Tiệm Cơm Nhỏ

Chương 41-1



Đám Thiết Trụ thấy bọn Triển Linh đi vội như một cơn gió, sợ trên đường không biết có xảy ra chuyện gì không nên ai nấy đều lo lắng, không tài nào tập trung được vào công việc được, ai ngờ chớp mắt liền thấy mọi người đã trở về mà Triển Hạc cũng đi theo về!

“Đã trở lại, đã trở lại rồi!”

“Triển đại gia đã trở lại!”

Một đám cùng hô lên, ta nói cho ngươi, ngươi nói cho ta, không bao lâu liền truyền khắp khách điếm, sau đó tốp năm tốp ba chen qua tới hỏi thăm.

“Chưởng quầy, sẽ không đi nữa đúng không?” Nhị Cẩu Tử thấp thỏm hỏi.

“Không đi nữa!” Lời này của Triển Linh tự tin mười phần, mặt đầy tươi cười, bộ dáng phất tay giống như nhà lãnh đạo.

Mọi người sôi nổi hoan hô, chẳng khác nào nô lệ mừng vui được giải phóng, cả khóe mắt cùng đuôi lông mày đều là ý cười.

Triển đại gia phấn nộn đáng yêu, ngoan ngoãn lanh lợi ai mà không yêu mến chứ? Nghe nói phải đi, Nhị Cẩu Tử cùng Đào Hoa còn trộm khóc cả một đêm!

Vui mừng nhất chính là Nhị Cẩu Tử, hắn đau lòng nói “Mới một ngày mà nhìn đại gia có chút gầy, cần phải bồi bổ. Chưởng quầy, hay là giết gà ăn thì thế nào?”

Triển Linh chỉ huy bọn Thiết Trụ dọn hành lý, nghe lời này hơi suy tư nói “Giết một con vịt đi, thôi, hai con, một con để Lý thị đem hầm canh, thêm chút dược bổ khí dưỡng thể, nhớ vớt bớt mỡ, con kia để ta làm món ăn mới. Ai đúng rồi, lông vịt đều lưu lại, ta cần dùng.”

Những cái đó đều có thể chế tạo làm buôn bán! Áo bông mùa đông hiện có chút nặng, nên thay lông vũ…

Lý thị ước gì được nhận lệnh, nghe nhắc đến tên liền vui mừng đi làm, sư phụ luôn có nhiều ý tưởng mới, hiện giờ đại gia cũng đã trở lại, khách điếm mọi người đều đông đủ, qua mấy ngày nữa làm lễ bái sư, quả nhiên là tam hỉ lâm môn, thật là quá cao hứng!

Trong viện có một sương phòng trống đơn giản, nhũ mẫu trước ở tại đó, giờ phút này Triển Hạc vẫn chim sợ cành cong, chết sống không chịu về phòng mình, một hai phải đi theo Triển Linh. Không làm sao được nàng đành phải tùy nó, qua mấy ngày nữa tinh thần thả lỏng rồi nói sau.

Tịch Đồng nhìn quanh sân, hiện giờ các phòng đều có người “Không phải nói lão sư đệ đệ sắp tới sao? Cần phải xây nhà thôi.”

“Còn không phải sao,” Triển Linh liền nói “Giờ đã ra năm, thời tiết ấm dần, là thời điểm khởi công tốt. Ta đã ước họa bản vẽ rồi, gọi người tới khoanh vùng mấy chỗ rồi sẽ khởi công.”

“Đem vùng này lấp đầy mới tốt!” Chư Cẩm nhìn cười một hồi “Hiện giờ nơi này tỷ tỷ mua bán càng thêm phát triển, không bao lâu, diện mạo nơi này liền rực rỡ lên cho mà coi.”

Nơi này kinh tế phát triển lên, đối với bá tánh cũng là chuyện tốt.

“Mượn lời cát ngôn của tiểu thư!” Đè lại đại sự trong lòng, Triển Linh cảm thấy cả người nhẹ nhàng, cũng có hứng thú nói đùa.

Vị trí khách điếm đặc thù, thổ địa cũng bất đồng, mọi thứ muốn khai hoang, xây dựng đều phải đăng ký. Nơi đây hoang vắng, mỗi tiệm buông đều cách xa nhau, cho nên rất ít bá tánh tới đây khai khẩn, bằng không Triển Linh không dễ dàng xin được như vậy.

Bất quá có lợi cũng có tệ, tuy rằng phòng ốc không thể mua bán, nhưng phí tổn hữu hạn, xem như bổ trợ nhau đi.

Đang nói, Triển Linh cảm thấy đầu vai nặng một chút, nhìn lại liền thấy hai mắt Triển Hạc đang khép dần.

Nàng bất đắc dĩ cười với Tịch Đồng “Huynh đem nó về phòng ngủ, ta đi chuẩn bị cơm trưa.”

Tịch Đồng lắc đầu “Muội một đêm không chợp mắt, trước đi ngủ đi, chầu này chờ sau, cứ để mọi người chuẩn bị cơm trưa trước.”

Chàng đúng có thích Triển Hạc, nhưng mọi việc đều phân nặng nhẹ, nhưng nếu để lựa chọn, đáp án đó vĩnh viễn không thể đổi.

“Quá kích động, ngủ không được!” Triển Linh thành thật lắc đầu, trực tiếp đem Triển Hạc giao cho chàng “Đi trước đi.”

Một phen động tác này Triển Hạc liền tỉnh, ngẩng đầu thấy cằm Tịch Đồng, tức khắc có chút hoảng, vội lén lút tìm người “Tỷ tỷ!”

“Không đi,” Triển Linh cười nói “Trước cùng ca ca về phòng ngủ, tỷ tỷ đi làm món ngon cho đệ ăn.”

Có thể Triển Hạc về đến nhà, tâm nhanh chóng đặt xuống, sau đó liền thật sự ngủ vù.

Thấy Triển Linh vào phòng bếp, Lý thị vội ân cần đón, một bên giúp nàng đeo tạp dề, một bên thổn thức nói “May đại gia đã trở lại, bằng không mọi người đều nhớ muốn chết. Hôm qua sư phụ ngủ không tốt? Đôi mắt đều thâm một vòng sao lại không nghỉ ngơi trước đã?”

“Không ngủ được!” Triển Linh cười nói. Tuy rằng thân thể mỏi mệt, nhưng tinh thần lại phấn khởi, hoàn toàn không có muốn ngủ.

“Tỷ tỷ lại muốn làm cái gì?” Giờ phút này Chư Cẩm không có việc gì để làm, lại không muốn về nhà sớm liền đi theo vào tham gia náo nhiệt.

Trải qua chuyện nhà Lam gia, Chư Cẩm càng cảm thấy mình cùng Triển tỷ tỷ thực có duyên phận, cũng càng thêm kính trọng cách làm người của nàng, dứt khoát liền bắt đầu xưng hô “Tỷ tỷ” đầy thân thiết.

“Có thịt tươi, đi đốt lửa trước đi!” Sau đó Triển Linh đi múc bột ra, so với ngày thường nhiều hơn một chút nước.

“Đốt lửa?” Chư Cẩm mờ mịt, “Đó là vật gì?”

“Quê chúng ta gọi như vậy, còn có bánh nhân thịt, ăn rất là ngon!”

“Chúng ta quen biết cũng được mấy tháng, ta còn không biết quê hương tỷ tỷ ở nơi nào!” Chư Cẩm lấy một cái ghế ngồi xuống, hai tay chống lên lưng ghế, mặt đầy tò mò hỏi.

Nghĩ đến nơi có thể dưỡng tỷ tỷ thành một người như vậy thì nơi đó thực sự là bất phàm, nàng cũng muốn đi thăm một chút.

Trên mặt Triển Linh hiện một chút hoài niệm, tâm tình phức tạp nói “Quê quán của ta a, cách nơi này rất xa, có lẽ mọi người chưa nghe nói đến đâu.”

“Là sao!” Tâm Chư Cẩm càng thêm khó nhịn, không ngừng thúc giục nói.

Triển Linh vô pháp, đành phải nói, quả nhiên thấy hai mắt Chư Cẩm mê mang.

Triển Linh cười lắc đầu, tất nhiên nàng không nghe qua rồi, không riêng gì bản đồ bất đồng, thời không khác nhau, khả năng địa danh trùng hợp cực kỳ bé nhỏ. Thậm chí liền tính địa danh tương đồng, vị trí giống nhau, nhưng không phải cố hương sinh hoạt của nàng.

“Kia,” mọi cô nương trẻ tuổi có thể vô lo vô ưu ư, Chư Cẩm không nghĩ quá nhiều, lại nghiêng đầu hỏi “Tịch đại ca cùng tỷ là đồng hương sao? Hai người quen thuộc như vậy, chẳng lẽ là thanh mai trúc mã? Vì sao lại ngàn dặm xa xôi đến châu Hoàng Tuyền này?”

Không phải trong thoại bản đều viết như vậy sao? Hai đứa trẻ vô tư, là thanh mai trúc mã.

“Đó đều là sách viết lừa người, lừa tiền người khác.” Triển Linh bật cười lắc đầu “Tới nơi này ngoài dự kiến của ta, bất quá sai nhưng không sai, hiện giờ xem ra không tính là chuyện xấu. Ta cùng với huynh ấy không phải là đồng hương, chỉ là… Cơ duyên xảo hợp nhận thức, lại cùng đã trải qua chút sự tình.”

Đương nhiên điều không ngờ nhất là, trời xui đất khiến bọn họ cùng đến nơi này…

Chư Cẩm nghe không minh bạch lắm, nhưng cảm thấy tình cảm hai người đặc biệt thâm hậu, thức thời không hỏi tiếp, ngược lại chuyên tâm nhìn chằm chằm Triển Linh bận việc.

Triển Linh dùng chủy thủ không linh hoạt bằng Tịch Đồng, nhưng dùng để chặt thịt thì có thừa, tốc độ thần tốc như xé gió.

Ban đầu Chư Cẩm còn cảm thấy thú vị, nhưng không bao lâu liền bị khí thế sắc bén này dọa cho xanh mặt.

Rất nhanh thịt được băm nát, Triển Linh vẫn ngại không đủ, lại đem củ nghệ cắt thành miếng mỏng, từ miếng cắt thành sợi nhỏ, cắt nhỏ, hành tây cũng cắt nhỏ sau đó trộn hỗn hợp với thịt băm nhiễn.

“Lấy chậu gốm lớn lại đây!”

Dù đang bận tay, Lý thị rất nhanh nhẹn đi bưng chậu gốm lớn lại, sợ đựng không đủ hỏi thêm “Cái này đủ không?”

“Đủ rồi!” Triển Linh đổ hỗn hợp thịt băm vào, lại bỏ thêm chút nước tương cùng muối, không nhanh không chậm quấy đều, lại có ý bảo Chư Cẩm lại ngửi.

“Đó là thịt tươi mà!” Chư Cẩm trợn tròn đôi mắt, liên tiếp rụt về phía sau. Kia đều là thịt tươi, nàng chính mắt nhìn thấy, tất nhiên mùi rất tanh!

“Dễ ngửi không, thơm!” Triển Linh cười nói, lại vẫy vẫy tay.

Rốt cuộc vẫn tín nhiệm Triển Linh, bỏ xuống do dự Chư Cẩm đi lại, sau đó tròng mắt đều sáng “Thơm quá!”

Là thật sự rất là thơm!

“Tỷ tỷ thật giỏi, thật giống như ảo thuật vậy?” Chư Cẩm kinh ngạc cảm thán nói “Rõ ràng mấy thứ đồ vật đơn giản nhất, qua tay tỷ lại thơm đến như vậy?” Cũng không biết thế nào, hương vị liền thay đổi!

“Nghe miệng ngọt của tiểu thư.” Triển Linh nhéo nhéo quai hàm nàng “Chờ ăn đi!”

“Ai!” Chư Cẩm vui mừng đồng ý. Nàng rất thích ăn nha.

Thịt hơ qua lửa có nhiều loại, thịt heo thịt bò thịt lừa đều đặc biệt ăn ngon, hiện tại nàng có một mẻ thịt heo tươi nên dùng nó làm, nếu muốn ăn vị khác thì phải tùy duyên thôi.

Lò nướng phếch lên chút mỡ như thế nướng thịt mới giòn xốp được, trong thịt không khô lại nhiều nước, rất là thơm ngon.

Trên da mặt bột bóng mỡ, Triển Linh dùng tay khẩy khẩy, Lý thị cùng Chư Cẩm nhìn mà sốt cả ruột…

Triển Linh vẫn vân đạm phong khinh, đem nhân bỏ vào, túm lại vỏ bánh, lại ấn thành viên bánh, sao đó cẩn thận đặt lên mâm sắt. Chờ viên bánh đầy một bàn, liền đưa vào bếp lò nướng.

Triển Linh chỉ đạo Lý Thị làm khiến nàng luống cuống tay chân, làm nhân bánh rơi đầy xuống đất, nàng xấu hổ nói “Sư phụ, ta ngu ngốc quá, làm nhân bánh này rơi đầy đất rồi.”

“Không có việc gì, chậm rãi học, cái nào rớt đất đem heo gà ăn không phí.” Triển Linh nói xong lại hướng dẫn Lý thị đem nhân giũ ra sạch sẽ, một lần nữa xoa nhẹ da mặt bao, tiếp tục bao nhân bánh lại đẹp bình thường.

Chư Cẩm nhìn khen không dứt miệng “Hôm nay ta mới biết cái nghề nào cũng có trạng nguyên, tỷ tỷ thật giỏi, chiêu thức thật xuất thần nhập hóa!”

Không biết có phải do xuất thân con nhà quan gia, lời tiểu cô nương này nói ra rất là ngon ngon không cần chuẩn bị bản thảo, người nghe lại phá lệ chân thành, không thể không cao hứng.

Mọi người cùng cười nói, bánh thịt nướng đã xong một mẻ, quả nhiên vỏ ánh vàng rực rỡ đầy béo ngậy, trên mặt còn óng ánh váng dầu, hương thơm đến không chịu nỗi.

Trên đường trở về nhắc đến món thịt thỏ Chư Cẩm thèm không chịu nổi, hiện giờ tự nhiên là chờ không được, cũng không sợ nóng, chuyền tay thổi thổi liền cắn xuống một ngụm.

“Oa, bỏng chết ta!” Chư Cẩm từng ngụm từng ngụm hô hấp, nước mắt lưng tròng, chính là chết sống luyến tiếc không nhổ ra, lại hướng Triển Linh dựng ngón tay cái “Ăn ngon thật a! Ai u, còn có nước thịt nữa nè!”

Nàng nhe răng trợn mắt hít hít nước thịt, mùi vị thơm ngọt cảm giác tâm hồn có chút lâng lâng.

Cái này gọi là bánh thịt nướng sao, thật là tuyệt, ngoài giòn trong mềm, mà nhân bên trong tinh tế vô cùng, lại có hành gừng điều hòa, một chút cũng không dầu mỡ, một ngụm đi xuống tràn đầy nước thịt, khiến miệng không ngừng nhai nuốt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.