Với tính cách của Lục Thiếu Hoa bao giờ khi làm việc cũng tính toán kỹ lưỡng trước rồi sau đó mới hành động, sẽ không làm những chuyện không cần thiết như vậy, có lúc còn thích một mũi tên trúng hai đích, một công đôi việc hoặc nhiều hơn thế, giống như lần này, bên ngoài nhìn qua đúng là giám sát và điều khiển tình hình sổ sách tài chính của chi nhánh công ty bên nước ngoài, nhưng có ai biết rằng hắn kỳ thực là hắn có mục đích khác.
Giả dụ để giám sát và điều khiển tình hình sổ sách tài chính của chi nhánh công ty bên nước ngoài, hắn không nhất thiết phải huy động nhiều người cùng làm như vậy, trực tiếp đến kiểm tra sổ sách, rồi ngầm bắt đầu công việc, cùng với báo cáo tình hình thực tế của Lý Chí Kiệt tiến hành điều tra, hoàn toàn có thể tra ra rõ ràng.
Thế nhưng hắn vẫn cứ cố ý phát động nhiều người cùng làm, nhìn qua hình như là để tính kế lâu dài, thực ra không phải như vậy, hắn là muốn phải dọn sạch những khối u ác tính của các chi nhánh công ty bên nước ngoài, ừm, nói quá lên một chút, là dọn sạch triệt để, mà không phải riêng lẻ.
Dĩ nhiên, hắn làm như vậy cũng là vì kế hoạch lâu dài, cho nên nói, hắn thành lập một ngành mới như thế này, còn mời cha vợ ra mặt, thực ra là có hai mục đích, giám sát và điều khiển tình hình sổ sách tài chính, hơn nữa chính là dọn sạch hiểm họa ẩn chứa bên trong.
Còn như vì sao phải dọn sạch? Hắn tất nhiên có mục đích riêng.
Không sai, hắn đúng là có mục đích nên mới làm hết thảy như vậy.
Còn nhớ rõ khi Lục Thiếu Hoa mới trở về từ châu Phi, đã triệu tập riêng ba người Lưu Minh Chương những ông chủ lớn của Công ty Tài chính Phượng Hoàng đến bàn bạc, mà nội dung cuộc họp cũng rất đơn giản, chính là thu mua mấy công ty mạng.
Hiện tại thấy đã hơn nửa tháng trôi qua, mấy người Lưu Minh Chương đã thu mua xong, Alibaba bị hắn thu mua 85%, Mã Vân người sáng lập có không quá 5% cổ phần, mà công ty Yahoo thì không cần phải nói, tự hắn đi Mỹ, lúc đó liền ký ngay 50% cổ phần.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn tuy là đồng ý với yêu cầu của hai người sáng lập Dương Trí Viễn (Jerry Yang) bọn họ, trong vòng ba tháng còn hoàn lại một phần cổ phần, làm cho số cổ phần họ nắm giữ còn 0%, thấy đã hơn nửa tháng trôi qua, hắn làm sao có thể không hành động chứ?
Lục Thiếu Hoa vốn là một người nóng vội, huống chi Công ty Yahoo đối với hắn rất quan trọng, vì thế khi từ Mỹ trở về hắn đã sớm ra lệnh để những người trong Tập đoàn Phượng Hoàng tiếp nhận quản lý Công ty Yahoo kia trước, tiếp đó tiến đến thu mua cổ phần của những cổ đông đó.
Người Mỹ, coi tiền quý như mạng sống, đây là điều hắn sớm đã nhận thức được, theo như tin tức báo cáo từ bên Mỹ, thì những cổ đông nhỏ đều có ý muốn bán cổ phần, nhưng còn chưa dứt khoát, chính là vì một chữ, tiền.
Đúng vậy, mặc cả, hai bên đều đang mặc cả, các cổ đông nhỏ muốn giá cao hơn một chút, mà bên Tập đoàn Phượng Hoàng lại muốn trả giá thấp hơn chút nữa, thế là, hai bên căng thẳng, một bên nâng giá, một bên ép giá.
Song, mới có hơn nửa tháng trôi qua, còn lâu mới đến thời gian ba tháng giao ước giữa Lục Thiếu Hoa và Dương Trí Viễn, hắn còn thời gian, cũng không vội vàng, đó là lí do mà hắn không đẩy nhanh tốc độ phía bên kia.
Có điều cho dù là như vậy, hắn cũng rất tự tin, trong thời gian ba tháng đuổi tất cả các cổ đông ra khỏi Công ty Yahoo, còn hai người sáng lập thì nắm giữ 0% cổ phần, mà hắn có 50% cổ phần, còn 9% tung ra thị trường.
Lục Thiếu Hoa chính là nghĩ như vậy, hơn nữa, hắn cũng có thể khẳng định chắc chắn sẽ hoàn thành tưởng tượng, ừm, có thể nói công ty Yahoo đã là của hắn, hắn căn bản không phải lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Lúc này, bước đầu tiên trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng hoàn thành, nhưng mới là bước đầu, còn các bước sau thì sao?
Ngoại trừ hệ thống mạng này ra, Lục Thiếu Hoa muốn đưa tất cả các ngành sản xuất của Tập đoàn Phượng Hoàng đều phát triển lớn mạnh, bất kể là xe hơi, máy tính, hay là điện tử Phượng Hoàng, hắn đều muốn tất phát triển thành những công ty chỉ có vị trí thứ nhất không ai sánh bằng.
Trong lòng có tham vọng, Lục Thiếu Hoa hiển nhiên không muốn để lâu, bởi vì trong mấy năm tiếp theo, hắn có thời gian, sử dụng chính khoảng thời gian này để làm những việc đó, đây cũng chính là nguyên nhân mà vì sao hắn lựa chọn đưa ra lịch trình vào lúc này.
Hiện tại tốt rồi, Tần Tịch Thần đã trở lại, Tần Lôi lãnh đạo hạch toán chính các sổ sách trực tiếp của Tập đoàn Phượng Hoàng, có chỗ đứng vững chắc, đồng thời phát huy năng lực, làm việc tận lực, đã làm rất nhiều người gục ngã, mắt thấy hiểm họa tiềm ẩn đã được dọn sạch, hắn sao có thể tiếp tục đứng im chứ.
Hắn muốn phát triển tất cả các ngành nghề của Tập đoàn Phượng Hoàng, điều này nằm trong kế hoạch của hắn, mà cũng chớ có quên, các ngành nghề dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng rất đa dạng, mỗi dạng sản phẩm đều là tiêu thụ ra nước ngoài, chiếm tỉ lệ nhất định trên thị trường quốc tế.
Hiện tại hắn càng muốn toàn bộ tiến vào mở rộng trên thị trường quốc tế, như vậy, các chi nhánh công ty ở nước ngoài đó nhất định sẽ có được ảnh hưởng rất lớn, tài chính và các khoản tính toán sẽ theo đó mà tăng lên.
Giả như Lục Thiếu Hoa mơ hồ không để ý đến khối hiểm họa bên trong, như vậy số tiền bị mất chui và bị thâu tóm có thể sẽ càng nhiều.
Đây là nguyên nhân chủ yếu vì sao hắn kiểm kê thanh lý vào sâu bên trong các chi nhánh công ty bên nước ngoài. Vì để sau này không bị phiền phức, hắn không thể không dọn sạch hết các trở ngại trước, sau đó lại tiếp tục bắt đầu thực hiện kế hoạch của hắn.
Được rồi, tất cả mọi việc đã sẵn sàng, chỉ đợi thời cơ.
Đây là tình hình hiện tại của Lục Thiếu Hoa, mà thời cơ này cũng không phải điều gì xa xôi, chính là một câu ra lệnh của hắn, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, như vậy kế hoạch của hắn sẽ được bắt đầu toàn diện.
Thế nhưng trước đó, hắn vẫn còn có rất nhiều chuyện cần suy nghĩ kỹ, ví dụ như cần phải bắt đầu từ ngành nghề nào trước tiên?
Đây là một câu hỏi đau đầu, tất nhiên, hắn cũng có thể không cần quản lý nhiều chuyện như vậy, trực tiếp truyền đạt một chỉ thị xuống cấp dưới, người nhận được lệnh bắt đầu triển khai toàn bộ kế hoạch, không phân biệt thứ tự trước sau.
Chẳng qua Lục Thiếu Hoa biết rất rõ, bản thân hắn muốn tham gia vào kế hoạch này, nếu như lập tức bắt đầu làm tất cả, như vậy cho dù hắn có mười cái đầu cũng không đủ, phỏng chừng còn bận rộn hơn cả quãng thời gian hắn làm việc thay Tần Tịch Thần.
Trong tình huống bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể làm từ từ, đi từng bước một, từ từ mà làm.
- Bắt đầu từ ngành nào trước thì tốt đây?
Câu hỏi này luôn thường trực trong đầu hắn, mãi vẫn chưa có câu trả lời.
Cuối cùng, hắn nghĩ, hay là quyết định làm về phương diện có liên quan đến mạng, chẳng hạn hai ngành nghề lớn như máy tính Phượng Hoàng và hệ điều hành Phượng Hoàng này.
Máy tính Phượng Hoàng và hệ điều hành Phượng Hoàng vốn chính là hai ngành có thị phần lớn nhất định trên thị trường quốc tế, nói một câu không phóng đại, hoàn toàn xứng đáng với vị trí thứ nhất, thế nhưng, Lục Thiếu Hoa lại cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, thị trường quốc tế như một chiếc bánh ga-tô to lớn như thế, còn có rất nhiều thị phần chưa được khai thác.
Quan trọng hơn vẫn là hắn sẽ phải cắt đứt công ty Apple và Dell, và cả IBM, ba công ty này chủ yếu đều kinh doanh máy tính, là đối thủ cạnh trannh với công ty máy tính Phượng Hoàng, hãng Apple lại còn có hệ điều hành riêng, cũng là một đối thủ cạnh tranh của hệ điều hành Phượng Hoàng.
Công ty Apple, đây là mục tiêu mà Lục Thiếu Hoa sẽ đối phó trước tiên.
Vì được tái sinh nên hắn biết, bước vào thế kỷ hai mươi, khi máy tính được phổ biến, hệ điều hành của công ty Apple đã được sử dụng rộng rãi rồi, nhưng ở thời đại này, hệ điều hành của công ty Apple vẫn chiếm được thị phần nhất định.
Nếu quay ngược thời gian, hệ điều hành của công ty Apple sẽ biến mất trên thị trường, như vậy Lục Thiếu Hoa liền không thể đẩy nhanh hơn thời gian họ biến mất sao? Không thể hoàn thành sớm sao?
Đúng vậy, điều hắn muốn làm chính là sớm loại trừ hệ điều hành của công ty Apple trên thị trường, chiếm lĩnh thị trường, dù sao cũng vẫn còn có một hãng Microsoft mà, hắn không sợ sẽ có người nói hệ điều hành Phượng Hoàng lũng đoạn thị trường.
Hãng Microsoft thế nào cũng phải tồn tại, bởi vì Lục Thiếu Hoa sợ tiền phạt độc quyền hai tỷ đô la Mỹ, nhưng, cũng không có nghĩa hắn để hãng Microsoft phát triển lớn mạnh hơn, sau khi thu dọn hệ điều hành của công ty Apple, bước tiếp theo hắn muốn làm chính là ép thị phần của hệ điều hành của công ty Apple xuống.
Còn như về phần ngành sản xuất máy tính, máy tính Phượng Hoàng cũng đã đủ hùng mạnh rồi, chiếm phần lớn thị phần, ừ, theo thống kê, máy tính Phượng Hoàng chiếm 50% thị phần trên thị trường toàn thế giới, cũng chính là nói, một nửa thị phần trên thị trường thế giới là của máy tính Phượng Hoàng, nửa thị phần còn lại là của các thương hiệu khác.
Nhìn qua bên ngoài, một nửa thị phần cũng đã đủ nhiều rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn chưa thỏa mãn, cái hắn muốn không chỉ vẻn vẹn có 50% thị phần, mà là lên đến hơn 70% thị phần, để xứng đáng với cấp bậc cao nhất.
Đương nhiên, tất cả những điều này chỉ là kế hoạch của hắn mà thôi, cho đến hiện tại thì vẫn chỉ là suy nghĩ viển vông, cũng không có hoạt động gì, nếu muốn hoàn thành được dự tính, thì vẫn cần có trách nhiệm nặng nề và thời gian.
Cái mà Lục Thiếu Hoa có là thời gian, hắn sử dụng rất tốt, quan trọng nhất lúc này vẫn là vấn đề về tài chính, dù sao cũng là khai thác và mở rộng thị phần trên thị trường nhưng không đơn giản như là một câu nói, điều cần lúc này là đầu tư vốn, đặc biệt khâu quảng cáo là rất quan trọng, độ đốt tiền cũng là nhanh nhất.
Còn nữa, toàn bộ những điều này chỉ là suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa mà thôi, hắn cũng không nói với người khác, kể cả Tần Tịch Thần, một chữ hắn cũng chưa từng nói ra, bây giờ thấy nên bắt đầu kế hoạch, hắn cũng không có thể giấu cô nữa.
Tần Tịch Thần là người thế nào, cô không phải là một cô gái bình thường, cô ta là người phụ nữ mạnh mẽ trong giới kinh doanh, cô gái thép của Tập đoàn Phượng Hoàng, về phương diện buôn bán thương mại rất có kinh nghiệm, hiện tại hắn có lập một kế hoạch, nhưng đôi khi khó tránh khỏi sai lầm, nếu như có cô cùng tham gia góp ý, hắn tin sẽ có thể hoàn thiện hơn.
Tài chính và tham khảo, hai phương diện đều không thể thiếu Tần Tịch Thần.
Không, trước khi Lục Thiếu Hoa vạch kế hoạch, liền dự định bàn bạc cùng cô, đem kế hoạch nói cho cô biết, sau đó để cô tham khảo, xem xem có thiếu sót và cần bổ sung gì không.
Còn một chuyện, đó chính là vấn đề về tài chính, tiền vốn của Tập đoàn Phượng Hoàng có vấn đề gì không, có thể chèo chống kế hoạch của hắn không, đây cũng là một vấn đề.
Tần Tịch Thần tuy rằng không phụ trách quản lý tài chính, nhưng cô nắm rõ tình hình tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng, thêm nữa cô lại là người quyết định các sách lược của Tập đoàn Phượng Hoàng, một phương diện kế tiếp của Tập đoàn Phượng Hoàng cần đến tiền, cô biết rất rõ. Nếu hắn liều lĩnh thực hiện kế hoạch, không thông qua cô, trùng hợp một lĩnh vực nào đó của Tập đoàn Phượng Hoàng cần dùng đến tiền, như vậy tiền vốn của Tập đoàn Phượng Hoàng có thể sẽ liền xuất hiện vấn đề.
May mà, khi Lục Thiếu Hoa hỏi đến, Tần Tịch Thần nói tình hình tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng lúc này không có bất cứ vấn đề gì, có thể đưa ra để hắn thực hiện kế hoạch.
- Vậy em cảm thấy kế hoạch của anh như thế nào? Lục Thiếu Hoa hỏi.