Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 776: Hành động



Nói đến vấn đề hiệu suất, bên ngoài nhìn vào thì thấy hơi phô trương, phải biết ở quốc gia Châu Phi này có hơn bốn mươi thế lực và tổ chức đối địch, chỉ dùng nửa ngày đã quét sạch, thì có phần hơi khoa trương.

Nhưng quân chính phủ đã làm rồi, không thể nghi ngờ gì nữa.

Cũng không phải là thực lực của quân chính phủ hùng mạnh, mà là do căn cứ Hổ Gầm ủng hộ mạnh mẽ, ví dụ như tin tức tình báo, có căn cứ Hổ Gầm cung cấp tin tức tình báo, hơn nữa diện tích quốc gia này không phải là lớn quá, các thế lực và tổ chức kia cũng chỉ tập trung ở một vài thành phố, quân chính phủ đã có một đêm chuẩn bị, chỉ cần nữa ngày cũng đúng.

Có thể tự hào nói rằng, chẳng những không khoa trương mà chỉ là bình thường mà thôi. Đúng vậy, chỉ là bình thường, phải nói đến binh lính của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, không cần đến nửa ngày mà chỉ một nửa thời gian đó là có thể giải quyết.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, về tốc độ thời gian thì đối với Lục Thiếu Hoa cũng không quan trọng, quan trọng là Lục Thiếu Hoa hoàn thành được mục tiêu đề ra, là quét sạch các thế lực thù địch ở quốc gia Châu Phi này, đạt được mục đích khống chế hoàn toàn quốc gia này.

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đã là vua của quốc gia Châu Phi này.

Nếu là vua thì Lục Thiếu Hoa phải sắp xếp tốt một chút, đầu tiên là vấn đề phòng ngự, vì thế Lục Thiếu Hoa cùng Tiền Khiêm bàn bạc, cuối cùng quyết định điều năm mươi lính đánh thuê tinh nhuệ cho quân chính phủ, phụ trách huấn luyện quân đội cho bọn họ.

Đối với Lục Thiếu Hoa thì sức chiến đấu của quân chính phủ thật sự là quá kém, căn bản không thể so sánh với đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, không nói đến việc gì khác, chỉ nói về tài bắn súng thôi, đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đã luyện cho binh lính bắn mười phát ít nhất phải được 90 điểm, nhưng quân chính phủ thì chỉ được bảy tám mười điềm, kém hơn nhiều.

Như vậy thì quân đội của họ sao có thể không run đâu, có lẽ đi đánh nhau còn run nữa là. Nếu nhận những nhiệm vụ nguy hiểm giống như đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm thì quả thực không làm được.

Cho nên phải tăng cường thực sự cho quân đôi, Lục Thiếu Hoa phải sắp xếp như vậy, tuy nhiên việc này còn chưa chấm dứt, dù sao đây cũng là một quốc gia, cái gọi là quân đội của họ chỉ là quân nhân vác súng, hoặc trang bị mấy kiểu đạn pháo cũ, tên lửa chắc chắn không có.

Về tên lửa và máy bay chiến đấu và máy bay trinh sát... thì đều không có, không thấy bóng dáng đâu.

Một quốc gia vừa mới trải qua chiến tranh, đặc biệt là có tài nguyên khoáng sản phong phú, thì rất nguy hiểm, nếu không có lực lượng phòng vệ tốt, thì hậu quả có thể rất nghiêm trọng.

Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, là người từng trải, biết rõ người Mỹ, khối NATO và EU, bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào để chiếm đoạt tài nguyên.

Cũng là suy nghĩ về điểm này, khi trao đổi về vấn đề phòng ngự, Lục Thiếu Hoa không thể làm cho có được.

Vì thế, khi hành động dọn dẹp các thế lực thù địch vừa chấm dứt, Lục Thiếu Hoa liều gọi Tạ Kiên Vĩ đến bảo anh ta chuẩn bị tên lửa đạn đạo và tên lửa tầm xa trước để khống chế bầu trời, sau đó để căn cứ Hổ Gầm trong tình trạng cảnh giác cao độ, nếu có biến động, hai bên cùng nổ súng.

Tạ Kiên Vĩ hiểu được sự lo lắng của Lục Thiếu Hoa, gật đầu sau đó đi làm ngay.

Hành động đã bắt đầu nhưng việc cần Lục Thiếu Hoa sắp xếp vẫn chưa xong, khi Tạ Kiên Vĩ đi rồi Lục Thiếu Hoa gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt bảo anh ta chú ý đến động thái của Mỹ và liên minh Châu Âu, khi phát hiện lãnh đạo của các quốc gia này nhóm họp thì lập tức thông báo.

“Hi vọng những sắp xếp của mình là thừa...” Lục Thiếu Hoa tầm than một câu sau khi sắp xếp xong mọi chuyện.

Nhưng có phải là thừa không?

Lục Thiếu Hoa không biết, những người khác cũng không biết, mọi người đều phải chờ đợi.



Lục Thiếu Hoa không phải là người cứ suy nghĩ mãi về một vấn đề. Bây giờ là thời điểm then chốt, có rất nhiều việc cần Lục Thiếu Hoa suy nghĩ đến.

Đúng vậy, ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa lại bắt đầu tiếp tục kế hoạch, Lục Thiếu Hoa không thể suy nghĩ mãi về những điều chưa xảy ra, nên quan trọng là làm đến nơi đến chốn.

Ba hành động đã bắt đầu, nhất định sẽ làm cho các quốc gia Châu Phi không thể yên tĩnh, đã khống chế được một quốc gia, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải che dấu mục đích mà ra lệnh cho Lý Chí Kiệt không được ngừng tay, nâng cao năng suất làm việc.

Mua chuộc, tìm đối tượng, đó là việc mà lúc này mấy người Lý Chí Kiệt cần phải làm. Mà mục tiêu chính là hai quốc gia phía đông và phía nam của căn cứ Hổ Gầm.

Mua chuộc một người cũng không cần hai người gặp mặt nói chuyện là có thể được, việc cần làm rất nhiều.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, căn cứ Hổ Gầm hùng mạnh như vậy, có thể được căn cứ Hổ Gầm nâng đỡ, đó là vinh hạnh lớn, có ai có thể từ chối đâu.

Không, không một đảng phái nào từ chối cả. Cho nên lúc Lý Chí Kiệt ra mặt hình như chỉ là thông báo. Tuy nhiên vấn đề lợi ích cần phải bàn, hi vọng có thể được ưu đãi.

Lúc này là thời điểm mấu chốt, mấy người Lý Chí Kiệt đều hiểu rất rõ, Lục Thiếu Hoa chỉ cho họ thời gian hai tháng, sau hai tháng, mấy người Lý Chí Kiệt phải thu phục được bảy quốc gia.

Thời gian rất gấp, cho nên chọn đối tượng để giúp đỡ là vấn đề đầu tiên, mấy người Lý Chí Kiệt nhanh chóng lựa chọn, nói đúng thì là cố gắng đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Đúng vậy, chính là đáp ứng yêu cầu, mặc kệ anh đề xuất gì thì tôi cũng đáp ứng. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là khi được lên làm Tổng thống thì anh phải làm việc theo chỉ đạo của tôi, nếu không thì tôi tìm người khác.

Có lẽ có người sẽ hỏi, mấy người Lý Chí Kiệt dường như không có nhiều người tin cậy ở bên này.

Cái gì, trung thành ư? Đừng nói lời vô nghĩa đó, trên đời này làm gì có ai trung thành mãi mãi, vì lợi ích trước mắt, thường thường sẽ nghiêng về bên nào có lợi hơn, trung thành lúc đó không còn đáng giá nữa.

Nếu là như vậy, Lục Thiếu Hoa vì sao cần phải trung thành?

Vì Lý Chí Kiệt muốn từ từ nuôi dưỡng lòng trung thành, tựa như tình cảm vậy, lúc sóng yên từ từ vun đắp. Mà điều quan trọng đầu tiên là mấy người Lý Chí Kiệt còn theo đuổi mấy quốc gia nữa.

Nói như Lý Chí Kiệt là “Đối tượng chúng ta giúp đỡ lúc này chỉ là tạm thời, chúng ta không thực sự giúp đỡ họ”

Không có cách nào, thời gian không kịp rồi, mấy người Lý Chí Kiệt không có khả năng bồi dưỡng ra đủ những người mà họ định giúp đỡ, nên trước mắt chỉ có thể lựa chọn để đạt được mục tiêu, sau đó từ từ tính tiếp.

Với thực lực của căn cứ Hổ Gầm, nếu muốn giết ai thì rất dễ dàng, muốn kéo một Tổng thống ở Châu Phi mất chức càng dễ dàng hơn, cho nên, Lý Chí Kiệt cũng không lo lắng sau này không thể thay thế đối tượng giúp đỡ lắm.

Tổng thống có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Hiện nay quan trọng là hoàn thành mục tiêu, chỉ cần các đối tượng giúp đỡ lúc này không làm ngược lại, mọi việc đều dễ dàng.

Được rồi, chờ tôi khống chế bảy quốc gia xong, tôi sẽ tính sổ với các người, muốn sống hay chết đều do tôi định đoạt. Ừ, nếu anh tình nguyện làm con rối thì tốt, anh sẽ tiếp tục ở vị trí Tổng thống, nếu anh mưu ma trước quỷ, sẽ không sống nổi.

Lý Chí Kiệt dùng chính sách như vậy, bây giờ tìm người giúp đỡ đưa lên làm tổng thống, thay căn cứ Hổ Gầm thống trị quốc gia, sau này gió yên biển lặng, thì sẽ xem xét kỹ tình hình.

Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý với kế hoạch này của Lý Chí Kiệt, dù sao hắn cũng có ít thời gian quá, mấy người Lý Chí Kiệt không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy tìm ra người thật sự tin tưởng để giúp đỡ, chỉ có thể tạm thời thôi.

Cứ như vậy, bốn ngày sau, Lý Chí Kiệt cuối cùng cũng chọn được hai người, chuẩn bị hành động. Lý Chí Kiệt còn dùng ba ngày để huy động lực lượng bắt đầu gây rối, dùng mọi thủ đoạn, chuẩn bị làm tổng thống đương nhiệm của hai quốc gia kia mất chức.

Vào lúc này, không thể không phục Lý Chí Kiệt thông minh, dùng đủ thủ đoạn để gây phiền toái, nào là tham ô ư, làm ra những viêc có lỗi với nhân dân, dù sao cũng là mánh khóe.

Nước có thể lật thuyền cũng có thể nâng thuyền.

Lịch sử đã chứng minh, Nhân dân có thể đưa anh lên làm tổng thống, cũng có thể cách chức anh. Khi người dân không còn thấy anh thích hợp nữa, họ sẽ có nhiều hành động gây rối, hơn nữa lại có người giúp đỡ, như vậy thì mất chức là chắc chắn.

Kết quả rất rõ ràng, chính quyền hai quốc gia kia thật xui xẻo, không đến một tuần, bọn họ không chịu được áp lực phải từ chức, sau đó tổ chức tổng tuyển cử, sau đó các quốc gia này đều nằm trong sự khống chế của Lục Thiếu Hoa.

Thành công, đây là trực giác của Lục Thiếu Hoa khi bắt đầu hành động, Lục Thiếu Hoa biết hắn đã thành công, thời gian khống chế được hai quốc gia này không còn xa nữa.

Mấy người Lý Chí Kiệt cũng cho rằng thành công không còn xa, căn cứ Hổ Gầm bắt đầu tập trung binh lính, chuẩn bị một hành động mới.

Nhưng mà, đúng lúc này, Lý Chí Kiệt nhận được tin tức tình báo, làm Lục Thiếu Hoa không thể không đề cao cảnh giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.