Đài truyền hình Phượng Hoàng trên thế giới vốn có ảnh hưởng nhất định, mà đề nghị của Trần Đạt Vinh là làm một chương trình trường kỳ, đưa tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs làm diễn viên chính, nói về mặt xấu của hai nhà bọn họ
Không thể nghi ngờ, đề nghị này của Trần Đạt Vinh có thể làm cho tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs rơi vào thế bị động, rất phù hợp với mong muốn của Lục Thiếu Hoa, nhưng, Lục Thiếu Hoa suy nghĩ là vì danh dự của đài truyền hình Phượng Hoàng.
Để không phụ lòng toàn cầu vào một đài truyền hình nổi danh, mọi quyết sách quan trọng đều phải thật cẩn thận, mà nếu làm như Trần Đạt Vinh đề nghị, trực tiếp đưa ra một chương trình, một chương trình mới, đó là một quyết sách rất lớn, có chút không hay, sẽ ảnh hưởng đến sự hấp dẫn của đài truyền hình
Trừ điều đó ra, còn có một điều cần đặc biệt chú ý, đó là không thể làm chương trình trong một thời gian ngắn, một khi làm xong chương trình của tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs thì phải đem ai đưa lên tiếp đây.
Không có khả năng làm như vậy, rút lui một chương trình đang chiếu sao?
Tuyệt đối không thể, nói thay chương trình là một quyết sách quan trọng, cần phải cẩn thận, thật cẩn thận
Đây là chỗ Lục Thiếu Hoa đau đầu, xem ra Lục Thiếu Hoa nghĩ, mặc kệ là tập đoàn tài chính Rockefeller hay tập đoàn Goldman Sachs, làm thằng hề nhảy nhót, Lục Thiếu Hoa cũng không thèm xem, nhưng mà, nếu đồng ý đề nghị của Trần Đạt Quang Vinh, thì phải mạo hiểm với danh dự của đài truyền hình Phượng Hoàng, lại chỉ vì hai thằng hề nhảy nhót.
Đáng giá sao?
Là đáng giá sao? Lục Thiếu Hoa đang suy xét vấn đề này
Trải qua một hồi suy nghĩ, cuối cùng Lục Thiếu Hoa cảm thấy đáng giá, vì thế, Lục Thiếu Hoa đồng ý với Trần Đạt Quang Vinh, nhưng, Lục Thiếu Hoa cũng đưa ra yêu cầu, nhất định phải đưa chương trình tốt, không thể làm một chương trình rác rưởi.
Về phần xử lý hai tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs sau khi đưa lên đài thế nào, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có dự định cơ bản, đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý sẽ cung cấp tư liệu sống cho Trần Đạt Quang Vinh.
Sau lưng Lục Thiếu Hoa có mạng lưới tình báo Hổ Gầm, phải tìm một số việc bí mật quả thực không khó, chỉ cần chương trình làm tốt, Lục Thiếu Hoa có thể dùng mạng lưới tình báo Hổ Gầm trợ giúp, đào móc bí mật bốn phía, đưa lên đài truyền hình phượng Hoàng, xem sự ảnh hưởng.
Trần Đạt Vinh cũng rất tự tin, anh ta cảm thấy nếu hoàn thành chương trình, đài truyền hình sẽ không có vấn đề gì, về phần mở rộng lực ảnh hưởng, Trần Đạt Vinh cũng hiểu được không có vấn đề gì, dù sao chương trình chiếu lên rồi, lực ảnh hưởng cũng sẽ tăng lên theo
- Cậu chỉ có hai ngày để chuẩn bị, mặc kệ là lựa chọn người chủ trì hay cái gì khác, đều phải hoàn thành trong hai ngày, đến ngày thứ ba sẽ chiếu chương trình. Lục Thiếu Hoa cuối cùng vẫn không quên dặn dò một câu.
Thời gian không đợi người, theo Lục Thiếu Hoa phỏng chừng, nhanh thì bốn ngày, lâu thì năm ngày, tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs sẽ công kích đến đây, Lục Thiếu Hoa phải chuẩn bị xong hết thảy trước khi bọn họ bắt đầu, bao gồm việc đăng tin tức trên mạng, vây đánh họ từ bốn phía.
Trần Đạt Vinh cũng biết thời gian cấp bách, lập tức cũng không nói nhiều, đáp ứng ngay.
Sau khi Trần Đạt Vinh cam đoan, Lục Thiếu Hoa cũng không nói tiếp, đứng dậy rời khỏi phòng của Trần Đạt Vinh, ra khỏi tòa nhà Phượng Hoàng, lên xe chạy tới điểm dự định kế tiếp.
Lại nói, Lục Thiếu Hoa đã không chú ý tình hình cơn lốc tài chính một đoạn thời gian dài, thời gian trước đi Tứ Xuyên, đầu óc chỉ nghĩ đến việc động đất Vấn Xuyên, hiện tại vấn đề động đất đã giải quyết xong, Lục Thiếu Hoa cũng trở về Hồng Kông nhàn nhã, cũng là lúc cần chú ý tới tình hình cơn lốc tài chính, bằng không ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng này còn có điểm chưa làm đúng trách nhiệm
Chú ý là một loại thái độ, cho thấy ông chủ Lục Thiếu Hoa rất coi trọng hành động, như vậy cấp dưới mới nhiệt tình, tựa như khi Hoàng đế cổ đại xuất chinh, khi gần xuất chinh, đều cần các quan lớn quân đội, quân binh tốt ủng hộ thật lớn, sĩ khí tăng vọt.
Lục Thiếu Hoa tuy chỉ là ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng, không có quyền giống như Hoàng đế cổ đại, nhưng không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa ở Tập đoàn Phượng Hoàng có địa vị cao nhất, cũng không có gì khác biệt lắm với Hoàng đế .
Cho nên, lúc Lục Thiếu Hoa chú ý tới hành động nào đó, như thế tất sẽ khích lệ thật lớn những người phía dưới, làm cho bọn họ nhiệt tình, cũng sẽ cố sức hành động.
Mà không, khi Lục Thiếu Hoa đến sở chỉ huy, hắn trước tiên liền chào hỏi người phía dưới như bình thường, mặt ngoài nhìn qua như là an ủi cấp dưới, nhưng lại cho thấy là hắn rất chú ý đến hành động.
Sau khi chào hỏi, Lục Thiếu Hoa mới tìm vị trí ngồi xuống, nhìn màn hình lớn trên vách tường, phát hiện màn hình đang hiển thị chỉ số quan trọng của mấy quốc gia Châu Á.
Lục Thiếu Hoa nhìn chăm chú gần hai phút, phát hiện ngoài số âm ra, gần như không có một chỉ số nào tăng lên, cho thấy hiện tại kinh tế đã bị ảnh hưởng.
Chỉ số này thường liên hệ với kinh tế, nếu kinh tế xuất hiện bọt biển, thứ nhất sẽ biểu hiện như là chỉ số sụt, mà hiện tại rất rõ ràng, cơn lốc tài chính đang thổi quét.
- Tình hình này đã kéo dài vài ngày, ba người chúng tôi đã có thảo luận qua, cảm thấy cơn lốc tài chính đang đến nhanh Lưu Minh Chương thấy Lục Thiếu Hoa tinh thần phục hồi, thản nhiên nói một câu.
- Nhanh? Lục Thiếu Hoa cười cười hỏi lại một câu.
Ý kiến của Lưu Minh Chương thực sự đáng để Lục Thiếu Hoa cười, nguyên nhân là vì hắn, bởi vì Lục Thiếu Hoa biết, cơn lốc tài chính còn chưa có bùng nổ nhanh như vậy, còn phải mấy tháng nữa, mà hiện tại mới xuất hiện sự sụt giảm liên tục trên thị trường chứng khoán, đó chỉ là một khúc nhạc dạo mà thôi.
Kỳ thật Lục Thiếu Hoa cũng không biết vì sao một thời gian lâu như vậy mới bùng nổ, nhưng, Lục Thiếu Hoa có thể khẳng định, không có bùng nổ toàn diện nhanh như vậy. Lưu Minh Chương sở dĩ nói mau bạo phát, hoàn toàn là Lục Thiếu Hoa không cấp hoàn toàn số liệu cho bọn họ, chỉ là số liệu tới cuối tháng năm mà thôi.
Điều này có lẽ khiến mấy người Lưu Minh Chương sinh ra ảo giác, cho rằng Lục Thiếu Hoa đem số liệu cấp đến cuối tháng năm, liền cảm thấy kế tiếp Lục Thiếu Hoa cấp chắc chắn là số liệu khi cơn lốc bùng nổ. Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của mấy người Lưu Minh Chương
Trên thị trường chứng khoán thay đổi bất ngờ, khi thì lên, khi thì xuống, nếu chỉ là một cổ phiếu, có lẽ còn có thể tìm ra quy luật, nhưng cơn lốc tài chính loại này tạo thành hàng loạt chỉ số giảm xuống, không có quy củ gì, nếu Lục Thiếu Hoa không phải người tái sinh, chỉ sợ hắn cũng không thể thừa dịp mỗi cơn lốc tài chính mà kiếm tiền được.
- Còn rất sớm Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa cũng không đợi mấy người Lưu Minh Chương mở miệng, lại nói tiếp: - Có lẽ hiện tại gió lốc tài chính đã hình thành, sẽ ảnh hưởng tới chỉ số lớn của các quốc gia, nhưng không ai có thể nói không có ảnh hưởng bởi yếu tố khủng hoảng vay nợ.
- Mà lần này cơn lốc tài chính lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của các cậu, giống như cơn lốc tài chính siêu cấp, không có thời gian dài ủ bệnh thì không có khả năng bạo phát toàn diện, cho nên, thời gian còn rất sớm. Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng không quên bổ sung một câu như vậy.
Lục Thiếu Hoa tuy rằng không biết vì nguyên nhân gì làm cho cơn lốc tài chính chậm chạp chưa bùng nổ, nhưng giải thích của hắn cũng xem như là hợp lý, dù sao một cơn lốc tài chính siêu lớn, quả thật cần một thời gian dài ủ bệnh, đồng thời, thời kỳ ủ bệnh so với cơn lốc tài chính bình thường phải dài hơn rất nhiều.
Mà không, ngạc nhiên là Lục Thiếu Hoa giải thích như vậy, mấy người Lưu Minh Chương đều tỏ vẻ hiểu được, đều gật gật đầu, dường như là muốn nói cho Lục Thiếu Hoa là bọn họ đã biết, đồng thời, bọn họ cũng sẽ kiên nhẫn chờ.
Nhìn thấy biểu hiện của mấy người Lưu Minh Chương, Lục Thiếu Hoa có vẻ vừa lòng, cười cười, lại trầm ngâm một lát mới nói sang chuyện khác: - Tôi nghĩ các cậu hẳn đã biết, chi nhánh công ty dầu mỏ Phượng Hoàng ở Châu Âu đã xảy ra chuyện.
Chi nhánh công ty dầu mỏ Phượng Hoàng ở Châu Âu gặp chuyện không may, đó là việc lớn, mấy người Lưu Minh Chương tuy rằng cả ngày đều ở trong tổng chỉ huy, tuy chẳng quan tâm tới tình hình đối ngoại, nhưng cũng không ngăn được tin tức truyền bá.
Mấy người Lưu Minh Chương biết, nhưng chỉ có điều bọn họ không quan tâm, dù sao bọn họ cũng có chuyện quan trọng phải làm, còn nữa, bọn họ nếu muốn phải giúp nhanh, nhưng chuyên ngành không giống, bọn họ cũng không giúp được.
Nếu đã không giúp được gì, thì cũng chỉ có thể không quan tâm, chỉ chú ý một chút, cái khác cũng không có. Mà hiện tại Lục Thiếu Hoa nhắc tới việc này, bọn họ biết, đương nhiên cũng liền gật đầu, tỏ vẻ bọn họ biết việc này
Đối với phản ứng của đám người Lưu Minh Chương, Lục Thiếu Hoa dường như sớm đã dự kiến được, cũng không có tỏ vẻ bất ngờ, mà tiếp tục nói về chủ đề tiếp theo. - Chuyện này là do tập đoàn Goldman Sachs và tập đoàn tài chính Rockefeller làm ra, bọn họ muốn liên hợp đối phó với ta.
Mấy người Lưu Minh Chương tuy rằng biết chi nhánh công ty dầu mỏ Phượng Hoàng ở Châu Âu xảy ra chuyện lớn, nhưng bọn họ không biết nguyên nhân của chuyện này là do tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs, hiện tại Lục Thiếu Hoa đã nói rõ, mục đích cũng rất đơn giản, chính là khiến mấy người Lưu Minh Chương hiểu được ý đồ chính của hắn.
Ý đồ của Lục Thiếu Hoa?
Đúng vậy, ý đồ của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin tưởng, mấy người Lưu Minh Chương đi theo bên hắn nhiều năm như vậy, không thể không biết cách của hắn, hiện tại biết có người giở trò quỷ, như vậy kế tiếp muốn làm gì, có lẽ mấy người Lưu Minh Chương trong lòng đã hiểu rõ.
- Cần phải tăng tốc tiêu diệt bọn họ. Lưu Minh Chương tức giận nói.
Lưu Minh Chương cũng không nói gì là bọn họ tự chịu diệt vong, mà là tăng tốc diệt vong, vì sao lại nói như vậy, hoàn toàn là vì Lưu Minh Chương biết Lục Thiếu Hoa sớm muốn động thủ với tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs.
Hiện tại thật chế giễu, còn chưa động thủ với bọn họ, bọn họ lại tìm tới, khiến Lục Thiếu Hoa không nghĩ phải hạ sát bọn họ nhanh như vậy.
Đau xót, Lưu Minh Chương thay tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs cảm thấy đau xót, có đoạn thời gian sung sướng thật là tốt, lại cố tình đỏ mắt dòm ngó sản nghiệp người khác, không phải là chính mình muốn chết sao.
- Khi nào thì ra tay với bọn họ? Lý Tông Ân càng thẳng thắn, lên tiếng là hỏi ngay thời gian động thủ.
Không thể phủ nhận, Lý Tông Ân hỏi ra vấn đề trong lòng mọi người, cũng bao gồm cả Hoắc Tiểu Nguyệt, ánh mắt của cô khẩn trương, mang theo sát khí lạnh lẽo, con mắt nháy nháy nhìn Lục Thiếu Hoa, có vẻ chờ mong Lục Thiếu Hoa nói ra ngày hành động.
Việc này không thể trách Hoắc Tiểu Nguyệt chờ mong thế nào, hoàn toàn bởi vì Hoắc Tiểu Nguyệt có có năm tháng là đến thời gian sinh đẻ, nếu Lục Thiếu Hoa kéo dài tới năm tháng sau mới động thủ, cô sẽ không thể tham dự.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa dường như cố ý, kề cà không chịu mở miệng, làm hứng thú mọi người tăng lên, cũng không sợ mấy người Lưu Minh Chương có ánh mắt tinh tường, nhất định im lặng không mở miệng..