Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 1098: Bố trí trước trận chiến



Không thể phủ nhận là Lục Thiếu Hoa rất buồn rầu, mà nguyên nhân nỗi buồn đó xuất phát từ lời nói của Hoắc Tiêu Nguyệt, giống như lời kể của Hoắc Tiêu Nguyệt, nếu như muốn thăm dò, thì hoàn toàn không cần phải lấy số tiền lớn như vậy tiến hành công kích, mà sở dĩ không cần dùng số tiền lớn như vậy để công kích hoàn toàn là tình thế đã định.

Ai cũng đều biết, cơn khủng hoảng tài chính đang bộc phát, vào thời điểm này, anh chỉ cần có một chút sai lầm, hậu quả tạo thành sẽ thay đổi rất nghiêm trọng, ví dụ như một cổ phiếu trong giai đoạn khủng hoảng tài chính, vẫn còn có thể duy trì một trạng thái ổn định, nhưng một khi có người nhắm vào cổ phiếu này, đúng lúc tạo ra áp lực, sẽ tạo ra phản ứng dây chuyền, tiết theo sau đó là rớt giá hàng loạt.

Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ qua điều này, cơn khủng hoảng tài chính bùng phát, Lục Thiếu Hoa không biết hay sao? Lục Thiếu Hoa được xem là người tái sinh, hắn sao có thể không biết cơn khủng hoảng tài chính cho được, vả lại còn biết số liệu kỹ càng chính xác của cơn khủng hoảng tài chính này.

Nhưng Lục Thiếu Hoa chưa từng nghĩ theo hướng này, không thể không nói Lục Thiếu Hoa nghĩ hoàn toàn tôi sẽ tóm sơ lược cơn khủng hoảng tài chính này.

Đương nhiên rồi, buồn bực thì buồn bực, Lục Thiếu Hoa cũng không thể buồn mãi được, khi Hoắc Tiêu Nguyệt đưa ra ý kiến của cô ấy, mạch suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa có chút ít lung lay, sự việc tiếp theo sẽ xử lý tốt hơn.

Chia nhỏ tài sản đối với gia tộc Rothschild để tiến hành công kích, chỉ cần chút ít mà thôi, lợi dụng cơn khủng hoảng tài chính, hoàn toàn có thể đạt được tác dụng thăm dò.

Nếu biết hành động lần này của Lục Thiếu Hoa có thể là đầu tư hơn 2.000 tỷ USD, phương án cũng dựa theo tiền vốn này suy tính lại kế hoạch, mà số tiền rút ra không thể nào nhiều hơn được nữa, nhưng không ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch đang được tiến hành.

Đây là cách giải quyết vẹn cả đôi đường, cũng là do mấy người Lục Thiếu Hoa vất vả mới nghĩ cách giải quyết nhưng không nghĩ đến phương án giải quyết.

- Theo những gì Tiêu Nguyệt nói, các anh cho rằng có thể tiến hành được không?
Lục Thiếu Hoa tuy biết đã không có vấn đề gì quá lớn, nhưng hắn vẫn không nhịn được ý muốn hỏi mọi người.

- Không có vấn đề gì, có thể tiến hành được.
Lưu Minh Chương đáp.

Lý Tông Ân lắc đầu cũng biểu hiện là không có vấn đề gì.

Lý Vân Thanh cũng lắc đầu biểu thị như anh ta cũng không có bất cứ ý kiến gì.

- Vậy thì cứ theo phương án của Tiêu Nguyệt mà tiến hành, về phần phải rút ra bao nhiêu tiền, các anh tính toán đi nhé.

Lục Thiếu Hoa vỗ tay làm động tác ra hiệu, sau đó ngừng trong giây lát mới nhấn mạnh thêm một câu:
- Mục đích của chúng ta là thăm dò, nên không cần liều chết, à, còn nữa, nhất định phải lưu lại đó một vài manh mối, để gia tộc Rothschild biết chúng ta đã làm.

Lục Thiếu Hoa đến phút cuối cũng không quên, phải để lại một ít manh mối, để gia tộc Rothschild biết là do người của tập đoàn Phượng Hoàng đang công kích, đúng vậy, người của Lưu Minh Chương cho tài khoản hoạt động nhưng toàn bộ ở chế độ ẩn, nếu không thể để lại một ít dấu vết, bất luận là gia tộc Rothschild hùng mạnh, phỏng chừng cũng không kiếm ra được ai là người làm ra chuyện này.

- Ừ. Chúng tôi sẽ lo liệu mọi chuyện.
Lưu Minh Chương làm tổng chỉ huy trong hành động lần này.

- Vậy các anh cứ tiếp tục đi nhé.
Lục Thiếu Hoa khoát tay, nói xong thì liền rời khỏi đó.

Việc cần bàn giao cũng đã bàn giao xong, Lục Thiếu Hoa không nhất thiết phải ở lại trong sở chỉ huy, huống chi Lục Thiếu Hoa còn có việc chưa lo xong, cho nên sau khi bàn giao toàn bộ việc chính, Lục Thiếu Hoa ngay lập tức trở về nơi của mình.

Trên đường trở về, Lục Thiếu Hoa vẫn không quên gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt đang ở bên Châu Phi xa xôi, để anh ta gom tiền và triệu tập Tạ Kiến Vỹ, chuẩn bị mở một cuộc họp trực tuyến

Internet là một nơi tốt như vậy, thành lập một cuộc họp trực tuyến trên mạng cho dù một nơi Đông bán cầu, và một nơi ở Tây bán cầu, cũng có thể thông qua mạng Internet mở một cuộc họp trực tuyến.

Rất rõ ràng rằng, hành động của gia tộc Rothschild không trong sáng, không đoán ra được bọn họ sẽ làm gì tiếp theo, Lục Thiếu Hoa giữ thái độ dè dặt trong cư xử, cho nên, mới tập hợp ba người quản lý chính của căn cứ Hổ Gầm mở một cuộc họp trực tuyến thông qua mạng Internet.

Đương nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa cũng có thể thông qua điện thoại nói rõ mọi chuyện, nhưng vấn đề là Lục Thiếu Hoa phải gọi điện thoại ba lần, vả lại ba lần nói qua điện thoại ít nhiều sẽ không giống nhau, điểm này làm Lục Thiếu Hoa thấy rất phiền phức, cho nên, Lục Thiếu Hoa cuối cùng vẫn chọn lựa mở cuộc họp trực tuyến thông qua mạng Internet tương đối thuận tiện.

Đến nơi, Lục Thiếu Hoa trực tiếp tiến vào thư phòng, mở máy tính ra, sau khi mở phần mềm họp trực tuyến lên, đợi sau khi mạng ổn định, kiểm tra một chút xem có vấn đề gì không, Lục Thiếu Hoa mới bắt đầu cuộc họp.

- Gia tộc Rothschild hiện tại vẫn chưa có hành động gì, nhưng có thể chắc chắn môt điều là, bọn họ hiểu ở mức độ nhất định mối quan hệ giữa tập đoàn Phượng Hoàng, với căn cứ Hổ Gầm và hoàng gia Ả -Rập, biết được rằng nếu tạo áp lực là không ổn, cho nên bọn họ phải bắt đầu hành động, tuyệt đối sẽ gây áo lực toàn điện cho chúng ta.
Nói đến đây, sắc mặt của Lục Thiếu Hoa có chút nghiêm trọng, sau đó lại nói tiếp.
- Lấy lực lượng căn cứ Hổ Gầm của chúng ta mà xem,, bọn họ muốn gây áp lực cũng không dễ dàng gì làm được, một khi bọn họ dùng cách này đối với chúng ta, như vậy chắc chắn mưa to gió lớn như mưa tháng bảy, những gì Lục Thiếu Hoa nói đều đúng, một khi đã ra tay thì rất là khó lường, điều này mấy năm trước Lục Thiếu Hoa đã nhìn ra, năm đó Mỹ và mấy nước liên minh Châu Âu có ý đồ cướp đoạt tài nguyên khoáng sản của mấy nước nhỏ bé, đó chính là sử dụng vũ lực.

Mà cuối cùng thì sao, bọn chúng không có chút nào được thuận lợi, phải biết rằng đó có thể là do mấy quốc gia hùng mạnh bắt tay lại với nhau, nên bọn họ không thực hiện được ý đồ, mà nguyên nhân không thực hiện được thì rất là đơn giản, bởi vì có căn cứ Hổ Gầm đóng ở Châu Phi.

Căn cứ Hổ Gầm khiến cho các quốc gia hùng mạnh đó không dám có hành động gì, cuối cùng đành phải quay trở về, mà sự việc này, Lục Thiếu Hoa cũng tin rằng gia tộc Rothschild hẳn là cũng biết như thế, thế nên bọn họ mới ép căn cứ Hổ Gầm như vậy.

Chỉ có một cách chọn lựa, đó là điều thêm lực lượng hùng mạnh, trước kia không phải là mấy nước hùng mạnh bắt tay với nhau, như vậy cũng tốt, lần này tôi sẽ tăng cường thêm mấy nước hùng mạnh nữa, để xem mấy chục nước dù sao vẫn tốt hơn.

Chỉ có điều liên minh với nhiều nước như vậy liệu có dể dàng không?

Đây là một thắc mắc, nhưng Lục Thiếu Hoa lại tin rằng gia tộc Rothschild có năng lực này, chỉ khác là, vì những nước đó thực chất sớm đã động thủ với căn cứ Hổ Gầm rồi.

Căn cứ Hổ Gầm là một nơi tồn tại đặc biệt, là một nơi tồn tại của chính quyền lâm thời, đối với những quốc gia đó mà nói, đối với họ là một tổ chức đầy quyền lực, bọn họ xa rời thực tế, thì lam sao có thể chịu đựng nổi chứ.

Chỉ cần gia tộc Rothschild dẫn lối đưa đường, tin rằng quan hệ của bọn họ hẳn là không thành vấn đề, dù sao nếu đánh bại căn cứ Hổ Gầm, lợi ích có được bên trong đó là không thể ngờ tới.

Căn cứ Hổ Gầm có cái gì, có kỹ thuật quân sự tiên tiến, đó là điều cực kỳ hấp dẫn, Lục Thiếu Hoa không tin điều này sẽ không làm động lòng những quốc gia lạc hậu đó.

- Bọn họ ngoại trừ quan hệ giữa những nước muốn đóng vai cảnh sát thế giới, không còn cách nào khác cũng vô phương khi tiến hành chèn ép căn cứ Hổ Gầm của chúng ta.
Lý Chí Kiệt sau một hồi trầm ngâm giờ mới lên tiếng.

Lý Chí Kiệt nghĩ như vậy ư, thật tình cờ cũng trùng hợp với dự tính của Lục Thiếu Hoa.

- Đây là con đường duy nhất.
Lời nói của Lục Thiếu Hoa rất chắc chắn, nhưng chưa dừng lại ở đây mà ngưng lại môt chút mới nói tiếp:
- Cho nên, trước hết chúng ta phải chuẩn bị bố trí tất cả mọi thứ, đợi đến khi bọn chúng đến, lại khỏi phải vội vàng chuẩn bị.

- Tôi cảm thấy cần thiết phải mở rộng tuyến phòng ngự một chút, kéo dài đến bảy nước nhỏ bên ngoài Châu Phi.
Tạ Kiến Vỹ rất thẳng thắn, nói thẳng vào vấn đề chính, không có chút ý kiến vòng vo nào.

Cũng giống như dự định của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng muốn mở rộng chu vi phòng ngự, nhưng về vấn đề này, nếu biết đó có thể là bảy nước nhỏ, tuy lãnh thổ cũng không phải là rất lớn nhưng từ đó vòng xuống thì cũng rất là lớn.

- Vũ khí của chúng ta cũng đủ rồi, chúng ta cần thiết phải mở rộng phòng ngự hay sao?

Đây là một vấn đề tương đối quan trọng nên Lục Thiếu Hoa mới đưa ra thảo luận.

- Tầm ngắn tấn công của vũ khí có chỗ vẫn còn thiếu, tầm xa thì có thừa.
Tạ Kiến Vỹ trầm giọng trả lời.

- Tốt.
Lục Thiếu Hoa nói một cách hào hứng.

Vũ khí tầm xa có thừa, đây là lời nói mà Lục Thiếu Hoa muốn nghe nhất, bởi vì Lục Thiếu Hoa chưa nghĩ đến việc lấy chu vi lãnh thổ của bảy nước nhỏ Châu Phi làm chiến trường, mà chiến trường phải đặt ở bên ngoài, ven bờ biển, hoặc giả là một nước nhỏ khác ở Châu Phi.

Nói trắng ra là Lục Thiếu Hoa không muốn kẻ thù tiến đánh vào bảy nước khu vực Châu Phi, chỉ cần kẻ địch tới gần, ngay lập tức nổ súng, không cho bọn chúng có cơ hội nổ súng.

Chiến tranh, thường thì đều làm kẻ địch bị thương, tổn thất tám phần, cho dù là căn cứ Hổ Gầm hay là bảy nước nhỏ Châu Phi, đều dùng một lượng lớn nhân lực, vật lực, tinh lực mà có được, nếu để kẻ địch vào được bên trong, cho dù là phá hỏng cái nhỏ nhất cũng gây tổn thất về phía mình.

Lục Thiếu Hoa không cho phép tình huống này xảy ra, như vậy thì tính cách nào đây?

Rất là đơn giản, khi kẻ địch đến gần sẽ xử lý bọn chúng ngay, không cho bọn chúng có cơ hội nổ súng, như vậy có trách được tổn thất hay không?

Nhưng nói thì dễ, làm mới thật sự là khó, dù sao tên lửa xuyên lục địa và tên lửa tầm xa không chỉ căn cứ Hổ Gầm mới có, những quốc gia khác cũng có, bọn họ hoàn toàn có thể tiến hành tập kích đường không của căn cứ Hổ Gầm và bảy nước nhỏ Châu Phi bất cứ lúc nào.

Đây là một vấn đề hết sức cơ bản, người khác có thể biết, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể ngờ được, chẳng qua, Lục Thiếu Hoa đã có bước chuẩn bị tiếp theo.
- Vũ khí vũ trụ sản xuất được bao nhiêu rồi.

- Thời gian gần kề rồi, hiện tại chỉ có 4 tấm thành phẩm mà thôi, còn chưa thành phẩm là 13 tấm nữa.
Tạ Kiến Vỹ trả lời theo đúng sự thật.

- Mười ba tấm đó còn bao lâu nữa mới hoàn thành?
Lục Thiếu Hoa hỏi.

- Có bảy tấm thì nửa tháng sau sẽ hoàn thành, ba tấm cần khoảng hai mươi ngày, ba tấm còn lại phải sau một tháng mới xong.
Tạ Kiến Vỹ trả lời một cách tỉ mỉ tường tận.

- Toàn bộ dốc hết sức tiến hành chế tạo, tổ chức thêm người bắt tay vào sản xuất, nói không chừng chiến tranh có thắng lợi hay không phải nhờ vào chúng đấy.
Lục Thiếu Hoa điềm tĩnh nói.

Dựa vào vũ khí vũ trụ ư?

Lời nói của Lục Thiếu Hoa úp úp mỏ mở, dù sao cái gọi là vũ khí vũ trụ là có thể đánh ra bên ngoài vũ trụ, đương nhiên rồi, cũng có thể làm nổ bề mặt quả đất, chẳng qua lực sát thương cũng không lớn lắm, cho nên, nhiều lắm cũng chỉ có thể xem như là một tên lửa xuyên lục địa tầm nhỏ mà thôi.

Nhưng Lục Thiếu Hoa lại cố tình áp đặt chiến thắng vào nó, điều này là có ý gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.