Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 734: Trả thù (2)



Kế hoạch thứ hai của Lục Thiếu Hoa là gì?

Vấn đề này không ai có thể trả lời, chỉ có Lục Thiếu Hoa là người định ra kế hoạch là có thể biết, vừa nãy Lục Thiếu Hoa tập trung nhiều tài chính như vậy, cũng có thể đoán được Lục Thiếu Hoa sẽ nhằm vào thị trường tài chính, nếu không Lục Thiếu Hoa đã không huy động ngay lập tức hơn một trăm tỷ đô la Mỹ như vậy.

Thị trường tài chính? Có phải thị trường tài chính Hồng Kông không?

Không, Lục Thiếu Hoa đã mất hứng thú với thị trường tài chính Hồng Kông, nguyên nhân rất đơn giản, hiện giờ ở Hồng Kông Tập đoàn Phượng Hoàng đã chiếm vị trí chủ đạo trên thị trường tài chính. Mặc dù là không gian rất rộng lớn nhưng cũng không phải là nơi tốt nhất.

Huống chi đây là vấn đề mấu chốt, Lục Thiếu Hoa nghĩ phải trả thù, trả thù Hồng Kông thì không có tác dụng lớn, nơi duy nhất có thể tạo ra được tác dụng chính là thị trường tài chính Đại lục.

Dĩ nhiên, Hồng Kông cũng là một bộ phận của Trung Quốc, Lục Thiếu Hoa muốn trả thù cũng sẽ có hành động, giống như Lục Thiếu Hoa vừa gọi điện cho mấy người Lưu Minh Chương, ngày mai sẽ công bố một tin tức, Lục Thiếu Hoa tính toán sẽ làm cho thị trường chứng khoán Hồng Kông giảm mạnh.

Ban đầu Lục Thiếu Hoa chưa nghĩ đến việc trả thù, nhưng vừa rồi đột nhiên hiểu rõ mọi chuyện, làm Lục Thiếu Hoa cảm giác như mình là người bị trêu chọc, Lục Thiếu Hoa không muốn gặp khó khăn, cũng không tìm thấy một lý do để thuyết phục chính mình.

Có thể đây cũng là mục đích chính của Lục Thiếu Hoa, hắn muốn cho lãnh đạo nhà nước hiểu được, Lục Thiếu Hoa là một ông chủ không sai, nhưng hắn không phải là một ông chủ không có khả năng phản kháng, hắn có lực lượng quân sự, đồng thời cũng có thể gây ra những sự kiện long trời lở đất trên thị trường tài chính.

Trung Quốc là nhà nước xã hội chủ nghĩa, không giống với tài chính của các nước tư bản chủ nghĩa, nhưng là một quốc gia xã hội chủ nghĩa có nền kinh tế phát triển mạnh mẽ, nên bên trong có rất nhiều mâu thuẫn, mà đã dốc sức phát triển kinh tế, thì Lục Thiếu Hoa là người giàu có bậc nhất sẽ có chuyện để làm.

Quan trọng hơn, Lục Thiếu Hoa trừ việc có tiền ở bên ngoài, trong tay hắn còn có rất nhiều người môi giới chứng khoán ở Hồng Kông và trên toàn thế giới. Cũng có những người giống như Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh, Lý Tông Ân là những người tài giỏi. Đây mới là một lực lượng không thể bỏ qua.

Nếu như Lục Thiếu Hoa ra tay với nền kinh tế Đại lục, chỉ cần hắn tập trung một lượng vốn lớn, lại có mấy người Lưu Minh Chương lập kế hoạch tỉ mỉ, tiến hành bí mật như thế nào, thử hỏi Đại lục không có phòng ngừa có thể ngăn cả được không?

George Soros kẻ đứng đầu về đầu cơ tài chính trên thế giới. Mỗi lần ông ta hành động đều tranh tối tranh sáng. Giai đoạn đầu là bí mật tiến hành, đợi cho giai đoạn đầu chấm dứt, ông ta mới ra mặt, mà cho dù là như vậy, mục tiêu mà ông ta tấn công không ai có thể thắng được, vậy thì vì sao?

Câu trả lời chỉ có một, đó là thể chế tài chính có vấn đề, thêm nữa chính là tình hình quốc gia không tương xứng, mặt khác mấy người George Soros tài chính quá hùng mạnh, một đất nước rất khó tập trung một lượng vốn lớn như vậy đến ngăn cản.

Trái lại Lục Thiếu Hoa so với George Soros không kém gì, người tài có mấy người Lưu Minh Chương, còn tiền so với George Soros tính ra phải nhiều gấp trăm lần, nghìn lần. Thêm nữa, Lục Thiếu Hoa nhằm vào thị trường tài chính Đại lục, thị trường tài chính thành lập chưa được bao nhiêu năm, sao có thể không có lỗ hổng.

Kết hợp những yếu tố trên, Lục Thiếu Hoa cho rằng, nếu muốn công phá thị trường tài chính Đại lục, đó là việc có thể làm trong nháy mắt, không cần tốn nhiều công sức, mà Đại lục không có phản ứng được ngay lúc bị công phá.

Đây chính là mục đích của Lục Thiếu Hoa, lãnh đạo cao cấp có thể ép hắn, Lục Thiếu Hoa còn có thể suy nghĩ tốt hơn, hắn phải lộ ra nanh vuốt, có gan lên giọng, làm cho mọi người biết thực lực của Lục Thiếu Hoa.

Chính trị là như vậy, nếu tốt có thể sống chung, một khi đã trở mặt, thì không còn ân tình gì đáng nói, lời hứa cũng không cần gìn giữ nữa.

Lúc đầu Lục Thiếu Hoa rất chú trọng đến lời hứa, nhưng lúc này lòng Lục Thiếu Hoa đã chết, hắn quyết định không quan tâm đến lời hứa xuông nữa, cũng không quan tâm đến tình hình của nhân dân Đại lục nữa trực tiếp tập trung nguồn vốn tấn công thị trường tài chính.

Tuy nhiên trước đó, Lục Thiếu Hoa đã cẩn thận gọi mấy người Lưu Minh Chương, nói hết suy nghĩ của mình, như vậy mấy người Lưu Minh Chương có thể soạn ra một kế hoạch tốt, sau đó mau chóng tiến hành hành động.

Bây giờ Lục Thiếu Hoa lại gọi điện thoại cho ba người Lưu Minh Chương bảo bọn họ mau chóng đến biệt thự cùng nhau bàn bạc.

May mà lúc này thời gian mới hơn bảy giờ tối, còn sớm, mấy người Lưu Minh Chương còn có nhiều thời gian để sắp xếp mọi việc.

Đúng vậy, muốn trả thù cần nhanh một chút, nếu chờ thêm hai ngày nữa thì trả thù đã không còn ý nghĩa nữa. Theo ý tưởng của Lục Thiếu Hoa, ngày mai phải bắt đầu hành động, làm cho mọi người biết Lục Thiếu Hoa tạo nên một cơn lốc như thế nào.

...

Mấy người Lưu Minh Chương cũng không làm Lục Thiếu Hoa thất vọng, không đến nửa tiếng, ba người họ đã vội vàng đi vào biệt thự của Lục Thiếu Hoa, nhìn phía ngoài biệt thự không giống với bình thường, làm ba người Lưu Minh Chương cảm thấy hơi lạ.

Tuy nhiên, mấy người 
Lưu Minh Chương cũng đoán được khả năng có việc lớn xảy ra, nên thấy cũng không thể trách, cũng không hỏi nhiều, việc mọi người quan tâm là Lục Thiếu Hoa gọi họ đến đây vì việc gì.

Lục Thiếu Hoa cũng rất thẳng thắn, gọi ba người Lưu Minh Chương vào:
- Tôi muốn ra tay với thị trường tài chính Đại lục, thị trường chứng khoán Thâm Quyến và thị trường chứng khoán Thượng Hải, tôi muốn đánh úp họ.

Tám năm nay, Trung Quốc chỉ có hai sàn chứng khoán lớn bắt đầu các phiên giao dịch lớn, các địa phương khác đều không có gì, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không để ý.

Ngạc nhiên...

Dù là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh hay Lý Tông Ân đều cảm thấy kinh ngạc, bởi vì Lục Thiếu Hoa nói thế nào cũng là một người yêu nước, qua hai lần bảo vệ Hồng Kông là có thể biết, Lục Thiếu Hoa thật sự là một người yêu nước. Nhưng bây giờ bỗng nhiên thay đổi, chuẩn bị nhằm vào Đại lục, đây là lần đầu tiên, làm sao không làm cho mấy người Lưu Minh Chương sợ hãi được.

Tuy nhiên ngạc nhiên thì ngạc nhiên mấy người Lưu Minh Chương rất nhanh thay đổi, kinh ngạc biến thành vui sướng, bởi vì bọn họ đến đây là một viêc lớn.

- Chuẩn bị đưa vào số vốn nhiều hay ít?
Đây mới là vấn đề mà Lưu Minh Chương quan tâm.

Làm như thế nào, nhưng còn một vấn đề quan trọng đó là nguồn vốn là bao nhiêu, nếu nguồn vốn lớn mấy người Lưu Minh Chương lúc làm việc có thể tùy ý một chút, không cần nghĩ đến nhiều vấn đề lắm, nhưng nếu vốn thiếu, thì bọn họ không thể không tính toán tỉ mỉ.

Với mấy người Lưu Minh Chương, đùa giỡn đã chướng mắt, mấy người Lưu Minh Chương cảm thấy hứng thú với việc này giống như cơn lốc tài chính Châu Á vậy, mấy người bọn họ với đề tài này rất hứng thú.

Ra tay với chỉ số chứng khoán của Đại lục, đây là một việc làm lớn.

Hiện nay mới bắt đầu đã nóng như lửa, nếu bây giờ đúng là ra tay, thì ở giữa tuyệt đối sẽ có lợi, hơn nữa còn có lợi lớn, coi như một lần không lớn không hành động.

- Năm mươi tỷ đô la Mỹ.
Lục Thiếu Hoa nói một câu với giọng thoải mái, tạm dừng một lát rồi nói tiếp:
- Còn có năm mươi tỷ đô la Mỹ nữa, nhằm vào thị trường chứng khoán Hồng Kông.

Đúng là ra tay với chỉ số chứng khoán của Đại lục với số vốn rất lớn. Nhưng với chỉ số chứng khoán ở hai thị trường bên đó bây giờ, về cơ bản không cần một trăm tỷ đô la Mỹ. Sở dĩ Lục Thiếu Hoa tập trung số vốn lớn như vậy, chính là vì thị trường Hồng Kông.

Hiện giờ ở Hồng Kông Lục Thiếu Hoa đã có quyền chủ đạo tuyệt đối, lần này trả thù, Lục Thiếu Hoa sao không dùng nội ứng ngoại hợp, nhân cơ hội này kiếm chút tiền, coi như là một loại trả thù.

- Đủ rồi.
Lưu Minh Chương trịnh trọng gật đầu nói hai chữ.

Không cần nói gì, Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người cũng giống thế, bọn họ đều cho rằng 50 tỷ đô la Mỹ là đủ rồi. Khi làm việc bọn họ không cần băn khoăn nhiều, trực tiếp tiến công, nếu cần còn có thể làm công khai.

Tuy nhiên tiếp theo, Lục Thiếu Hoa lại dội cho bọn họ một gáo nước lạnh:
- Phải bí mật tiến hành, ừ, ít nhất là không cần trực tiếp, các việc khác không sao cả, để bọn họ biết là mình làm cũng được.

Ban đầu Lục Thiếu Hoa định không giấu diếm, chẳng qua Lục Thiếu Hoa cảm thấy phải nhắc nhở mấy người Lưu Minh Chương một chút, như vậy mới có thể cam đoan kế hoạch thành công.

- Rõ ràng.
Lưu Minh Chương không hổ thẹn là người lớn tuổi nhất, đương nhiên hỏi lại việc Lục Thiếu Hoa vừa nói:
- Vậy thật sự là muốn gì?

- Quấy rối, đồng thời vừa kiếm tiền vừa mua một ít cổ phiếu có tiềm lực.
Lục Thiếu Hoa nghiêm túc nói.

Sàn giao dịch chứng khoán Thâm Quyến và Thượng Hải mới mở không bao lâu, hiện tại lãnh đạo cao cấp nhất định rất quan tâm, một khi hai sàn giao dịch này có tình huống bất thường, lãnh đạo cấp cao sẽ để ý, bọn họ nhất định sẽ trợ giúp, giải cứu, đó là lựa chọn duy nhất của họ.

Có người cứu thì Lục Thiếu Hoa sẽ có cơ hội, với thủ đoạn của mấy người Lưu Minh Chương, tác động một chút, có thể thu được rất nhiều tiền.

- Ok, rõ rồi.
Lưu Minh Chương cười tươi, nhưng sau đó không khỏi tò mò hỏi:
- Không có kế hoạch cụ thể nào sao?

- Có
Lục Thiếu Hoa gật đầu, tỏ vẻ hắn có kế hoạch, lúc này mới vào vấn đề chính:
- Vừa rồi bảo các anh công bố tin tức vẫn theo thời gian như cũ, sáng sớm mai. Một khi chúng ta đã công bố tin tức, thị trường chứng khoán Hồng Kông nhất định sẽ giảm, mà Thâm Quyến rất gần Hồng Kông, bên Hồng Kông có động tĩnh, nhất định sẽ ảnh hưởng đến Thâm Quyến, đó là thời cơ tốt nhất để chúng ta ra tay. Mà Thượng Hải dù cách xa Thâm Quyến một chút, nhưng thời đại này tin tức truyền đi rất nhanh, phản ứng dây chuyền nhất định sẽ xuất hiện, đến lúc đó chắc chắn sẽ lan đến.

Chưa hết, nói đến đây, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, sau đó mới nói tiếp:
- Đây là một hành động liên hoàn, mở đầu là Hồng Kông, chúng ta có thể tác động đến Hồng Kông, sau thứ hai là Thâm Quyến, thứ ba mới là Thượng Hải, mà ở Hồng Kông có chút khác, không cần mua vào cổ phiếu, tôi chỉ cần kiếm tiền, có thể kiếm càng nhiều càng tốt.

Trong tay Lục Thiếu Hoa đã có rất nhiều cố phiếu, đã chiếm quyền chủ đạo, không cần mua nữa, cho nên Lục Thiếu Hoa nhằm vào Hồng Kông mục đích duy nhất là kiếm tiền.

Cuối cùng Lục Thiếu Hoa đưa mắt nhìn ba người, nghiêm túc nói:
- Tôi không để ý đến quá trình, ta quan trọng một điều, mục đích chỉ có một, đó là có thể kiếm nhiều tiền nhất, không cần nghĩ đến những việc khác.

- Rõ rồi.

- Rõ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.