Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 762: Mở lối đi mới



Rất lâu rồi, từ lúc binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm vừa mới thành lập, có một vấn đề luôn làm cho Lục Thiếu Hoa phải đau đầu, đó chính là có cần phải dùng đến năng lực của chính mình để đi khống chế một vài quốc gia nhỏ ở châu Phi hay không. Về việc này, Lục Thiếu Hoa từng nghĩ đến và cũng đã có dã tâm, cũng từng tính hành động, nhưng cuối cùng Lục Thiếu Hoa đã phải từ bỏ dã tâm đó.

Khống chế một hoặc là nhiều quốc gia nhỏ ở châu Phi, xưng vương xưng bá một vùng, cảm giác đó đúng là không tồi. Nhưng đồng thời lúc này đây, Lục Thiếu Hoa cũng có chút khó xử, nguyên nhân chính bởi hắn là một người Trung Quốc, hắn cho rằng bản thân mình có thể ở trong lãnh thổ Trung Quốc vẫy vùng một cõi mà không chịu bất kỳ sự hạn chế nào.

Ngẫm lại cũng phải, thân phận của Lục Thiếu Hoa không hề đơn giản, sau khi tái sinh không lâu, hắn liền có được quân hàm đại tá, kế đến là thiếu tướng, trung tướng, và hiện tại là thượng tướng, có thể nói là đi lên từng bước từng bước một. Tuy nói là chỉ trên danh nghĩa, nhưng đây cũng là quân hàm do quân ủy trao tặng.

Thêm nữa, Lục Thiếu Hoa lại là cháu rể của Tăng Kiến Quốc, Tăng Kiến Quốc lại là nhân vật có cống hiến không ít cho quốc gia, thế này thì còn có người nào dám làm khó Lục Thiếu Hoa được đây.

Còn có một thứ quan trọng hơn nữa, cháu nội nuôi của Đặng lão, thân phận này lại càng khiến cho người khác kiếp sợ, bất kỳ ai cũng đều biết đến sự cống hiến và địa vị của Đặng lão ở Trung Quốc, cho dù Lục Thiếu Hoa không phải là cháu nội ruột của Đặng lão, nhưng thân phận cháu nội nuôi cũng là do được Đặng lão thừa nhận, chỉ nghĩ thôi cũng đủ biết thân phận của Lục Thiếu Hoa không đơn giản cỡ nào rồi.

Trong toán học, một cộng một sẽ bằng hai, nhưng cách tính này khi áp dụng vào tính cho thân phận của Lục Thiếu Hoa sẽ không thỏa đáng chút nào. Lục Thiếu Hoa có đến bốn thân phận, một là thân phận tỷ phú, tỷ phú giàu có đến mức có thể đối địch với quốc gia, hai là cháu rể của Tăng Kiến Quốc, ba là cháu nội nuôi của Đặng lão, cuối cùng là quân hàm thượng tướng do chính phủ trao tặng. Bốn thân phận cộng lại sẽ cho ra một thứ năng lượng vô cùng ghê ghớm, thứ năng lượng này tất nhiên sẽ không phải là 1+1+1+1=4 rồi.

Thêm vào đó, kết hợp với năng lực của Lục Thiếu Hoa, đem kết hợp bốn thân phậnvào, Lục Thiếu Hoa khi đó sẽ không cần phải sợ bất kỳ ai. Điều đáng tiếc ở đây chính là Lục Thiếu Hoa vẫn ở thế bị động, bị áp bách bởi những lãnh đạo cao cấp của quốc gia, khiến cho Lục Thiếu Hoa có cảm giác nản lòng thoái chí.

Theo thói thường đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa, hắn không thích gây chuyện, lại càng không thích đi trêu chọc những lãnh đạo cao cấp của quốc gia, tốt nhất mọi chuyện có thể bình yên, vì Lục Thiếu Hoa chỉ muốn phát triển sự nghiệp của chính mình, thế nhưng vẫn có một số người cố tình không cho Lục Thiếu Hoa được như ý nguyện, muốn gây sự cho đến khi hắn không chịu được nữa và hai bên phải trở mặt.

Không sai, là trở mặt, Lục Thiếu Hoa và lãnh đạo cấp cao của quốc gia đã trở mặt, những lần trước tuy cũng có đối mặt nhưng sau đó đâu lại vào đấy, quan hệ sau đó cũng trở lại bình thường, nhưng lần này lại khác, không hề giống với những lần trước, những lần trước trở mặt Lục Thiếu Hoa đứng ở phía có lợi thế, cười từ đầu đến cuối, kẻ đối đầu với hắn cuối cùng cũng nhận phải những trừng phạt đích đáng.

Thế nhưng, lần này thì sao, lần này có sự khác biệt rất lớn so với những lần trước, khi Lục Thiếu Hoa phản kích cũng là lúc Lục Thiếu Hoa thu về thắng lợi, nhưng về phía lãnh đạo cấp cao quốc gia sau cùng cũng phải ngầm thừa nhận hành động của kẻ thù kia, còn đem ba người con của anh ta thả ra, hành động này có thể được xem như là đang khiêu khích Lục Thiếu Hoa.

Lục Thiếu Hoa rất tức giận, đồng thời tỏ vẻ thất vọng với lãnh đạo cao cấp của quốc gia, tâm trạng cũng thay đổi, tuy nói sẽ không làm gì với lãnh đạo cao cấp của nhà nước, nhưng nếu muốn có quan hệ tốt đẹp như lúc ban đầu, cũng không có khả năng trở lại như trước kia được.

Lục Thiếu Hoa thấy rất rõ ràng, lãnh đạo cao cấp của quốc gia đối với hắn có thành kiến, Lục Thiếu Hoa cũng thế, làm sao không có thành kiến với lãnh đạo cao cấp của quốc gia được chứ.

Cũng bởi thế, khi Lục Thiếu Hoa nghe kế hoạch đề xuất phải thống trị những quốc gia ở châu Phi của Lý Chí Kiệt, dã tâm nhen nhúm, đúng vậy, dã tâm của Lục Thiếu Hoa khi đó được nhem nhúm lên.

Trước kia Lục Thiếu Hoa không cho phép Lý Chí Kiệt làm như vậy là bởi vì Lục Thiếu Hoa cho rằng hắn ở Trung Quốc còn có thể đứng vững chân được, nhưng sau khi đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Lục Thiếu Hoa thật sự nản lòng và không mặn mà gì nữa, cảm thấy thất vọng, suy nghĩ trước kia có thể vững chân cũng bị dao động.

Suy nghĩ bị dao động, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải mở lối khác để đi, tìm kiếm con đường mới giúp ích cho sự phát triển của chính mình, hiển nhiên con đường này không đâu khác chính là con đường thống trị một hoặc vài quốc gia nhỏ ở Châu Phi.

Cái khác không nói đến, chỉ nói đến việc sau khi hành động theo kế hoạch của Lý Chí Kiệt, khi đó sẽ mang đến cho Lục Thiếu Hoa ích lợi gì?

Đầu tiên, phải thống trị quốc gia nơi căn cứ Hổ Gầm đóng quân, thế sẽ thuận tiện cho căn cứ Hổ Gầm hoạt động, không cần phải co tay co chân dè chừng, hoàn toàn có thể trở thành bá chủ một phương, sẽ không phải chịu bất kỳ áp lực nào, thậm chí có thể điều khiển cả bộ máy chính quyền.

Tuy hiện tại năng lực của căn cứ Hổ Gầm rất hùng mạnh, nhưng khi liên quan đến một số phương diện nào đó vẫn có chút trở ngại, căn cứ Hổ Gầm không dám làm quá, nhưng nếu sau khi thống trị được quốc gia Châu Phi này, tình hình khi đó sẽ trở nên khác hoàn toàn.

Đó là điểm có lợi cho căn cứ Hổ Gầm, tiếp theo còn có những ích lợi mang đến cho kế hoạch của Lục Thiếu Hoa nữa, tỷ như nói về kho dầu thô trong căn cứ Hổ Gầm đi, mỏ dầu mà mấy người Lý Chí Kiệt thu mua được từ khu Trung Đông, số lượng lớn dầu thô được vận chuyển từ những khu vực đó về đây lưu kho, trong quá trình vận chuyển phải qua rất nhiều cửa ải, nhưng nếu như sau khi thống trị được những quốc gia châu Phi này rồi, những cửa ải cần đi qua trước kia sẽ không cần thiết nữa, có thể trực tiếp đi qua.

Còn nữa, khoáng sản tài nguyên, đây đúng là một ổ bánh ngọt khổng lồ, đối với Lục Thiếu Hoa, một thương nhân mà nói, nguồn khoáng sản phong phú này chính là những tờ giấy bạc trắng phếu, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể dựa vào thực lực của chính mình hành động, ở cái lĩnh vực khoáng sản này có điều để làm.

Được rồi, những thứ đó đều là lợi ích gián tiếp, còn lợi ích trực tiếp thì sao đây? Vậy thì càng không cần phải nhiều lời, nếu Lục Thiếu Hoa thống trị vài quốc gia ở Châu Phi, khi đó thân phận của Lục Thiếu Hoa đột nhiên sẽ trở nên siêu nhiên rồi.

Trước tiên không nói đến việc chính phủ của những quốc gia ở phương Tây sẽ thay đổi và trở nên thế nào, chỉ nói ở Trung Quốc không thôi, Trung Quốc không phải lúc nào cũng cường điệu hóa cái gọi là hòa bình sao, nếu như Lục Thiếu Hoa là người thống trị đứng phía sau những quốc gia Châu Phi đó, như vậy còn có ai dám động đến Lục Thiếu Hoa, một khi bọn họ động vào Lục Thiếu Hoa, cái gọi là bứt dây động rừng khi đó sẽ thấy, đến lúc đó sẽ có vài quốc gia châu Phi chạy đến phản đối, hiệu quả cực kỳ.

Nhớ kỹ, không phải một, mà là nhiều, sức mạnh của một quốc gia châu Phi khi bộc phát có thể là có giới hạn, nhưng vài quốc gia châu Phi hợp lại bộc phát cùng một lúc, hiệu quả khi đó ắt phải khác hoàn toàn, đến quốc gia phương Tây cũng không thể xem nhẹ sự ảnh hưởng trong đó.

Sức ảnh hưởng là một kía cạnh, một kía cạnh khác quan trọng hơn đó chính là người ủng hộ phía sau lưng những quốc gia châu Phi này, đó là căn cứ Hổ Gầm thần bí, thêm vào là ‘quan hệ tốt đẹp’ của Lục Thiếu Hoa với căn cứ Hổ Gầm thần bí, tất cả những điều đó không thể không làm cho người khác phải suy nghĩ cẩn thận hơn.

Cho nên nói, nếu Lục Thiếu Hoa đồng ý kế hoạch của Lý Chí Kiệt, và kế hoạch thành công, với Lục Thiếu Hoa mà nói, chỉ có trăm cái lợi mà không có một cái hại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến mục tiêu sau cùng của Lục Thiếu Hoa.

Ảnh hưởng này là ảnh hưởng khác, có tác dụng thúc đẩy, làm cho mục tiêu cuối cùng của Lục Thiếu Hoa có thể đẩy nhanh tốc độ.

Lục Thiếu Hoa là một người Trung Quốc, hắn sẽ không thay đổi quốc tịch, đồng thời cũng sẽ không đem tài sản của hắn ra khỏi Trung Quốc, đây là khẳng định chắc chắn. Nhưng, ở lại Trung Quốc thì áp lực lại càng lúc càng lớn, Lục Thiếu Hoa cảm nhận rất nhiều áp lực, nếu không có biện pháp nào để giải quyết, Lục Thiếu Hoa thậm chí sẽ thay đổi mong ước ban đầu, sẽ thật sự tính chuyện rời khỏi Trung Quốc.

Đương nhiên, đó là quyết định trong trường hợp bất đắc dĩ, không đi đến bước vạn bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa sẽ không bao giờ đem tài sản ra khỏi đất nước Trung Quốc, bởi vì như vậy đối với mục tiêu cuối cùng của Lục Thiếu Hoa sẽ bị ảnh hưởng, còn nữa, còn cả vương quốc mạng internet của Lục Thiếu Hoa nữa, khi đó cũng sẽ trở thành những mảnh vụn, đó là những điều mà Lục Thiếu Hoa không muốn nhìn thấy.

Nếu đã là như thế, Lục Thiếu Hoa phải tìm một biện pháp trung hòa, mà biện pháp này dường như chính là khiến cho thân phận của mình ở vào vị trí tồn tại siêu nhiên, như vậy có thể sẽ không chịu sự quấy nhiễu, ổn định mà phát triển chính mình, không thúc đẩy tiến hành mục tiêu cuối cùng thì còn có thể là cái gì đây?

Không thể nghi ngờ, chỉ có lợi mà không có hại, thế là, Lục Thiếu Hoa quyết định làm.

- Có nắm chắc không?
Lục Thiếu Hoa mở miệng hỏi, cũng không nói gì đến việc mình đồng ý hay phản đối, mà chỉ hỏi Lý Chí Kiệt có nắm chắc phần thắng hay không thôi.


Đây là ý tưởng của Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa hỏi anh ta có nắm chắc phần thắng hay không, ở vào vị trí của Lý Chí Kiệt, xem ra thì Lục Thiếu Hoa gần như đã đồng ý phần nào, chỉ cần Lý Chí Kiệt nói có nắm chắc, thì Lục Thiếu Hoa sẽ đồng ý kế hoạch của anh ta.

- Không dám nói trăm phần trăm, chỉ nằm trong khoảng sáu bảy mươi phần trăm là không có vấn đề.
Lý Chí Kiệt không nói tròn câu, nhưng trả lời cũng rất có tự tin.

Đừng quên, châu Phi phần đông là các quốc gia nhỏ, nguyên nhân thì có rất nhiều, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất chính là do nơi này rất rối ren, nhất cử nhất động thôi cũng có một tổ chức được hình thành, lại có chiến tranh, cuối cùng là vô số quốc gia nhỏ được thành lập.

Vùng đất như vậy, tình hình như vậy, như thế sao có thể dám nói có trăm phần trăm thành công, bởi vì khi tiến hành kế hoạch sẽ có rất nhiều điều bất ngờ xảy ra, làm cho tình hình không khống chế được cũng là chuyện bình thường, cuối cùng tỷ lệ thất bại cũng rất lớn.

Lục Thiếu Hoa không lên tiếng, trong đầu hắn đang suy nghĩ.

Hồi lâu sau, Lục Thiếu Hoa rốt cục cũng lên tiếng, chỉ có điều lúc này lên tiếng không phải nói tiếp ý của Lý Chí Kiệt đang nói, mà là đưa ra câu hỏi khác:
- Châu trưởng mà chúng ta đang ủng hộ nâng đỡ đó có tin tưởng được hay không? Có giống như bên Liên Xô hay không vậy?

Năm đó, tại Liên Xô, Lục Thiếu Hoa cũng có nâng đỡ cho hai thế lực , nhưng kết quả cuối cùng sao đây? Kết quả cuối cùng là rất nhiều đối tượng nhận sự nâng đỡ đã phản bội chủ nhân, không cách nào khống chế được.

Có được kinh nghiệm của lần trước, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải suy xét đến nhân tố này rồi, Lục Thiếu Hoa không hy vọng nhìn thấy cục diện trong dĩ vãng tái diễn lần nữa.

- Điểm ấy thì cậu có thể yên tâm, tôi nắm chắc 100% trong tay sẽ không có chuyện này.
Lý Chí Kiệt lúc này vô cùng tự tin trả lời.

Ngẫm lại cũng phải, sức ảnh hưởng của căn cứ Hổ Gầm ở châu Phi là rất lớn, hơn nữa còn có thêm một mạng lưới tình báo Hổ Gầm trải rộng trên khắp toàn cầu, Châu Phi có chút động tĩnh gì thì Lý Chí Kiệt đã nắm gọn trong tay, một khi người được nâng đỡ có cái gì đó khác thường, Lý Chí Kiệt gần như có thể ra tay phản ứng trước tiên.

Kết hợp mọi ưu thế, Lý Chí Kiệt dám trăm phần trăm khẳng định, anh ta có trăm phần trăm nắm chắc rằng sẽ không để cho cảnh tượng tương tự như bên Liên Xô tái diễn một lần nữa.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, tuy nhiên không có nói tiếp, mà lại nhắm mắt tựa lưng ra sau, có vẻ như rất mỏi mệt, một lúc lâu sau mới mở mắt ra lại, nhìn vẻ mặt đang chờ đợi của Lý Chí Kiệt, từ từ nói:
- Đi liên hệ với căn cứ bên kia đi, nói bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, khi nào chúng ta tới là lúc khởi động kế hoạch.

Lục Thiếu Hoa đồng ý , đúng vậy, Lục Thiếu Hoa cuối cùng đã đồng ý, chỉ có điều vào lúc này đây Lục Thiếu Hoa lựa chọn sự cẩn thận, hắn sẽ không vì thời gian gấp gáp mà bắt đầu kế hoạch, trong khi vẫn chưa vạch định tỉ mỉ, thay vào đó hắn cho căn cứ bên kia chuẩn bị sẵn sàng trước, đợi sau khi hắn đến căn cứ sẽ vạch định cụ thể và tỉ mỉ hơn, sau đó mới bắt tay vào hành động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.