Nhị Hoàng tử không nói đùa, sau ba ngày, ông ta mang theo rất nhiều vệ sĩ, đáp máy bay đặc biệt của Hoàng gia đến Châu Phi, Lục Thiếu Hoa cũng nể mặt, tự mình đi đón, làm Nhị Hoàng tử được một lần vui mừng, phấn kích.
Lục Thiếu Hoa đối đãi ngang hàng, mặt ngoài nhìn thì thấy ngang hàng, nhưng Nhị Hoàng tử biết rõ, Lục Thiếu Hoa coi ông ta là người dưới mình một bậc, chính xác là coi ông ta giống mấy người Lý Chí Kiệt.
Lục Thiếu Hoa tự mình đi đón xem như đã nể mặt Nhị Hoàng tử rồi, bên trong có nhiều ẩn ý, làm Nhị Hoàng tử thở phào một hơi, hai bên đều vui vẻ, không giống như đại biểu của hai bên hợp tác gặp nhau mà giống như bạn bè gặp mặt, không khí rất vui vẻ.
Từ Hoàng gia Ả rập đến Châu Phi khá xa, bình thường máy bay phải mất mười lăm tiếng, nhưng may mắn là máy bay của Nhị Hoàng tử hiện đại, chỉ cần gần mười hai tiếng là đến nơi, rút ngắn ba tiếng liền.
Nhưng dù sao cũng là mười mấy tiếng, Nhị Hoàng tử cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, nếu không phải duy trì hình tượng của Hoàng gia thì ông ta đã sớm đi ngủ, cho nên, khi Lục Thiếu Hoa đón họ đến nơi ở là lúc Nhị Hoàng tử không chịu được, tỏ rõ vẻ mệt mỏi.
Nhìn thấy vẻ mệt mỏi không chịu nổi của Nhị Hoàng tử Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, hỏi ý kiến của Nhị Hoàng tử rồi sau đó bảo Lý Chí Kiệt dẫn họ đến một biệt thự độc lập để nghỉ ngơi, còn cử mười mấy vệ sĩ của Nhị Hoàng tử gác biệt thự, đảm bảo an toàn.
Vào căn cứ Hổ Gầm thì xem như đã an toàn rồi, căn bản là không có gì nguy hiểm, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn lo có việc phát sinh ngoài ý muốn, quan trọng hơn là như thế này là cách thể hiện việc mình coi trong Nhị Hoàng tử.
Lý Chí Kiệt hiển nhiên biết rõ ý của Lục Thiếu Hoa, không nói gì, lập tức sắp xếp, bao gồm cả người đi theo, Lý Chí Kiệt đều sắp xếp cho họ chỗ để nghỉ ngơi, sau đó mới cùng Tiền Khiêm vào chỗ ở của Lục Thiếu Hoa.
Căn cứ Hổ Gầm có quan hệ rất tốt với Hoàng gia Ả rập, nhưng bí mật của căn cứ Hổ Gầm rất nhiều, mấy người Lý Chí Kiệt không thể không cẩn thận, cho dù trước khi đoàn người của Nhị Hoàng tử đến đã sắp xếp hết, nhưng để đề phòng bọn họ vẫn đến chỗ ở của Lục Thiếu Hoa, xem Lục Thiếu Hoa có dặn dò gì không.
Trong căn cứ Hổ Gầm có hai nơi được giữ bí mật đặc biệt, một là kho chứa dầu mỏ, hai là căn cứ bí mật dưới lòng đất, cũng chính là nơi sản xuất chế tạo súng đạn.
Đương nhiên, cái này bên trong chỉ nói là bí mật nhưng với người ngoài thì toàn bộ căn cứ đều là bí mật hết, người bình thường bước vào căn cứ đều phải trải qua rất nhiều lần kiểm tra, sau đó chỉ có thể đến những nơi quy định, còn những nơi khác tuyệt đối không được đặt chân đến.
Nhị Hoàng tử là một ngoại lệ, ông ta có thể đi vào căn cứ Hổ Gầm và có thể đến những nơi khác, bao gồm cả căn cứ của đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, nhưng căn cứ bí mật thì ông ta không được đến, đúng ra là Lục Thiếu Hoa không cho phép ông ta vào. Còn kho chứa dầu mỏ thì không cần thế, nếu Nhị Hoàng tử có hứng thú, Lục Thiếu Hoa có thể dẫn hắn đi thăm một chút.
Trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có sẵn kế hoạch, cũng không giấu mấy người Lý Chí Kiệt làm gì, lúc bọn họ hỏi, Lục Thiếu Hoa trực tiếp nói lại kế hoạch của mình, là ngoài căn cứ bí mật ra, các nơi khác mấy người Hoàng gia thích đến thì không ngăn cản.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cuối cùng còn dặn thêm một câu, đó là nếu Nhị Hoàng tử muốn đi thăm căn cứ Hổ Gầm thì phải có một người đi cùng, không thể đi lung tung, coi như giám sát đi.
Được Lục Thiếu Hoa cho phép, mấy người Lý Chí Kiệt có vẻ thoải mái hơn, vì trước đó bọn họ đã sắp xếp như vậy, hiện giờ Lục Thiếu Hoa nói thế, mấy người họ không phải sắp xếp lại, chỉ cẩn cử mấy người tin cậy được đi theo các thành viên trong đoàn Hoàng gia Ả rập là được.
- Trong khoảng thời gian này đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm phải ở trong trạng thái sẵn sàng, bên trong căn cứ cũng thế, nãy tôi đón Nhị Hoàng tử thấy nhân viên của ông ta có nhận ra chuyện đó, tin tưởng họ sẽ báo cho Nhị Hoàng tử Tiền Khiêm đột nhiên ngắt lời, dừng một chút sau đó nói tiếp: - Ừ, tôi nghĩ, Nhị Hoàng tử có thế từ hoạt động của đoàn lính đánh thuê mà liên hệ với những hành động của chúng ta rồi biết được điều gì đó?
Tiền Khiêm lo lắng cũng không phải không có căn cứ, dù sao Nhị Hoàng tử cũng không phải là ngốc, ngược lại, Nhị Hoàng tử là người cực kỳ thông minh, có thế liên tưởng là chuyện bình thường. Tuy nhiên, Tiền Khiêm lo bị chính Nhị Hoàng tử biết những biến động ở bảy quốc gia kia và căn cứ Hổ Gầm có liên quan, có thể gây nên hiệu quả bất lợi cho căn cứ Hổ Gầm.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì, chỉ gật đầu, suy nghĩ một chút rồi phất tay nói: - Cho dù bọn họ biết cũng không sao, dù thế nào bọn họ cũng phải giữ bí mật, Hoàng gia bọn họ cũng vì có căn cứ của chúng ta đứng sau nên bây giờ mới phát triển ổn định, nếu rời khỏi chúng ra, bọn họ cũng không được lợi, thậm chí sẽ xảy ra chiến tranh.
Lục Thiếu Hoa lơ đễnh, có vẻ rất tin tưởng, nhưng Lục Thiếu Hoa tin tưởng đến thế nào?
Không cần nói nhiều, như lời Lục Thiếu Hoa Hoàng gia Ảrập vốn được căn cứ Hổ Gầm giúp đỡ, đặc biệt Hoàng gia Ả rập xem như là cấp dưới của căn cứ Hổ Gầm, một khi căn cứ Hổ Gầm có biến động, thì Hoàng gia Ả rập bọn họ cũng không có lợi gì.
Cho nên, cho dù biết được căn cứ Hổ Gầm khống chế bảy nước này, cũng sẽ giữ bí mật, nếu không thì bọn họ cũng gặp họa.
Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa nghĩ rất có lý, tất cả mọi người đều đồng ý với quan điểm của Lục Thiếu Hoa.
Tuy nhiên, lúc này Lý Thượng Khuê sau khi gật đầu tỏ vẻ hiểu được lại đưa ra một vấn đề - Khi Chí Kiệt gửi kế hoạch cho Hoàng gia Ả rập tôi cũng có xem qua, các chi tiết trong đó tôi đều hiểu được, tôi thấy lạ là tại sao thông minh như Nhị Hoàng tử lại không hiểu? Cho nên, tôi có lý do để tin rằng Nhị Hoàng tử đến Châu Phi là có mục đích không trong sáng.
Lý Thượng Khuê nói rất rõ ràng, nhưng không thể không nói, anh ta nói có lý, anh ta nói cũng rất quan trọng.
- Ha ha.
Lục Thiếu Hoa cười ha ha, hắn làm sao không biết là Nhị Hoàng tử có mục đích không trong sáng, chỉ không nói ra mà thôi, hiện nay Lý Thượng Khuê đã nói ra, Lục Thiếu Hoa cũng muốn đem vấn đề này ra thảo luận, để mọi người đoán một chút: - Các anh đoán ông ta có mục đích gì?
- Tôi thấy là vì tài nguyên khoáng sản Lý Chí Kiệt lên tiếng đầu tiên.
Lý Chí Kiệt cho rằng như vậy không phải không có lý, bởi vì từ trước, chuyện Tập đoàn Phượng Hoàng và cac quốc gia Châu Phi hợp tác gây xôn xao dư luận, mà Nhị Hoàng tử biết thân phận của Lục Thiếu Hoa, ông ta vì tài nguyên khoáng sản mà đến để kiếm chút lợi cũng là dễ hiểu.
- Tôi không cho là như vậy, tôi cho là ông ta vì vũ khí mà đến, người ngoài đều biết rằng, các quốc gia Châu Phi lần này có thể đánh lại Mỹ hoàn toàn là do được căn cứ Hổ Gầm chúng ta cung cấp vũ khí, mà Hoàng gia Ả rập bọn họ đặc biệt là Trung Đông không phải là nơi bình lặng, muốn có một ít vũ khí để phòng bị cũng là bình thường. Tạ Kiên Vĩ nói tiếp.
- Tôi thấy có thể là cả hai. Tiền Khiêm bình tĩnh nói.
- Anh Lý theo anh thì là vì sao? Lục Thiếu Hoa gật đầu, không để ý đến những người khác, nhìn về phía Lý Thượng Khuê hỏi.
Nếu trước đây, Lục Thiếu Hoa sẽ không hỏi ý kiến của Lý Thượng Khuê nhưng sau khi sang Châu Phi Lý Thượng Khuê đưa ra nhiều vấn đề độc đáo, thường xuyên đi vào trọng tâm của vấn đề.
Cũng vì thế, Lục Thiếu Hoa mới hỏi anh ta. …
Lý Thượng Khuê suy nghĩ một lúc, lúng túng, anh ta không phải là người nói giỏi, bình thường rất ít nói, hiện giờ Lục Thiếu Hoa hỏi ý kiến của anh ta, nên anh ta không thể không lúng túng.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa đã hỏi Lý Thượng Khuê cũng không thể không trả lời, - Tôi và ý kiến của hai anh cũng không có gì khác lắm, tuy nhiên Nhị Hoàng tử là người thông minh, có khả năng ông ta đến không vì tài nguyên khoáng sản, bởi vì ông ta hiểu được, như vậy là vào miệng hổ, cũng không dám làm thế, vậy nên ông ta đến vì vũ khí là khả năng lớn hơn, có thể ông ta đến vì vũ khí hạt nhân.
Đây không phải Lý Thượng Khuê nhằm vào Lý Chí Kiệt mà phản đối cái nhìn của anh ta, mà Lý Thượng Khuê nói thật, vì Lý Chí Kiệt suy đoán hơi không thực tế. Nếu không, sau khi nói xong, Lý Thượng Khuê nhìn Lý Chí Kiệt như là anh ta không cố ý phản đối Lý Chí Kiệt.
Lý Chí Kiệt không phải là người không hiểu biết, thấy Lý Thượng Khuê nói rất đúng, lập tức cười, vỗ vai Lý Thượng Khuê nói: - Tôi không quan trọng việc đó.
Đối với hành động của Lý Chí Kiệt và Lý Thượng Khuê, Lục Thiếu Hoa cũng để ý, mãi đến khi thấy Lý Thượng Khuê nhận ra mình sai, Lục Thiếu Hoa mới vui vẻ nói đùa: - Anh Chí Kiệt, tối qua anh có phải mang hết sức lực cống hiến trên giường rồi không?
Lý Chí Kiệt lấy vợ người Pháp, điều này ai cũng biết, mà nước Pháp là nước lãng mạn nổi tiếng, hơn nữa người nước ngoài việc chăn gối rất tốt, Lục Thiếu Hoa nói đùa không phải không có căn cứ.
… Lý Chí Kiệt một hồi không nói gì, cũng không ngay lập tức phản đối Lục Thiếu Hoa.
Thực ra là Lý Chí Kiệt không nghĩ ra lời nào để phản đối Lục Thiếu Hoa, nên lời nói đùa của Lục Thiếu Hoa thành thật, mọi người đều nghĩ, “Hóa ra tối qua chiến đấu trên giường mệt quá, nên sức lực không còn”
Xấu hổ, vô cùng xấu hổ, Lý Chí Kiệt mặt dày, nhưng vẫn cảm thấy xấu hổ khi bị bốn người đều nhìn mình như vậy.
Tuy nhiên đây chỉ là bước đệm, sau khi cười xong, Lục Thiếu Hoa lên tiếng kéo họ lại với đề tài chính: - Tốt lắm, chúng ta trở lại chuyện chính đi.