Trời nóng như vậy, cả hành lang đều tràn ngập một mùi lạ khiến người ta buồn nôn, thỉnh thoảng còn có gián bò qua, may mà bọn họ có dự định trước là dán bùa chú mới không ngửi thấy bất kỳ mùi gì.
Từ Dẫn Châu từ khi bắt đầu tiến vào ngõ nhỏ đều vẫn nghiêm mặt, anh đời này cũng chưa từng đặt chân qua nơi dơ bẩn như vậy, càng miễn bàn anh còn mắc bệnh sạch sẽ, có thể đứng được ở nơi này đã là giới hạn lớn nhất của anh. Thẩm Như Như thấy gân xanh trên trán anh sắp nổ ra, lo lắng anh chịu không nổi, đưa tay nhanh chóng gõ cửa.
Nửa phút sau, cửa mở ra, một cô gái dáng người mảnh mai thò ra nửa người, đầu tóc cô bé rối bù, mí mắt sưng phù, đôi môi trắng bệch, bộ dáng thức suốt đêm vừa mới ngủ không lâu, vẻ mặt bực bội khi nhìn thấy hai người rồi lại trở nên kinh ngạc. “Các người tìm ai?”
Khí chất và phong cách ăn mặc của Thẩm Như Như và Từ Dẫn Châu căn bản không thấy trong tòa nhà này.
Thẩm Như Như: “Em là Ny Ny đúng chứ, chúng tôi tìm em”
Ny Ny bất ngờ nhìn bọn họ: “Tìm tôi làm gì, tôi không biết hai người là ai hết?” Thẩm Như Như chỉ tay về phía sau cô bé. “Có tiện cho chúng tôi đi vào ngồi một lát không?”
Ny Ny do dự một chút, rồi mở cửa ra. “Nói trước nhé, tôi rất nghèo, căn phòng này cũng không phải của tôi, cũng không có gì đáng giá cả đâu.
Thẩm Như Như kéo Từ Dẫn Châu vào cửa, đúng như lời cô bé nói, gian phòng này một nghèo hai trắng, trống rỗng, ngoại trừ một cái giường, một cái sô pha cùng một cái quạt điện ra thì không có đồ dùng khác.
Trên sô pha chất đầy quần áo, ngay cả chỗ ngồi cũng không có.
Trên giường còn rải rác vài miếng bao cao su chưa sử dụng, Ny Ny vội vàng đi qua thu dọn ném vào trong túi.
Thẩm Như Như nhìn thấy những thứ này nhất thời cảm thấy khó chịu: “Em năm nay mới 13 tuổi đúng chứ” Gầy như vậy, vóc dáng cũng không cao, cả người tựa như một que diêm, khô quắt cứng nhắc, hiển nhiên còn chưa dậy thì xong, tiếp xúc tìn,h dục quá sớm có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sinh lý sau này của cô ấy.
Ny Ny dừng động tác, quay đầu nhìn cô, ánh mắt vô cùng lạnh lùng. “Sau đó thì sao, chị muốn nói gì?”
Thẩm Như Như hít sâu một hơi, dứt bỏ tạp niệm đem lý do thoái thác đã sớm chuẩn bị tốt nói ra: “Tôi biết bà nội em, bà từng nhờ tôi chăm sóc em. Nhưng chúng tôi mãi đến gần đây mới được tin bà qua đời, cho nên đến chậm một chút. Nếu em có thể theo chúng tôi trở về, chúng tôi sẽ sắp xếp cho em được quay lại trường học cũ, bao gồm tài sản của cha em và bà nội em để lại, chúng tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp giúp em đòi lại tất cả.”
Ny Ny nghe được hai chữ bà nội thì biểu tình cũng xảy ra biến hóa, thẳng đến khi Thẩm Như Như nói xong, cô bé vào một loại trạng thái nửa tin nửa ngờ. “Chị với bà nội tôi quen biết nhau sao, làm sao tôi lại không biết? Tình hình của tôi làm sao chị lại biết rõ ràng như vậy? Còn có tài sản, mẹ ruột của tôi, tôi còn không thể dựa vào, còn chị là một người xa lạ dựa vào cái gì đến giúp tôi, chị cũng muốn ngầm nuốt những thứ kia đúng chứ” Trên mặt cô gái trẻ có một sự quật cường cùng quyết tuyệt nhàn nhạt, trong mắt lộ ra sự chán ghét không chút che dấu.
“Còn không phải đều là vì tiền sao, nói thẳng ra, tôi sẽ không đi theo chị, muốn tiền thì chị tự mình đi tìm bà ta đi” Thẩm Như Như biết chuyện này không dễ làm, đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vậy cũng không sốt ruột, dịu dàng nói: “Em không muốn, đương nhiên tôi sẽ không miễn cưỡng, nói cho cùng đây là cuộc sống của em, sau này muốn đi con đường nào đều là lựa chọn của em, tôi không có quyền can thiệp.
Nhưng tôi hy vọng em có thể suy nghĩ một chút về người cha cùng bà nội đã qua đời của em, nếu như bọn họ biết tình trạng cuộc sống hiện tại của em như này, có thể sẽ không đau lòng khổ sở hay sao?”
Ny Ny chỉ mím môi, hai má hơi phồng lên, hốc mắt ửng đỏ, đáy mắt vẫn hờ hững như cũ, cô bé bất vi sở động, xoay người bắt đầu thu dọn túi xách. “Nói xong chưa? Tôi phải ra ngoài, không có chuyện gì khác thì hai người mau đi đi”
Thẩm Như Như gật gật đầu, tình trạng của Ny Ny tốt hơn mình tưởng tượng rất nhiều, không lệch lạc, đáng giá kéo một phen. Cô xoay người kéo cánh tay Từ Dẫn Châu đi ra ngoài. “Tối nay tôi sẽ đến tìm em, đến lúc đó sẽ dẫn bà nội em tới gặp em.
Phía sau truyền đến giọng nói kinh ngạc của cô gái: “Chị nói cái gì?”
Thẩm Như Như đi không ngừng, phất phất tay nói: “Chờ tôi.
Chuyến đi này cô vốn không ôm hy vọng có thể thành công khuyên Ny Ny quay đầu lại, chỉ muốn đến xem tình huống hiện tại của cô ấy, sau đó điều chỉnh phương án. Nếu Ny Ny còn quan tâm đến bà nội đã qua đời của mình, vậy cô chỉ cần giúp bà nội hiện hình chính miệng khuyên nhủ Ny Ny là được rồi.
“Xem ra chuyện này so với tưởng tượng đơn giản hơn.” Thẩm Như Như ấn nút lầu một, nhìn cửa thang máy dính đầy bùn nước chậm rãi đóng lại trước mặt, khẽ thở dài. “So với con bé, em thật sự là quá hạnh phúc. Từ Dẫn Châu đứng thẳng ở giữa thang máy, cự tuyệt tới gần bất kỳ một mặt vách tường nào của thang máy.
“Người còn thảm hơn cô bé chỗ nào cũng có, cũng có người sống rất tốt, mỗi người suy nghĩ khác nhau mà thôi, không cần suy nghĩ nhiều”
Sau khi hai người xuống lầu, rất nhanh liền lái xe rời khỏi nơi này, đi về phía khu thành cũ. Bọn họ hẹn trước với bà lão, ở bên kia gặp mặt.
Đi tới ngoài cửa một căn nhà cũ, Từ Dẫn Châu tắt máy xuống xe, Thẩm Như Như cũng đi theo, hai người cùng đẩy cửa đi vào sân.
Phòng ở hoang vu đã lâu, khắp nơi đều rách nát tích đầy bụi bặm, mở cửa chính lầu một, phía trên mái hiên rơi xuống một đống bụi lớn.
“Hai cô cậu đến rồi” Lão bà bà từ chỗ bóng tối chậm rãi đi ra, sau lưng nhô lên cao phảng phất như một tảng đá gắt gao đè ép bà ấy, làm cho bà ấy không thẳng người được.
Từ Dẫn Châu gật đầu nói: “Chúng tôi vừa đi gặp Ny Ny một lần, buổi tối bà cùng đi với chúng tôi nhé”
Lão bà bà nắm tay đi tới đi lui vài bước, kích động nói: “Thật sự có thể để cho con bé nhìn thấy tôi sao?” Bà ấy đã lớn tuổi, khi còn sống lại làm một cuộc đại phẫu thương gân động cốt tiết nguyên khí, lực lượng linh hồn phi thường bạc nhược, có đôi khi gió lớn cũng lo lắng mình bị thổi tán, huống chi hiện hình để cho người sống nhìn thấy mình, lực lượng linh hồn cần ngưng tụ, bà ấy vẫn làm không được.
Từ Dẫn Châu trầm mặc giơ một tay lên, chậm rãi dán lên trán lão bà bà, một luồng hắc khí từ lòng bàn tay anh tuôn ra, chảy vào trán lão bà bà, quá trình này chỉ kéo dài ba giây, anh thu tay lại nói: “Hiện tại có thể. Linh hồn sát khí càng nặng, lực lượng càng mạnh, lão bà bà sau khi đạt được sát khí cảm giác được bước chân của mình rất nhiều, bà ấy cao hứng, nước mắt vui sướng từ khóe mắt chảy xuống: “Thật tốt quá, rốt cục có thể nói vài câu với Ny Ny rồi.
*
Vào đêm, không có ánh mặt trời chiếu rọi, trốn ở thành thị các góc âm u, quỷ hồn dần dần nhô lên. Ban đêm đi trên đường phố gặp phải người lạ đáp lời, tốt nhất lưu ý bóng dáng đối phương một chút, không lưu tâm, có thể sẽ gặp quỷ.
Hai người Thẩm Như Như đi theo bà lão đến một hộp đêm mặt tiền tối tăm, nơi này là nơi hoạt động duy nhất của Ny Ny trong khoảng thời gian này ngoại trừ chung cư.