Thúy Kiều Ngoại Truyện

Chương 2: Xuyên (2)



'Ahh đây là đâu' đầu ta xoay mòng mòng, không phân biệt được đâu là nam đâu là đông. Khoan, sao giường của mình làm bằng gỗ, cái đệm này sao có màu hồng cái ra giường đorêmon của mình đâu. Ta nhìn xung quanh thấy mình đang ở trong một căn phòng thiết kế theo phong cách cổ đại, trang nhã nhìn cứ như khuê phòng con gái.

'Tỉ tỉ, tỉ tỉnh rồi'

Một cô nương xinh đẹp bước từ ngoài cửa vào, woa (*o*) mỹ nhân a. Khuôn mặt tròn phúc hậu, lông mày thanh tú, da trắng như tuyết, giọng nói trong như ngọc. Diễn viên nào đây, sao đẹp như thế.

'Ah cho tôi hỏi, đạo diễn ở đâu?'

'Tỉ tỉ, tỉ nói gì vậy? Tỉ bị cảm lạnh dẫn tới mất trí à'

What??? Không phải phim trường, chẳng lẽ đây là xuyên không trong truyền thuyết ư??

Oa Oa Oa không chịu đâu thiên a. Ta vẫn còn trẻ mà, ta muốn trở về, ta muốn con gấu ta ôm, ta muốn cái giường ta ngủ. AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH

Bình tĩnh bình tĩnh, nổi nóng sẽ nổi mụn hạ hỏa nào!!!

Két......két

Một cặp vợ chồng trung niên bước nhanh vào

'Kiều nhi con không sao chứ, có đau ở đâu không? Nói cho mẫu thân biết nếu còn đau ta sẽ gọi đại phu cho con'

'Đúng vậy Kiều nhi con cảm thấy thế nào, không được vân nhi mau mau lên mau gọi đại phu cho ta mau'

'Dạ phụ thân con đi ngay'

Ta vội gọi 'Khoan, phụ thân mẫu thân con không sao, chỉ cần nghỉ ngơi là sẽ khỏe thôi'

Họ mà gọi đại phu chắc ta còn mệt hơn bây giờ. Mà tên này nghe quen quen nhỉ, Kiều nghe cứ như Thúy Kiều ý nhỉ. Ưm chắc không phải đâu

' Tiểu thư, mời người nghỉ ngơi ạ' một nha đầu khoảng 14 tuổi khuôn mặt thanh tú đang phục vụ ta chắc là nha hoàn rồi, ta bèn hỏi 'Ngươi tên gì'

'Bẩm tiểu thư, nô tỳ là Tú Nhi'

' Nè, nghe ta hỏi ta tên gì, những người lúc nãy thăm ta là ai? Tại ta hôn mê sâu nên giờ không còn nhớ rõ nữa'

' Bẩm tiểu thư, người tên là Vương Thúy Kiều, những người lúc nãy là phụ mẫu và muội muội của người' Tú Nhi mơ hồ trả lời, hôn mê cũng quên được sao....

Không xong rồi, Vương Thúy Kiều không xong rồi. Không lẽ ta phải làm vợ thiên hạ ư, không ta ngoài làm mẹ thiên hạ sẽ không làm gì khác. Ta phải trỗi dậy, phải làm cho cái xã hội trọng nam khinh nữ này phải sụp đổ.

Nhưng có lẽ ngay chính bản thân nàng không biết vì ý nghĩ này đã khiến nàng được mọi người trên nước Minh yêu mến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.