Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 530: Kết thúc giao dịch



Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt một cái, rất nhanh, ngày mới nữa lại bắt đầu. Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy sớm, rửa mặt, ăn sáng rồi xuống lầu đến phòng hội nghị.

Hôm qua Lục Thiếu Hoa đã dặn Lý Chí Kiệt bọn họ chuẩn bị sẵn tư liệu về mỏ dầu, qua một đêm chuẩn bị, sáng nay có lẽ là những tư liệu đã chuẩn bị đủ để Lục Thiếu Hoa nắm rõ chi tiết và số lượng mỏ dầu mà căn cứ có.

Thực tế cũng là như vậy, qua một đêm chuẩn bị, Lý Chí Kiệt đã sắp xếp xong tất cả các tư liệu về mỏ dầu, và in ra làm mấy bản, để trên bàn phòng hội nghị, đợi Lục Thiếu Hoa xem qua.

Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ tất cả tư liệu, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ lật và xem một cách qua loa, không xem kĩ, chủ yếu là nghe mấy người Lý Chí Kiệt trực tiếp báo cáo, như vậy Lục Thiếu Hoa mới nắm và hiểu rõ ràng hơn.

Đúng là Lý Chí Kiệt đã không làm Lục Thiếu Hoa thất vọng, sau khi Lục Thiếu Hoa đặt tài liệu trong tay xuống bàn, anh ta liền bắt đầu giới thiệu
- Từ khi bắt đầu thực thi kế hoạch dầu thô đến nay, tổng cộng chúng ta đã mua được ba mươi hai mỏ dầu, trong ba mươi hai mỏ dầu này có bốn mỏ dầu của Liên Xô, mà trong ba mươi hai mỏ dầu thì tổng cộng có năm mỏ dầu cỡ trung, hai mươi bảy mỏ khác đều là cỡ nhỏ, là loại cỡ nhỏ nhất, hàm lượng dầu thô không cao lắm.

Mỏ dầu chứ không phải là củ cải trắng, hễ cứ tưới nước bón phân càng nhiều thì càng lớn, số lượng dự trữ dầu thô của Trung Đông mặc dù rất nhiều, nhưng muốn có được cũng cực kỳ khó, nay có được ba mươi hai cái đã là không dễ dàng gì rồi, lại còn nhờ vào một số tiền lớn và danh tiếng của binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm mới có được, nếu là một thế lực bình thường, muốn mua một cái cũng là rất khó.

Người khác nghĩ thế nào Lục Thiếu Hoa không biết, theo như hắn nghĩ, có được ba mươi hai mỏ dầu đã là một con số làm hắn mãn nguyện rồi. Gật đầu tỏ vẻ hài lòng, sau đó nói:

- Ba mươi hai mỏ dầu đã khai thác được hai cái, hai cái cỡ trung cũng gần khai thác xong, trừ đi bốn cái thì còn lại hai mươi tám cái, vẫn còn ít sao.

Ba mươi hai cái mỏ dầu đúng là một con số lớn, nhưng so với dự đoán của Lục Thiếu Hoa thì vẫn có chút chênh lệch, kế hoạch dầu thô của Lục Thiếu Hoa không thể chỉ có chút dầu thế này, vẫn còn một thứ quan trọng hơn, Lục Thiếu Hoa không muốn chỉ chăm chăm khai thác các mỏ dầu cỡ vừa và nhỏ. Kích cỡ của mỏ dầu là dùng hàm lượng dầu thô để đánh giá, nhưng dự tính dù sao cũng chỉ là dự tính, không có con số chuẩn xác, tuy nhiên con số dự tính này quyết định giá thành bán ra. Lượng dầu thô của một mỏ dầu cỡ trung khai thác ra có thể bằng tổng số của mấy cái thậm chí mười mấy cái mỏ dầu cỡ nhỏ, mà lượng dầu thô một mỏ dầu cỡ lớn khai thác ra có thể bằng tổng số của mấy chục thậm chí mấy trăm mỏ dầu cỡ nhỏ.

Vì thế, Lục Thiếu Hoa hướng tới mấy mỏ dầu cỡ lớn, chỉ là muốn mua được một mỏ dầu cỡ lớn không phải chuyện dễ dàng đến vậy, không có mạng lưới quan hệ và thực lực thì không thể mua được.

- Đúng thế, khai thác xong bốn cái chỉ còn lại hai mươi tám cái thôi.
Nhận được sự khẳng định của Lục Thiếu Hoa, mấy người Lý Chí Kiệt rất vui, tuy nhiên với tư cách là người trả lời câu hỏi của Lục Thiếu Hoa, Lý Chí Kiệt không thể đắc ý vênh váo được, vội vàng cam đoan:
- Chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng mua thêm nhiều mỏ dầu hơn nữa.

Lục Thiếu Hoa không vội nói, im lặng một lúc để suy nghĩ rồi mới nói tiếp:
- Không, không cần phải triển khai hành động nhanh thế, theo dự tính, trong số các mỏ dầu chúng ta mua được, hàm lượng dầu thô của số mỏ dầu đó đều không nhiều, chúng ta nên dừng những hoạt động như thế này lại, nhìn xa một chút, dã tâm lớn một chút.

Tài liệu mà mấy người Lý Chí Kiệt chỉnh lý có đề cập đến hàm lượng của từng mỏ dầu, Lục Thiếu Hoa cũng xem qua một số, lại thêm bình thường nhận được tài liệu báo cáo của Lý Chí Kiệt gửi đến, thông tin Lục Thiếu Hoa nắm biết được cũng rất nhiều, giờ quyết định ngừng lại kế hoạch của mấy người Lý Chí Kiệt cũng bởi vì hắn thấy nếu tiếp tục tiến hành như vậy thì không ổn.

Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa cố ý đến Châu Phi là có mục đích, vả lại mục đích không phải chỉ có một, ngoại trừ việc xem tình hình hiện tại của binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, mỏ dầu là việc quan trọng nhất đối với Lục Thiếu Hoa, giờ xem xét lại tỉ mỉ hơn tình hình của mỏ dầu, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng đưa ra quyết định.

Những người trong phòng hội nghị lúc này không ai nói câu nào, tất cả mọi ánh mắt đều hướng vào Lục Thiếu Hoa như dò hỏi.

Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là không để cho bọn họ thất vọng, tuy nhiên hắn không nói ra mục đích cuối cùng của mình ngay, mà hỏi một vấn đề chẳng liên quan gì cả
- Mạng lưới quan hệ ở khu Trung Đông của chúng ta thiết lập như thế nào rồi?

Rất nhiều quốc gia ở khu vực Trung Đông đều có sự tồn tại của hoàng thất, mỗi một hoàng thất đều có một vị trí riêng biệt. Bề ngoài thì bọn họ không hề nắm chính quyền, nhưng sức ảnh hưởng của họ cũng không thể coi thường được.

Nếu như người trong hoàng thất đứng ra hạ bệ Tổng thống, không chừng ngày thứ hai vị Tổng thống đó phải từ chức, đây chính là địa vị của bọn họ, rất tự nhiên, vì hoàng thất chính là biểu tượng tượng trưng của một đất nước.

Đừng nói là các quốc gia Trung Đông, ngay cả ở Châu Á, các hoàng thất cũng có quyền lực tối thượng, cũng như Thiên hoàng hoàng thất của một đảo quốc nhỏ, năm đó phát động chiến tranh xâm lược Trung Quốc cũng là do Thiên hoàng của bọn họ khởi xướng.

Các đất nước khác cũng như vậy, Thái Lan, Việt Nam, Ấn Độ, Hàn Quốc cũng đều có hoàng thất, mỗi một hoàng thất đều có sức ảnh hưởng riêng, và còn có quyền lực tuyệt đỉnh. Đương nhiên, quyền lực cũng không thể làm cơm ăn, quan trọng vẫn là họ nắm gì trong tay.

Theo như Lục Thiếu Hoa biết, trong số các hoàng thất ở khu vực Trung Đông thì Ả Rập Saudi là một hoàng thất không những có quyền thế tuyệt đối mà còn sở hữu rất nhiều mỏ dầu, mỗi một thành viên nhánh chính của hoàng thất đều được phân cho một mỏ dầu cỡ to hoặc nhỏ.

Hiện giờ Lục Thiếu Hoa đang thực thi kế hoạch dầu thô, các mỏ dầu của hoàng thất trở thành mục tiêu của Lục Thiếu Hoa, điều mà hắn nhắm đến chính là mỏ dầu trong tay họ, nếu có thể mua được quyền khai thác dầu từ hoàng thất thì Lục Thiếu Hoa vẫn còn cần phải nghĩ cách để đi tìm mục tiêu.

Nhưng trước đó, cần phải thiết lập mối quan hệ tốt với các nước, đây cũng là lý do vì sao Lục Thiếu Hoa hỏi đến mạng lưới quan hệ, trước đây khi kế hoạch dầu thô mới bắt đầu, một phần của kế hoạch là thiết lập mối quan hệ với hoàng thất của các nước, đã qua vài năm, cũng là lúc nghiệm thu rồi.

- Cũng tạm.
Lý Chí Kiệt dùng cách nói chung chung để trả lời Lục Thiếu Hoa, sau đó tiếp lời:
- Như lần này chúng ta làm ăn với tổ chức phản động Ả Rập Saudi, hoàng thất của Ả Rập Saudi đã gật đầu rồi chúng ta mới dám giao dịch với tổ chức phản động đó.

Ở một quốc gia hoàng thất luôn có địa vị rất riêng biệt, tuy rằng họ hi vọng đất nước mà họ đang ở có thể phát triển bình yên, nhưng muốn yên ổn đâu có dễ dàng như vậy, đặc biệt là ở khu vực Trung Đông, họ chắc chắn là không thể yên ổn mà phát triển được, trừ khi có một ngày dầu mất đi tính quan trọng vốn có của nó thì mới có khả năng yên ổn được.

Cũng chính vì thế, dù cho là tổ chức phản động hay là quân đội Chính phủ, hoàng thất đều không can thiệp tới họ, chỉ cần không uy hiếp đến địa vị của họ là được. Cũng chính vì vậy, mấy người Lý Chí Kiệt mới dám làm ăn với tổ chức phản động đó.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp
- Luôn phải chú ý đến nhất cử nhất động của hoàng thất Ả Rập Saudi, nếu họ ra tay với tổ chức phản động, thì chúng ta cho dù bỏ mất mỏ dầu cũng phải thuận theo ý của hoàng thất, tóm lại, để thiết lập quan hệ tốt với hoàng thất, các anh không được tiếc bất cứ giá nào.

- Hiểu rồi.
Lý Chí Kiệt trầm giọng trả lời. Tạ Kiên Vĩ và Tiền Khiêm cũng gật đầu phụ họa lời của Lý Chí Kiệt, tỏ vẻ hiểu.

Nhưng cho dù mấy người Lý Chí Kiệt tỏ vẻ hiểu rồi, Lục Thiếu Hoa vẫn có chút không yên tâm, vì vụ làm ăn lần này không bình thường, tối qua trước khi đi ngủ, Lục Thiếu Hoa đã suy nghĩ kĩ càng, bốn tên lửa tầm ngắn không phải là vũ khí bình thường, lực sát thương rất mạnh, bán cho một tổ chức phản động, hậu quả gây nên không tầm thường.

- Tôi vẫn còn chút lo lắng, vụ làm ăn đó hơi quá rồi đấy
Lục Thiếu Hoa băn khoăn nói một câu, nghĩ một lúc rồi lại tiếp:
- Hoàng thất Ả Rập Saudi là sự tồn tại của tín ngưỡng trong mắt người dân đất nước họ, mà bọn họ là hoàng thất thì không thể không suy nghĩ cho người dân của mình, bán bốn tên lửa tầm ngắn cho họ, vậy mà bọn họ lại đồng ý điều này có chút không bình thường.

- Lúc mới đầu tôi cũng thấy có chút bất thường, nhưng sau khi điều tra thì phát hiện, quân đội hiện đang cầm quyền hình như khiến cho hoàng thất rất bất mãn, hoàng thất muốn thay họ đi cũng không phải là không có khả năng
Lý Chí Kiệt nói với chút suy đoán.

- Không.
Lục Thiếu Hoa phản bác lời Lý Chí Kiệt, rồi lại tiếp tục giải thích:
- Chúng ta có thể điều tra ra được tổ chức phản động đó có quan hệ với Mỹ, như vậy thì hoàng thất cũng không khó để phát hiện ra điểm này, một tổ chức có quốc gia khác đứng sau thì hoàng thất sẽ không để họ cầm quyền đâu.

Ngừng một chút, Lục Thiếu Hoa trước sau cũng không thấy yên tâm, nghĩ một chút rồi ra một quyết định trọng đại
- Kết thúc ngay giao dịch đó đi, chúng ta không cần mỏ dầu cỡ nhỏ đó nữa, không bán tên lửa cho họ nữa.

Đêm qua Lục Thiếu Hoa nghĩ rất nhiều, nhưng cũng không nghĩ ra, nhưng ngay vừa rồi, Lục Thiếu Hoa càng nghĩ càng thấy sự việc không đơn giản như vậy, mới kiên quyết hạ lệnh ngừng giao dịch này.

Lục Thiếu Hoa ra quyết định như vậy, lẽ ra mấy người Lý Chí Kiệt phải thuận theo mới đúng, nhưng vào lúc này, Lý Chí Kiệt nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi.

- Nếu kết thúc ngay vụ làm ăn này, như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm.
Tiền Khiêm thấy Lý Chí Kiệt và Tạ Kiên Vĩ đều không nói gì, chủ động đứng ra nói, đồng thời phân tích rõ luôn tổn thất của bên ta:
- Còn đơn đặt hàng thì đã sắp đến giai đoạn cuối cùng rồi, bốn tên lửa tầm ngắn đã sản xuất ra rồi, nếu ngưng hẳn giao dịch, tổn thất của chúng ta sẽ rất lớn.

Sao Lục Thiếu Hoa lại không biết sẽ tổn thất lớn được cơ chứ, nhưng nếu như hoàng thất muốn thông qua chuyện này để thăm dò binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm thì tổn thất khi đó lại càng lớn, quan hệ tốt đẹp với hoàng thất sẽ bị phá vỡ hoàn toàn, không có khả năng phục hồi lại.

- Cứ làm theo lời tôi nói đi, đợi chút rồi đi làm đi, thông báo xuống dưới ngừng giao dịch lại.
Lục Thiếu Hoa không giải thích, trực tiếp nói rõ, sau đó phất phất tay nói:
- Việc cứ như vậy đã, tiếp theo chúng ta nói về phương hướng phát triển sau này.

Mấy người Lý Chí Kiệt không biết làm sao, vốn dĩ là một vụ làm ăn không tồi, lại vì một câu nói của Lục Thiếu Hoa mà ngừng lại, nhưng suy cho cùng Lục Thiếu Hoa mới là người nắm quyền thực sự, bọn họ cho dù không đồng ý cách làm của Lục Thiếu Hoa thì cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà nghe theo.

Ba người đều mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng khi bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Lục Thiếu Hoa, cuối cùng thôi không nói ra nữa, thở ra một tiếng, lấy lại tinh thần nghe phương hướng phát triển sắp tới của Lục Thiếu Hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.