Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 667: Kinh doanh mạng tình báo



Buổi chiều, vừa tiễn mẹ và con gái Lục Vũ Đình, Lục thiếu Hoa liền nhận được điện thoại của Lý Chí Kiệt, nội dung cũng rất đơn giản, đó là phía bên Ả rập xê út đã có kết quả, Nhị hoàng tử đã kế thừa vương vị hoàng tộc, Liên minh với Lục Thiếu Hoa đã lớn mạnh lên.

Nói là một liên minh kiên cố, nhưng thực chất có đúng hay không, ngoài miệng nói một việc, làm cũng một việc hay không biết bao nhiêu, còn phải chờ đợi Nhị hoàng tử chứng minh bằng hành động đã.

Cho nên, khi nhận được điện thoại của Lý Chí Kiệt, trước tiên Lục Thiếu Hoa yêu cầu Lý Chí Kiệt phải luôn luôn chú ý đến hướng đi của hoàng thất Ả rập xê út, xem Nhị hoàng tử có làm theo lời hứa hay không.

Lý Chí Kiệt cũng không phải người tầm thường, hắn cũng biết không thể lường trước được lòng người, đương nhiên cũng không lơ là việc đề phòng đối với Nhị hoàng tử, vì thế lúc Lục Thiếu Hoa nói với anh ta việc này, Lý Chí Kiệt chỉ một câu đáp lại:

- Tôi đã sớm định liệu, bọn họ nếu gây bất lợi gì cho chúng ta, không cần đến ba phút, chúng ta có thể biết được ngay

- Vậy là tốt rồi.
Lục Thiếu Hoa có vẻ rất hài lòng, ở thời điểm này, hắn thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của mạng lưới tình báo Hổ Gầm.

Trước kia, Lục thiếu Hoa chỉ biết mạng lưới tình báo Hổ Gầm bao trùm toàn bộ thế giới, mỗi ngày đều có hàng loạt tin tình báo đưa đến cho Lý Chí Kiệt, nhưng ở thời điểm này, Lục Thiếu Hoa mới biết được, hóa ra mạng lưới tình báo Hổ Gầm đã hùng mạnh đến vậy, hoàng thất Ả rập xê út đã bị mạng lưới tình báo thâm nhập.

Nhưng Lý Chí Kiệt lại không lưu tâm, anh ta luôn nghĩ hoàng thất Ả rập xê út không là gì cả, cho dù là nước Mỹ, một phần hành động của cán bộ nội các cũng đã bị mạng lưới tình báo bao trùm, mọi sự tình đều bị Lý Chí Kiệt biết được.

Đối với việc Lý Chí Kiệt thành lập mạng lưới tình báo, Lục Thiếu Hoa cũng không biết đã đầu tư bao nhiêu tiền, theo tính toán sơ bộ ban đầu, từ khi thành lập đến bây giờ, tiêu tốn không kém hai trăm tỷ đô la Mỹ.

Hai trăm tỷ đô la Mỹ à, nhìn qua cũng không nhiều, nhưng một mạng lưới tình báo mới thành lập được bao lâu, không ngờ đã tiêu tốn hai trăm tỷ đô la Mỹ, thực là rất đáng sợ.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, tiêu tốn tiền cũng đáng giá, ít nhất mấy năm qua, mạng lưới tình báo Hổ Gầm cũng cung cấp nhiều tin tình báo đáng giá, kể cả ở Châu Á hay Trung Đông

Khu Trung Đông chủ yếu kinh doanh dầu mỏ, mỗi khi có mỏ dầu khí, mạng lưới tình báo liền triển khai hoạt động, thu thập tin tức, thực hiện hết các biện pháp đảm bảo an toàn, sau đó mới tiến hành thu mua, cơ bản làm được trăm phần trăm.

Mà đối với bên Châu Á thì giúp tập đoàn Phượng Hoàng luôn được thuận lợi hoạt động buôn bán, khiến tập đoàn Phượng Hoàng ít đi rất nhiều nỗi lo về sau, nếu đụng phải đối thủ cạnh tranh, có thể biết trước mục đích đối phương, sau đó thu thập tin tình báo liên quan, tiến hành châm chích phản kích, khiến tập đoàn Phượng Hoàng có thể phát triển xuôi buồm thuận gió.

Chỉ có điều hiện tại không phải thảo luận mạng lưới tình báo Hổ Gầm hùng mạnh như thế nào. Lúc Lý Chí Kiệt gọi điện lại đây ngoài việc nói Nhị hoàng tử kế thừa vương vị còn muốn nói với Lục Thiếu Hoa thế cục bên kia đã thay đổi.

- Việc Nhị hoàng tử đột nhiên thay đổi, không do dự, quyết ra tay, tiêu diệt Đại hoàng tử, bao gồm dòng họ bên ông ngoại cũng bị Nhị hoàng tử tiêu diệt, thực không thể tưởng tượng.
Lý Chí Kiệt nói xong câu cuối có chút thổn thức, về đạo lý thật là tàn khốc.

Kẻ bề trên giống Nhị hoàng tử, không có chút máu lạnh là không được. Lục Thiếu Hoa cũng đề nghị Nhị hoàng tử quyết đoán một chút, cuối cùng đã có kết quả, Nhị hoàng tử nghe theo ý kiến Lục Thiếu Hoa, tiêu diệt Đại hoàng tử.

- Tam hoàng tử đâu?
Lục Thiếu Hoa trầm ngâm một lát hỏi.

Đại hoàng tử trong mắt Lục Thiếu Hoa chẳng là gì, uy hiếp nhất đối với Nhị hoàng tử là Tam hoàng tử, người bình thường giống như một gã ăn chơi trác táng, kỳ thực là đang ngấm ngầm chịu đựng, đó mới là uy hiếp lớn nhất, hơn nữa, Tam hoàng tử và Đại hoàng tử cùng một phe, nếu không tiêu diệt Tam hoàng tử thì vẫn còn bị đe dọa.

- Cũng diệt rồi.
Nói tới đây, điện thoại bên kia đầu Lý Chí Kiệt tạm dừng một chút, hắn thở dài một hơi nói:
- Nói đến Tam hoàng tử, cũng xảo quyệt lắm, phải dốc sức mới tìm được gã, vẫn là dưới sự trợ giúp của chúng ta mới giết được gã, nếu chỉ dựa vào hàng ngũ của Nhị hoàng tử đúng là không có khả năng tiêu diệt gã.

Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cười thầm trong bụng, Tam hoàng tử là người như thế nào trong lòng Lục Thiếu Hoa đều biết, hắn có thế lực ngầm cũng là bình thường, bây giờ phát sinh chuyện như vậy, vậy càng thêm bình thường.

- Hiện tại sự tình không phải đã chấm dứt.
Lục Thiếu Hoa nói một câu không đầu không đuôi, tạm dừng một lát, lại nói:
- Hiện tại trọng điểm của chúng ta là muốn kinh doanh bên Ả rập xê út, nếu Nhị hoàng tử biết thời thế, trở thành đồng minh với chúng ta, như vậy hai bên cùng có lợi, còn nếu y giở thủ đoạn, chúng ta cũng không cần khách khí.

Lục Thiếu Hoa muốn làm nhiều chuyện như vậy, thậm chí tham dự trực tiếp vào hoàng thất, là vì cái gì, đơn giản chính là dầu mỏ, hiện tại đã đạt được mục đích, nếu Nhị hoàng tử phản bội, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không khách khí với y.

Với phong cách làm việc nhất quán của Lục Thiếu Hoa, trước kia có thể không quan tâm, nhưng hiện tại đã dốc sức vào, cũng đã đạt được mục đích chiến lược rồi, vậy nhất định phải kinh doanh tốt, đó là qua bao nhiêu khó khăn mới có được, bằng mọi giá phải quý trọng.

- Tôi hiểu rồi, hoàng thất bọn họ nhiều hoàng tử như vậy, Nhị hoàng tử không nghe lời, chúng ta có thể ủng hộ người khác, suy cho cùng, chúng ta vẫn thực hiện được.
Lý Chí Kiệt giọng điều âm trầm, rất là khả quan.

Giống như Lục Thiếu Hoa, hoặc là không tranh, nếu đã tranh thì tranh tới cùng, như vậy mới có lợi, Lý Chí Kiệt sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Ừ.
Lục Thiếu Hóa thản nhiên đáp lại, tạm dừng mấy giây, chuyển đề tài, hắn nói tiếp.

- Phía bên Ả rập xê út, anh chú ý, vấn đề hiện tại là mạng lưới tình báo đang khó khăn, trải qua mấy năm phát triển, đã dần hoàn thiện, nhưng chúng ta không thể chỉ nuôi ăn nó, phải để cho nó mang lại lợi ích cho chúng ta, như vậy mới tiện cho việc phát triển của chúng ta, không thì sẽ kinh doanh lỗ vốn.

Lục Thiếu Hoa là một thương nhân điển hình, thương nhân chú ý chính là lợi nhuận, nhưng mạng lưới tình báo Hổ Gầm hiện tại đều là chi ra, không kiếm được lợi nhuận, tuy rằng đã mang đến rất nhiều thuận lợi cho việc phát triển, nhưng một khoản tiền đầu tư lớn cũng làm Lục Thiếu Hoa đau đầu.

- Ý của cậu là?.
Đầu kia Lý Chí Kiệt nhíu mày hỏi.

- Bán tin tình báo.
Bốn chữ vô cùng đơn giản đã nói ra ý đồ chính của Lục Thiếu Hoa

Đúng vậy, ý tưởng của Lục Thiếu Hoa chính là bán ra tin tình báo, tình báo cũng là một loại văn bản, có đôi khi cũng có thể bán được tiền. Mấy người Lý Chí Kiệt thu thập tin tình báo về kế hoạch phát triển của một công ty, vậy là có thể bán cho công ty đối địch, mấy người hắn ở giữa hưởng lợi.

- Buôn bán tin thương mại sao?
Lý Chí Kiệt lĩnh hội ý tứ của Lục Thiếu Hoa, có thể anh ta không dám xác định ý nghĩ của mình chính xác hay không, thử hỏi lại một câu.

- Không.
Lục Thiếu Hoa từ chối, tạm dừng một chút lại nói:
- Là toàn bộ các loại tin tức tình báo, chỉ cần có lợi là chúng ta có thể bán ra, ừ, lấy danh nghĩa của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm bán ra.

Chưa xong, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa biết Lý Chí Kiệt chưa hoàn toàn lĩnh hội ý tứ của hắn, hắn lấy một ví dụ đơn giản:

- Hiện tại khu Trung Đông không phải rất loạn sao? Có rất nhiều nhóm vũ trang tranh đoạt chính quyền, chúng ta có thể thu thập tình hình của tổ chức này, sau đó bán ra cho tổ chức kia, như vậy không phải là chúng ta có thể đạt được lợi ích sao? Còn nữa, ví như bán ra tin tức về vị trí của các tổ chức vũ trang khiến đối phương có thể tiêu diệt một cách chính xác, cũng có thể đổi lấy lợi ích.

Khu Trung Đông hỗn loạn vì dầu mỏ, mà Lục Thiếu Hoa thâm nhập cũng là vì dầu mỏ, nếu bán ra tin tức tình báo như vậy, chẳng những Căn cứ Hổ Gầm có thể được lợi, đạt được mục đích có mạng lưới quan hệ, còn có thể ở giữa thu lợi, còn có thể lấy tình báo đổi lấy dầu mỏ, đó chính là kế một hòn đá ném trúng hai chim, Lục Thiếu Hoa làm sao lại buông tha chứ.

Đến lúc này, Lý Chí Kiệt đã rõ ràng mục đích của Lục Thiếu Hoa, tưởng rằng Lục Thiếu Hoa chỉ đơn thuần muốn đổi tin tình báo lấy ích lợi, nhưng Lục Thiếu Hoa lại lấy nói đến Trung Đông, rõ ràng là có mục đích không nói cho ai biết.

Lý Chí Kiệt không phải một thằng ngốc, suy nghĩ cẩn thận trong nháy mắt đã hiểu được, Lục Thiếu Hoa chỉ là muốn kiếm dầu mỏ, gián tiếp thúc giục thực hiện kế hoạch dầu mỏ của hắn.

- Tôi sẽ lập kế hoạch tốt một chút.
Lý Chí Kiệt thận trọng nói

Đây chính là kế hoạch lớn, liên quan đến kế hoạch dầu mỏ của Lục Thiếu Hoa, nếu đã là kế hoạch lớn, như vậy Lý Chí Kiệt phải cẩn thận một chút, nếu chẳng may trong quá trình xuất hiện điều gì sai, làm cho kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thất bại, đó không phải là điều Lục Thiếu Hoa muốn thấy, hơn nữa, Lý Chí Kiệt cũng không muốn hắn thực hiện kế hoạch thất bại

- Ừ, tôi tin tưởng anh có thể làm tốt.
Lúc này Lục Thiếu Hoa Lý nói một câu để Chí Kiệt an tâm, trầm ngâm một lát, Lục Thiếu Hoa lại nói:
- Những chuyện này phải làm từ từ, gấp không được, còn nữa, chúng ta nhiều năm như vậy còn chống đỡ được, cũng không ngại đợi thêm một thời gian nữa, cho nên kế hoạch cần hoàn thiện tốt nhất mới bắt đầu thực hiện, như vậy càng nắm chắc cơ hội.

Một câu, Lục Thiếu Hoa không nóng nảy, cũng không khiến Lý Chí Kiệt sốt ruột, cơ hội từ từ sẽ đến, và chắc chắn trăm phần trăm mới thực hiện kế hoạch

- Tôi sẽ làm như vậy, cậu yên tâm đi.
Lĩnh hội được ý tứ Lục Thiếu Hoa, Lý Chí Kiệt đương nhiên biết mình phải làm như thế nào.

- Hiểu được là tốt rồi.
Lục Thiếu Hoa có vẻ rất hài lòng, trong lòng thầm hô một tiếng “ nói chuyện với người thông mình cũng dễ”

Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa còn chưa tính hết, nói xong chuyện kinh doanh mạng lưới tình báo, Lục thiếu Hoa đột nhiên lại nghĩ tới một sự kiện, nó quan hệ đến toàn bộ việc trong căn cứ, cũng cần mấy người Lý Chí Kiệt đi thực hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.