Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 891: Lịch sử lặp lại, tham quan



Suy nghĩ của Nhị vương tử thay đổi rất nhanh, từ sự do dự ban đầu, rồi quả quyết, cuối cùng là mơ ước về tương lai, cũng chỉ mất vài phút mà thôi. Có lẽ người khác sẽ cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại thay đổi nhanh như vậy?

Nhưng, Lục Thiếu Hoa biết rõ vì sao anh ta lại thay đổi nhanh như vậy, nguyên nhân là do sức mạnh và sự ảnh hưởng của hắn ở sau lưng anh ta, lại thêm tình hình hiện tại của nước Mỹ, chỉ cần không phải là kẻ ngốc, thì cuối cùng đều có thể hiểu được ẩn ý.

Dễ nhận thấy, Nhị vương tử muốn hiểu được, sự do dự ban đầu là vì anh ta chưa nghĩ ra, ừm, cũng có thể nói là anh ta chưa suy nghĩ thấu đáo, sau đó đã nghĩ ra, hiểu được mấu chốt của vấn đề, vì thế, anh ta mới quả quyết.

Còn như khát vọng sau cùng, thật ra sau khi anh ta nghĩ thông suốt dự tính kết quả đạt được, ngẫm lại cũng là đạo lý này, một khi phe Hoàng gia của anh ta được chọn, như vậy trong tương lai không xa, toàn bộ Ả-rập Xê-út sẽ do Gia đình Hoàng gia của anh ta nắm quyền.

Rất nhiều năm trước, Ả-rập Xê-út là quốc gia do gia đình Hoàng gia của anh ta lãnh đạo, trải qua nhiều năm, Hoàng gia họ là thế lực thứ hai, nếu không nắm giữ lượng lớn dầu mỏ trong tay, nói không chừng Hoang gia họ đã suy tàn rồi.

Đúng vậy, không sai chút nào, chỉ cần nắm quốc gia Ả-rập Xê-út trong tay, như vậy thì Hoàng gia của họ sẽ có thể đạt được vinh quang không gì sánh được, có được quyền lực to lớn, sẽ không chỉ là biểu tượng của nghị lực, mà là tượng trưng cho tất cả.

Lại thêm, một lần nữa nắm được chính quyền Ả-rập Xê-út trong tay là khát khao của biết bao quốc gia, thế nhưng rất nhiều chính quyền đều không làm được, song, hiện tại sẽ phải ở hoàn toàn trong tay của Nhị vương tử, đây chính là đủ để một trang lịch sử lặp lại.

Ai mà không muốn được lưu danh muôn thuở, được người đời nhớ đến, không chỉ Lục Thiếu Hoa, đó là khát vọng ở sâu trong lòng của một số người bình thường, đừng nói là Nhị vương tử, ẩn sâu trong tim anh ta chính là hy vọng mãnh liệt, bây giờ thấy tất cả sẽ được hoàn thành, làm sao anh ta không có khát khao tha thiết về tương lai sau này chứ.

Cũng không biết là anh ta không biết giấu cảm xúc hay là anh ta khá chân thành với Lục Thiếu Hoa nên không che dấu, dù sao hắn có thể từ sắc mặt của anh ta mà biết được khá nhiều, bất luận là sự do dự ban đầu, sự kiên quyết sau cùng, hay là đến khát vọng với tương lai, hắn đều đọc được từ sắc mặt của anh ta.

Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không nói gì thêm, chỉ khẽ cười, không từ trọng tâm câu chuyện mà nói tiếp, mà chủ động nói sang chuyện khác, tán gẫu vài chuyện không liên quan đến việc này.

Ngẫm lại cũng đúng, việc chính đều đã bàn xong, thời gian còn lại đều dư dả, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không muốn rảnh rỗi không có việc gì làm lại đi kiếm chuyện, không bằng tán gẫu vài đề tài khá nhàn rỗi, không những có thể điều hòa bầu không khí, lại có thể để đầu óc nghỉ ngơi thoái mái một lát.

...

Một ngày trôi qua rất nhanh, trong thời gian một ngày này, trừ lúc nói chuyện với Nhị vương tử hơn nửa giờ ở phòng sách, thời gian còn lại thì họ cùng nhau xem ti vi và tán gẫu, đến chiều, Nhị vương tử mới ngỏ lời muốn đi dạo ở cao ốc Phượng Hoàng.

Tham quan cao ốc Phượng Hoàng, đây là việc Nhị vương tử đã sớm định ra, khi còn chưa đến Hồng Kông, anh ta đã nói qua với Lục Thiếu Hoa, cho nên, khi anh ta ngỏ ý muốn đến cao ốc Phượng Hoàng, hắn gần như không cần suy nghĩ liền đưa anh ta đi ngay.

Cả buổi chiều, Nhị vương tử đều ở trong cao ốc Phượng Hoàng, tham quan khắp nơi, có thể nói đã đi khắp tất cả mọi nơi trong đây, ngay cả văn phòng làm việc của Chủ tịch là nơi cao nhất cao ốc, anh ta cũng đã đến.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Nhị vương tử đi tham quan cao ốc Phượng Hoàng cơ bản có thể chia thành hai loại, một loại là tham quan qua, loại còn lại là quan sát kỹ, ví dụ như đi tham quan phòng làm việc của Chủ tịch Lục Thiếu Hoa, anh ta quan sát rất kỹ lưỡng, ở phòng làm việc ước chừng hơn nửa giờ đồng hồ.

Sau cùng, Nhị vương tử còn nói thêm một câu mà thiếu chút nữa làm Lục Thiếu Hoa té xỉu.
- Văn phòng này rất có khí thế, sau khi trở về nhất định cho người làm một cái, ừ, giống y như văn phòng này của anh.

Được thôi, lắp đặt thiết bị trong phòng làm việc của Lục Thiếu Hoa quả thực sang trọng, cũng rất khí thế, song không chỉ là một phòng làm việc, cho dù là đúng, cũng không treo ảnh ở đây chứ? Thời gian trang trí nhiều lắm xem thêm một chút là có thể.

Nhưng theo như lời của Nhị vương tử mà đoán, anh ta nhất định sẽ làm một phòng làm việc giống hệt như vậy, ừ, Lục Thiếu Hoa không nghi ngờ quyết tâm của anh ta, anh ta nhất định sẽ làm.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn thiếu chút nữa thì té xỉu.

Thấy Nhị vương tử như vậy, hắn cũng không biết nói gì, chỉ cử người đi tìm kiếm tài liệu ở bất động sản Phượng Hoàng, tìm bản thiết kế bố trí lắp đặt thiết bị và bản vẽ thiết kế mặt bằng, để giao cho Nhị vương tử, sau đó để anh ta mang đi.

Ngoài phòng làm việc của Lục Thiếu Hoa ra, Nhị vương tử còn đặc biệt tham quan một nơi, anh ta quan sát nơi này rất kỹ, hơn một giờ đồng hồ, thậm chí anh ta còn đến xem nhân viên ghi lại bố cục bản thiết kế và quy trình làm việc ở đây.

Nơi này không phải đâu khác, chính là Công ty Tài chính Phượng Hoàng, một công ty con Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng là một công ty chuyên kiếm tiền của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Mà Nhị vương tử sở dĩ có ý đi tham quan Công ty Tài chính Phượng Hoàng, câu trả lời gần như có thể đoán ra, là đang học tập, học cách quản lý và quy trình hoạt động của Công ty Tài chính Phượng Hoàng, còn như vì sao Nhị vương tử ghi chép lại bố cục thì không cần phải nói nhiều, bởi vì anh ta đã quyết định mở một chi nhánh Công ty Tài chính ở phố Wall, nếu bài trí dựa theo Công ty Tài chính Phượng Hoàng, tin chắc là rất hợp lý.

Bố trí bên trong Công ty Tài chính Phượng Hoàng không phải do nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế, nhưng cũng không kém, ít nhất, quy mô ở bên trong là tập hợp toàn bộ tâm huyết của bất động sản Phượng Hoàng, hầu như mỗi một chi tiết đều được cân nhắc tỉ mỉ, sau cùng kết hợp lại cho thích hợp, tạo thành bố cục của Công ty Tài chính Phượng Hoàng hiện tại.

Song, Lục Thiếu Hoa biết, chỉ nhìn bên ngoài để xem bố cục, thì không thể hiểu điều quan trọng trong đây, vì vậy, hắn hứa với Nhị vương tử, nếu anh ta cần, sẽ cử người đã từng thiết kế bất động sản Phượng Hoàng đến hỗ trợ, giúp anh ta có nơi làm việc của Công ty Tài chính bố trí hợp lý.

Có được lời hứa này, Nhị vương tử hiển nhiên vui mừng, tuy nói muốn tìm một ít thiết kế công ty, cũng hoặc là học giả có tiếng tăm đều rất dễ dàng, nhưng điều mà Nhị vương tử chú trọng nhất là hiện tại, tựa như bố cục bên trong của Công ty Tài chính Phượng Hoàng hiện tại, đó mới là điều mà anh ta muốn.

Mà nghe ý tứ của Lục Thiếu Hoa, dường như sẽ cử những người đã từng thiết kế qua bố cục bên trong Công ty Tài chính Phượng Hoàng, vị Nhị vương tử kia cũng không có gì để nói, duy nhất còn lại chính là sự thích thú.

Nhị vương tử vui mừng, nhưng Lục Thiếu Hoa thì khổ sở, hắn cũng chỉ có thể cười gượng, đồng thời thề thầm trong lòng, sẽ đưa anh ta đến ở cao ốc Phượng Hoàng chứ không đón chào anh ta.

Không có cách nào, Nhị vương tử vừa đến, Lục Thiếu Hoa liền bị thiệt hại mất một bản thiết kế sửa sang lắp đặt thiết bị và một bản vẽ mặt bằng, còn phải cử người thiết kế cho anh ta nơi làm việc của Công ty Tài chính, thật có thể nói là tiền mất tật mang.

May mà, Nhị vương tử tham quan cũng chỉ có một buổi chiều mà thôi, đến gần năm giờ chiều, Lục Thiếu Hoa mời anh ta ăn một bữa toàn đồ ăn Trung Quốc ở nhà hắn, sau đó liền tiễn lên máy bay riêng.

Cũng không phải hắn muốn đuổi Nhị vương tử đi, mà là tự anh ta muốn đi, như lời anh ta nói thì vì anh ta là Vua của một quốc gia, hàng ngày có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết, nếu anh ta lưu lại vài ngày, sợ rằng sẽ có rất nhiều việc cũng phải trì hoãn.

Còn nữa, Nhị vương tử cũng đưa ra một sự giải thích hợp lý, đó chính là chi nhánh công ty của anh ta sắp thành lập, trở về để triệu tập những thành viên quan trọng, cần quyết định việc này sớm một chút, có chút thời gian chính là mùi vị của tiền bạc.

Nhị vương tử cũng đã nói rõ đến như vậy, Lục Thiếu Hoa tất nhiên không thể ngăn cản được, chẳng những không thể ngăn cản, mà còn phải ủng hộ, cho nên, không nói nhiều lời, hắn chỉ bảo anh ta cẩn thận, nhân tiện quan tâm tới bản thân anh ta một chút, chú ý giữ gìn sức khỏe, dù sao sức khỏe cũng là tài sản vô giá.

Trừ việc đó ra, còn có một chuyện làm Lục Thiếu Hoa không kìm nén nổi, là chuyện liên quan đến hành động, hắn cố ý nói rõ với Nhị vương tử, bảo anh ta dù sao cũng phải cẩn thận một chút, đồng thời, cũng dặn anh ta đừng cả tin một số người trong gia đình Hoàng gia.

Biết người biết mặt không biết lòng, đây là một câu châm ngôn của Trung Quốc, mà câu này cũng chứng minh rất nhiều chuyện, trở thành quy luật mãi mãi không thay đổi, Lục Thiếu Hoa không phải chỉ dặn dò một câu này.

Đương nhiên, sở dĩ hắn dặn dò những điều này cũng không phải không có nguyên nhân, theo như tin tức từ căn cứ mạng lưới tình báo Hổ Gầm truyền đến, một số thành viên của Hoàng gia Ả-rập Xê-út hình như không an phận giống như vẻ bên ngoài, đặc biệt là sau khi Nhị vương tử âm thầm nắm giữ chính quyền, những thành viên này dường như lại có hoạt động.

Đây là một đợt sóng mới từ mấy năm trước sau khi Nhị vương tử giải quyết vài thành viên trong Hoàng gia của họ, năm đó anh ta khuyên có thể những thành viên trong gia đình Hoàng gia cần phải bán những mỏ dầu trong tay ra, cuối cùng khuyên không được, anh ta chỉ có thể nghe theo đề xuất của Lục Thiếu Hoa, đau đớn giết họ.

Mà trong thời gian mấy năm sau, chính những người trong Hoàng gia bọn họ dường như biến thành thật thà, giao hết mỏ dầu nắm giữ trong tay cho Nhị vương tử quản lý, bọn họ chỉ lấy tiền vào cuối năm, chuyện gì cũng không làm.

Có một khoảng thời gian gần đây bọn họ hình như không thành thật, bí mật làm những hành động nhỏ, dường như muốn từ cơ hội này phân chia lợi ích, không ngại lôi kéo những thành viên bên trong, âm thầm liên kết lại với nhau.

Nhưng mà, nghe được lời nói của Lục Thiếu Hoa, trong lòng Nhị vương tử rung động mạnh, không thể không nhíu mày, rõ ràng, anh ta cũng không biết bên trong gia đình Hoàng gia có vấn đề. Song, bây giờ Lục Thiếu Hoa nhắc tới, anh ta cũng xem trọng.

Đúng vậy, mấy năm gần đây Nhị vương tử tập trung tinh thần vào bộ máy hành chính, nào có tập trung tinh thần để ý tới tình hình bên trong của hoàng gia đâu, hiện tại hay rồi, những người đó lại có hành động.

- Anh yên tâm, sau khi trở về tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.
Nhị vương tử nghiêm túc bảo đảm với hắn.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu, nói:
- Lên máy bay đi, thời gian không còn sớm nữa.

- Ừ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.