phòng ngừa có người có ý đồ trà trộn vào làm loạn, giả sử phát hiện ra có người quấy rối thì lập tức ra lệnh cho quân đội tiến hành trấn áp.

- Thứ hai là làm tốt nhiệm vụ chuẩn bị, một khi động đất xảy ra thì xác của những động vật phải được nhanh chóng xử ly nếu không sẽ gây ra dịch bệnh.

Lục Thiếu Hoa bổ sung thêm nhiệm vụ thứ 2 của quân đội nhưng vẫn chưa xong, trầm ngâm một lúc, Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp

- Có hai nơi phải được chăm sóc đặc biệt, chính là Tân Cương và Tây Tạng.

Tân Cương và Tây Tạng là một nơi thế nào, Lục Thiếu Hoa là người hiểu rõ nhất, không những Lục Thiếu Hoa hiểu rõ mà những người có mặt ở đây đều rõ, hia nơi đó là hai nơi nổi loạn phân ly ầm ĩ nhất, nếu vào lúc này mà xảy ra chuyện như vậy, nếu không có sự chuẩn bị thì nói không chừng bên đó sẽ loạn cả lên.

- Nếu cần thiết thì có thể nhân cơ hội để tiêu diệt hết tất cả những nhân tố không chịu yên ổn.

Lục Thiếu Hoa cuối cùng nói với vẻ mặt bừng bừng sát khí

Trong ký ức của Lục Thiếu Hoa thì bên Tây Tạng và Tân Cương sôi sục nổi loạn, vẫn chưa hề được giải quyết, điều này khiến Lục Thiếu Hoa có chút không đành lòng, kiếp trước thì không nói đến làm gì, Lục Thiếu Hoa không có khả năng để lo liệu, hơn nữa cũng lo không nổi.

Nhưng kiếp này lại khác, Lục Thiếu Hoa có khả năng lo liệu, tiếng nói cũng có vị thế, hắn hoàn toàn có thể tham gia vào việc này.

- Tây Tạng và Tân Cương đúng là vấn đề nan giải đây.

Thủ trưởng số 1 thở dài một tiếng, nói với giọng bất lực.

Lời nói của Thủ trưởng số 1 vừa nói ra, liền nhận được nhiều sự đồng tình của mọi người, Tây Tạng và Tân Cương chính xác là hai khu vực có nhiều vấn đề nhất, hơn nữa còn là một vấn đề nhức óc nữa.

- Nếu các vị có thể đưa ra quyết định, quân đội trong nước chỉ cần đàn áp các khu vực bên ngoài là được rồi, còn về chuyện giết chết những người kia thì cứ để tôi gánh vác.

Giọng điệu của Lục Thiếu Hoa rất bình tĩnh nhưng khiến ai cũng có thể nghe thấy, phía sau sự bình tĩnh đó là sát khí, một sát khí đang sôi sục.

- Cậu gánh vác?

Thủ trưởng số 1 nhíu mày hỏi

- Đúng vậy, đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm

Lục thiếu hoa lập tức nói ra tên tuổi

Đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm được tồn tại như thế nào, cho dù là Thủ trưởng số 1 hay là tất cả những người ở đây đều biết rất rõ, đó là đoàn lính đánh thuê được đoàn lính đánh thuê Thế giới liệt vào danh sách là đoàn lính đánh thuê số 1, đó là đoàn lính đánh thuê rất cừ.

Nhưng với một thứ hạng số 1 vẫn chưa khiến người ta phải thán phục, điều khiến người khác phải mãn nhãn chính là sau lưng đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm là căn cứ Hổ Gầm, nếu đụng tới lính đánh thuê Hổ Gầm xem như đụng tới căn cứ Hổ Gầm, vậy hậu quả sẽ thế nào đây?

Phải biết là căn cứ Hổ Gầm cho dù là một căn cứ thiết bị liên hợp quốc cũng không dám đụng vào, có những vũ khí hùng mạnh đã đành mà nó còn là sự liên kết âm thầm giữa mạng lưới tình báo và đoàn lính đánh thuê, khi đã ra tay thì thế lực hùng mạnh cỡ nào không ai có thể đoán được.

- Căn cứ Hổ Gầm?

Lúc này chân mày của Thủ trưởng số 1 lại nhíu sâu hơn nữa

- Không giấu gì các vị, căn cứ Hổ Gầm là căn cứ tôi đã thành lập nhiều năm nay, các kỹ thuật công nghệ quân đội của tôi cũng xuất phát từ đó.

Lục Thiếu Hoa thẳng thắn thừa nhận

Lục Thiếu Hoa chính là ông chủ giấu mặt của căn cứ Hổ Gầm, tin này ngoài một số ít người biết ra thì có rất ít người biết, ngay cả liên hợp quốc cũng không biết, Lục Thiếu Hoa chính là ông chủ giấu mặt lớn nhất của căn cứ Hổ Gầm.

Tuy là các lãnh đạo cấp cao của quốc gia cũng đã từng nghi ngờ Lục Thiếu Hoa chính là ông chủ lớn nhất của căn cứ Hổ Gầm, nhưng sau khi điều tra thì chỉ biết Lục Thiếu Hoa và căn cứ Hổ Gầm có mối quan hệ thân mật thôi, có quan hệ bạn bè với lãnh đạo cấp cao của căn cứ, ngoài ra thì không biết gì nữa.

Bây giờ Lục Thiếu Hoa chình miệng nói ra, đây quả thật là một tin sốt dẻo, khiến mấy người Thủ trưởng số 1 không khỏi thở ra một luồng khí lạnh, họ không ngờ, không ngờ phía sau Lục Thiếu Hoa lại có một tổ chức như thế này

Đến bây giờ, Trủ trưởng số 1 cuối cùng cũng hiểu, năm đó những lời Lục Thiếu Hoa chuyển đạt cho Tăng Kiến Quốc không phải là giả mà chính là thật, nếu năm đó quốc gia đụng tới một sợi lông của lục thiếu hoa thì chắc chắn sẽ bùng nổ vũ khí hạt nhân.

Nguyên nhân thì rất đơn giản, kỹ thuật của căn cứ Hổ Gầm không giống như kỹ thuật hiện nay của quốc gia, cũng không phải là thứ khiến cho mạng lưới phòng chống quân sự có thể chống đỡ nổi.

Quái vật, Lục Thiếu Hoa đúng là một con quái vật, tập đoàn phượng hoàng của hắn vốn đã là một kỳ tích rồi, chỉ một thời gian 20 năm hơn mà đã có thể phát triển thành một quái vật siêu cấp với hơn mấy trăm tỷ đô la Mỹ, bây giờ lại xuất hiện một căn cứ Hổ Gầm nữa, bảo người khác làm sao có thể tiếp nhận đây?

Căn cứ Hổ Gầm thể hiện điều gì? Nó không những thể hiện cho thế lực mà còn thể hiện sự của cải, những công nghệ trong đó là cả một của cải, lại còn việc căn cứ Hổ Gầm gần đây thu mua cả dầu mỏ, đó quả thật là một sư khủng bố.

Im lặng, một bầu không khí im lặng, không một ai lên tiếng, một phòng khách im lặng chỉ còn nghe thấy những tiếng hít thở hổn hển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.