Xe chạy băng băng trên một mảnh tuyết trắng mênh mông, bên trong xe hai người đều rất yên tĩnh.
Lý Miêu trộm liếc vẻ mặt của Lý Minh Nghĩa, trong lòng thấp thỏm. Cậu sợ ba ba sau khi nghe được những câu nói kia sẽ không cao hứng, cậu không muốn ba ba phiền lòng.
Lý Minh Nghĩa môi mím thành một đường, đôi mắt chỉ chăm chú nhìn về phía trước, dư quang khóe mắt vẫn có thể thấy con trai thỉnh thoảng liếc trộm mình, hắn nắm lấy bàn tay của nhi tử đặt lên bắp đùi, ngón cái khẽ vuốt ve lòng bàn tay của cậu.
"Ba ba..." Bàn tay của Lý Minh Nghĩa rộng lớn, thời trẻ khổ cực nên trên đầu ngón tay đều có vết chai, mấy năm qua quen sống trong nhung lụa, cho nên vết chai đó cũng phai bớt đi, sờ lên cảm thấy rất nhỏ. Lòng bàn tay Lý Miêu non mềm bị hắn nhẹ nhàng vuốt ve, không nhịn được hơi run rẩy, khẽ gọi.
Lý Minh Nghĩa vừa dừng xe trước trường học liền nhìn thấy nhi tử cùng một người trẻ tuổi sóng vai đi ra, hai người đều là dáng vẻ thanh xuân tràn trề. Con trai còn cùng người trẻ tuổi kia vừa nói vừa cười, xem quan hệ khá tốt. Bầu không khí giữa hai người cũng rất hài hòa, tự dưng, hắn sản sinh một chút tự ti.
Hắn nghĩ, nếu như không phát sinh loại quan hệ trái luân lý này, có phải con trai nên thích một người tuổi tác xấp xỉ không? Mà hắn đây, không chỉ lớn tuổi hơn nhi tử rất nhiều, còn là cha con. Người trẻ tuổi kia nói không sai, hắn không chỉ là một lão nam nhân, còn là một lão nam nhân xâm phạm chính con trai ruột của mình.
Không phải Lý Minh Nghĩa không hề sợ hãi. Hắn sợ nhi tử tuổi còn nhỏ, mấy năm sau khi ý thức được loại quan hệ này bị thế gian bất dung cỡ nào, sẽ chọn rời xa hắn.
Lý Minh Nghĩa nắm chặt tay Lý Miêu, làm bộ lơ đãng nói, "Xem ra bảo bối của ta ở trong trường học rất được hoan nghênh, khẳng định có không ít người yêu mến con nhỉ!"
Tới rồi a!!!
Lý Miêu trong lòng run lên, mắt to nhìn chằm chằm vẻ mặt bình tĩnh của Lý Minh Nghĩa, cắn môi dưới, một hồi lâu mới nói, "Con không cần ai yêu thích hết, con chỉ muốn ba ba yêu con là đủ rồi."
Lý Minh Nghĩa cười, "Có nhiều người yêu mến con không tốt sao, ba ba thấy cậu bạn kia khá tốt."
Lý Miêu bĩu môi, "Ánh mắt của ba ba bị sao vậy, cậu ta có chỗ nào tốt? Không cao, không mạnh mẽ, không thành thục, không có khí chất như ba ba, trên mặt còn mọc mụn, mắt thì hí, mặt vừa nhỏ vừa dài, nhìn y chang con tinh tinh, khó coi chết được."
Bạn học người Hàn thật đáng thương, nếu y nghe được hình tượng bản thân trong miệng Lý Miêu là như thế, phỏng chừng sẽ khóc thét, Lý Minh Nghĩa nghe đến đó, tâm tình khó chịu tích tụ nãy giờ đều tan biến, cho dù biết con trai nói vậy là để hống hắn vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy rất cao hứng. Hắn nghĩ tới bộ dạng của người kia, kỳ thực cũng không sai. Nhớ đến vẻ mặt vì tức giận mà đỏ bừng mặt, một trận lắc đầu, đến cùng là tuổi trẻ, dễ kích động.
"Cậu ta tỏ tình với con, bên cạnh còn có thật nhiều người vây xem, con lạnh lùng quay đầu bước đi như vậy, sau này đối mặt nhau trong lớp học sao đây?" Biết con trai không vừa mắt người kia, trong lòng Lý Minh Nghĩa cũng thả lỏng rất nhiều, nhưng lại bận tâm chuyện về sau.
"Ai quy định cứ được tỏ tình là phải tiếp nhận chứ, mà con vốn chỉ coi y là bằng hữu thôi, hiện tại không làm bạn được càng không có duyên nợ gì cả, con làm sao mà không thể đối mặt? Quan trọng là y dám mắng ba ba, con mới không cần tiếp tục cùng y làm bạn." Lý Miêu coi việc này không có gì to tát cả, đối với cậu, bạn học người Hàn này hoàn toàn không trọng yếu, quan trọng nhất luôn là Lý Minh Nghĩa.
Con trai đáng yêu muốn đòi mạng, quả thực muốn đem cậu làm tại chỗ.
Lý Minh Nghĩa nắm chặt lấy tay cậu, xe dừng ven đường vùng ngoại ô. Khí trời quá lạnh, trên đường xe không nhiều, hai bên tuyết rơi vừa cao vừa dày. Lý Minh Nghĩa quan sát một chút, cuối cùng không nhịn được, lái xe hướng con đường đi sâu vào rừng cây.
Những ụ tuyết cao cao vừa vặn che khuất chiếc xe, Lý Minh Nghĩa bước xuống, vòng qua bên cửa của Lý Miêu, mở cửa, cởi đai an toàn và ôm cậu ra ngoài.
"Ba ba, dừng ở đây làm gì?" Lý Miêu đầu óc mơ hồ hỏi.
Lý Minh Nghĩa ôm cậu thả vào ghế sau, lập tức đóng cửa xe nửa quỳ giữa hai chân cậu, bắt đầu cởi quần áo của Lý Miêu, đem một tay cậu kéo đến hạ thân của mình, nói giọng khàn khàn, "Bảo bối, ta không nhịn được nữa."
Lý Miêu cách lớp quần sờ đến dương cụ phình to bên trong, cứng đến mức như muốn xé rách quần, hoảng hốt, trách, "Ba ba, người thật là... Sắp đến nhà rồi... Ráng nhịn thêm một chút nữa cũng không được à..." Miệng thì nói vậy nhưng thân thể lại phối hợp với động tác của Lý Minh Nghĩa, để hắn dễ dàng lột sạch cậu.
Lý Minh Nghĩa mò mẫm thân thể nhi tử, cúi đầu gặm cắn hầu kết của cậu, nụ hôn ướt át dọc theo da thịt một đường hướng phía dưới, một tay không nhàn rỗi mò đến hạ thân, cầm tiểu dương v*t bán cương của nhi tử, dọc theo quy đầu, lên xuống vuốt ve phấn nộn dương v*t.
"A... Ba ba..." Tiểu Miêu trong tay Lý Minh Nghĩa run run, hô hấp nóng rực phun trên da dẻ của cậu, khiến Lý Miêu run rẩy một trận.
Môi Lý Minh Nghĩa đi tới hai hạt đậu trước ngực của Lý Miêu, ngậm lấy một hạt, hàm răng chậm rãi gặm cắn. đầu v* là điểm mẫn cảm nhất trên thân thể cậu, hầu như trong nháy mắt tiếp theo, tiểu dương v*t trước mặt dựng thẳng. Lý Minh Nghĩa đem cả đầu nhũ ngậm vào miệng dùng sức liếm mút.
"A..." Lý Miêu ngâm khẽ, thân thể hơi hơi ưỡn lên trên.
Lý Minh Nghĩa đột nhiên cầm ra một tuýp bôi trơn, Lý Miêu trợn mắt ngoác mồm nhìn hắn, không nhịn được nói, "Ba ba, ngay cả nơi này mà người cũng đã tính đến a..."
Miệng Lý Minh Nghĩa vẫn đang bận, không phản ứng cậu, nặn bôi trơn ra tay, đầu gối đỉnh mở bắp đùi của Lý Miêu, ngón tay thon dài đâm vào tiểu huyệt.
Khi bôi trơn lạnh lẽo chạm đến miệng huyệt, một trận run rẩy ập đến, Lý Minh Nghĩa không hề do dự cắm sâu vào trong. Thuốc bôi trơn đụng vào vách thịt ấm áp liền tan ra, hắn dùng một ngón tay thăm dò xung quanh u huyệt.
Hai ngày không làm tình, lỗ huyệt có chút chật, may mắn Lý Miêu đã được điều giáo quen thuộc, cũng không khó chịu, trái lại còn rất phối hợp dang hai chân kẹp lấy eo Lý Minh Nghĩa, thuận tiện cho hắn làm bậy dưới dâm động.
Không bao lâu, tao huyệt dần dần trơn trợt, Lý Minh Nghĩa lại thấm một chút thuốc bôi trơn, ba ngón cùng một lúc đâm vào. Ngón tay linh hoạt ở bên trong chọc ngoáy không ngừng. Tay tuốt tiểu Miêu trước mặt cũng không dừng, chốc chốc vô tình niết qua hai túi nang của cậu, tiểu dương v*t nhanh chóng tiết ra dâm dịch, Lý Minh Nghĩa đem nước dâm đó thoa lên bụng Lý Miêu, ngón tay bên trong u huyệt đồng thời ra vào nhanh hơn, hai luồng kích thích đánh lên một lượt, miệng huyệt nhanh chóng mềm mại, thông thuận.
Một tay Lý Minh Nghĩa vẫn tác quái trong dâm động, một tay khác cởi ra quần lót, cự vật thô to bên trong lập tức bật ra đánh mạnh vào miệng huyệt. Lý Minh Nghĩa nhả ra đầu v* bị mình cắn đến đỏ ngứa, nhìn nhi tử nói, "Bảo bối, nhịn một chút." Xong, đỡ lấy côn th*t đâm mạnh vào tao động.
"A..." Lý Miêu bất ngờ thốt lên, nửa người trên bị đỉnh đến nảy lên, Lý Minh Nghĩa cúi đầu ngậm môi cậu, cuốn lấy đầu lưỡi hôn triền miên, đem tiếng rên rỉ của cậu tất cả nuốt vào.
Ôm lấy eo Lý Miêu nâng lên, nắm hai chân của cậu quấn lên eo của mình, bán nằm đè lên cơ thể con trai, cự vật đi vào rất sâu, đưa đẩy nhưng không nhanh, đại quy đầu ở trong huyệt không an phận muốn tiến vào tràng đạo, đem tầng tầng nhuyễn thịt lấp đầy không khe hở, nấc mạnh hai cái khiến túi nang kề sát miệng huyệt.
"A a..." Lý Miêu bị cắm thân thể run rẩy, bên trong xe không gian nhỏ hẹp, thân hình Lý Minh Nghĩa cao lớn, càng cảm thấy chật chội hơn. Cậu ngẩng đầu phối hợp cùng Lý Minh Nghĩa hôn môi, Lý Minh Nghĩa chỉ cởi áo khoác, áo sơmi dán vào da thịt nóng bỏng, không chỉ khiến dục hỏa của Lý Miêu giảm đi mà còn bùng cháy mạnh mẽ, cơ thể uốn éo khiêu khích cơ ngực của hắn.
Chiếc lưỡi tinh quái của hắn trêu chọc đôi môi của con trai, càn quét nước bọt trong miệng Lý Miêu. Eo liên tục đỉnh động, côn th*t trừu cắm u động không ngừng. Theo tư thế quan hệ, Lý Minh Nghĩa mỗi lần nấc đều cắm vào rất sâu, dương cụ thường thường chỉ rút ra một nửa lại đâm mạnh vào. Cự vật thô dài đâm nhanh, hai trứng vỗ "bôm bốp" vào mông, không gian xe nhỏ hẹp tiếng vang nghe rất rõ ràng, Lý Miêu chỉ biết đỏ mặt ngại ngùng, dâm động vì thế co rút nhanh, ruột thịt hấp chặt côn th*t, cảm giác căng mịn mềm mại, hai mắt Lý Minh Nghĩa đều đỏ, hô hấp "ồ ồ" không ngớt.
Lý Minh Nghĩa nhả đôi môi sưng đỏ của con trai, hai tay nắm chặt vòng eo tinh tế, toàn căn rút ra, lại nặng nề đâm vào, hô hấp Lý Miêu nhất thời ngưng lại, lập tức lớn tiếng rên rỉ.
"A a... Thật sâu..."
Lý Minh Nghĩa đem hai chân con trai mở ra thật rộng, để dương cụ ra vào càng thông thuận, tinh tráng cột sống cấp tốc đỉnh động, cự vật trong u động tiến công hung mãnh, d*m thủy chảy ra tràn lan, trừu sáp "xì xì" vang vọng.
Lý Miêu bị nấc đến thân thể nhún lên nhún xuống, ngón tay bấu chặt lên da ghế tựa, đầu thậm chí đụng vào cửa sổ xe, Lý Minh Nghĩa thấy thế vội vàng đem cậu ôm xuống.
"A... Ba ba... Aha... Thật sâu..."
Bên ngoài tuyết trắng mênh mang, xe theo động tác của Lý Minh Nghĩa chấn động, nửa vỏ xe đều lún xuống tuyết địa, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng rên nho nhỏ vang lên.
Ven đường thỉnh thoảng có ôtô chạy qua, nhưng không ai phát hiện phía sau những ụ tuyết cao có một chiếc xe khác, một đôi phụ tử làm tình khí thế hừng hực. Nam nhân cao to nằm đè lên thân thể mềm mại của thiếu niên, cự vật tím thô, cứng ngắc không ngừng trừu sáp dâm mỹ tao động, tiếng rên la không ngừng tăng cao vọng ra ngoài cửa xe bị đóng chặt, rồi tiêu tan trong mảnh tuyết trắng.