Trong suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, làm việc khác có thể làm từ từ, nhưng mà kiếm tiền thì không được, kiếm tiền hắn luôn luôn là người lên giọng, còn như thời cơ kiếm tiền, hắn càng không bỏ qua bất kỳ một cơ hội, mặc kệ là lãi nhiều hay lãi ít.
Từ trong trận sóng gió thứ hai của giai đoạn thứ nhất có thể nhìn ra được, phạm vi giảm của Singapore rất nhỏ, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ để nhóm Lý Vân Thanh sớm bố trí, kết quả rất rõ ràng, có lãi, chỉ có điều mức lãi không thể so sánh với Indonesia và các nước khác.
Ngay cả phạm vi giảm của Singapore nhỏ như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng kiên quyết ra tay, như vậy nước Mỹ lần này thì sao? Hắn vẫn sẽ ra tay chứ?
Câu trả lời hết sức rõ ràng, hắn nhất định sẽ ra tay.
Dựa vào trí nhớ, thời điểm ngày 27 tháng 10, chỉ số Dow Jones Indexes của New York nước Mỹ tụt dốc xuống gần 554.26 điểm, đây là sự tụt dốc lớn của thị trường chứng khoán khắp nơi trên toàn thế giới, hình thành theo kiểu tuần hoàn ác tính, cũng là di chứng của cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, các nơi đều xuất hiện sự sụt giá nhanh chóng này.
(*) Dow Jones Indexes: là chỉ số chứng khoán lâu đời nhất trong lịch sử Thế giới.
Dĩ nhiên, Lục Thiếu Hoa chỉ là một người hơn người khác là có ký ức tương lai mà thôi, hắn cũng không phải thần, cho dù là linh hồn trở về, trí nhớ mang theo cũng là có hạn, hắn cũng chỉ nhớ ngày 27 này là một ngày mà Dow Jones Indexes New York giảm mức độ lớn nhất trong lịch sử, vì vậy mà dẫn đến nửa chừng tự ngừng giao dịch một giờ đồng hồ.
Còn có một chỗ, giảm mức độ khá lớn, đó chính là Tokyo Nhật Bản, thị trường chứng khoán sau khi bắt đầu phiên giao dịch liền tụt xuống hơn 800 điểm, biên độ vẫn muốn lớn hơn Dow Jones Indexes của New York. Thêm nữa là chỉ số chứng khoán của Hồng Kông, vào ngày 28, lên mạnh hơn 1400 điểm, giảm mức độ đạt 13.7, cả ngày thấp nhất là 8775.88 điểm, đóng cửa ở mức 9059.89 điểm.
Chỉ có điều sự giảm mức độ của Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng không để ý, bởi vì hắn sẽ không lợi dụng khi chỉ số HSI Hồng Kông giảm xuống mà thừa nước đục thả câu, ngược lại, hắn vẫn sẽ bảo vệ Hồng Kông, làm giảm tốc độ hạ xuống.
Hồng Kông có thể mặc kệ, nhưng Dow Jones Indexes của New York nước Mỹ và Tokyo Nhật Bản thì sao? Hắn làm sao có thể bỏ qua chứ.
Nước Mỹ thì khỏi nói, toàn bộ thế giới không có bao nhiêu người dân các nước không hận đất nước chủ nghĩa đế quốc này. Nhật Bản lại là nỗi đau vĩnh viễn trong tim người Trung Quốc, Lục Thiếu Hoa cũng là một trong những người căm giận đó, sao có thể không giậu đổ bìm leo một phen chứ.
Nếu đã quyết định muốn giậu đổ bìm leo, thì hiện tại cũng là thời điểm sắp xếp. Vậy thôi, Lục Thiếu Hoa suy tính một hồi, liền mở miệng nói: - Hiện tại cuộc khủng hoảng tài chính châu Á đã ngày càng mãnh liệt, mọi nơi trên thế giới đều bị ảnh hưởng trong thời gian ngắn đều giảm nhanh chóng, đó là lý do mà tôi cho rằng, sau khi Hồng Kông xuất hiển hỗn loạn, Nhật Bản là trốn không thoát rồi, hẳn là cũng sẽ gặp phải một đợt sụt giá ngắn.
Lục Thiếu Hoa nói rất khôn khéo, cũng không quả quyết như vậy ngay từ đầu, mà là làm tốt bước đệm trước, sau đó đưa ra trọng tâm câu chuyện.
Chỉ có điều câu này mấy người Lý Vân Thanh nghe thì lại hoàn toàn khác hẳn, họ hoàn toàn tin tưởng và nghe theo Lục Thiếu Hoa, bây giờ hắn vô duyên vô cớ lôi bên Nhật Bản ra, chắc chắn đang phát tín hiệu.
Lý Tông Ân kích động hỏi: - Cần ra tay với Nhật Bản?
Lý Tông Ân có một nửa dòng máu Nhật Bản không sai, nhưng gia đình tan vỡ làm y không có cảm tình tốt gì với Nhật Bản, trái lại còn oán hận, hiện tại nghe thấy Lục Thiếu Hoa nói bên Nhật Bản sẽ bị ảnh hưởng, phản ứng đầu tiên của y chính là nghĩ Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay với Nhật Bản rồi.
Không thể phủ nhận, Lý Tông Ân nói không sai, Lục Thiếu Hoa đúng là muốn ra tay với Nhật Bản. - Đúng vậy, cần hành động với chỉ số chứng khoán Tokyo Nhật Bản, ừm, còn có Dow Jones Indexes New York, cũng phải làm song song, tôi đoán, hai chỉ số chứng khoán này sẽ xuất hiện tụt giá cùng lúc, chúng ta có thể làm một lần hàng không đủ đáp ứng nhu cầu.
Theo hắn biết, lần giảm của hai chỉ số lớn này, thời gian rất ngắn ngủi, gần như có thể nói là sáng sớm bắt đầu phiên giao dịch liền hạ xuống, đến buổi chiều kết thúc giao dịch, liền từ từ khôi phục, mà tới bắt đâu phiên giao dịch sáng sớm ngày thứ hai, đã khôi phục như lúc ban đầu rồi.
Cho nên, muốn đầu cơ, phải vào trận trước một ngày, dùng tiền kỹ quỹ đến mua xuống, sau đó khi kết thúc giao dịch buổi chiều, thanh khoản toàn bộ, làm một chút đầu cơ siêu ngắn hạn.
Lý Vân Thanh khá bình tĩnh, hỏi thời gian biểu, cũng là chỗ vấn đề mấu chốt: - Cậu nghĩ khi nào thì giảm?
Lục Thiếu Hoa cười, như mong muốn của Lý Vân Thanh, nói ra thời hạn: - Ngày 27 đi.
- Ừ! Lý Vân Thanh “ Ừ” một tiếng, rồi không nói gì nữa, trầm tư suy nghĩ, tính toán một chút thời gian, sau đó mới nói: - Bên Hồng Kông chắc không còn nhiều thời gian nữa sẽ kết thúc, tôi dự tính đến ngày 27 khi đó đã kết thúc, đến lúc đó sau khi bảo vệ Hồng Kông sẽ có vốn dôi ra, có thể đem vốn đầu tư ra tấn công vào hai chỉ số lớn.
Vậy đó là nguyên nhân mà Lý Vân Thanh hỏi về thời gian, với tư cách tổng chỉ huy hành động lần này, anh ta nhất định phải tính toán kỹ thời gian, cũng bố trí tốt nhiệm vụ, giống như bây giờ, Hồng Kông bên này kết thúc rồi, bên kia vừa vặn bắt đầu, anh ta cũng tập trung tốt tinh thần và trí lực tiến tới ngăn chặn hai chỉ số lớn. Nhưng mà, nếu như hai phía đồng thời xảy ra sụt giá, như vậy anh ta cũng chỉ có thể điều động một phần tài chính, lại chia người ra làm, một mặt bảo vệ Hồng Kông, một mặt tiến hành ngăn chặn hai chỉ số lớn.
Lưu Minh Chương khá sôi nổi, nói đùa: - Vẫn như cũ, dùng tiền ký quỹ.
Không thể không nói, Lưu Minh Chương nói ra điều Lục Thiếu Hoa nghĩ, xem như là đúng ý muốn của hắn, hắn lúc đó không phải cũng ý này thôi! Gật gật đầu, nói: - Làm theo lời anh nói, dùng chế độ tiền ký quỹ.
- Ừ. Lý Vân Thanh cũng gật gật đầu theo, sau một lát cân nhắc mới bắt đầu phân công nhiệm vụ, nói: - Vậy sắp xếp một chút nhé, bên Nhật Bản đến lúc đó do Tông Ân phụ trách, bên New York do Minh Chương chịu trách nhiệm.
Lý Tông Ân gật đầu trước, tỏ vẻ đồng ý: - Được.
- Loại chuyện này tôi thích làm nhất. Lưu Minh Chương tuy rằng không gật đầu biểu thị đồng ý, nhưng lời của anh ta đã nói rõ tất cả rồi, anh ta rất vui lòng tiếp nhận nhiệm vụ này.
Thấy thế, lục Thiếu Hoa cười cười, nói: - Tôi chỉ nói như vậy thôi, còn như các anh đến lúc đó làm như thế nào là chuyện của các anh, có điều cần chú ý một chút, đó chính là giá cổ phiếu của Mỹ hạ xuống sẽ ảnh hưởng đến toàn thế giới, nếu Dow Jones Indexes New York hạ xuống, mà chỉ số HSI của Hồng Kông lại vừa vặn vượt qua khó khăn, đến lúc đó nói hạ xuống cũng không phải không có khả năng, cho nên, sớm có phòng bị là điều cần thiết.
Ngày 27 Dow Jones Indexes New York và chỉ số Tokyo Nhật Bản sụt giá đột ngột, ngày 28, chỉ số HSI của Hồng Kông cũng xuất hiện một lần hạ giá trên diện rộng, Lục Thiếu Hoa cảm thấy vẫn nên nhắc nhở nhóm Lý Vân Thanh một chút cho thỏa đáng, để tránh đến lúc đó lại lúng ta lúng túng.
- Vừa vặn, hiện tại ba người đều có tất cả rồi. Lưu Minh Chương vẫn có vẻ không hề gì, như là đang nói đến một việc không có gì là cấp bách cả vậy.
Đúng vậy, vừa rồi Lý Vân Thanh không phải đã phân công xong nhiệm vụ rồi sao? Lý Tông Ân phụ trách bên Nhật Bản, Lưu Minh Chương đảm nhận bên Mỹ, nhưng chính Lý Vân Thanh lại không phân công nhiệm vụ cho mình, cũng có ngĩa là anh ta nhàn rỗi không có việc gì, bây giờ nghe Lục Thiếu Hoa vừa nói như vậy, chịu trách nhiệm bên Hồng Kông tự khắc đổ lên đầu y.
Lý Vân Thanh cũng cười cười, nói: - Việc giữ nhà, dường như cho tới nay đều là do tôi làm mà!
Công ty Tài chính Phượng Hoàng, trước kia là do Lưu Minh Chương lãnh đạo, thế nhưng sau đó có thay đổi chức vị, Lý Minh Chương dần lùi về phía sau, giao công ty tài chính Phượng Hoàng cho Lý Vân Thanh giải quyết, Lý Vân Thanh cũng chính thức trở thành “ Bà quản gia”, luôn luôn coi giữ một mẫu ba phần đất Hồng Kông này.
- Ha ha...
Tất cả những người có mặt ha ha cười mãi không ngừng, kể cả bà xã của Lưu Minh Chương, bà ta cũng cười mãi không thôi, Lý Thanh Vân từ trước tới giờ, vai chính đóng với tư cách là một “ Bà quản gia”.
Sau khi cười xong, Lục Thiếu Hoa đứng ra chỉ đạo tiếp tình hình chung, khua tay, nói: - Được rồi, vui đùa là vui đùa, việc chính là việc chính, việc cuối cùng bây giờ nói thêm một chút, bên Hồng Kông sắp bắt đầu rồi, chậm nhất ngày mai, nhanh nhất ngày mốt, sẽ có tin tức thôi, đến lúc đó, dù thế nào cũng không được phân tâm, nếu không Hồng Kông sẽ nguy đó.
Lý Vân Thanh với tư cách người chỉ huy trả lời: - Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ dồn hết tâm sức để bảo vệ Hồng Kông.
- Vậy là tốt rồi. Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, chuyển đề tài, lại hỏi: - Đúng rồi, mấy ngày nay, có thấy Tiểu Nguyệt qua không.
Lần trước Hoắc Tiêu Nguyệt ở biệt thự của Lục Thiếu Hoa một thời gian sau đó về nhà, đến giờ vẫn không có tin tức gì, mà Lục Thiếu Hoa lại bận tối tăm mặt mũi, không có thời gian đi thăm cô, bây giờ thật không dễ dàng nhớ ra, quan tâm một chút cũng là chuyện bình thường.
- Thời gian trước có đến vài lần, mấy ngày nay thì không thấy đến nữa, nghe nói nó đang bận học gấp rút, không có nhiều thời gian. Lưu Minh Chương hiện tại xem như là một nửa thầy dạy của Hoắc Tiêu Nguyệt, hiểu khá rõ về việc của cô ấy, cho nên anh ta mới mở miệng trả lời vào lúc này.
- Ừm. Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, hơi ngây người, im lặng một lát, mới nói: - Vậy các anh đều bận, tôi đi đây.
Nói xong, hắn không đợi nhóm Lý Vân Thanh phản ứng, đứng dậy rời khỏi phòng, lên xe, bảo Hà Cường lái xe về chỗ ở, dự định về nhà.
Tuy nhiên khi ở trên xe, hắn vẫn gọi điện cho Hoắc Tiêu Nguyệt, quan tâm cô một chút, nhân tiện hỏi cô gần đây đang làm những gì.
Không thể không thừa nhận, Lục Thiếu Hoa bản thân chính là một kẻ ngốc trong chuyện tình cảm, đã có quan hệ với bốn người phụ nữ, Tần Tịch Thần lại vì hắn mà sinh hạ một công chúa nhỏ, nhưng hắn cho tới nay đều không có quan tâm đến họ, có đôi khi ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi, lâu lâu không gặp càng là việc bình thường.
Hoắc Tiêu Nguyệt biết chuyện Tần Tịch Thần sinh con, cũng biết bà Trần Lệ mẹ của Lục Thiếu Hoa đến Hồng Kông rồi, trong lời nói có chút ý sợ gặp bà ta, mới không đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa nói qua điện thoại: - Nếu không thì tối nay qua đây nhé, ừ, đến gặp mẹ anh -- nhé.
Thực ra ý của Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, đơn giản chính là muốn để Hoắc Tiêu Nguyệt gặp mẹ hắn, người vợ xấu luôn muốn gặp bố mẹ chồng mà, cô ta hiện tại đã có quan hệ với hắn, cũng coi như là một người con dâu của nhà họ Lục rồi, không gặp một chút thì không được.
Hoắc Tiêu Ngyệt lưỡng lự, dường như là đang suy xét, rất lâu sau mới lên tiếng, nói: - Được rồi, lát em qua.