Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 492: Mượn gió bẻ măng



Lục Thiếu Hoa đi khỏi, quay về Washington. Hắn làm như vậy ngoài việc phòng ngừa bị nghi ngờ trong vụ gia tộc Brown ra, vẫn còn một nguyên nhân khác đó chính là hắn chuẩn bị từ Washington trở về Hồng Kông.
Về đến khách sạn ở Washington đã là mười một giờ đêm rồi, Lục Thiếu Hoa đi vào từ cửa sau của khách sạn, nhẹ nhàng đi về phòng tổng thống của chính mình, giống như không có việc gì xảy ra vậy.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa biết, báo chí và ti vi ngày mai nhất định sẽ nhắc đến tin tức về gia tộc Brown đã bị tiêu diệt chỉ trong vòng một đêm.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa sẽ không quan tâm nhiều như vậy, bây giờ thành viên của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đã sớm đi bằng đường riêng rời khỏi New York rồi, còn nữa sau khi Lục Thiếu Hoa đi, ngôi biệt thự của gia tộc Brown cũng đã bị đốt cháy hết, đạt được mục đích diệt tận gốc rồi, có điều tra cũng không điều tra ra được.
Nói ngắn gọn, việc gia tộc Brown bị giết hết không liên quan đến Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng coi như không có việc gì, rất thư thả ngồi trên ghế sopha, trên nét mặt tươi cười, nhìn hai người Lý Chí Kiệt và Trần Quốc Bang.
- Thế nào rồi?
Lục Thiếu Hoa đột nhiên mở miệng nói
Quay về Washington không lâu, lúc này Lục Thiếu Hoa hỏi thế nào rồi? Ý gì không cần nói cũng biết, nhất định là hỏi về sự việc liên quan đến gia tộc Brown.
Lý Chí Kiệt hiểu được ý của Lục Thiếu Hoa, sau khi trầm ngâm một lát mới nói
- Đã giải quyết rồi, bên trong biệt thự gia tộc Brown có xăng, sau khi chúng ta rút lui, toàn bộ ngôi biệt thự đã bị đốt thành tro rồi, ừm còn về những đồ vật có giá trị cũng đều đem đi hết rồi.
- Những đồ vật đáng giá không ít phải không?
Lục Thiếu Hoa cười hỏi
Gia tộc làm kinh doanh về súng đạn giống như kiểu gia tộc Brown này, những đồ vật có giá trị trong biệt thự nhất định là không ít rồi.
Lục Thiếu Hoa đoán không sai, quả thật không ít, sau khi Lục Thiếu Hoa hỏi xong, Lý Chí Kiệt lập tức trả lời ngay
- Dựa theo phỏng đoán trước mắt, có giá trị khoảng hai mươi triệu đô la Mỹ.
Dừng một lúc, Lý Chí Kiệt tiếp tục nói
- Trong số hai mươi triệu đô la Mỹ này có năm triệu đô la là tiền mặt trong két sắt, dường như vừa kịp làm xong một vụ làm ăn, vẫn còn những thứ linh tinh khác, những thứ như đá quý, vàng bạc cũng có giá trị khoảng năm triệu đô la, mười triệu đô la còn lại đều là súng ống đạn dược.
Súng đạn cũng là những đồ đáng giá, rơi vào tay đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, tìm một nhà buôn bán thì có thể bán ra ngoài được rồi, còn về phần vàng bạc đá quý cũng có ích. Có thể đổi thành tiền.
- Ha, ha!
Lục Thiếu Hoa cười to, sau đó mới hỏi đùa giỡn
- Hành động của chúng ta cóp hải là hơi giống với việc vào giết người cướp của không?
Không thể phủ nhận, hành vi của Lục Thiếu Hoa căn bản là giết người cướp của.
Hai người Lý Chí Kiệt và Trần Quốc Bang đều cùng gật đầu biểu thị khẳng định.
Bị Lý Chí Kiệt và Trần Quốc Bang gật đầu về câu nói của mình, Lục Thiếu Hoa không khỏi xấu hổ, gượng cười lắc đầu, nhẹ nhàng nói
- Hai mươi triệu đô la Mỹ cũng gần đủ cho hành động lần này của chúng ta mà thôi
Hành động lần này, đã phái đến hàng trăm người đến nước Mỹ này, bon họ đến được nước Mỹ cũng phải bỏ tiền ra, lại còn thêm việc mua súng đạn và những chi phí linh tinh khác, hai mươi triệu đô la thật đúng là chỉ gần đủ mà thôi.
- Đúng vậy
Lý Chí Kiệt phụ họa một câu, sau đó lại nói
- Hành động lần này tổn thất của chúng ta cũng rất nhiều, bầy giờ tốt rồi, có hai mươi triệu đô la để bù lại, cũng gần như trừ cho số đó.
- Ừm
Trầm Quốc Bang cũng phụ họa gật đầu
- Ài!
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, hắn cũng không muốn nhìn thấy sự việc phát sinh như thế này. Nhưng sự tình lại cứ xảy ra, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể làm như vậy thôi, lắc lắc đầu, ép chính mình không cần nghĩ nhiều như vậy, chuyển lời nói
- Những địa bàn khác hành động thế nào?
Lý Chí Kiệt tuy rằng đi cùng Lục Thiếu Hoa đến, nhưng Lý Chí Kiệt là người lái máy bay chiến đấu về, bên trong máy bay chiến đấu cũng có thiết bị truyền tin. Hoàn toàn có thể liên hệ với những nơi khác, có thể biết được thông qua thiết bị truyền tin tất cả mọi việc.
- Các nơi ở Châu Âu đều rất thuận lợi, gần như không bị tổn thất cái gì.
Lý Chí Kiệt tổng kết một câu, sau đó lại giải thích nói
- Lần này, chúng ta áp dụng chiến lược tập kích bất ngờ. Khi đối phương còn chưa có phản ứng lại, thì đã bị đánh tan sự phòng bị của đối phương rồi. Còn về mặt khác cũng không tồi, ngoài việc có một phần là tiền mặt ra, những thứ khác đều là súng đạn, ừm, trước mắt đã rút lui khỏi nơi ban đầu rồi, đều rất thuận lợi.
- Tình hình thương vong thế nào?
Đây vẫn là vấn đề Lục Thiếu Hoa quan tâm nhất
- Chỉ có bị thương, không có chết
Nói xong, Lý Chí Kiệt dừng lại một chút, lại nói tiếp
- Số người bị thương cũng không nhiều, chỉ có mười mấy người mà thôi.
- Mười mấy người? Rất tốt, tốt.
Lục Thiếu Hoa chau mày, con số này khiến Lục Thiếu Hoa rất ngạc nhiên, không phải con số quá lớn mà là con số qua nhỏ khiến Lục Thiếu Hoa cảm thấy kinh ngạc, phải biết được gia tộc Brown là có mười mấy chi nhánh, số người bị thương chỉ có mười mấy người, ý này có nghĩa là gì, đứa trẻ con ba tuổi cũng biết được có nghĩa rằng có một vài nơi số người bị thương là không.
- Ừ! Đúng rồi, súng đạn thu được đã thống kê ra chưa?
Gia tộc Brown là tổ chức buôn lậu súng đạn lớn nhất Châu Âu, chi nhánh của bọn họ là không ít, mỗi một chi nhánh đều có cất giấu súng đạn, các chi nhánh hiện nay bị người của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đánh chiếm, thu được không ít súng đạn, giá trị đương nhiên cũng sẽ không nhỏ rồi.
- Quá nhiều rồi, trước mắt không còn cách nào thống kê ra được nữa, đợi sau khi được chuyển từ Châu Âu về rồi lại thống kê sau.
Lý Chí Kiệt trả lời đúng theo sự thật.
- Ừm!
Lục Thiếu Hoa trả lời một tiếng, sau đó giống như vừa nghĩ đến điều gì hỏi
- Anh mau quên thế, chỗ súng đạn đó vận chuyển về Châu Phi, đường đi có vấn đề gì không?
- Ha ha! Không có vấn đề gì
Lý Chí Kiệt cười nói
- Mang súng đạn nhập vào mới khó, còn xuất ra thì không có một chút vấn đề gì.
- Ừm
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, dường như hiểu ra, đúng như lời Lý Chí Kiệt nói, mang vào thì khó, mang ra thì thật đúng là dễ dàng, Lý Chí Kiệt có ít nhất trên một trăm cách để xuất đi.
- Có thể thuận lợi xuất đi thì tốt rồi. Ừm, còn nữa, việc tiếp nhận kinh doanh súng đạn của gia tộc Brown thế nào rồi?
Gia tộc Brown bị tiêu diệt, Lục Thiếu Hoa ngoài việc muốn báo thù ra, còn có một ý khác đó là muốn chiếm việc kinh doanh súng đạn của gia tộc Brown, phải biết rằng kinh doanh súng đạn mỗi năm mang lại cho căn cứ rất nhiều của cải, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể bỏ qua cơ hội kinh doanh này chứ.
- Hơn nữa, nhu cầu sử dụng súng đạn của Châu Âu là khá lớn, tuy nhiên không thể so sánh với khu vực Trung Đông được, nhưng cũng sẽ không kém nhiều, một miếng bánh ngọt như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao có thể không đỏ mắt chứ. Còn quan trọng hơn nữa là Lục Thiếu Hoa muốn báo thù, nhất định phải báo thù, còn kết quả của mục đích báo thù chính là gia tộc Brown bị tiêu diệt, kinh doanh súng đạn chỉ là mượn gió bẻ măng, cũng là lợi tức, có ý nghĩa là một mũi tên hai mục tiêu.
- Đang tiếp nhận
Nói đến kinh doanh súng đạn, Lý Chí Kiệt có chút hơi khó xử, nhẹ nhàng nói một câu.
- Tiếp nhận toàn bộ kinh doanh của gia tộc Brown là không thể, chỉ có thể tiếp thu một bộ phận thôi.
Tiếp nhận toàn bộ, điều này là không thể, Lục Thiếu Hoa cũng biết được, hắn cũng không nghĩ đến có thể tiếp nhận toàn bộ.
- Từng bước từng bước một, trước mắt chúng ta còn phải thâm nhập vào thị trường Châu Âu, từng bước từng bước thâm nhập vào, còn con đường làm ăn của gia tộc Brown thì chúng ta bắt đầu thâm nhập vào thị trường Châu Âu, còn những việc khác từ từ tính tiếp.
Lý Chí Kiệt không ngờ được Lục Thiếu Hoa nghĩ thấu đáo hơn hẳn so với anh ta, có lời nói của Lục Thiếu Hoa, anh ta cũng yên tâm hơn rất nhiều rồi nói
- Tôi sẽ nắm chặt bên đó
- Ừm
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, sau đó khoát tay, không muốn lại tiếp tục nói về chủ đề vừa nói nữa chuyển đề tài nói
- Như thế này đi, ngày mai anh trở lại Châu Phi đi, ở đây không có việc gì, bên đó không chừng có việc cần anh sắp xếp. Ừm, tôi ở lại đây thêm ngày mai nữa hôm sau trở về Hồng Kông.
- Được rồi
Lý Chí Kiệt đồng tình trả lời
Đề tài kết thúc, lời nói cũng nói hết rồi, thời gian cũng không còn sớm, mọi người đều tản hết, quay về phòng của mình ngủ.
Lục Thiếu Hoa cũng vậy, hắn cũng đi ngủ rồi, nghỉ ngơi một đêm, đến chín giờ ngày hôm sau mới dậy,
Ngủ dậy việc đầu tiên Lục Thiếu Hoa làm là mở ti vi, xem thời sự, tất cả cũng đúng như hắn dự đoán vậy, vụ cháy biệt thự gia tộc Brown tối hôm qua cũng đưa lên rồi, nhìn hình ảnh và tin tức trên ti vi nghi ngờ rằng kẻ thù tìm đến báo thù, xác định là do tranh giành giữa các tổ chức xã hội đen.
Ti vi nói như vậy, Lục Thiếu Hoa không hoàn toàn tin tưởng, có điều như thế nào cũng tốt, hắn chỉ biết sự việc này sẽ không điều tra đến được đầu hắn là được rồi, cũng không phải Lục Thiếu Hoa không muốn xem, mà là Lý Chí Kiệt cầm tặng vật chạy vào.
Lý Chí Kiệt phải trở về Châu Phi là việc được xác định từ tối hôm qua rồi, trước khi đi, anh ta muốn nói lời cáo biệt với Lục Thiếu Hoa cũng là thường tình, tuy nhiên lần này Lý Chí Kiệt đến không đơn giản chỉ là cáo biệt như vậy, vẫn có một việc cần nói với Lục Thiếu Hoa.
- Tiểu Hoa, tối hôm qua tôi và anh hai Trần Quốc Bang thương lượng rồi, chuẩn bị phái thêm ba mươi người vệ sĩ cho cậu, hai mươi người ở nơi bí mật gần đây, mười người công khai, ừm, còn thêm nữa hiện tại cậu có tám người, tổng cộng là là mươi tám người. Cậu thấy thế nào?
Lý Chí Kiệt dùng giọng điệu trưng cầu ý kiến hỏi.
Lục Thiếu Hoa chính thức là người đứng đầu, sự uy hiếp về an toàn tính mạng cũng sẽ tăng lên, nếu không thêm nhiều một chút vệ sĩ, khả năng có việc gì xảy ra sẽ nâng cao, có điều tăng thêm ba mươi người vệ sĩ thật là có hơi khoa trương chút.
- Mấy hôm trước không phải đã nói rồi sao? Hai mươi người, tại sao lại thêm mười người chứ?
- Tiểu Hoa à, sự an toàn tính mạng của cậu rất quan trọng, thêm mười người hay thiếu mười người cũng không vấn đề gì khác biệt cả.
Trần Quốc Bang không kìm được ngắt lời nói
Lời nói của Trần Quốc Bang, Lục Thiếu Hoa có nhiều lúc phải nghe theo, thấy vậy, hắn cũng không nói gì nữa rồi, gật đầu nói
- Vậy các anh sắp xếp đi.
- Được rồi, tôi sẽ về sắp xếp người sang bên Hồng Kông tìm cậu
Nói xong, dừng một lúc, Lý Chí Kiệt lại nói
- Về phần vũ khí, tôi vừa đã gọi điện hỏi bên kia rồi, không cần thời gian dài nữa sẽ có thể nghiên cứu ra, ừm. Đến lúc đó nếu kịp, tôi để người qua bên đó mang theo nhé!
- Được
Lục Thiếu Hoa không phản đối cười nói.
- Vậy tốt rồi, tôi đi đây
Nói xong, Lý Chí Kiệt cũng không dừng lại, mang theo mấy người cùng đến từ Châu Phi rời khỏi, quay lại Châu Phi.
Mọi người đi rồi, phòng của Lục Thiếu Hoa cũng trở lại yên tĩnh, chỉ còn lại ba anh em Đường Đại Hâm và Hà Cường cùng với Trần Quốc Bang.
Lúc này, Lục Thiếu Hoa không nói thêm gì, trở lại im lặng, yên lặng ở lại trong phòng đợi thêm một ngày, sáng ngày hôm sau sẽ đáp máy bay trở về Hồng Kông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.