Thuyền Đêm Bến Vắng

Chương 10: Tái khám (H) Phòng tắm, khẩu giao, ăn tinh dịch, vào từ phía sau



Vãn Chu im lặng.

Không biết vui mừng hay kinh sợ.

Nhưng đây là sự ăn ý giữa những người trưởng thành, không cần nhiều lời mà vẫn có thể ngầm hiểu được.

Giang Độ khởi động xe, lái xuống bãi đỗ xe ngầm của khách sạn.

Thậm chí chính anh còn là người cởi dây an toàn giúp cô, đưa tay mở cửa bên phía cô rồi nói: “Xuống xe đi.”

Từ khi anh nói câu đó, Vãn Chu như một con rối bị đứt dây, thất thần không biết đang nghĩ gì.

Vào thang máy, bấm số tầng, ra khỏi thang máy, đi tới phòng khách sạn.

Trong suốt quá trình, Giang Độ đi bên cạnh không nói một lời, nhàn nhã đi theo Vãn Chu, rất yên tĩnh nhưng lại tựa như đang ẩn giấu.

“Tích” quẹt thẻ mở phòng, hai người lần lượt đi vào. Trước khi nhét thẻ vào khe điện, Giang Độ dứt khoát xoay người Vãn Chu lên cánh cửa, cửa đóng rầm lại, chịu áp lực của hai người.

Mục đích của Giang Độ rất rõ ràng, anh trực tiếp hôn lên môi cô gái. Hạt môi quen thuộc trong ký ức, nhỏ nhắn, non nớt, mềm mại và thơm ngon. Anh nhấm nháp một lúc rồi nói bằng giọng điệu quyến rũ: “Mở miệng ra nào, bé cưng.”

Âm thanh này lập tức kéo Vãn Chu quay về thực tại. Cô hoàn hồn, cảm thấy không thể như thế được.

Cô không muốn giống mấy năm trước, sau cái đêm vui vẻ đó, phải mất nhiều năm cô mới có thể thoát ra.

Vãn Chu bắt đầu giãy giụa, hé miệng nói: “Giang Độ, chúng ta không... Ưm...”

Người đàn ông hoàn toàn không cho cô thời gian để nói, một lần nữa hôn cô, lưỡi anh tận dụng khoảng trống tiến vào miệng cô. Anh mút chiếc lưỡi ẩm ướt mềm mại của cô, móc lấy lưỡi cô, càn quét bên trong miệng cô như một con sói đói khát.

Vãn Chu bị hôn đến mức toàn thân tê dại, cả người mềm nhũn. Giang Độ bế cô đặt lên tủ trước cửa, tiếp tục hôn xuống cổ cô.

Hôm nay Vãn Chu mặc áo sơ mi, Giang Độ cúi đầu dùng miệng cởi từng chiếc cúc một, môi thỉnh thoảng lướt qua ngực cô khiến cô rùng mình. Sau đó anh cởi áo xuống cánh tay, nửa giam cầm cô, luồn hai tay ra sau để mở khoá áo lót.

Anh mút mạnh đầu v*, sau đó liếm và gặm cắn vòng quanh tựa như đang ăn một quả anh đào tươi đỏ. Một tay nghịch một bên bầu ngực, tay kia luồn xuống đùi dưới váy ngắn, vuốt ve qua lại bên trong đùi một lúc, véo nhẹ vào phần thịt mềm mại vài cái rồi vén quần lót ra và duỗi ngón tay vào trong.

Giang Độ thuần thục nhào nặn hột le của cô, hột le hơi cứng run lên trong tay anh, chẳng bao lâu miệng huyệt của cô đã phun ra rất nhiều nước.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Anh tiếp tục cắm vào bên trong và cảm nhận được độ ẩm bên dưới. Sau đó anh lấy tay ra, đưa cho Vãn Chu đang ngơ ngác nhìn: “Bé dăm à, nhiều nước thật đấy. Còn chưa bắt đầu mà đã lũ lụt thế này rồi. Bao lâu rồi chưa làm vậy, hả?”

Dứt lời, anh đưa ngón tay mình vào hoa huy*t của cô và bắt đầu rút cắm nhanh trong tư thế mô phỏng làm tình. Những ngón tay thon dài dễ dàng tìm thấy nơi gồ lên của thành trong vách thịt, liên tục ấn và xoa. Vãn Chu đã lâu không bị kích thích như vậy, chỉ trong mấy cái vuốt ve, cô đã lập tức bị cắm đến cao trào.

Cô ngồi phịch xuống tựa vào người Giang Độ, không dám gây ra tiếng động quá lớn vì họ đang ở ngưỡng cửa. Tiếng rên rỉ thở hổn hển đầy thận trọng, hơi thở ẩm ướt phả vào tai người đàn ông khiến dục vọng trong quần anh càng to hơn vài phần.

Giang Độ ôm Vãn Chu vào trong phòng tắm, mở vòi hoa sen. Dòng nước ấm áp xối vào người, ham muốn của hai người quấn quýt lấy nhau.

Theo bầu không khí nóng lên, Giang Độ để Vãn Chu quỳ dưới đất, còn anh đưa côn th*t đã cứng rắn vào miệng cô. Ý tứ của anh rõ ràng, Vãn Chu nắm lấy nó, chậm rãi ngậm vào từng chút một. Động tác của cô rất ngây ngô, không biết giấu răng, cọ vào côn th*t khiến người đàn ông ồm ồm rít lên.

“Giấu răng đi rồi dùng lưỡi liếm.” Giang Độ trầm giọng dạy cho Vãn Chu.

Dần dần cô cũng hiểu được bí quyết. Môi bao lấy hàm răng, lưỡi lượn quanh quy đầu, thỉnh thoảng liếm qua liếm lại dọc theo quy đầu, môi cọ vào phần trục, cô nghe thấy tiếng thở của người đàn ông càng ngày càng nặng nề. Nhưng côn th*t quá lớn, cô chưa thể hoàn toàn nuốt hết.

Giang Độ đưa tay đặt ra sau gáy cô, ấn mạnh đầu cô xuống dưới người mình.

“Ưm… Ưm…” Vãn Chu muốn chống cự nhưng không thể. Quy đầu hoàn toàn cắm vào cổ họng cô, quá sâu, cô có cảm giác buồn nôn muốn ói. Nhưng quy đầu nhanh chóng rời đi rồi lại cắm sâu vào, cứ tái diễn như thế.

Lưỡi của Vãn Chu, thành miệng và thậm chí cả amidan của cô đều được dùng làm công cụ để Giang Độ xuất tinh, sau một hồi đưa đẩy nhanh chóng, anh xuất tinh và bắn thẳng vào miệng Vãn Chu. Từng dòng tinh đầy ắp tràn ra từ khóe miệng.

Giang Độ ngồi xổm xuống, đưa tay vỗ nhẹ gương mặt ửng đỏ của Vãn Chu, khàn giọng nói: “Nuốt xuống.”

Vãn Chu hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ. Nghe anh nói vậy, cô nuốt xuống, còn thè lưỡi liếm tinh dịch thừa trên khoé miệng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Giang Độ thấy cô ngoan ngoãn nuốt tinh dịch của anh xuống, đôi mắt dần sâu hơn: “Ngoan lắm, lát nữa tôi sẽ thưởng cho em thứ càng ngon hơn nhé.”

Trên giường khách sạn, Vãn Chu quỳ trên ga trải giường, thân trên bị ấn xuống, mông hếch lên, hai chân nằm sấp mở ra, hai tay bị Giang Độ giam giữ ở phía sau trông như một con chó cái nhỏ đợi được làm tình.

côn th*t đâm thẳng vào hoa huy*t. Phần thịt trong huyệt như đã khao khát từ lâu, đói khát bao quanh và quấn chặt lấy thứ đang tiến vào.

Ở phía sau Giang Độ thoải mái thở ra, chính là cảm giác này, lại được thoải mái đến ngứa ran cả da đầu, căng chặt khiến người ta khó mà tin nổi.

Tuy cô bé dâm đãng đã trưởng thành nhưng huyệt nhỏ lại không bị lớn theo.

Giang Độ vừa hung bạo đâm vào huyệt, vừa nằm đè xuống lè lưỡi liếm cổ, dái tai và xương bướm của Vãn Chu. Mỗi khi áp người xuống là một lần đâm đến nơi sâu nhất, sau đó anh nhắm vào điểm G, đâm đến mức nước tràn lan.

Vãn Chu không thể chịu nổi nữa. Tư thế vào từ phía sau này quá sâu, cô bắt đầu nức nở, không khỏi xin tha: “Ưm... sâu quá... Nhẹ thôi, xin anh...”

Giang Độ phớt lờ, tiếp tục đâm cô nhưng vẫn tốt bụng lật người cô biến thành tư thế truyền thống. Một tay anh túm lấy cổ chân của Vãn Chu ấn vào ngực cô, ngón tay chạm vào nốt ruồi trên mắt cá chân.

Giang Độ nhẹ nhàng nói: “Bắt được em rồi, thỏ con.”

Vãn Chu không nghe rõ anh đang nói gì. Trong nháy mắt bị lật lại, cô chỉ vô thức che đi phần ngực có hình xăm của mình. Giang Độ gạt tay cô ra và thấy rõ được nội dung.

Lực đưa đẩy dường như ngừng lại trong giây lát, nhưng sau đó xuất hiện những cú va chạm dữ dội hơn. Vãn Chu bị làm đến mức mất giọng, nước bọt chảy xuống khoé miệng. Cô chỉ cảm thấy côn th*t ở trong người mình đang càng lúc càng đi sâu vào, dường như nó sắp cắm xuyên vào cổ tử cung của cô.

Sau một lúc liên tục bị làm, Vãn Chu không thể khống chế được hoa huy*t co giật của mình, cơ thể phun ra một dòng nước như vòi nước bị hỏng, làm ướt đẫm lông trên bụng người đàn ông.

Cô đạt cực khoái, sau đó hôn mê bất tỉnh.

Trước khi ngất đi, cô còn nghe anh thì thầm vào tai cô một câu: “Sao lại thiếu kiên nhẫn thế nhỉ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.