Khoảng cách giữa Thâm Quyến và Bắc Kinh không gần lắm. Nếu là ngồi máy bay dân dụng, phỏng chừng không đủ ba, bốn tiếng thì không có cách nào đến được. May mà chuyên cơ của Lục Thiếu Hoa không thể xem thường được. Cho dù là độ cao thế nào, đều là tiên tiến hơn, hơn nữa mấy người Hà Cường lại xuất phát rất sớm, thời gian quay về một lượt cũng không cần lâu lắm.
Mười giờ sáng, trên bầu trời căn cứ Phượng Hoàng liền xuất hiện bóng dáng chuyên cơ. Đường lớn phía dưới căn cứ cũng đã dọn dẹp sạch sẽ, để chuẩn bị cho chuyên cơ hạ cánh an toàn.
Cuối cùng, chuyên cơ đã hạ cánh vững vàng, ông Đặng và hai cảnh vệ cùng bốn người vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa cùng bước xuống, họ vẫn bảo vệ xung quanh ông Đặng phòng ngừa bất trắc.
Máy bay hạ cánh, đoàn người Lục Thiếu Hoa đã chờ ở bên trên lầu chính rồi. Khi ông Đặng bước xuống, Lục Thiếu Hoa dẫn đầu nghênh đón. Gọi một tiếng ông nội là đương nhiên, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không làm mất thời gian, để thời gian lại cho mấy người Hoắc Anh Đông.
Hoắc Anh Đông và ông Đặng đã quen biết từ lâu, là bằng hữu rồi, hai người gặp nhau luôn có một một không khí đặc biệt. Rất ăn ý cười cười, nắm tay nhau thân thiết, ân cần hỏi thăm nhau, sau đó lại nói về tình hình sức khỏe.
- Đến rồi, ông Đặng à, để tôi giới thiệu chút nhé.
Nói xong, Hoắc Anh Đông liền giới thiệu người đứng phía sau ông ta nhưng đột nhiên giữa lúc đó, Hoắc Anh Đông lại cảm thấy không hợp lý, chợt vỗ vỗ trán, xấu hổ nói
- Tôi thực sự quên mất, Gia Thành dường như đã gặp ông Đặng rồi a!
- Ha ha!
Ông Đặng cười ha ha, chủ động vươn tay ra và bắt tay nghênh đón Lý Gia Thành, sau đó nói
- Gặp rồi, làm sao có thể không gặp qua chứ.
Bên Hongkong tổ chức đoàn phỏng vấn chẳng phải một hai lần rồi. Mà Lý Gia Thành cũng rất may, tham gia một lần đoàn phỏng vấn, gặp mặt được ông Đặng xem như hai người có quen biết.
Chỉ có điều Lý Gia Thành và ông Đặng quen biết, nhưng người quản lý họ Trương chưa từng gặp ông Đặng. Ấy! Không, không nên nói là chưa từng gặp ông Đặng. Mà phải nói là không tận mắt nhìn thấy, ông Đặng là lãnh đạo quốc gia, cơ hội trên tivi và báo chí quá nhiều rồi, không nhiều thì ít cũng thấy qua rồi.
Nếu Lý Gia Thành có gặp qua ông Đặng, nhưng quản lý Trương thì chưa, Hoắc Anh Đông đương nhiên cũng muốn giới thiệu họ với nhau. Tuy nhiên khi giới thiệu quản lý Trương, Hoắc Anh Đông lại không nói tên công ty của quản lý Trương, chỉ nói là một trong số người sáng lập thương hội Trung Hoa, cũng là người quản lý thường trực của Thương hội Trung Hoa.
Thương hội Trung Hoa Hongkong, qua mấy năm phát triển, danh tiếng sớm đã được công chúng biết đến. Đương nhiên rồi, về mặt này cũng có nhân tố của Lục Thiếu Hoa bên trong. Rốt cuộc tập đoàn Phượng Hoàng cũng là một trong những thành viên của thương hội Trung Hoa, mà Lục Thiếu Hoa còn là người đề xướng và sáng lập thương hội. Có thể nói, danh tiếng thương hội Trung Hoa được đề cao, trong đó có một phần thành công là công lao của Lục Thiếu Hoa.
Tiếng tăm bên ngoài, ông Đặng cũng đã biết, giờ nghe qua quản lý Trương là một trong số những người sáng lập, ông cũng biết ý nghĩa trong đó. Cười cười rồi bắt tay người xử lý họ Trương, nói vài câu khách sáo Lúc này mới kết thúc đoạn mở đầu chào hỏi.
Lần này cá nhân ông Đặng đến Thâm Quyến sau khi ông Đặng chào hỏi mọi người, cửa chính căn cứ Phượng Hoàng cũng có một đoàn xe đến, một đoàn xe rực rỡ, toàn là ô tô Phượng Hoàng màu đen bóng, biển số xe cũng là một dãy số, từ vật việt o đến việt thì lại o, tổng cộng có đến mười mấy xe.
Không cần phải nói, đoàn xe là thuộc ủy ban nhân dân thành phố và thành ủy Thâm Quyến. Tuy nhiên cho dù là xe của ủy ban nhân dân thành phố và thành ủy. Lúc đi qua cửa chính cũng phải nghiêm túc kiểm tra, bằng không là sẽ không được vào.
Đây là mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa, mệnh lệnh này cũng đã ban xuống rất lâu. Trải qua sự kiện lần trước, Lục Thiếu Hoa đã hoàn toàn thay đổi. Cách nghĩ của thương không được đấu với quan trước kia cuối cùng cũng thay đổi, tạo thành quyền uy của tập đoàn Phượng Hoàng không ai muốn khiêu chiến.
Sự việc lần trước cảnh báo cho mọi người, đại đa số người làm ở hội đồng nhân dân, trong cơ quan chính phủ Thâm Quyến, tải qua sự kiện ấy, cũng đã hiểu thực lực của tập đoàn Phượng Hoàng. Hơn nữa, thân phận Lục Thiếu Hoa đã phơi bày ra ánh sáng, danh tiếng của tập đoàn Phượng Hoàng lại được tăng thêm một bậc.
Cho nên, ở thành phố Thâm Quyến, cho dù là quan quyền, đến địa bàn tập đoàn Phượng Hoàng cũng phải nghiêm túc, xem kiểm tra là điều kiện tiên quyết, không đưa giấy chứng nhận trước thì không được phép đi qua. Dù là ai cũng phải chấp hành kiểm tra theo điều lệ thông thường của tập đoàn Phượng Hoàng.
Đúng vậy, bình thường đều như vậy, huống chi hôm nay ngày đặc biệt chứ. Cần biết căn cứ Phượng Hoàng bây giờ đang có một vị đã từng là lãnh đạo quốc gia. Thành phố Thâm Quyến tuy là một đặc khu kinh tế, cấp bậc cán bộ hành chính tương đương với cấp tỉnh. Nhưng để so sánh với lãnh đạo quốc gia, không phải cùng một cấp bậc, bọn họ làm sao có thể không cẩn thận chứ.
Kiểm soát, sau khi thông qua, đội xe mười cái mới từ từ lái vào trong, dừng lại ở bãi đỗ xe bên cạnh lầu chính. Còn Tăng Ái Dân cũng nhanh xuống xe, đến trước mặt ông Đặng, gọi thân mật.
- Bác Đặng.
Tăng Kiến Quốc và ông Đặng hai người là chiến hữu, hai người gọi nhau là anh em. Tăng Ái Dân là con trai Tăng Kiến Quốc, gọi ông Đặng là “bác” là điều đương nhiên.
Tăng Ái Dân trông nom lúc ông Đặng bắt đầu rút dần khỏi đặc khu kinh tế Thâm Quyến. Ông Đặng thêm trân trọng anh ấy hơn, cũng cười ha hả vỗ vai anh ấy, khen một câu.
- Làm rất tốt.
Một câu nói vô cùng đơn giản, cũng làm Tăng Ái Dân sung sướng rồi, vui mừng gật gật đầu. Giúp đỡ bên cạnh ông Đặng, cũng thuận tiện cho anh ấy có cơ hội gặp mặt quan chức phía sau..
Lục Xương bây giờ còn là Phó Chủ tịch chủ quản kinh tế thành phố Thâm Quyến, tập đoàn Phượng Hoàng lại là cháu trai Lục Thiếu Hoa. Anh ta tự nhiên được “nâng cấp”, Lục Xương cũng gọi ông Đặng một tiếng ‘Bác Đặng’ như Tăng Ái Dân.
- Tiểu Xương, ha hả!
Ông Đặng vẫn cười ha hả. Lục Xương quản lý kinh tế Thâm Quyến, những năm gần đây có cống hiến rất lớn, quả thực làm rất tốt. Cũng chính vì làm rất tốt, ông Đặng mới có thể khích lệ anh ta. Bằng không, nếu chỉ chú ý đến quan hệ giữa Lục Thiếu Hoa và Lục Xương, ông ấy sẽ không nói lời nào.
Thế mà, ngay khi ông ấy khích lệ Lục Xương, quan viên cùng đi dường như tỉnh ngộ ra. Cảm thấy trên con đường làm quan thành công không ngừng của Lục Xương không chỉ có bóng dáng của Tăng Ái Dân và Lục Thiếu Hoa, còn có ông Đặng đứng phía sau.
Ngẫm lại sẽ biết, ông ấy gọi Tiểu Xương, điều này cũng không phải cách xưng hô bình thường. Điều này chứng minh Lục Xương và ông ấy nhất định là có quen biết, hơn nữa câu của Lục Xương gọi “ bác Đặng” càng khiến người ta có suy nghĩ đó.
Tuy nhiên bất kể thế nào, quan hệ của Lục Xương và ông Đặng không đơn giản, hay là đơn giản cũng được. Lục Xương có quan hệ Lục Thiếu Hoa và Tăng Ái Dân, chỉ có điều cẩn thận một chút, sẽ đạt thành tích tốt. Thăng chức là nhất định, quan chức phe phái khác nhau cũng không dám xem nhẹ Lục Xương, như vậy là đủ rồi.
Chỉ có điều thời gian có hạn, hơn nữa mục đích ông Đặng đến lần này là để xem di động, cũng không nhiều thời gian cho mọi người. Sau khi chào hỏi qua liền yêu cầu đi vào bên trong cao ốc.
Bên trong phòng hội nghị lớn tầng mười lăm, vài chục người ngồi quây xung quanh, vách tường trên đài Chủ tịch có treo một màn hình, là một bộ phận của máy chiếu.
Cấu tạo của di động nhìn qua đơn giản, nhưng bên trong lại không đơn giản. Nếu phải giảng giải phải tốn rất nhiều sức, Lục Thiếu Hoa cũng hiểu được như vậy. Cho nên hôm qua đã bảo người chụp thành một bộ phim nhựa, dùng máy chiếu để giảng giải.
Gần nửa giờ chiếu hình, Lục Thiếu Hoa thay mặt Phượng Hoàng giải thích về di động, trải rộng, bao gồm tính năng và ưu thế của nó, đều giới thiệu rồi. Mà sau khi màn hình chiếu xong, ông Đặng vỗ tay đầu tiên, bày tỏ sự tán thành di động Phượng Hoàng.
- Tôi nhớ rõ tôi đã từng nói qua một câu lực lượng sản xuất quan trọng nhất của tiểu khoa học kỹ thuật là lao động chân tay. Mà sự xuất hiện của di động Phượng Hoàng cho dù là trên phương diện cuộc sống hay là các phương diện khác đều có ích. Vì vậy lúc này, tôi phải cảm ơn người làm ra di động vẫn đứng đằng sau màn hình. Là họ sáng tạo ra di động, phục vụ cho nhân loại.
Ông Đặng hùng hồn nói.
Lại là một tràng vỗ tay, chẳng qua lần này không phải ông Đặng dẫn đầu, mà là mọi người phía dưới tự vỗ tay.
Ông Đặng nói không sai, từ ngoại hình của di động Phượng Hoàng, cầm lên rất thuận tiện, không giống điện thoại di động cồng kềnh như vậy, hoàn toàn có thể đặt bên trong túi. Hơn nữa chính tính năng của Phượng Hoàng đem lại khác xa với sự tưởng tượng của mọi người. Vỗ tay là điều đương nhiên.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, tính năng thu hút của di động Phượng Hoàng trong mắt người khác là mạnh mẽ. Nhưng trong mắt Lục Thiếu Hoa, tính năng của di động Phượng Hoàng còn rất kém cỏi. Cần biết rằng việc phát triển di động đến sau này nhưng xuất hiện tính năng thông minh, gần như giống máy tính, khác xa Phượng Hoàng bây giờ, chỉ bằng một góc.
Cơm phải ăn từng miếng từng miếng, đi phải đi từng bước từng bước một. Lục Thiếu Hoa hiểu được đạo lý này. Còn nhiều thời gian, chỉ cần Lục Thiếu Hoa có thời gian, hắn có thể mở ra các tính năng của di động như màn hình màu, camera, 3G, vào mạng, tính năng thông minh.
Mà bây giờ di động mới chỉ bắt đầu có màn hình xanh. Bước chân của Lục Thiếu Hoa cũng không chỉ dừng lại như vậy. Nhân tài kỹ thuật trong căn cứ Phượng Hoàng đang nghiên cứu, tin chắc không lâu sẽ xuất hiện di động Phượng Hoàng mạnh mẽ hơn.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa có khả năng, có năng lực như thế. Tuy nhiên không phải là bây giờ, lúc này quan trọng là tiếp đón tốt ông Đặng và các quan chức thành phố.
Lục Thiếu Hoa lại không phải người nhỏ mọn, những ai có thể vào phòng hội nghị, đều được một bộ di động Phượng Hoàng, do Lục Thiếu Hoa tặng. Đương nhiên, cũng có chút ý hối lộ, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không sợ. Tuy rằng một bộ di động Phượng Hoàng đáng giá mấy ngàn đồng, nhưng có ông Đặng ở đây, tại sao lại nói đến hối lộ chứ?
Sau đó, ông Đặng cũng không nhàn rỗi, vòng vo quanh căn cứ Phượng Hoàng, mãi đến trưa, lúc này mới đến một khách sạn năm sao bên La Hồ.
Sau khi ăn cơm trưa, thói quen của ông Đặng là phải nghỉ ngơi. Lục Thiếu Hoa cũng biết điều này, mới chia tay quan chức thành phố Thâm Quyến, dẫn ông Đặng về biệt thự, sắp xếp phòng cho ông ấy nghỉ ngơi.
Và cũng nghỉ với ông Đặng còn có bọn Hoắc Anh Đông. May mà biệt thự có nhiều phòng, sắp xếp cho họ nghỉ ngơi hoàn toàn không phải là việc khó.