Thượng Vị [Giới Giải Trí]

Chương 20: ​





Giang Trạm đôi với câu "Thích cậu" của Bách Thiên Hành đã có miễn dịch.
Không có cách nào nha, là do năm đó nghe quá nhiều đi.
Lúc còn học cao trung hai người thường xuyên nói mấy câu không dinh dưỡng với nhau.

Bách Thiên Hành lời nói từ trong ra ngoài đều cà lơ phất phơ cho nên lời hắn nói đều không thể xem là thật được.
Giang Trạm hỏi hắn: "Thích con vật nào?"
Bách Thiên Hành: "Thích cậu."
Giang Trạm: "Thích canh ấm sành hay cơm lá sen? [1]
Bách Thiên Hành:" Cậu.

"
Hỏi hắn:" Cậu thích kiểu con gái lạnh lùng kiêu ngạo hay là đáng yêu mềm mại? "
Bách Thiên Hành:" Thích cậu.

"
Mỗi lần như vậy Giang Trạm đều cứng họng:" Này, cậu có thể nói chuyện nghiêm túc chút được không.

"
Bách Thiên Hành hỏi lại:" Tôi không phải đang nói tiếng người sao? "
Giang Trạm:" Cậu xác định là đang nói tiếng người? Hỏi cái gì đều trả lời là thích tôi.

"
Bách Thiên Hành lại cà lơ phất phơ:" Nói thích cậu cậu còn không vừa bụng? "
Giang Trạm:" Vì sao tôi phải vừa lòng? Đại ca, cậu thích tôi nhưng tôi không thích cậu, được chưa.

Tôi là thích mấy em gái điềm đạm đáng yêu.

"
Bách Thiên Hành cười nhạt.
Có đoạn quá khứ này cho nên câu" thích cậu "của Bách Thiên Hành loạt vào tai Giang Trạm chính là lời nói không đứng đắn.
Đặc biệt hai người vừa gặp lại nhau không lâu hôm nay mới chính thức" nhận thân "cho nên Giang Trạm cho rằng Bách Thiên Hành cố ý nói như vậy cũng là giống như trước kia đùa với mình.
Giang Trạm: Đã hiểu, đây là cách thẳng nam đùa giởn với nhau đi, cái gì cũng có thể nó, chay mặn đều được.
Giang Trạm nhớ trước kia, thời điểm mà y còn thẳng cũng đã từng ôm Bách Thiên Hành cắn lên trán hắn một ngụm đâu.
Đương nhiên cái này là trước kia còn hiện tại thì không được a.
Giang Trạm nghĩ rằng cái hotsearch thứ tư là Bách Thiên Hành đùa y cho nên không quá để tâm, tiếp tục ăn sáng.
Không bao lâu một đợt thực tập sinh đi vào nhà ăn, tiến đến của sổ lấy đồ ăn.
Nhiều người nên Bách Thiên Hành cùng Giang Trạm không thể tự nhiên mà nói chuyện phiếm được nữa.
Giang Trạm đã nhanh chóng ăn xong, lại cùng Bách Thiên Hành hàn huyên thêm một chuyện cuối cùng nữa:" Tôi không nói với ê-kíp chương trình chúng ta quen nhau, cậu có nói chưa? "
Bách Thiên Hành:" Không nói cũng không sao.

"
Giang Trạm gật đầu, y cảm thấy Bách Thiên Hành là cố vấn mà cũng không nói chắc là vì tị hiềm.
Vậy thì cứ tị hiềm thôi.
Y cũng không biết, bên đây bản thân tị hiềm bên kia đã bị người khác ship CP.
" Chiến binh đầu tiên "không sợ chết dám ship CP dưới mí mắt Bách Thiên Hành họ Phí, tên Hải.

Phí Hải từ lúc vào nhà ăn đã ngồi cùng với mấy thực tập sinh mà cậu ấy quen, tới liếc mắt một cái cũng không dám nhìn về phía Giang Trạm.
Cậu ta cùng mấy người quen bên này tán gẫu..
" Trạm ca không hỗ là Trạm ca! "
" Lá gan của Trạm ca thật lớn.

"
" Chắc do lớn tuổi nên so với chúng ta trưởng thành hơn đi, vì vậy nên mới ổn trọng đến thế.


"
" Không sai, mấu chốt vẫn là ổn trọng.

"
Mọi người nhìn Phí Hải đang rụt cổ gắp đồ ăn của mình mà thắc mắc:" Cậu làm sao vậy? Sao không đi lấy đồ ăn đi? "
Phí Hải:" Các cậu lấy nhiều đồ ăn như vậy chia cho tôi một ít cũng được mà.

"
" Cậu định làm gì đó? "
Phí Hải lấy tay che hai mắt mình lại, cậu ấy rất sợ quản không được tròng mắt của chính mình lại tự ý đi tìm đường cắn." Không có gì, không có gì.

"
Đừng hỏi, cậu ấy điên rồi.
Không bao lâu ba người cùng phòng của Giang Trạm cũng đã đến, vừa vào tới nhà ăn đã thấy Giang Trạm ngồi đối diện Bách Thiên Hành thì tròng mắt lập tức phóng tới người Phí Hải.
Tùng Vũ ngồi xuống bên cạnh Phí Hải thì thầm:" Trời, sao Bách lão sư lại đến nhà ăn của chúng ta ăn sáng vậy? "
Chân Triều Tịch:" Lá gan của Trạm ca thật lớn.

"
Ngụy Tiểu Phi đang nghiêm túc nhìn đồ ăn ở trên bàn:" Có trứng nữa hả? "
Phí Hải:" Sao bây giờ các cậu mới xuống? "
Tùng Vũ chỉ vào mặt mình lại chỉ chỉ quần áo của chính mình.
Phí Hải đột nhiên nghĩ ra cái gì:" Tạo hình hôm nay của Trạm ca là cậu làm? "
Tùng Vũ chớp chớp mắt:" Đúng vậy.

"Dừng một chút lại nhướng mày một cái khoe khoan nói:" Thế nào, soái không? Đặc biệt soái đúng không? "
Phí Hải: Cậu hố chết tôi!
Tùng Vũ nhìn biểu tình của cậu ấy cảm thấy không đúng:" Sao vậy? "
Phí Hải nhắm mắt, lắc đầu.
Bên cạnh có người nói:" Từ lúc ngồi xuống đã như vậy, không biết có phải do uống lộn thuốc không nữa.

"
Tùng Vũ dùng ánh mắt nghi hoặc mà nhìn Phí Hải:"? "
Phí Hải xua xua tay;" Không có gì, không có gì.

"
" Thấy không, chính là cái dạng này.

"
Tùng Vũ buồn bực hỏi Phí Hải:" Uống lộn thuốc thật hả? "
Phí Hải hung hăn mà trừng mắt với Tùng Vũ, không ra tiếng động mấp mấy môi:" Không phải uống lộn thuốc mà là cắn đường không nên cắn! "
Tùng Vũ nhìn khẩu hình miệng của cậu ấy chỉ hiểu được chữ cuối cùng:" Canh? "
Phí Hải không trả lời chỉ thở dài cùng lắc đầu.
Tùng Vũ nhìn Phí Hải lại cầm lấy bánh bao mà Chân Triều Tịch đưa qua cắn một ngụm, buồn bực mà dùng khuỷu tay chạm chạm vào Phí Hải.
Phí Hải lắc đầu.
Tùng Vũ dùng ánh mắt ý bảo Phí Hải: Nói đi.
Phí Hải dừng một chút lại bảo Tùng Vũ đưa tai lại gần.
Tùng Vũ thò qua, Phí Hải đưa tay che miệng lại thì thầm nói gì đó vào tai Tùng Vũ.
Tùng Vũ đang ngậm bánh bao thiếu chút nữa đã phun ra!
Tùng Vũ không thể tưởng tượng mà trừng mắt nhìn Phí Hải:" Cậu điên rồi hả? "
Phí Hải nhúng vai:" Tôi còn cách nào sao, cái loại chuyện ship CP này không phải luôn kì quái sao? "
Tùng Vũ tiêu hóa một chút, yên lặng quay đầy mở to đôi mắt đày tò mò mà nhìn về phía Giang Trạm.

Cảm giác CP?
Từ góc độ của hắn chỉ thấy bóng dáng của Giang Trạm vì Giang Trạm vừa vặn che khuất Bách Thiên Hành.
Tùng Vũ: Có sao? Không có mà.
Chân Triều Tịch cũng xtheo ánh mắt hắn mà nhìn qua:" Không Biết Trạm ca cùng Bách lão sư nói cái gì mà có thể vừa ăn vừa nói tự nhiên như vậy.

"
Tùng Vũ lắc đầu:" Không rõ lắm.

"Dừng một chút:" Cậu muốn biết thì lát nữa trực tiếp hỏi Trạm ca không phải là được rồi sao.

"
Ngụy Tiểu Phi đột nhiên lên tiếng:" Trạm ca không sợ Bách lão sư.

"
Mọi người quay đầu nhìn cậu ấy, Ngụy Tiểu Phi sửng sốt:" Em nói sai gì rồi hả? "
Chân Triều Tịch:" Không có.

Anh bạn nhỏ, cậu không nói sai chỉ là nói chuyện mọi người đều biết a.

"
Ngụy Tiểu Phi:" Ồ! "
Chờ đám người Phí Hải và Tùng Vũ ăn sáng xong thì bên này Giang Trạm và Bách Thiên Hành cũng đã xong.

Hai người không đi cùng đường, Bách Thiên Hành đi ra khỏi nhà ăn trước còn Giang Trạm thì đi đến chổ Tùng Vũ và Phí Hải.
Vừa mới đi đến gần một đám người lại đánh call:" Trạm ca! Trạm ca! Trạm ca! "
Giang Trạm bỏ hai tay vào túi:" Các cậu lại định làm gì nữa đây? "
Tùng Vũ dùng vẻ mặt trêu đùa nói:" Ba Giang! Ba Trạm! Cùng bách lão sư ăn sáng cảm giác thế nào? "
Giang Trạm:" A, con trai ngoan.

Cũng không có gì, cứ bình thường mà ăn thôi.

"
Mọi người nhìn Tùng Vũ với ánh mắt đầy khó hiểu:" Sao cậu lại kêu anh ấy la ba? "
Chân Triều Tịch giải thích:" Tùng Vũ nói rằng ai dám ăn riền với Bách Lão sư khi không có máy quay thì cậu ấy gọi người đó là cha.

"
Phí Hải líu lưỡi: : Quan hệ phòng các người thật lộn xộn quá đi."
Tùng Vũ dùng cùi chỏ huých Phí Hải một cái, dùng ánh mắt ý bảo: Cũng không bằng cậu còn dám cắn CP.
Phí Hải nháy mắt với hắn: Đừng nói! Không được lỡ lời! Tôi còn chưa muốn chết!
Tùng Vũ: Oke, oke.
Giang Trạm thấy Phí Hải và Tùng Vũ cứ luôn làm mặt quỷ nên hỏi: "Các cậu đang làm gì đó?"
Tùng Vũ: "À, không có gì.

Em dùng ánh mắt hỏi hắn ăn no chưa."
Phí Hải: Em nói còn chưa.

"
Tùng Vũ:" Sau đó e lại nói ăn nhiều chút.

"
Phí Hải:" Em mới nói là được.

"
Giang Trạm buồn cười:" Hai cậu song ca hả.


"
Tòa nhà Tứ Phương là một trong các trường quay của chương trình, bên này ngoài trường quay còn có phòng huấn luyện.
Hôm nay đến tòa nhà Tứ Phương một mặt để thực tập sinh làm quen với sân khấu, mặt khác để thực tập sinh chụp ảnh tuyên truyền.
Tòa nhà này cách kí túc xá chỉ vài phút đi bộ nên ê-kíp không an bài xe buýt mà để mọi người tự đi bộ qua đó.
Từ tào nhà này đến tòa nhà kia chỉ cần dùng chân bước đi là được, chuyện rất đơn giản nhưng rơi lên người một số thực tập sinh thì có chút khó khăn.
Ngoài cửa lớn đều là fans cùng điện thoại và máy ảnh, nếu đơn giản như vậy thì không cần tham gia tuyển tú nữa làm gì.
Vì thế sau khi ăn sáng và dọn dẹp xong thì các thực tập sinh liền đi xuống lầu, một ít thì đã đi ra ngoài một ít thì vẫn còn đi tới đi lui trong đại sảnh.
Nhân viên công tác nhìn thấy bọn họ do dự như vậy nên cũng đến khuyên nhủ không cần căng thẳng cứ tập trung cho tuyển tú là được.
Lời này quả thật không sai nhưng nếu có thể suy nghĩ quyết đoán như vậy thì không phai do dự làm chi nữa.

Cho nên nhân viên công tác chỉ có thể đi tìm một ít khẩu trang mang đến." Nếu các cậu lo lắng thì trước đừng lộ mặt là được.

"Sau lại thúc giục bọn họ nhanh lên.
Có thực tập sinh phàn nàn:" Không lộ mặt cũng không được nha, mấy người vừa ra ngoài lúc nãy cũng đâu có đeo khẩu trang.

"
Nhân viên công tác:" Vậy không cần đeo nữa.

"
Thực tập sinh:" Nhưng nếu ảnh chụp mà quá xấu thì khi chương trình phát sóng em sẽ bị mắng chết.

"
Nhân viên công tác:"...!"
Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, đám người của Giang Trạm cũng đã xuống tới.
Nhân viên công tác nhìn thực tập sinh trong đại sảnh ngày càng nhiều, một đám tụ lại với nhau không chịu đi cũng không có biện pháp gì, lập túc nhìn đám người mới từ thang máy đi ra nói:" Có muốn mang khẩu trang không? Nếu muốn thì tìm tôi lấy còn không thì cứ đi trước đi.

"
" Khẩu trang? "Tùng Vũ khó hiểu: Muốn mang khẩu trang thì tôi còn tốn công trang điểm làm gì nữa?
Đúng lúc này bên ngoài ký túc xa một trận kích động mangt heo tiếng thét chói tai: AAAAA!
Mấy thực tập sinh trong đại sảnh cũng nghe tiếng thét liền lập tức nhìn về phía cửa.
Giang Trạm cũng nhìn qua:" Vừa rồi có người đi ra ngoài à? "
Thực tập sinh khác:" Sở Mẫn.

Người vừa ra ngoài là Sở Mẫn.

"
Giang Trạm có thể hiểu, chính là Sở Mẫn có chút nhân khí cho nên vừa ra ngoài đã bị fans nhận ra nên mới tạo tiếng động lớn như vậy.
Cũng chính vì như thế mấy học viên đang lo lắng trong đại sảnh áp lục lại càng lớn.
Chân Triều Tịch:" Chương trình còn chưa phát sóng mà đã có đối lập lớn như vậy rồi.

Người khác ra ngoài là tiếng thét chói tai tới lượt chúng ta chắc có thể một chút động tĩnh cũng đều không có.

"
Tùng Vũ thở dài:" Chao ôi, hiện thực nhân gian thật là tàn khốc.

"
Cũng không có gì lo lắng, cứ trực tiếp ra ngoài chắc fans ngoài kia cũng sẽ rất im ắng.
Phí Hải không muốn đợi nữa, đây không phải đi catwalk muốn tiếng hò hét cùng vỗ tay để làm gì." Em đi đây, ở lầu một bên kia đợi mọi người.

"
Ngụy Tiểu Phi:" Ca, chờ em nữa.

"
Chân Triều Tịch:" Cùng nhau đi.

"
Giang Trạm đổi vai đeo balo, ra hiệu cho Tùng Vũ.
Tùng Vũ lắc lắc cái ba lo sau lưng:" Đi thôi.

"
Nhóm năm người bước ra cửa ký túc xá.
Bầu trời quang đãng, phía trước tòa nhà một hàng rào được dựng lên, sau hàng rào là hơn trăm fans đang đứng ở đó.
Tất cả các cô gái này đều là fans của Bách Thiên Hành, họ vì lần tiếp ứng muộn màng này mà đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.

Nào là giấy kí tên, banner, thậm chí có cả mấy bức ảnh cực soái của Bách Thiên Hành in trên mấy nhãn hàng nổi tiếng.
Mấy cố gái đứng cùng nhau, không xa cũng không gần.

Họ biết hôm nay thuwch tập sinh sẽ lộ diện cho nên luôn hướng ánh mắt chờ mong về phía cửa.

Trong đó có mấy học viên mà các cô ấy biết hoặc nhìn quen quen, cũng có mấy người các cô không biết đến.
Tuy rằng những người này không phải là đầu tường Bách Thiên hành của các cô ấy nhưng các cô ấy cũng không keo kiệt sự nhiệt tình của mình với bọn họ.
Nào, tới a! Các anh bạn nhỏ, tân đầu tường dự bị.
Trước khi đám Giang Trạm xuất hiện đã có rất nhiều thực tập sinh đi ra ngoài và người được hưởng ứng nhiệt tình nhất chính là Sở Mẫn.
Không phải chỉ vì Sở Mẫn đã ra mắt mà còn bởi vì một năm trước Sở Mẫn đã có biểu hiện rất tốt ở một chương trình tuyển tú khác.

Nói trắng ra Sở Mẫn đã có một lượng fans tương đối hùng hậu.
Các cô gái truy tinh này rất kinh ngạc khi thấy Sở Mẫn tham gia «Cực hạn thần tượng», khó trách trước đó không có lịch trình gì hết, một chút động tĩnh cũng không có.

Công ty hắn giấu cũng đủ tàn nhẫn nha.
Mấy thực tập sinh đi sau Sở Mẫn cũng không mấy người được biết đến.

Mấy thực tập sinh phong thái không tồi đi, thoải mái hào phóng mà vẫy vẫy tay, còn có mấy người đặc biệt lễ phép mà khiêm tốn khom lưng chào một cái.
Các cô gái truy tinh sẽ kêu lên:" Cố lên! Cố lên! "
Cho đến khi nhóm 5 người bước ra.
Đi đầu là Phí Hải cùng Chân Triều Tịch, sau lưng Chân Triều Tịch là Ngụy Tiểu Phi.
Các cô gái thấy ba người này liền kích động..
" Tiểu Hải! Tiểu Hải! Tiểu Hải con ơi! "
" Chân chủ nhiệm! Chân chủ nhiệm sao lại ở đây? Anh không đi đóng phim sao? "
" Phi Phi! Phi Phi ơi! Cậu nhìn chị, nhìn chị! Chị ở đây này! "
Ba người vừa đi vừa hướng về fans, Phí hải thì hôn gió, Chân Triều Tịch thì vẫy tay chào, Ngụy Tiểu Phi thì cúi đầu chào.
Hành động trên đưa tới một loạt tiếng thét chói tay, chẳng những thét còn có tiếng nhấp nháy liên tục của máy ảnh.
" Tiểu Hải nghe lời mụ mụ[*] ! Quản tốt đôi mắt của chính mình, đừng đi ship CP lung tung! "
" Chân chủ nhiệm, ngành điện ảnh không có cậu chính là tổn thất của bọn họ! "
" Phi Phi cậu phải tự chăm sóc tốt cho chính mình, nhanh nhanh lớn lên! "
Ba người Phí Hải, Chân Triều Tịch cùng Ngụy Tiểu Phi âm thầm liếc nhìn nhau, âm thầm trộm cười nhại lẫn nhau."
Bọn họ đều có fans, sao lúc nãy còn khiêm tốn cái gì chứ?
Lúc này các cô gái bỗng nhiên hét to lên..
"Tùng Vũ a! Là Tùng Vũ!"
"Vũ cool ngầu! Vũ cool ngầu! Nhìn bên này!"
Ba người Phí Hải quay đầu, Tùng Vũ mang kính râm mà lãnh khốc bước ra, lại theo phong cách hiphop mà chép chép miệng, nâng tay mà làm động tác "dab" [2] .
"Vũ cool ngầu! Vux cool ngầu!
" A! ----- "
Phí Hải & Chân Triều Tịch & Ngụy Tiểu Phi: Này mới gọi là khiêm tốn này.
Mà ngay lúc Tùng Vũ làm động tác" dab ", Giang Trạm nhẹ nhàng mà cười với các cô gái truy tinh một cái.
Y không có fan cho nên mấy tiếng thét chói tay này cũng không thuộc về y, nhưng cũng không cản trở sự yêu thích của y đối với mấy cô gái truy tinh này.

Rốt cuộc thì trong mấy năm ở nước ngoài thì người làm bạn với y chính là fandom, chính là Vương Phao Phao dẫn đầu một đám cô gái nhỏ truy tinh đâu.
Y cũng dựa vào fandom, dựa vào thân phận RP có chút danh khí của mình mà kiếm được không ít tiền.
Cho nên y nhìn đến mấy cô gái nhỏ này không cảm thấy xa lạ chút nào, ngược lại còn thấy thực thân thiết.

Tiếng thét không thuộc về y, đánh call cũng không dành cho y nhưng y chỉ đơn giản là chào một cái, xem những cô gái nhỏ này chính là Vương Phao Phao sẽ lái máy bay lớn.
Giang Trạm: Bạn học Vương Phao Phao, có khỏe không, đã vất vả rồi.
Giang Trạm ở trung tâm tiếng thét chói tay mà đi ra.

Y sợ ảnh hưởng đến các trạm tỷ cùng fans chụp ảnhmột mình của Tùng Vũ nên không đứng bên cạnh hắn mà bước đi nhanh hơn.
Trong lúc đó y cẩm nhận được có máy quay đang nhắm ngay mình.

Giang Trạm không có thói quen bị người chụp ảnh cho nên theo bản năng mà quay đầu lại, lộ mặt chính diện.
Vì hăn nhớ đên Vương Phao Phao cùng các cô nàng truy tinh hay buồn rầu vì không chụp được rõ ràng khuôn mặt chính diện.

Cho nên nếu các cô ấy đã thích chụp chính diện vậy thì cứ quay đầu để bọn họ chụp một chút.
Giang Trạm hào phòng quay đầu tùy ý để máy ảnh nhắm ngay mình.

Lại tiếp tục đi lên phía trước gặp Phí Hải cùng mọi người.
Phí Hải ra hiệu bảo y cùng đi:" Trạm ca.

"
Giang Trạm dừng lại, cười nói:" Tôi tránh ra một chút.

"
Chân Triều Tịch:" Sao vậy? "
Giang Trạm chỉ fans bên kia:" Để các cô ấy chụp các cậu.

"
Ngụy Tiểu Phi;" Đã chụp rất nhiều rồi, cùng nhau đi thôi.

"
Ba người không để Giang Trạm đi một mình nhất định phải đi cùng nhau, một lát Tùng Vũ cũng đã đuổi đến:" Từ từ, chờ em.

"
Năm người đi song song.

Đèn flash, camera chỉnh tề mà ngắm về phía họ.
Giang Trạm trêu đùa nói:" Tôi hôm nay cọ được tiếng thét chói tay hơi bị nhiều nha.

"
Phí Hải:" Đều là của Tùng Vũ.

"
Tùng Vũ:" Cái rắm, đều là của cậu.

"
Chân Triều Tịch:" Tiểu Phi chưa thành niên cũng có fans lão bà? "[3]
Ngụy Tiểu Phi:" Chân chủ nhiệm, anh cũng có nha em có nghe thấy đó.

Anh còn có fans chủ nhiệm văn phòng nữa cơ.

"
Năm thanh niên vừa nói vừa cười, lướt qua ánh nhìn cùng camera của các fans mà đi.
Người đứng ở giữa hàng đầu của các cô gái truy tinh chính là bạn học Vương Phao Phao dùng" đại pháo "chụp đủ các kiểu xong vừa mới buông xuống.

Các cô gái bên cạnh đã sửng sốt mà hét lên..
" Người kia là ai vậy? Cái người mà đi cùng với Tùng Vũ đó? "
" Tôi không biết.

"
" Quá soái rồi! Anh ấy vừa nhìn qua bên này tôi đã nổi hết cả da gà.

"
" Chị Phao Phao, vừa rồi có chụp được không? "
Vương Phao Phao cuối đầu xem album ảnh, giơ tay làm động tác ok:" Yên tâm đều đã chụp được hết.

"
Lại nói:" Tân binh đầu tường dự bị này, thiệt mẹ nó quá đỉnh đi! Cậu ấy đi không nhanh, mặ hướng về phía bên này, cho nên chụp được rất rõ ràng! "
" Anh ấy là tân binh hả? Trước đây chưa ra mắt sao? "
Vương Phao Phao:" Chắc là vậy.

"
" Ngọa tào, chương trình tuyển tú này của Nga Hán thật quá hot rồi đi.

Tùng Vũ, Phí Hải, Ngụy Tiểu Phi còn có thêm một chiếc nhan sắc đẳng cấp như vậy nữa.

"
Vương Phao Phao:" Còn thiếu một người nữa.

"
" Ai? "
Vương Phao Phao giơ máy ảnh ảnh nhắm thẳng cửa ra của ký túc xá động thái như tùy lúc đều sẵn sàng bấm máy, thân là tiền tuyến đã nhạn chức trách đương nhiên phải nghiêm túc thực hiện." Bách - hu hu thực thực có người trong lòng - Thiên Hành."
[3] fans lão bà: Của kêu thần tượng là chồng còn mình là vợ vậy á.
[*] Mụ mụ: Mẹ, mẫu thân.

Mình để nguyên vậy vì về sau mình thấy từ mụ mụ này hay hơn với nó đặc trưng nên mình sẽ không đổi thành mẹ nhé.

Mọi người thông cảm nha.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.