Tòa nhà Phượng Hoàng chiếm diện tích rất lớn, một tòa nhà gồm 30 tầng, mấy năm gần đây Tập đoàn Phượng Hoàng phát triển với tốc độ cực nhanh nên vẫn hơi thiếu không gian làm việc, tuy vậy tòa nhà vẫn có một tầng bỏ trống chỉ để hội trường và tiếp khách.
Hôm nay ở phòng tiếp khách của tòa nhà Phượng Hoàng, nổi bật là bàn Chủ tịch, trước mặt bày rất nhiều ghế dựa, rõ ràng những ghế dựa đó là cho khách ngồi, còn bàn Chủ tịch dành cho Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa đã đưa tin sẽ tổ chức cuộc họp báo, mục đích của hắn ở buổi họp báo là nói rõ vụ việc biệt thự hắn bị tấn công vừa qua, nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất vì không ai thấy hứng thú lắm chuyện này.
Thực sự làm cho người ta cảm thấy hứng thú chính là Lục Thiếu Hoa sẽ trả lời sự việc ở giai đoạn trước đây, ở buổi họp báo còn công bố kế hoạch và biện pháp đối phó của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Theo tình hình hiện nay, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ cho kết thúc lĩnh vực công thương nghiệp ở nước ngoài, xem như là phải đóng cửa, nhưng tất cả mọi người đều biết, sẽ không chỉ như vậy, đó không phải tính cách của Lục Thiếu Hoa.
Hơn 20 năm nỗ lực, Lục Thiếu Hoa đã tâm huyết hơn 20 năm mới có được Tập đoàn Phượng Hoàng, đời người có bao nhiêu cái 20 năm đâu.
Từ lúc 9 tuổi Lục Thiếu Hoa đã sáng lập ra Tập đoàn Phượng Hoàng, mỗi bước tiến nếm trải rất nhiều gian khổ, vất vả lắm mới có được thành quả này, sao có thể đầu hàng được.
Lục Thiếu Hoa lại trở về như ban đầu sao?
Đó là không thể, tuy rằng là một người tái sinh nhưng Lục Thiếu Hoa không tin cuộc đời hắn có thể tái sinh lần nữa, hiện tại hắn đã hơn 30 tuổi, tuy rằng còn rất trẻ nhưng Lục Thiếu Hoa không thể có cơ hội đó lần nữa.
Cho nên Tập đoàn Phượng Hoàng không thể thất bại, không, chính xác mà nói Tập đoàn không thể đóng cửa khối thực nghiệp này, hiện tại đóng cửa vì bất đắc dĩ mà thôi, một khi Lục Thiếu Hoa bắt đầu phản kích và giành thắng lợi thì sẽ nhanh chóng khôi phục khối thực nghiệp này.
Tất nhiên, những người khác cũng không biết, duy nhất chỉ một vài người thân cận biết mà thôi, nhưng điều đó không quan trọng, điều quan trọng nhất là mọi người biết rằng Lục Thiếu Hoa không thể quên.
Đúng mười giờ sáng, hội trường tầng một của tòa nhà Phượng Hoàng đã chật kín người, máy ảnh, máy quay phim nhiều đếm không xuể, một số đài truyền hình được phát sóng trực tiếp đem theo tất cả thiết bị chiếm một không gian tương đối lớn.
Hội trường ồn ào, đâu đâu cũng thấy tiếng nói của phóng viên, nhưng rất nhanh sau đó, hội trường yên tĩnh lại vì sự xuất hiện của Giám đốc ban Quan hệ xã hội Tập đoàn Phượng Hoàng.
Giám đốc ban Quan hệ xã hội xuất hiện cũng có nghĩa buổi họp báo sắp bắt đầu, vào lúc này các phóng viên còn có thể nói chuyện với nhau sao, họ phải tập trung chú ý, dù sao đang ở địa bàn người ta họ cũng muốn tôn trọng người ta một chút.
Người của Tập đoàn Phượng Hoàng hôm nay như chủ nhân, trước mặt chủ nhân có thể nói chuyện được sao, người ta sẽ nghĩ như thế nào, cho nên tất cả mọi người đều chủ động im lặng, lẳng lặng ngồi đợi.
Giám đốc Ban Quan hệ xã hội xuất hiện nhưng cô không nói gì, chỉ tiến đến bàn chủ tịch kiểm tra các thiết bị, sau khi phát hiện mọi thứ đều bình thường liền đứng sang một bên.
Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần, Lưu Minh Chương!
Ba vị trí trên bàn chủ tịch thuộc ba người họ, không cần phải Lục Thiếu Hoa là ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng nên sẽ ngồi ở phía trước. Tần Tịch Thần là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, ngoài Lục Thiếu Hoa cô ấy là lớn nhất, đương nhiên phải đến.
Nhưng Lưu Minh Chương cũng có một vị trí, có gì không ổn lắm vì ở Tập đoàn Phượng Hoàng anh là phó Chủ tịch điều hành, nhưng ai cũng biết Lưu Minh Chương cơ bản mặc kệ sự việc của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Nhưng mà thân phận Lưu Minh Chương hôm nay là Tổng thanh tra tài vụ của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đúng vậy, Lưu Minh Chương hôm nay chính là đại biểu cho Tổng thanh tra tài vụ của Tập đoàn Phượng Hoàng tham dự buổi họp báo.
Một Tổng thanh tra tài vụ tham dự sao?
Điều này không thể không khiến các phóng viên dưới kia một chút mơ hồ, bởi vị một Tổng thanh tra tài vụ tham dự buổi họp báo kiểu này làm cho người ta thấy kỳ lạ và khó hiểu.
Tuy nhiên lại nói, khi cuộc họp báo bắt đầu, chẳng phải mọi thứ đều sáng tỏ sao?
Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần, Lưu Minh Chương ba người xuất hiện ở hội trường, ba người đều rất tươi cười, nhìn qua giống như không có chuyện gì xảy ra, nếu không phải hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng đang có chuyện mọi người không chừng sẽ nghĩ rằng Tập đoàn Phượng Hoàng đang có chuyện vui.
Có lẽ đó là một phép lịch sự cần thiết, khi vào vị trí rồi nét mặt Lục Thiếu Hoa thay đổi rất nhanh, không còn tươi cười nữa mà đặc biệt nghiêm túc.
- Đầu tiên tôi đại diện cho tất cả thành viên Tập đoàn Phượng Hoàng cảm ơn các vị đã tới tham gia cuộc họp báo này, buổi họp báo hôm nay chia làm hai phần, phần thứ nhất tôi thông qua các vị để giải thích rõ hai chuyện, phần thứ hai tôi, Chủ tịch Tần và Tổng giám Lưu sẽ trả lời câu hỏi của các vị. Lục Thiếu Hoa cầm microphone nói.
Ở đây có giới truyền thông nước ngoài, rất may Lục Thiếu Hoa đã sớm có sự chuẩn bị, bố trí hệ thống phiên dịch ở các ghế, các phóng viên hoàn toàn có thể thông qua hệ thống phiên dịch để chuyển tiếng Trung thành ngôn ngữ quốc gia họ, căn bản không cần người phiên dịch nữa.
- Được rồi, chúng ta bắt đầu vào phần thứ nhất. Lục Thiếu Hoa nói tiếp, tuy nhiên lúc này hắn tạm dừng một lúc, sau mới bắt đầu: - Rạng sáng ngày hôm qua biệt thự của tôi đã xảy ra chuyện, đến chiều hôm qua Ông Tăng đã làm rõ biệt thự tôi bị tấn công kết quả điều tra là tình báo MI5 nước Anh phái đặc công tới, tôi không có gì nói chỉ nói một câu, làm sai chuyện gì là sẽ bị trả giá.
Trong lời nói của mình, Lục Thiếu Hoa rất đều giọng và bình tĩnh, nhưng cuối cùng giọng điệu liền tăng lên đặc biệt nói đến giá phải trả, giọng có chút sát khí.
Cũng may mắn không đối phó với các vấn đề liên kết, chỉ có Lục Thiếu Hoa đang nói đến đạo lý, cho nên ở phía dưới cũng chưa có phóng viên nào lên tiếng, nếu không chừng sẽ có phóng viên hỏi Lục Thiếu Hoa muốn MI5 trả giá như thế nào.
- MI5, chỉ là một câu trả lời, chiều ngày hôm qua Cục cảnh sát Hồng Kông cho tôi biết tham gia tấn công tôi không chỉ đơn giản có MI5, còn có tổ chức quốc gia khác, cảnh sát vẫn đang tiếp tục điều tra, có kết quả sẽ thông báo cho tôi, tôi nói một câu, muốn giết tôi nhất định phải trả giá. Cuối cùng Lục Thiếu Hoa không quên nói thêm.
Thực ra Lục Thiếu Hoa bổ sung thêm câu nói đó để chấm dứt chuyện thứ nhất và lập tức chuyển sang chuyện thứ hai. - Tập đoàn Phượng Hoàng được thành lập đến nay đã hai mươi mấy năm, với khoảng thời gian đó, toàn thể thành viên Tập đoàn đã trải qua bao vất vả, nỗ lực cố gắng để có được như ngày nay, thật sự không dễ dàng, nhưng mấy hôm trước thời báo Phố Wall đã đăng một bài báo khiến tâm huyết hai mươi mấy năm qua của các thành viên Tập đoàn bị hủy hoại trong chốc lát, rất khiến người ta đau lòng.
- Đúng vậy, rất đau lòng, nếu sự xuất hiện của Tập đoàn Phượng Hoàng là sai lầm, hủy diệt chính mình là trừng phạt đúng tội nhưng vì thời báo Phố Wall thì khác, tôi thấy phẫn nộ vì điều đó. Lục Thiếu Hoa trầm giọng nói.
- Phương châm sống của tôi trong cuộc sống là gây nên chuyện là bị trả giá, việc thời báo Phố Wall đã làm sẽ phải trả giá. Lục Thiếu Hoa lặp đi lặp lại, tuy nhiên không ai dám cho rằng Lục Thiếu Hoa đang nói đùa, bởi vì rất nhanh sau đó Lục Thiếu Hoa lại tiếp: - Hiện tại là xã hội pháp chế, làm chuyện gì đều phải chú trọng đến luật pháp, mà với hành vi này của thời báo Phố Wall hẳn là đang xúc phạm pháp luật, tôi sẽ nhờ đến luật pháp bắt bọn họ phải trả giá.
- Năm ngoái, cơ quan chuyên nghiệp quốc tế đã đánh giá giá trị Tập đoàn Phượng Hoàng là bảy nghìn tám trăm tỷ đô la Mỹ, cũng là để đánh giá Tập đoàn công nghiệp Phượng Hoàng, từ đó đến nay đã hơn 10 tháng, Tập đoàn Phượng Hoàng cũng phát triển, tôi nghĩ hiện tại con số này đã hơn tám ngàn tỷ đô la Mỹ. Lục Thiếu Hoa nói qua về giá trị của Tập đoàn Phượng Hoàng, chưa hết, dừng một chút lại tiếp tục nói. - Mọi người đừng quên, Tập đoàn Phượng Hoàng còn có một công ty con có lợi nhuận cao nhất đó là công ty Tài chính Phượng Hoàng, có lẽ đến giờ mọi người cũng không biết giá trị của công ty Tài chính Phượng Hoàng, để tôi tuyên bố cho các vị biết hiện nay giá trị công ty tài chính chúng tôi đã vượt qua một triệu ba ngàn tỷ đô la Mỹ.
Lục Thiếu Hoa tạm dừng, bởi vì kế tiếp là người khác nói.
- Tôi nghĩ các vị đã rất quen thuộc nhưng tôi vẫn tự giới thiệu một chút, tôi là Lưu Minh Chương, phó Chủ tịch điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng, Tổng thanh tra tài vụ Tập đoàn cũng như công ty Tài chính Phượng Hoàng. Lưu Minh Chương tự giới thiệu sau đó mới nói tiếp. - Ở đây tôi có trách nhiệm nói cho các vị biết rằng giá trị thị trường của công ty tài chính Phượng Hoàng chắc chắn là hơn một ngàn ba trăm tỷ đô la Mỹ, vì công ty tài chính Phượng Hoàng còn nắm giữ cổ phiếu của nhiều công ty hàng đầu, chỉ với chừng này cổ phiếu, giá trị công ty tài chính chúng tôi trên mấy nghìn tỷ đô la Mỹ.
- Tất nhiên các vị có thể không tin, nhưng không sao, sau buổi họp báo chúng tôi sẽ công khai tình hình thực tế của công ty Tài chính Phượng Hoàng, lúc đó các vị có thể chứng thực. Nói xong Lưu Minh Chương không quên nói tiếp một câu. - Tôi đã nói xong, Chủ tịch Lục của chúng tôi sẽ tiếp tục.