Tiệm Hoành Thánh Số 444

Chương 17



Chương 17: Diêm La điện hạ ác danh lan xa


Trình Tiểu Hoa sửng sốt, quay đầu nhìn xem người vừa nói là ai thì thấy Cảnh Thù đang ngồi bên canh, khoanh tay trước ngực, hỏi: “Muốn tra tư liệu về tôi?”


Trình Tiểu Hoa xấu hổ nói: “Tôi chỉ là tò mò anh có thật sự đã tám nghìn tuổi rồi hay không, cho nên mới muốn xem tư liệu của anh trên hệ thống. Ha ha”


“Hóa ra cô hoài nghi tôi nói dối à. Hừ, trong tư liệu đều có đấy, cô tự mình xem đi!”


“Đừng có đùa nữa, lúc này anh chỉ cho tôi là avatar của Diêm La, làm gì có quan hệ gì…” Trình Tiểu Hoa nói nửa câu mới hiểu ra: “Ý anh là nói anh chính là Diêm La?”


Cảnh Thù nghiêm mặt, giọng điệu bỗng trở nên vừa lạnh lẽo vừa uy nghiêm: “Bản quân chính là Diêm La đứng đầu thập điện Diêm La của Minh giới, điện chủ điện thứ nhất, lại phải nói dối một người phàm như ngươi sao?”


Trình Tiểu Hoa ngây người, cười nói: “Đừng đùa nữa! Loại lãnh đạo cao cấp như Diêm La sao có thể đến chỗ này bán hoành thánh với tôi, lại còn suốt ngày trốn việc?”


Cảnh Thù thở dài một tiếng: “Bản quân bị phạt nên mới rơi vào hoàn cảnh này. Bản quân thân phận tôn quý, những Quỷ sai kia làm gì có tư cách ăn hoành thánh ta bán? Hừ, không sợ bị hạ tu vi à. Bởi vậy, bản quân cân nhắc mãi, vì lo lắng cho đại cục, quyết định đăng tin tuyển người đến bán thay bản quân. Giờ ngươi biết tại sao người phàm như ngươi lại có thể thành viên chức Địa phủ Tư rồi đấy.”


Nói xong, hắn chỉ chỉ di động Tiểu Hoa: “Xem đi, tránh nghĩ rằng bản quân nói dối ngươi”


Trình Tiểu Hoa gật đầu, chạm vào avatar của Diêm La điện thứ nhất, liền xuất hiện tư liệu:


[Tôn xưng: Điện Hạ


Giới tính: Nam


Tuổi: 8000


Chức vụ: Diêm La điện thứ nhất


Cấp bậc: -


Linh lực: -]


Thật là tám nghìn tuổi này, mà nhìn vẻ mặt Cảnh Thù cũng không giống như đang nói dối.


Phản ứng lại, Trình Tiểu Hoa không cẩn thận mà bụp một cái ngã lăn xuống đất. Cảnh Thù nhàn nhạt nói: “Địa phủ Tư đã đổi mới, viên chức không cần phải quỳ hành lễ với bản quân nữa.” Sau đó kiêu ngạo rời khỏi.


Trình Tiểu Hoa bò dậy, rất muốn hỏi hắn là một người đã thành thần như hắn rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà bị phạt đến Nhân giới bán hoành thánh qua ngày thế.


---


Buổi tối tiệm hoành thánh vẫn mở cửa như thường. Hôm nay có một cô gái ăn mặc, trang điểm rất sành điệu đến ăn, vừa vào tiệm đã nhìn thấy Cảnh Thù đang ngồi chơi điện tử ở sau quầy thu ngân. Cô gái kia nhìn chằm chằm một lát, bạo gan đi đến quầy thu ngân hỏi: “Anh đẹp trai, có thể thêm wechat không?”


Cảnh Thù ngẩng đầu lườm một cái, không thèm để ý đến cô gái này. Cô gái lại hét lên một tiếng: “Anh thật sự rất đẹp trai nha, ngay cả lườm người ta cũng rất đẹp!”


Thật ra, khoảng thời gian này khách nữ đến tiệm cũng nhiều hơn, ngày nào cũng có người đến trước mặt Cảnh Thù xin wechat của hắn. Nhưng làm gì có chuyện Cảnh Thù sẽ cho chứ, chưa kể hắn cũng không dùng wechat.


Lúc đầu Trình Tiểu Hoa còn nghĩ Cảnh Thù có thể giúp cô chào mời khách cũng rất tốt, vì để hắn xuất hiện trong tiệm nhiều hơn mà còn lén lút làm hỏng ổ điện trong phòng hắn, làm hắn chỉ có thể xuống dưới lầu vừa sạc pin vừa chơi điện tử. Nhưng mà giờ, Trình Tiểu Hoa có cảm giác nếu biết như này đã không thèm làm: Cô sao có thể vì muốn bán nhiều hoành thánh hơn mà biến Cảnh Thù - Diêm La đứng đầu Thập điện Diêm La thành người thu ngân*. May mà Cảnh Thủ đắm chìm trong trò chơi cũng không biết mình đã trở thành như vậy.


Đoạn này bản convert dùng từ xô-fa, không hiểu tiếng lóng lắm, cầu chỉ dẫn. 


Thấy cô gái không biết sống chết kia muốn đến quyến rũ Cảnh Thù, Trình Tiểu Hoa hết hồn, nhanh chóng chạy đến, chắn ánh mắt mê mẩn của cô gái đang dán lên người Cảnh Thù sắp phun lửa giận.


“Cô muốn ăn hoành thánh nhân nào? Ngồi đây, ngồi đây đi!” Trong lòng thầm nghĩ ngày mai nhất định phải gọi người đến sửa ổ điện trên tầng. Không nhìn thấy khuôn mặt mê hoặc chúng sinh của Cảnh Thủ nữa, cô gái mới hơi bình thường trở lại, gọi một chén hoành thánh thịt heo, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn. Ai ngờ được, cô gái này ngồi xuống là ngồi một mạch từ sáu giờ rưỡi đến chín giờ rưỡi, ăn hai miếng hoành thánh xong là không đụng đến nữa, cứ lấy tay chống cằm, cười tủm tỉm nhìn về phía quầy thu ngân.


Trình Tiểu Hoa sốt ruột, cũng sắp đến giờ nhóm Quỷ sai đến ăn rồi. Không hiểu sao cô gái kia lại quá mức chấp nhất, cô khuyên thế nào cũng không chịu rời đi. Mà Cảnh Thù kia, bình thường là đã trốn việc chạy đi nay lại vẫn chưa đi, vẫn còn ngồi ở sau quầy thu ngân.


Trình Tiểu Hoa chỉ có thể nhỏ giọng nhắc hắn: “Sắp đến mười giờ rồi. Nếu để nhóm Quỷ sai biết đường đường một Diêm La Điện hạ lại ở đây bán hoành thánh thì quả thực sẽ mất mặt lắm đấy.”


Cảnh Thù bỗng nhiên đứng dậy: “Mẹ nó! Vậy mà đã sắp mười giờ, bổn quân quên nhìn giờ.” Dứt lời nhét di động vào trong túi áo, vội vàng rời đi.


Trình Tiểu Hoa nghĩ: Đây thật sự là người đứng đầu thập điện Diêm La? Rốt cuộc sao hắn ta có thể làm Diêm La được nhỉ?


Vừa thấy Cảnh Thù rời đi, cô gái mê trai kia cũng vội vàng đuổi theo. Chỉ có điều là đi sau hắn mấy bước chân mà ra đến cửa đã không thấy bóng dáng Cảnh Thù đâu nữa, muốn đu bám theo cũng không được. Cô nàng mở di động ra, nhìn bức ảnh chụp trộm Cảnh Thù lúc nãy. Góc nghiêng bốn lăm độ thần thánh, không có một chút góc chết nào, vô cùng đẹp trai nhưng so ra vẫn không đẹp bằng người thật. Nhất là cái khí chất lạnh lẽo quyết liệt lại có thêm mấy phần uy hiếp của hắn, không chiếc điện thoại nào có thể chụp được.


Cô gái mê trai nhìn bức ảnh đến ngây cả người, sau đó liền đăng tấm ảnh này lên weibo, cùng với dòng chữ: “Anh đẹp trai ở tiệm hoành thánh tối nay, các chị em mau tới rụng trứng!!!”


Cô gái này có chút nổi tiếng trên mạng, có đến mấy vạn người theo dõi, đa số đều là các cô gái trẻ tuổi. Bình thường đăng weibo cũng chỉ có hơn một trăm bình luận, chia sẻ cũng chỉ khoảng hai mươi, ba mươi lượt. Vậy mà hôm nay ảnh chụp anh đẹp trai bán hoành thánh mới đăng được một giờ đã có hơn một trăm lượt chia sẻ, bình luận có đến mấy nghìn, tất cả đều là các cô gái đến ngắm.


“Trời ơi, tôi xỉu đây. Sao lại có thể đẹp trai đến mức này”


“Cầu ảnh gốc. Tôi muốn để làm hình nền điện thoại!!!”


“Chỉ đăng ảnh, không nói tên quán, đây là muốn chọc người đúng không?!!!”


“Nhìn anh bán hoành thánh, lại nhìn chồng mình, đột nhiên có chút hối hận vì đã kết hôn sớm ToT huhuhu”




Đêm nay anh em Thường Tiểu Bạch không tới, nghe nói gần đây khu Lâm Giang có chút việc. Trình Tiểu Hoa nghĩ không biết đã xảy ra sự cố gì, gần đây không có nhiều người chết mà.


A Phòng lướt trên đôi cao gót tiến vào trong tiệm, vẫn ăn mặc hợp thời, trang điểm lộng lẫy như mọi lần. Trình Tiểu Hoa nhìn cách ăn mặc của cô, cảm thấy hơi lạnh.


Bưng hoành thánh tới cho A Phòng, Trình Tiểu Hoa cũng tiện thể ngồi xuống đối diện cô ấy, hỏi: “Cô có biết thập điện Diêm La không?”


A Phòng vừa húp một ngụm nước canh hoành thánh vừa nói: “Biết chứ, không phải là mười vị lão đại của Địa phủ Tư chúng ta sao.”


“Vậy cô đã gặp họ bao giờ chưa? Nhất là vị… Diêm La điện thứ nhất ấy.”


A Phòng cười nói: “Cô nghĩ Diêm La Điện hạ là rau là thịt ngoài chợ hả, muốn gặp là gặp được à?”


Trình Tiểu Hoa nghĩ: “tôi mỗi ngày đều gặp Cảnh Thù này, tần suất giống như đi chợ luôn đấy.”


A Phòng nói: “Địa phủ Tư chúng ta ít nhất cũng phải trên cấp T5, mà còn phải là cấp dưới trực tiếp mới có thể gặp Diêm La. Dù tôi đã làm việc mấy trăm năm rồi mà cũng mới chỉ tăng được hai cấp thôi đấy. Nghe đồn, Diêm La đều là những lão đại đã thành thần từ lâu, là mấy ông già uy nghiêm, không gặp cũng tốt.”


Ông già? Uy nghiêm? Trong đầu Trình Tiểu Hoa không khỏi hiện lên cảnh Cảnh Thù vắt chân đánh điện tử, thật sự không có một chút nào liên kết với hai từ kia.


Trình Tiểu Hoa hỏi: “Vậy cô có biết tên vị Diêm La điện thứ nhất là gì không?”


“Cái này làm sao tôi biết được? Cô không thấy trong tư liệu của Diêm Vương và mười vị Diêm La đều không hiện tên sao? Viên chức nho nhỏ như chúng ta làm sao có thể biết được? Chỉ có thể dùng tôn xưng Bệ Hạ và Điện Hạ thôi.”


A Phòng nghi hoặc nhìn Trình Tiểu Hoa: “Cô hỏi thăm chuyện này để làm gì? Chẳng lẽ cô thấy đã được vào trong nhóm nên muốn tạo quan hệ, đi cửa sau? Tiểu Hoa, đừng trách chị không nhắc cô, những vị kia không phải người hiền lành gì đâu.” Cô thì thầm: “Nghe nói trước kia có một tỳ nữ bên cạnh Mạnh Bà, ỷ vào việc mình có tý nhan sách chạy đến làm thân với Diêm La điện thứ mười. Cô biết kết quả ra sao không? Lúc đó lấy tội danh bất kính đánh nhập thập đạo luân hồi, phải làm heo đó. Đấy là Thập điện hạ tính tình còn ôn hòa, lấy tính tình của Đại điện hạ, có khi còn bị đánh cho hồn bay phách tán ấy chứ. Cho nên, dù cùng trong một nhóm chat, cũng không có ai dám chọc mấy vị đại lão gia này. Ngay cả tag cũng không ai dám!”


Trình Tiểu Hoa giật mình: “Sao nghe giống vua chúa thời phong kiến quá vậy?”


A Phòng bật cười: “Chế độ phong kiến từ lúc bắt đầu đến giờ được bao nhiêu năm? Địa phủ Tư đã tồn tại hơn vạn năm rồi, mấy vị Diêm La kia tuổi tác sánh ngang trời đất, sao có thể so sánh được?”


Vì thế, đợi đến lúc đóng cửa, Trình Tiểu Hoa cản Cảnh Thù, vặn hỏi: “Anh thật sự là Diêm La?”


Cảnh Thù hừ lạnh: “Không tin sao”


Trình Tiểu Hoa nói: “Nếu anh thật sự là Diêm La thì vào app trọc tôi đi. Nếu như không phải, tôi mong anh về sau đừng có lấy việc này ra mà nói đùa. Anh ở Địa phủ Tư lâu hơn tôi, chẳng lẽ không nghe nói mười vị Diêm La đều vô cùng hung tàn. Chẳng may chuyện anh giả mạo bị phát hiện, không cẩn thận sẽ bị đánh nhập súc sinh đạo mất. Nghe nói Thập điện hạ bị chọc tức đã phạt tỳ nữ của Mạnh Bà đi đầu thai làm heo đấy. Đây vẫn còn tính lạ nhẹ, Đại điện hạ mà tức giận, mặc kệ anh là người hay quỷ đều sẽ đánh anh hồn phi phách tán!”


Lúc đầu cô còn có chút tin tưởng Cảnh Thù, nhưng sau khi nghe A Phòng nói, nghĩ sao cũng thấy chắc là Cảnh Thù mạnh miệng chém gió thôi.


Là đồng nghiệp, Trình Tiểu Hoa không thể thấy chết không cứu, nhất quyết phải ngăn chặn việc giả mạo của Cảnh Thù. Nếu không hắn xảy ra chuyện bị cách chức, ai biết được chủ tiệm mới có cho phép cô mở tiệm vào ban ngày không? Mặc dù Cảnh Thù vừa lười vừa nhác nhưng cũng không quản cô mở tiệm, sống chung cũng không tệ. Cô cũng không muốn mất đi đồng nghiệp tốt vậy.


---- xì poi chương sau


Trên màn hình điện thoại xuất hiện một bong bóng chat riêng:


Diêm La điện thứ nhất: “Trình Tiểu Hoa, hậu quả của việc đặt điều nói bản quân  gạt người là gì ngươi có biết không?”


---


Editor có lời muốn nói: Hôm nay chương ngắn nên được 3 chương luông, Mị giỏi hông, khen Mị đi :v Mà đẹp trai có ích gì hả? Có thể mài ra ăn đó, tui mà có bồ đẹp trai á tui chẳng bao giờ giận nó luôn =]] tuy nhiên vẫn phải sang chảnh, không được chủ động đi bắt chuyện như chị gái nhỏ kia. Phải sang chảnh trai nó mới thích nha :3


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.