Thuyết Tiến Hóa Khi Bạn Gái Tôi Là Zoombie

Chương 9: Cầu xin ngươi bỏ qua cho ta



Beta: Lan Chi

Hai khu tương đối rộng lớn là khu miền nam và khu bắc bộ, hai khu này có kinh tế phát triển nhất Hoa Quốc không chỉ vì nó có: vật liệu đầy đủ, nhân tài đông đúc, mà bởi vì bốn hướng quanh nó thông suốt, là giao thông của cả Hoa Quốc, khu vực giữa nam bắc bộ là quan trọng nhất.

Hoa Quốc khu nam bắc bộ ở giữa có một mảnh khói độc, bên trong khu vực này không có một ngọn cỏ, cho dù làm phòng vệ tốt hơn nữa nếu có người đi vào, tuyệt đối có đi mà không có về.

Mà liên thông với nam bắc bộ chỉ có hai con đường, một là qua vùng đất tử vong, một cái khác là đi qua cây cầu lớn.

Vùng đất tử vong độ nguy hiểm cực cao, nếu như không phải là trường hợp đặc biệt cần thiết thì bình thường người ta sẽ không chọn tiến vào vùng đất tử vong.

Cứ như vậy bây giờ toàn bộ Hoa Quốc có thể liên thông nam bắc bộ cũng chỉ có đi qua cây cầu lớn, chổ tiếp nhận thành nằm ở đại kiều trung ương bị đứt đoạn, nơi tiếp nhận cây cầu lớn đột xuất nhất là địa điểm trọng yếu nhất.

———–

Nghe được Mặc Văn nói tốt, Trương Hâm chẳng qua là cười cười không có lên tiếng, thời điểm hắn làm thương nhân di động cũng được gần một năm, cái này vẫn là lần đầu tiên từ đầu chí cuối đều không nhắc đến vấn đề tiền bạc.

Mặc Văn người này làm cho đáy lòng hắn run sợ, có thể nói hắn tận lực không để cho Mặc Văn đối với hắn có chút suy nghĩ gì.

Cũng may Mặc Văn nhìn bề ngoài cũng không đến mức khủng bố, hắn cũng không có ý tứ muốn cầm không. Sau khi ăn bánh mì xong hắn liền nhìn về phía sau một mảnh thi thể của Zombie kia, rất ôn hòa lấy ra khăn tay xoa xoa tay cười nói, “ Tinh hạch ở đó đều là của ngươi, ta dùng bọn chúng trao đổi đồ trong tay ngươi.”

Trương Hâm nghe vậy kéo ra khóe miệng, ánh mắt đờ đẫn nhìn cái chỗ máu thịt be bét kia. Mới vừa rồi Zombie chết tuyệt đối có hơn ba trăm con, nhiều tinh hạch như vậy quả thật có thể mua toàn bộ đồ ăn trên tay hắn, nhưng mà hắn còn phải đi đến chổ máu thịt kia từng bước từng bước nhặt ra a!

Cái này thu tiền còn phải tự mình động thủ đi nhặt sao?

Nhưng khi nhìn đến nụ cười ôn nhu vô hại kia của Mạc Văn, Trương Hâm trong lòng quấn quít thoáng cái liền tiêu tán, hắn chẳng qua là trong lòng yên lặng nói xấu đôi câu liền vội vàng tiến lên nhặt tinh hạch.

Chính là tự mình nhặt tinh hạch có cái gì không được đâu, dù sao… Tính mạng mới là trọng yếu nhất.

Thấy vậy Mặc Văn cũng không có nói gì chỉ đứng ở nơi đó nhìn, xong hắn đi về phía đống thi thể Zombie kia mấy bước, thanh âm thâm trầm trong mơ hồ còn có một chút cảm giác không nhịn được vang lên, “lấy nhanh lên một chút, ta lấy phụ ngươi, chút nửa ta sẽ lấy thức ăn sau.”

“Tôi biết rồi. ” Trương Hâm trong lòng kinh ngạc nhìn Mặc Văn, hắn lại sẽ tự mình động thủ giúp sao, nhưng vẫn vội vàng gật đầu đáp ứng, cúi người xuống tiếp tục chịu đựng mùi thối rữa chung quanh bắt đầu nhặt tinh hạch.

Giương mắt liếc nhìn Mạc Văn cách đó không xa, trong lòng Trương Hâm ngoại trừ có chút bất an ra, thật cũng không có chút sợ hãi như vậy, có lẽ người đàn ông này cũng không có đáng sợ như hắn nghĩ?

Nào ngờ trong lòng Mặc Văn, hắn chỉ muốn về sớm một chút nhìn Vu Lam thôi, để cho Trương Hâm một người ở chỗ này lề mề, hắn còn không bằng trước tiên đem tinh hạch nhặt xong thật sớm cho rồi.

Gần nửa tiếng đồng hồ đi qua bọn họ mới đem tinh hạch nhặt xong, Trương Hâm nhìn thấy trong không gian tinh hạch nhiều hơn ba trăm viên cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, không nói hai lời lập tức đi theo sau Mặc Văn.

“Số tinh hạch này, đủ đổi được bao nhiêu thứ của ngươi? ” Mặc Văn rất nhanh thì đi vào tòa nhà, hắn nhàn nhã bước lên trên lầu, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên.

“Đều có thể đổi được. ” Trương Hâm che mũi, chỉ cảm thấy bị mùi hôi trong hành lang làm hắn muốn ói, hắn chịu đựng khó chịu nuốt nước miếng một cái, hết sức làm cho biểu hiện trên mặt tự nhiên một chút.

Thật ra thì hơn ba trăm viên tinh hạch đổi thức ăn trong tay cùng nước của hắn không có vấn đề gì, nhưng mà đổi vũ khí vẫn là không đủ. Cũng may hắn lần này mang tới hàng hóa bên trong chỉ có một cây súng lục, nếu như Mặc Văn muốn hắn cũng có thể đem ra, coi như làm một cái ân tình.

Mặc Văn không nói gì cười một tiếng.

Trong cầu thang chỉ có tiếng bước chân của hai người, Trương Hâm không được tự nhiên nuốt nước miếng một cái hỏi, “Cái đó… Tôi còn không biết tên của ngài.”

“Ta gọi là Mặc Văn.”

Nghe được Mặc Văn trả lời Trương Hâm cũng vội vàng nói lên tên của mình, “Tôi gọi là Trương Hâm, là thương nhân di động, ngài trước nói qua muốn cùng tôi làm giao dịch lâu dài, có phải hay không…”

“Đi lên lại nói tiếp. ” Mặc Văn thấp giọng cắt đứt lời nói của Trương Hâm, dường như không có tâm tư ở chỗ này nói chuyện phiếm với hắn.

Trương Hâm lập tức ngậm miệng không nói nửa.

Thời điểm bọn hắn đến lầu hai mươi Trương Hâm đã muốn mất nửa cái mạng, sắc mặt hắn khó coi xoa xoa cái mũi đau nhức của mình, nghĩ đến đợi một hồi còn phải theo cầu thang này đi xuống dưới hắn liền muốn khóc nha.

“Lam Lam, anh đã trở về. ” không có chú ý bộ dáng Trương Hâm, Mặc Văn lấy chìa khóa ra trực tiếp đi vào, liếc mắt liền thấy Vu Lam nằm trên ghế sa lon nắm tinh hạch chơi.

Mấy ngày nay Vu Lam tìm được một “Trò chơi ” mới chính là nắm tinh hạch rãi khắp nơi, âm thanh rơi càng vang cô càng cao hứng.

Vòng qua mặt đất đầy tinh hạch, Mặc Văn trực tiếp đem Vu Lam ôm vào trong lòng, hơn nữa còn thuận tay sờ sờ mặt cô.

“Hôm nay chơi vui vẻ không?”

Vu Lam “Ngao ô ” một tiếng, cũng không biết rốt cuộc là vui vẻ hay là không vui vẻ.

Mà trước mắt Trương Hâm chỉ cảm thấy từng trận kinh sợ, hắn nắm quả đấm, mặt đầy sợ hãi liếc Mặc Văn một cái.

Người đàn ông này… Cái người điên này thực sự cùng một con Zombie ở chung một chỗ…

“Đi vào. ” Mặc Văn ngồi trên ghế sa lon nhàn nhạt quét mắt nhìn Trương Hâm một cái.

Rõ ràng là thanh âm bình thản nói không chút gợn sóng nào lại làm cho Trương Hâm rùng mình một cái, hắn đứng ở cửa cắn chặt hàm răng cuối cùng vẫn không dám không nghe mệnh lệnh của Mặc Văn.

“Đóng cửa lại. ” Mặc Văn lại nói.

Trương Hâm lần này do dự mấy giây sau mới đóng cửa lại.

Nói thật trong lòng của hắn biết rõ nếu đóng cửa lại mà nói hắn thực sự giống như là cá nằm trên thớt mặc cho người ta chém giết, nhưng mà hắn cũng biết lấy thực lực của chính mình, hắn không đóng cửa lại Mặc Văn muốn giết hắn, hắn cũng chạy không thoát.

Chẳng qua là hắn vừa tiến đến Vu Lam liền đột nhiên trợn to hai mắt, hai con ngươi màu trắng đục ngầu nhìn chòng chọc vào hắn, trong miệng còn phát ra mấy tiếng kêu thấp thật cổ quái.

Mà cái bộ dáng này của Vu Lam vừa vặn giống phản ứng bình thường của Zombie khi nhìn thấy thức ăn.

“Lam Lam? ” Mặc Văn chú ý tới bộ dáng Vu Lam, con ngươi đen nhánh của hắn chợt phóng đại, trên mặt trắng nõn cuối cùng xuất hiện một nụ cười kinh ngạc vui mừng, âm thanh cũng không tự chủ ôn nhu cực kỳ, “Chẳng lẽ em… Muốn ăn hắn sao?”

Lam Lam luôn là ăn tinh hạch điểm này làm cho hắn thực sự rất lo lắng, bây giờ cô rốt cuộc chịu ăn một chút thức ăn mặn rồi sao?

Nghe vậy Trương Hâm chỉ cảm thấy tay chân đều mềm nhũn.

Hắn giống như là đầu gỗ đứng tại chỗ, cả người run lên, suy nghĩ trống rỗng. Cái miệng cố gắng cầu xin tha thứ, lại vô luận như thế nào đều không thể phát ra được một chút thanh âm nào, run sợ làm hàm răng thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi của hắn.

Hắn dám cam đoan, chỉ cần lúc này con Zombie trong ngực Mặc Văn làm ra một chút xíu biểu hiện muốn ăn hắn, Mặc Văn tuyệt đối có thể không chút do dự lập tức xông lên xé hắn ra cho con Zombie này.

Vừa vặn lúc này Mạc Văn giương mắt nhìn chằm chằm về phía hắn, cái loại bao hàm hưng phấn, khát máu, ánh mắt điên cuồng trừng trừng, trong nháy mắt đánh tan tất cả phòng tuyến trong lòng của hắn, chỉ cảm thấy rơi vào thâm uyên.

Hắn sẽ chết… Hắn nhất định sẽ chết thật đấy!

“A… ” nhìn thấy bộ dạng Trương Hâm bên kia run run đổ mồ hôi lạnh, Vu Lam đột nhiên cảm thấy không còn thèm ăn cái gì nửa, cầm viên tinh hạch trước mắt liền nhét vào trong miệng, tiếng nhai vang lên “Cọt kẹt ”

Ps: từ chương này mình sẽ thay từ ‘nàng’ thành ‘cô’ để cho hợp với cốt truyện hiện đại nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.